LÝ THUYẾT
(xem giáo trình)
Câu 1: So sánh chế độ GSP với chế độ tối huệ quốc?
Câu 2: So sánh chế độ tối huệ quốc với chế độ đối xử công dân?
Câu 3: Hãy phân tích mục đích mà các doanh nghiệp tiến hành bán phá giá?
Mục đích của việc áp dụng thuế chống bán phá giá là gì?
Câu 4: Khi quốc gia tham gia vào quan hệ thương mại với tư cách giống như
thương nhân thì cầu lưu ý đến những vấn đề gì?
NHẬN ĐỊNH ĐÚNG SAI! GIẢI THÍCH
1. Chỉ những hoạt động thương mại vượt ra khỏi biên giới quốc gia
mới được coi là thương mại quốc tế.
SAI, vì ở trong lãnh thổ của 01 quốc gia cũng xảy ra hoạt động thương mại
quốc tế, như hoạt động buôn bán ra vào khu vực chế xuất là phải đóng thuế,
làm thủ tục hải quan (theo luật hải quan) đây là hoạt động thương mại quốc tế.
Vì vậy TMQT trong nước giống như ở nước ngoài là hoạt động TMQT.
1
2. Chỉ những quốc gia có chủ quyền mới là chủ thể của luật thương mại
quốc tế
SAI, vì theo lý thuyết thì quốc gia phải có chủ quyền nhưng trong thực tiễn
một số quốc gia không có chủ quyền nhưng vẫn tham gia Luật TMQT, như các
nước Hồng Kong, Ma Cao, Đài Loan họ vẫn chính thức tham gia tổ chức
thương mại quốc tế WTO.
3.Trong trường hợp chủ thể là quốc gia thì chỉ những quốc gia có chủ
quyền mới có thể trở thành chủ thể của luật thương mại quốc tế. SAI, vì
theo lý thuyết thì quốc gia phải có chủ quyền nhưng trong thực tiễn một số
quốc gia không có chủ quyền nhưng vẫn tham gia Luật TMQT, như các nước
Hồng Kong, Ma Cao, Đài Loan họ vẫn chính thức tham gia tổ chức thương
mại quốc tế WTO.
4.Hợp đồng mua bán hàng hóa quốc tế phải được ký kết bằng văn bản.
Sai, vì theo điều 11 công ước viên 1980 quy định “ hợp đồng mua bán
không cần phải được ký kết hoặc xác nhận bằng văn bản hay phải tuân thủ một
yêu cầu nào khác về hình thức của hợp đồng. Hợp đồng có thể chứng minh
bằng mọi cách, kể cả những lời khai của nhân chứng. Và theo khoản 2 điều 27
Luật Thương mại năm 2005 của VN quy định thì mua bán hàng hóa quốc tế
phải được thực hiện trên cơ sở hợp đồng bằng văn bản hoặc bằng hình thức
khác có giá trị pháp lý tương đương.
2
5.Khi xác định hành vi phá giá của một doanh nghiệp đã thỏa mãn các
điều kiện thì một doanh nghiệp của nước nhập khẩu có thể khởi kiện
doanh nghiệp bán phá giá đó.
SAI, vì theo điều 5 hiệp định thực thi điều VI của Hiệp định chung về thuế
quan và thương mại 1994 (Hiệp định AD) thì một doanh nghiệp của nước nhập
khẩu không thể khởi kiện được mà phải được sự ủng hộ 5 doanh nghiệp của
nước nhập khẩu. Đơn yêu cầu sẽ được coi là được yêu cầu bởi ngành sản xuất
trong nước hoặc đại diện cho ngành sản xuất trong nước nếu như đơn này
được ủng hộ bởi các nhà sản xuất chiếm tối thiểu 50% tổng sản lượng của sản
phẩm tương tự được làm bởi các nhà sản xuất đã bày tỏ ý kiến tán thành hoặc
phản đối đơn yêu cầu đó. Tuy nhiên, điều tra sẽ không được bắt đầu nếu như
các nhà sản xuất bày tỏ ý tán thành điều tra chiếm ít hơn 25% tổng sản lượng
của sản phẩm tương tự được ngành sản xuất trong nước làm ra.
