Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (181.1 KB, 3 trang )
Chùa Hà – Di tích lịch sử
và cách mạng của thủ đô
Hà Nội
Chùa Hà có tên chữ là Thánh Đức tự, trước thuộc làng Dịch
Vọng, huyện Từ Liêm, nay thuộc quận Cầu Giấy - Hà Nội,
được xây dựng từ thời vua Lê Thánh Tông (1460-1497).
Chùa Hà được lập nên để Tư Thành (tên tự của vua Lê Thánh
Tông) bày tỏ lòng nhớ ơn các đại thần: Nguyễn Trãi, Nguyễn
Xí, Đinh Liệt đã cưu mang mình và phế bỏ thái tử Nghi
Dân (anh trai Tư Thành - một kẻ phản vương, phản quốc) để
đưa mình lên ngôi vua vào năm 1460, lấy hiệu là Lê Thánh
Tông. Chùa đã được trùng tu quy mô lớn vào đời vua Lê Hy
Tông, niên hiệu Chính Hòa (1680-1705).
Chùa Hà nhìn ra hướng tây, tam bảo năm gÅian rộng, Phật
điện ba gian theo kiểu chữ đinh, phía trước là tam quan theo
kiểu truyền thống. Trên có gác chuông, gác nọ nối vào gác
kia, mái cong cao vút bên góc tạo cho tam quan dáng vẻ nhẹ
nhàng và thoáng mát. Ở chùa Hà còn lưu giữ nhiều hiện vật
cổ bằng gốm như bát hương, chĩnh, ang, vại thể hiện sự tôn
kính và tín ngưỡng của người Thổ Hà (xứ Kinh Bắc) xưa kia.
Đặc biệt, chùa Hà còn lưu giữ nguyên vẹn một quả chuông
đồng đúc từ thời vua Cảnh Thịnh thứ 7 (1799). Chuông cao
hơn 1,30m, chu vi 1,5m. Trên thân chuông có khắc bài văn
cổ chứa đựng nhiều tư liệu quý, trong đó có đoạn: “Nơi đây
đấng Phật trang nghiêm, nào tụng kinh, nào chùa tháp.
Nhưng bỗng gặp binh biến, chùa im vắng tiếng chuông. Sau
đó đến ngày Tết tháng 11 năm Kỷ Mùi (1799), các bậc quan