Tải bản đầy đủ (.pdf) (148 trang)

Nghiên cứu tổng hợp, cấu trúc và tính chất một số dẫn xuất của quinolin trên cơ sở eugenol từ tinh dầu hương nhu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (8.33 MB, 148 trang )


1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Hóa hc các hp cht d vòng là mc phát trin mnh m o ra
nhiu hp cht có ng dng trong thc ti vòng quinolin gi
mt vai trò quan trng. Nhiu hp cht chc s dng trong các
ngành công nghi     phm, thc phm, cht xúc tác, thuc
nhu  c bi    c phm.     
cinchonine (II), chloroquine (III), (công thc  mc 1.4)
dn cht khác cc ng dng làm
thuc cha tr n, kháng nm, chng lao phi

             

dn cht khác cc ng dng làm thuc kháng sinh,
kháng khun, kháng nm,  gây bnh [43, 95], chng lao phi
[43],[48],[90],[98],[126].
Không nhng vy, các hp cht loi quinolin còn có nhiu ng dng trong hóa
hc phân tích: ferron (XV), snazoxs (XVI), brombenzthiazo (XVII) (công thc 
mc 1.4) dùng làm cht ch th trong phân tích mt s kim loi b
trc quang [19],[39],[70],[85]. Nhiu phc cht vi phi t là hp cht quinolin
nhiu nhóm th có tính cht quang n rc quan tâm trong ch to pin
mt tri [78],[119].
Tng hp các hp cht m   các hp ch  o ra
c nhi c phm,   c s dng rng rãi trong y hc và nông
nghip. Trong th gii hii ngày nay, mi khi có nhng chng bnh mi l các
nhà khoa hc vn các hp cht thiên nhiên hoc dn xut ca chúng,
mi khi có nhng chng vi trùng, vi khun, sâu bnh nhn thuc, kháng thuc, các
nhà hóa hc li phi tng hp ra các hot cht mi.


2
Gn nhóm tng hp h i hm Hà Ni [44
phát hin mt phn ng mi l: tng hp vòng quinolin t hp cht quinon-u
ch t axit eugenoxyaxetic.  ra mng nghiên cu tng hp các hp
cht mi loi quinolin nhiu nhóm th. Tuy nhiên, phn nh, hiu
sut còn th  phn  c làm sáng t. Vic hoàn thi 
pháp to vòng quinolin mi và nghiên cu chuyn hoá sn phc thành các
hp cht mi không nh mt lý thuyt mà còn có trin vng tìm
kic nhng hp cht có hot tính sinh hc cao và nhng phi t cho nghiên
cu phc cht.
T nhng lý do trên, chúng tôi ch Nghiên cứu tổng hợp, cấu trúc và
tính chất một số dẫn xuất của quinolin trên cơ sở eugenol từ tinh dầu hương nhu”.
2. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu
 Hoàn thi   ng hp vòng quinolin t hp cht quinon-axi
u ch t eugenol có trong tinh d
 Tng hp mt s hp cht mi thuc loi quinolin nhiu nhóm th và
nghiên cu tính cht ca chúng.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
 tài tp trung nghiên cu mt s v sau:
 Hoàn thi ca phn ng tng hp vòng
quinolin t hp cht quinon-u ch t eugenol có trong tinh d
 Tng hp mt s hp cht mi thuc loi quinolin nhiu nhóm th.
 Nghiên cu mi liên quan gia cu trúc ca các hp cht tng hp vi tính
cht ph cng thi cung cp nhng d liu v ph ca các hp cht cha
vòng quinolin.
 Nghiên cu kh nh quang ca mt s dn cht.
 t tính sinh hc ca mt s hp cht tng hc.
4. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài
 S thành công c tài trong vic tng hp vòng quinoline t dn xut
  ra mi trong nghiên cu tng

hp d vòng quinolin.

3
 Tng hp mt s hp cht mi góp phn phát trin nghiên cu khoa h
bn. Nh qui kt chun xác các tín hiu trên ph cng t ht nhân (NMR) ca
các hp cht tng hc, t ng s li
liu cng t ht nhân nhng giá tr  i vi mt s cu trúc phc tp s là
ngun d liu quan trng phc v cho nghiên cu khoa hc và ging dy hoá hc.
 Th hot tính sinh hc, kh t, kháng kí sinh trùng st
rét ca mt s dn cht tng hc nhm tìm kim nhng cht có kh ng
dng vào thc tin.