Vd: Giả sử ngành sản xuất mặt hàng A của nước B muốn kiện các nhà xuất
khẩu Việt Nam vì đã bán phá giá mặt hàng A vào nước B.
Nếu ngành sản xuất mặt hàng A của nước B có tổng cộng 5 nhà sản xuất
(NSX), trong đó:
• NSX 1 sản xuất ra 9% tổng sản lượng nội địa A của nước B
• NSX 2 sản xuất ra 5% tổng sản lượng nội địa A của nước B
• NSX 3 và 4 sản xuất ra 15% tổng sản lượng nội địa A của nước B
3
• NSX 5 sản xuất ra 56% tổng sản lượng nội địa A của nước B
Nếu NSX 4 (15%) khởi kiện, các NSX 1 (9%), 2 (5%), 3 (15%) đều bày tỏ ý
kiến về việc khởi kiện này và NSX 5 (56%) không có ý kiến gì thì:
• Nếu NSX 2 (5%) ủng hộ, NSX 1 (9%) và 3 (15%) phản đối: tổng sản
lượng của các NSX ủng hộ (NSX 4 và 2) là 20% nhỏ hơn so với 24% tổng sản
lượng của các NSX phản đối (NSX 1 và 3) => Đơn kiện sẽ bị bác do không
thoả mãn điều kiện i).
• Nếu NSX 1 (9%) ủng hộ, NSX 2 (5%) và 3 (15%) phản đối: tổng sản
lượng của các NSX ủng hộ (NSX 4 và 1) là 24% lớn hơn so với 20% tổng sản
lượng của các NSX phản đối (NSX 2 và 3) nhưng lại nhỏ hơn 25% => Đơn
kiện sẽ bị bác do thoả mãn điều kiện i) nhưng không thỏa mãn điều kiện ii).
6.Tất cả các tập quán thương mại đều là nguồn của luật thương mại
quốc tế.
SAI, vì không phải bất kỳ tập quán thương mại nào cũng được xem là tập
quán thương mại quốc tế. Tập quán thương mại chỉ được xem là tập quán
thương mại quốc tế với tư cách là nguồn của Luật Thương mại quốc tế khi nó
thỏa mãn các điều kiện pháp lý như sau: tập quán thương mại quốc tế là thói
quen trong thương mại được hình thành từ lâu đời, có nội dung cụ thể, rõ ràng,
chỉ có một cách hiểu duy nhất, được áp dụng liên tục và được đa số các chủ thể
trong thương mại quốc tế hiểu biết và chấp nhận.
4
7.Khi chủ thể là quốc gia tham gia vào hoạt động thương mại quốc tế
giống như các thương nhân thì luôn được hưởng quyền miễn trừ tư pháp.
ĐÚNG, nhưng để thuận tiện cho việc tham gia các quan hệ quốc tế thì
thông thường các quốc gia từ bỏ quyền miễn trừ tư pháp. Có thể khi kí kết hợp
đồng trong trường hợp này tuyên bố từ bỏ quyền miễn trừ tư pháp thì lúc đó
quốc gia giống như một thương nhân, cá nhân.
8.Hàng hóa được hưởng GSP phải là những hang hóa có xuất xứ hoàn
toàn trong nước hoăc có nguyên vật liệu được nhập khẩu nhưng đã qua
quá trình gia công tái chế cần thiết.
SAI, vì các điều kiện về hàng hóa được hưởng GSP còn có nguyên tắc
ngoại lệ là nguyên tắc cộng gộp khu vực. Về cơ bản, điều kiện về hàng hóa
phải có nguồn gốc xuất xứ tại nước được hưởng hoặc nhập khẩu nhưng đã trãi
qua quá trình gia công tái chế cần thiết. Theo các chế độ của 1 số nước cho
hưởng, quy tắc này đã được mở rộng để 01 số sản phẩm có thể được sản xuất
và hoàn thiện tại 01 nước được hưởng từ các nguyên liệu, bộ phận hoặc thành
phần nhập khẩu từ những nước được hưởng nói trên, thì tất cả các nước được
hưởng đều được coi là khu vực duy nhất cho mục đích xác định xuất xứ. Do
đó, xuất xứ cộng gộp được đưa ra với phạm vi rộng và theo nhiều điều kiện
khác nhau.
