Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (414.35 KB, 4 trang )
Quốc tự Thánh Duyên (Thừa Thiên
Huế)
Ở Thừa Thiên Huế có 4 ngôi chùa được vinh danh là quốc tự đó là Thiên Mụ, Diệu
Đế, Giác Hoàng và Thánh Duyên.
Nếu như 3 ngôi chùa kia đều tọa lạc tại kinh thành Huế thì chùa Thánh Duyên lại tọa lạc
tại một nơi khá xa kinh thành: núi Thúy Vân thuộc xã Vinh Hiền, huyện Phú Lộc ngày
nay.
Núi Thúy Vân nằm ở ven cửa biển Tư Hiền, xưa còn có tên gọi là Tư Dung. Đây là một
trong hai ngọn núi cuối cùng của dãi cát ven biển chạy từ Bắc vào Nam.
Núi Thúy Vân không cao lắm, chỉ cách mặt nước biển và mặt phá Tam Giang chừng hơn
40 m.Theo “Đại Nam Nhất Thống Chí” thì vào năm 1648, Chúa Nguyễn Phúc Tần tuần
du qua phá Tam Giang và phát hiện ra một thảo am nhỏ.
Quốc tự Thánh Duyên
Ông đã cho dựng một ngôi chùa nhỏ trên nền thảo am xưa để làm nơi cầu phúc cho muôn
dân. Trải qua bao năm binh hỏa, chùa bị bỏ hoang đến năm Minh Mạng thứ 6 tức là năm
1825 vua qua đây và cho xây dựng lại chùa.
Nhưng phải đến năm 1836, vua mới cho xây dựng chùa một cách hoàn chỉnh gồm 1 chùa,
1 gác, 1 tháp. Chùa gọi là Thánh Duyên, gác gọi là Đại Từ, tháp gọi là Điều Ngự.
Nhà vua cũng ban 2 câu đối về tên của chùa như sau: “Thánh tức thị Phật, Phật tức thị
thánh, hữu thị Thánh, phương khai Phật pháp chi sùng thâm- Duyên bổn thị nhân, nhân
bổn thị duyên, hữu thị duyên, nãi khuyếch thiện nhân chi quảng bị”; dịch nghĩa là:
“Thánh tức là phật, Phật tức là thánh, bởi có thánh hiền mới khai tỏ Phật pháp thâm sâu-
Duyên gốc tại nhân, nhân gốc tạ duyên, hễ có nhân đức mới mở rộng thiện duyên khắp
nẻo”:
Ngoài hệ thống kiến trúc mang đậm dấu ấn của phong cách kiến trúc triều Nguyễn, chùa
Thánh Duyên còn có 113 cây cổ thụ có tuổi thọ từ 200- 300 năm như thông, xoài, mù u,
mít nài, mít, dầu lai, lim…
Thầy trụ trì Thích Minh Chính cho rằng, những cây thông cổ thụ hiên ngang giữa trời
như lời thơ của thi hào Nguyễn Công Trứ: “Kiếp sau xin chớ làm người- Làm cây thông