4
Chương 1. TỔNG QUAN
1.1. TÌNH HÌNH TỔNG HỢP CÁC HỢP CHẤT DỊ VÒNG TỪ EUGENOL
1.1.1. Tinh dầu hương nhu và eugenol
Nguyên liu u tiên mà chúng tôi s dng làm c s  to vòng quinolin là
eugenol, thành phn chính ca tinh du hng nhu. Vì vy,  mc này, chúng tôi
trình bày s c v tinh du hng nhu và eugenol.
Cây hc bit n nh mt loi cây thuc quý, nó c s dng
trong các bài thuc dân gian nh thuc tr bnh cm cúm, st, nhu, hôi ming,
ng, ming nôn3]. Chng ct lôi cu
(phn trên mc tinh d, mt loi tinh du quan
trng trong ngành công nghip hng liu, m phm và c phm.  Vit Nam,
cây hng nhu mc hoang hoc trng khp c c c bit là nhng ni có
 m cao. Do vy, ngun tinh du luôn sn có và c m bo n nh. T tinh
du hi ta  tách c eugenol (chim khong 40-70% khi ng
tinh du [3] s dng trong công ngh u và c liu.
c gi bng nhiu tên khác nhau:
4-allyl-2-metoxyphenol

2-metoxy-4-(2-propenyl)phenol
1-allyl-4-hydroxy-3-metoxybenzen
2-metoxy-4-allylphenol
2-metoxy-4-(2-propen-1-yl)phenol

CTPT: C
10
H
12
O
2

M = 164 g/mol
d = 1.06 g/cm
3

t
0
nc
= -7.5
0
C
t
0
sôi
= 254
0
C
pK
a

= 10.19
O-metyleugenol, isoeugenol, vanilin, và
 do , 
 [3],[24],[65],[66],[103],[104]. 
 eugenol + 
17],[51].

     


5



            
65],[66],[93],[103],[104],[105],[127].
Eugenol, mt loc s dng làm cht chng oxi hoá
quan trc nghiên cu v kh n, chng
c bit là kh n s phát trin ca t 23],[46],[50].
 mng nghiên cu khác, E. Chaieb và cng s [31n ra
eugenol có kh c ch i  mc 91% ti n 0,173 g/l và
kh  
1.1.2. Chuyển hoá eugenol thành các chất đầu để tổng hợp các dị vòng

tính oxi hoá. Nhóm t h h c  [10] nh
.1
 metyleugenol (1) và axit
eugenoxyaxetic (2

Sơ đồ 1.1. Tổng hợp một số dẫn xuất ete của eugenol

30
este và nitro 1.2)  
t h 

50

< 50.10
-6

IC
50
= 9,28.10
-6
mol/lít).

6

Sơ đồ 1.2. Tổng hợp một số dẫn xuất este và nitro của eugenol
J. 77 
1.



Sơ đồ 1.3. Tổng hợp este của eugenol với aspirin
1.1.3. Nghiên cứu các hợp chất dị vòng tổng hợp từ eugenol và dẫn xuất

Sơ đồ 1.4. Tổng hợp dãy 1,3,4-oxadiazole từ axit veratric

Sơ đồ 1.5. Tổng hợp dãy 1,3,4-oxadiazole từ axit eugenoxyaxetic (R: CH
2

, CHMe)

7
T metyleugenol, bng cách oxi hoá thành axit veratric (4) ri chuyn hoá
  1.4, Nhóm tng hp H ng hp dãy 2-aryl-1,3,4-
oxadiazole-5-thiol và dãy 2,5-diaryl-1,3,4-  c t axit
eugenoxyaxetic (2 1.ng hc mt s oxadiazole (32)-(36) [2].
Cng t axit eugenoxyaxetic, nhóm tng hp Hu c  HSP Hà Ni [2] 
tng hp mt s các d vòng 1,2,4-triazole qua hydrazit ca axit eugenoxyaxetic
 1.6. Các hp cht (40) và (41) c ch mt phn vi khun, hp cht (38)
c ch hoàn toàn s phát trin ca S.typhi và B.cereus khi th 
khuch tán trong thch  n 