VD: EU cho các nước ASEAN hưởng thì nguyên vật liệu của VN lấy của
Singapor thì được xem là nguyên vật liệu của VN.
5
9.Khi quốc gia đã chấp nhận cho các cơ quan xét xử xét xử mình khi
xảy ra tranh chấp thì quốc gia sẽ bị giàng buộc bởi các phán quyết cơ
quan có thẩm quyền tài phán.
Đúng, vì khi quốc gia tham gia vào hoạt động thương mại với tư cách giống
như là các thương nhân thì khi quốc gia đã chấp nhận cho các cơ quan xét xử
xét xử mình khi xảy ra tranh chấp thì quốc gia sẽ bị giàng buộc bởi các phán
quyết cơ quan có thẩm quyền tài phán.
10.Tất cả các trường hợp bán với giá thấp hơn 2% giá trị thông thường
của sản phẩm và gây thiệt hại cho ngành sản xuất của nước sở tại đều
được coi là hành vi phá giá và bị áp dụng thuế đối kháng.
SAI, vì theo khoản 8 điều 5 hiệp định AD quy định điều kiện được coi là
phá giá khi biên độ phá giá lớn hơn 2%, bán thấp hơn 2% của giá xuất khẩu.
Trong trường hợp tổng sản phẩm xuất khẩu của 01 nước phá giá bằng tổng 3%
so với tổng giá nhập khẩu cho dù bán phá giá 10% vẫn được. nhưng tổng só
các sản phẩm tương tự của những nước này được nhập vào nước nhập khẩu
chiếm trên 7% nhập khẩu sản phẩm tương tự vào Thành viên nhập khẩu.
11.Công ước viên về hợp đồng mua bán hàng hóa được áp dụng cho tất
cả các hợp đồng mua bán hàng hóa mà các bên chủ thể có quốc tịch ở các
nước là thành viên của công ước.
SAI, vì theo khoản 3 điều 1 Công ước viên 1980 quốc tịch của các bên, quy
chế dân sự hoặc thương mại của họ, tính chất dân sự hay thương mại của hợp
đồng không được xét tới khi xác định phạm vi áp dụng của công ước này.
6
12.Theo công ước viên 1980 thì sự im lặng được coi như là sự đồng ý
chấp nhận chào hàng.
SAI, vì theo khoản 1 điều 18 công ước viên 1980 “Một lời tuyên bố hay
một hành vi khác của người được chào hàng biểu lộ sự đồng ý với chào hàng
cấu thành chấp nhận chào hàng. Sự im lặng hoặc bất hợp tác vì không mặc
nhiên có giá trị một sự chấp nhận.
13.Chấp nhận chào hàng chỉ có giá trị khi người được chào hàng chấp
nhận toàn bộ chào hàng mà không đưa ra bất kỳ một sự sửa đổi nào.
SAI, vì theo khoản 1 điều 19 Công ước viên 1980 thì một sự phúc đáp có
khuynh hướng chấp nhận chào hàng nhưng có chứa đựng các điều khoản bổ
sung hay những điều khoản khác mà không làm biến đổi một cách cơ bản nội
dung của chào hàng thì được coi là chấp nhận chào hàng, trừ phi người chào
hàng ngay lập tức không biểu hiện bằng miệng để phản đối những điểm khác
biệt đó hoặc gửi thông báo về sự phản đối của mình cho người được chào
hàng. Nếu người chào hàng không làm như vậy, thì nội dung của hợp đồng sẽ
là nội dung của chào hàng với những sự sửa đổi nêu trong chấp nhận chào
hàng.
14.Một quốc gia bán phá giá với biên độ phá giá lớn hơn 2 % thì được
coi là hành vi phá giá
SAI, vì ngoài biên độ phá giá lớn hơn 2%, bán thấp hơn 2% của giá xuất
khẩu và gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiêt hại cho ngành sản xuất của nước
nhập khẩu thì mới được coi là hành vi phá giá.
7
15.Thu chng bỏn phỏ giỏ cú th c ỏp dng cao hn mc phỏ giỏ.
