Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (79.16 KB, 3 trang )
Cấm đoán có thể khiến trẻ hạn chế phát triển
tư duy
Con bạn có thể không bao giờ nói ra, nhưng chắc hẳn hơn một lần,
với những mệnh lệnh cấm, chúng sẽ nghĩ mình là tên tù bị nhốt dưới
sự cai quản của một cai tù đầy quyền lực là bố mẹ chứ không được
sống thoải mái trong ngôi nhà của mình. Bạn đã bao giờ nghĩ rằng
mình đã từng trở thành một cai ngục?
Từ khi mới lẫm chẫm bước đi và khám phá thế giới xung quanh, trẻ
đã bắt đầu nhận được lệnh: Không được sờ vào chỗ nọ, đụng vào
chỗ kia.
Khi rời ti mẹ và chuyển sang tập ăn dặm, rồi tập ăn thức ăn cứng, trẻ
muốn tự mình điều khiển chiếc thìa hay chiếc bát của riêng mình thì
đã nghe bố mẹ hét: Đừng có làm rơi vãi khắp nhà như thế.
Khi trẻ muốn tham gia vào việc nhà, mẹ đuổi ra khỏi bếp và bảo:
Đừng có vào đây phá quấy, ra sân mà chơi.
Khi trẻ muốn khám phá thiên nhiên, cha mẹ bảo: Đừng có thò tay
xuống đất, không ai hơi đâu mà rửa ráy suốt ngày được.
Và khi trẻ biết làm mọi thứ, tự ý thức, tự hành động, lại còn có lý lẽ
để biết "cãi lại" bố mẹ nữa thì các câu "Đừng" càng ngày càng xuất
hiện với tần suất liên tục. Con cái phát ốm lên vì những yêu cầu
"Đừng có bật ti vi to thế", "Đừng có nhảy nhót loạn nhà lên như thế",
"Đừng có động tí là chảy nước mắt ra như thế", "Đừng có phá cái ô
tô đồ chơi mới mua như thế"
Bố mới mua cho con trai 4 tuổi một chiếc máy bay đắt tiền, có điều
khiển từ xa. Bố thực hành trước. Con trai thấy chiếc máy bay bay