Sơ đồ 1.6. Tổng hợp dãy 1,2,4-triazole từ hydrazit của axit eugenoxyaxetic (R: CH
2
, CHMe)
T axit eugenoxyaxetic nhóm tác gi [44c hic s 
    1.7)  c 7-cacboxymetoxy-6-hydroxy-3-sunfoquinolin
(44)t cách to vòng quinolin hoàn toàn mn l, thêm na
hp cht (44) là hp cht mp trong các tài liu t c ti nay.

Sơ đồ 1.7. Tổng hợp 7-cacboxymetoxy-6-hydroxy-3-sunfoquinolin từ eugenol
Kt qu     ng tng hp các dn xut nhiu nhóm th ca
quinolin mà bng các phn ng thng khác không th gn vào vòng quinolin
  nghiên cu không ch   lý thuyt mà còn có ý
c tin. Tuy nhiên, phn ng này còn nhic sáng t, vì vy
cc nghiên cu chi ti

8
1.2. SƠ LƯỢC VỀ DỊ VÒNG QUINOLIN

1.2.1. Quinolin [4],[8]
Quinolin t à h
y  quinolin c g v nhi tên
khác nhau:
Benzo[b]azin
Benzo[b]azabenzen
Benzo[b]pyridin
1-azanaphtalen

t
0
sôi
= 237
0
C
d = 1,093 g/ml
pK
a
= 
Quinolin c l c nóng, dung
dch axit loãng và hu ht các dung môi hetanol, ete, cloroform, benzen,
Quinolin còn là mt dung môi có kh u cht h
Các dn xut ca quinolin c tìm thy trong t nhiên, chúng u có
hot tính sinh hc m c s dng làm thuc cha b  
ninh, thuc chng st rét), camptothecin (ankaloid có tác dng tr ung th),
streptonigrin (mt loi quinoloc dùng làm thuc thu
Quinolin c s dng sn xut vitamin PP; thuc nhum và 8-
hydroxyquinolin  s dng làm phi t trong hoá phân tích.
Phổ hồng ngoại (IR)
Vân  3080 cm

-1
, mnh, 
CH
Vân  1500 cm
-1
, mnh 
C=C
, 
C=N

; Vân  1100 cm
-1
, trung bình, 
CC
.
Phổ khối lượng (MS) [1],[4],[8]
Ph khng ca quinolin -ng cho pic ion
phân t có cu lho s phân mnh ca các hp cht cha vòng
quinolin  mt phân t HCN:

Phổ cộng hưởng từ hạt nhân (NMR)
Các tín hiu
1
H và
13
C NMR ca quinolin c lit kê  bng sau y:

9
Vị trí
Proton

Cacbon
 (ppm)
J (Hz)
 (ppm)
2
8,81
7,5/ 1,5
150,3
3
7,26
7,5/ 7,5
121,0
4
8,00
7,5/ 1,5/ 1,5
135,9
5
7,68
7,5/ 1,5/ 1,5
127,7
6
7,43
7,5/ 7,5/ 1,5
126,5
7
7,61
7,5/ 7,5/ 1,5
129,4
8
8,05

7,5/ 1,5
127,7
9
-
-
148,4
10
-
-
128,2
Tính bazơ
Ging vi pyridin và isoquinolin, nguyên t N ca vòng quinolin 
m
a
=  mnh gn vi pyridin (pK
a
= 5,23). Quinolin phn ng
c vi các axit mnh, ankyl halogenua, axyl halogenua, axit Lewis và mt s mui
kim loi. Sn phm ca các phn ng này là mui amioni bc bn ca quinolin, thí d:

1.2.2. Phản ứng thế electrophin vào vòng quinolin
Các phn ng ca quinolin có nhng vi benzen, naphtalen
và pyridin. Do kh n ng th electronphin cu so
vi benzen, vì vy, các phn ng th electrophin ca quinolin x
vòng benzen   trí  ca naphtalen.
 Phn ng nitro hoá
S dng tác nhân nitro hoá là hn hp HNO
3
/ H
2

SO
4
c  0
0
C, t quinolin
thu c hn h ng phân 5-nitro và 8-nitroquinolin. Trong u kin môi
ng axit nh th thì ion quinolini  b nitro hoá [4],[8].

