Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Sự phát triển của Alzheimer như bệnh lây truyền pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.28 KB, 2 trang )

Sự phát triển của Alzheimer như bệnh
lây truyền
Các nhà khoa học đã nghiên cứu và tiêm một phần nhỏ não của chuột bị
bệnh Alzheimer vào não của chuột khỏe mạnh để cho các sợi protein đặc thù
của bệnh Alzheimer phân tán trong não của chuột lành như cách lây truyền
của virus hoặc vi khuẩn. Họ phát hiện ra rằng loại protein có tên “Tau” dị
thường gắn với bệnh Alzheimer này di chuyển dọc hệ thống thần kinh của
bộ não, sau đó nhảy từ nơron này đến nơron khác.
Các nghiên cứu trước đây cũng cho rằng bệnh bắt đầu trong vỏ não, phần
đóng một vai trò quan trọng trong việc ghi nhớ, trước khi chúng lan sang
những vùng quan trọng khác gắn với chức năng não cao cấp hơn.
Bệnh Alzheimer một dạng phổ biến của bệnh mất trí, đặc trưng bởi sự tích
lũy các mảng đặc thù Protein , có khả năng tự lây nhiễm như là các vi khuẩn,
trong các tế bào thần kinh não được gọi là các nơron.
Bệnh không thể được ngăn chặn, chữa trị triệt để, nhưng với phát hiện mới
này các nhà nghiên cứu hy vọng sẽ mở ra một triển vọng trong các liệu pháp
điều trị nhằm gây ức chế hoặc hoãn lại quá trình phát triển của bệnh vốn gây
ra hiện tượng mất trí nhớ trầm trọng ở người.
Theo giáo sư chuyên khoa thần kinh học Scott Small và người đồng nghiên
cứu đều cho rằng phương pháp điều trị tốt nhất cho bệnh Alzheimer cũng
tương tự như với bệnh ung thư, đó là phải phát hiện và tiến hành điều trị
bệnh ngay từ giai đoạn đầu, để có thể kìm hãm quá trình phát triển của bệnh
Các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Baylor (Mỹ) phát hiện khi gene PKR của
chuột bị ức chế, một phân tử miễn dịch khác, tên là gamma interferon, gia
tăng sự liên lạc giữa các tế bào thần kinh, giúp cải thiện trí nhớ và làm cho
não hoạt động hiệu quả hơn. Gamma interferon có thể được kích hoạt bằng
một mũi tiêm có chứa gene ức chế PKR vào bụng chuột, thay cho các liệu
pháp gene thông thường vốn mất rất nhiều thời gian. Thử nghiệm với một
loạt bài kiểm tra trí nhớ cho thấy nhóm chuột không có gene PKR có thể
chọn ra các mô hình và nhớ chúng ngay lần đầu tiên, trong khi nhóm chuột
đối chứng cần nhiều ngày mới hoàn tất yêu cầu đặt ra. Không chỉ vậy, chuột


khuyết gene PKR còn có trí nhớ và khả năng học hỏi tốt hơn đồng loại.

×