SAI, vỡ theo khon 3 iu 9 Hip nh AD Mức thuế chống bán phá giá
không đợc phép vợt quá biên độ bán phá giá đợc xác định theo nh Điều 2.
16.Mt ngh c gi ti nhiu ngi khụng xỏc nh cng c coi
l mt cho hang.
SAI, vỡ theo khon 2 iu 14 cụng c viờn 1980 Mt ngh gi cho
nhng ngi khụng xỏc nh ch c coi l mt li mi lm cho hng, tr
phi ngi ngh ó phỏt biu rừ rng iu trỏi li.
17.Theo cụng c viờn 1980, khi hy b hp ng cỏc bờn phi hon
tr cho nhau nhng gỡ ó nhn.
SAI, vỡ theo khon 2 iu 81 cụng c viờn 1980 Bờn no ó thc hin
ton phn hay mt phn hp ng cú th ũi bờn kia hon li nhng gỡ h ó
cung cp hay ó thanh toỏn khi thc hin hp ng. Nu c hai bờn u b
buc phi thc hin vic hon li, thỡ h phi lm vic ny cựng mt lỳc. Vỡ
vy, khi hy b hp ng cỏc bờn phi hon tr cho nhau nhng gỡ ó nhn
nu c hai bờn u b buc phi thc hin vic hon li, thỡ h phi lm vic
ny cựng mt lỳc.
18.Mc bi thng thit hi theo cụng c viờn nm 1980 l ton b
nhng tn tht do hnh vi phm hp ng gõy ra.
8
SAI, vì theo điều 74 công ước viên 1980 “Tiền bồi thường thiệt hại xảy ra
do một bên vi phạm hợp đồng là một khoản tiền bao gồm tổn thất và khoản lợi
bị bỏ lỡ mà bên kia đã phải chịu do hậu qủa của sự vi phạm hợp đồng. Tiền bồi
thường thiệt hại này không thể cao hơn tổn thất và số lợi bỏ lỡ mà bên bị vi
phạm đã dự liệu hoặc đáng lẽ phải dự liệu được vào lúc ký kết hợp đồng như
một hậu qủa có thể xảy ra do vi phạm hợp đồng, có tính đến các tình tiết mà họ
đã biết hoặc đáng lẽ phải biết”
19.Theo hiệp định SMC thì mức trợ cấp cho phép chỉ là 1%.
SAI, vì theo hiệp định SMC thì đối với các nước phát triên mức trợ cấp
không quá 1%, các nước đang phát triển mức trợ cấp ≤ 2% và các nước kém
phát triển thì mức trợ cấp ≤ 3%
20.Khi các bên không thỏa thuận áp dụng, điều ước quốc tế và luật của
quốc gia không viện dẫn áp dụng thì tâp quán thương mại quốc tế sẽ
không thể nào áp dụng đối với các chủ thể.
ĐÚNG, vì theo Inconterms 2000 thì tập quán thương mại quốc tế chỉ có giá
trị pháp lý bắt buộc các bên thực hiện khi họ thỏa thuận dẫn chiếu đến trong
hợp đồng.
21.Sự thỏa thuận của các bên trong hợp đồng luôn có giá trị cao hơn
các quy định trong tập quan thương mại quốc tế.
ĐÚNG, vì theo Điều 12 của Incoterms 2000 thì các điều thỏa thuận riêng
biệt có giá trị pháp lý cao hơn cả các điều giải thích trong Incoterm. Trên thực
9
tế các điều khoản của Incoterms có thể không phù hợp với một số thói quen
giao dịch đối với một số ngành nghề hoặc một số tập quan khu vực nào đó. Do
vậy, trong một số trường hợp, trong quá trình giao kết hợp đồng các bên có thể
thoat thuận dẫn chiếu đến tập quán của một ngành riêng biệt, tập quán của một
địa phương hoặc những thực tiễn mà bản thân các bên đã tạo nên trong quá
trình giao dịch thương mại quốc tế trước đó của họ.
22.Chủ thể của luật thương mại trong nước là chủ thể của luật thương
mại quốc tế.
Sai , vì chủ thể của luật thương mại trong nước là thương nhân còn chủ thể
của luật thương mại quốc tế là cá nhân, pháp nhân và quốc gia.
10