N
CH
3
I
N
CH
3
+
I
-

10
  dng N
2
O
4
ng Ac
2
O s  c dn xut 3-
nitroquinolin vi hiu sut thp [4],[8].

 Phn ng sunfo hoá [4],[8]

u kin thc nghim, phn ng sunfo hóa quinolin cho nhng sn
phu là nhng dn xut sunfonic  phía vòng benzen.
Oleum 30%  90
0
C sunfo hóa quinolin  v trí s 8,  170
0
C có mt HgSO
4

li cho axit quinolin-5-sunfonic:

u sunfo hóa quinolin  nhi cao (~300
0
C) ho
các axit 5- và 8-sunfonic vi axit sunfuric s sinh ra axit quinolin-6-sunfonic bn v
nhing hc:

 Phn ng halogen hóa [4],[8]
Phn ng halogen hóa quinolin din ra khá phc tu kin
thc hi phn ng có th o thành các sn phm th
khác nhau. Quinolin tác dng vi brom/ bc sunfat trong dung dch axit sunfuric
cho 5-bromo và 8-bromoquinolin vi t l mol gn bt hiu sut cao.


11
Clo, iod   Nu brom hóa quinolin có mt AlCl
3
, phn
ng ch xy ra  v trí s 5. c gii thích bng s to thành phc gia
AlCl

3
và =N- cn tr s brom hóa  v trí s 8.

Phn ng clo hóa  v trí C3 c cng-tách ch xy ra 
nhi i 100
0
C và cho hiu sut thp.
1.2.3. Phản ứng thế nucleophin ở vòng quinolin
 vi phn ng th electrophin, phn ng th nucleophin
 quinolin  cn trong các tài liu. Vòng pyridin  phân t quinolin có
m electron thbenzen  và thbenzen, chính vì th
quinolin n ng th nucleophin ging vi pyridin.
a. Phản ứng thay thế nguyên tử H ở vòng quinolin [4],[8]
Phn ng thay th nguyên t H  vòng quinolin c bin t lâu. Tiêu
biu nht là amin hoá (phn ng Chichibabin) x S
N
Ar.

 225
0
C quinolin phn ng vi KOH nóng chy ro thành sn phm 2-
hydroxyquinolin, có dng phân tautome là 2-quinolon

Quinolin phn ng vi dn xu-n
thu phân và oxi hoá nh to thành dn xut 2-ankylquinolin


12
b. Phản ứng thay thế nguyên tử halogen ở vòng quinolin
Nguyên t halogen gn vi vòng quinolin, tng t nh gn vi vòng

benzen,  b th bng tác nhân nucleophin. Hàng lot phn ng loi này
  cn trong các tài liu nh [15],[40],[47],[61],[81],[122]i y
nêu mt s kt qu mi v phn ng th nguyên t halogen  vòng quinolin.
N.Garg và cng s [55] trong mt nghiên cu m nguyên t clo
ca dn xut 2-cloroquinolin bn hoá thành mt dãy
các hydrazon. Các hydrazon tng hp c có kh ng co git, hot tính ca
mt s cht gi cht chun.

Sumesh Eswaran và cng s [48]  s dng phn ng th clo  dn xut 4-
cloroquinolin  tng hp mt s hp cht dng 4-aminoquinolin và nghiên cu kh
a các dn cht tng hc. Các hp chu có hot tính, tuy
  dc.

Paola Corona và cng s [35] còn cho thy, ngoài hai v trí 2 và 4, khi trên
vòng quinolin có nhóm th hút electron mnh, nguyên t halogen  v trí 7 có th
tham d phn ng th nucleophin thun l v trí khác.

Trong mt nghiên cu khác, E. Ibrahim Aly [15] và A. Kumar cùng cng s
[70] cho thy, nguyên t clo  v trí 4 d dàng b th b v trí 7.


13
P. Pitchai và cng s [109] trong nghiên cu cng minh
nguyên t clo  v trí 4 d b th nucleophin hn nguyên t iod  v trí s 3

Mt vài tác nhân nucleophin mnh khi có xúc tác thích hp có th thay th
tt c các nguyên t halogen  các v trí khác nhau ca vòng quinolinu này
c chng minh trong công trình [121] ca Ayse Sahin và cng s.

Trong mt nghiên cu mng s [22] cho thy,

dn xut 7-fluoroquinolini có th b th bi các tác nhân nucleophin mnh nh
u sut cao.

Nh vy có th thy rng, nguyên t H  v trí 2 và 4 ca quinolin (khác vi
các nguyên t H  vòng benzen) có th tham gia phn ng th nucleophin; nguyên
t halogen  các v trí khác nhau ca vòng quinolin cng tham gia phn ng th
nucleophin nhng d nht là v trí 2 và 4; cha có tài liu nào công b v vic th
nucleophin nhóm OR  vòng quinolin.

14
1.3. CÁC PHƯƠNG PHÁP TỔNG HỢP VÒNG QUINOLIN
c tng hp vòng quinolin lc Skraup mô
t t th k n ng ca anilin vc
sinh ra t glixerol trong hn hp phn i tác dng axit H
2
SO
4
c. Ngoài ra,
mt s tng hc các nhà khoa h 
ph bin cho tng hp vòng quinolini k n phn ng Döebner-Miller
s dng arylamin và các hp cht cacbonyl α,β- không no, tng hp Combes s dng
β-dixeton, tng hp Conrad-Limpach s dng arylamin và β-xetoeste,
phn ng Friedländer xy ra gia 2-aminobenzandehit và axetandehit
Chung quy lng tng hng th nht s dng chu
là các arylamin hoc dn xut Nth ca chúng ng th hai li s
dng các dn xut ca o-axylanilin và các dn xut, mi ng li c chia thành
ba kiu khác nhau ( 1.8).

Sơ đồ 1.8. Sơ đồ chung tổng hợp vòng quinolin theo hai hướng
Mng hp truyn thc s phát trin mnh

m, tng hc s ng ln các dn xut mi ca quinolin; dù rt khác nhau v
s dng các chu hay cách tiu còn có mt s tn
ti cc ci tiu kin phn ng khc nghit, phn ng xy ra qua nhiu
n to thành hn hp các chc tách và tinh ch sn
phm, cn có cht xúc tác, cht oxi hoá và nhiu cht ph gia khác,

15
Do còn có nhng bt li v mt tng hvn ang
c ci tin. ng thi có cng hp mi phát trin dn thay th
nh  n trong vic tng hp các dn xut nhiu nhóm th
khác nhau ca quinolin mt cách nhanh chóng và hiu qu.
Trong gii hn ca lun ánn
thng tng hp vòng quinolin và mt s ci ti 
1.3.1. Tổng hợp vòng quinolin từ arylamin hoặc dẫn xuất N–thế của chúng
a. Phản ứng khép vòng kiểu I

Sơ đồ 1.9. Các phương pháp tổng hợp quinolin tiêu biểu theo kiểu I
Trong kiu I, s khép vòng to liên kt mi  hai v  1.8). Tiêu
biu cho kiu này bao gng hp Skraup,
DöebnerMiler, Combes và Conrad-Limpach- 1.9) [4],[8],[40],[67],[148].
Yan-Chao Wu và cng s [149]  c sn phm c vi sn phm
truyn thng ca tng hp SkraupDöebnerMiler (xem s  i) phn
 xut xn cng 1,2- ca amin  to thành
sn phm cp theo là s vòng hoá ni phân t và quá trình oxy
hóa. Các sn phc th hin rõ ràng 2-cacboxy-4-arylquinolin bng quang
ph và phân tích nhiu x tinh th tia X.


16
ng h c Manfred Schlosser và cng s tìm thy khi

cho anilin phn ng vi hp cht dng perfluoroankyl-1,3-dion [128].

M. Reddy và cng s [114i tin tng hp Skraup bng cách tin hành
phn ng gia anilin và glixerol  pha khí trên cht xúc tác là các oxit hn hp trong s
có mt oxi hoá. Kt qu cho thy, mt s h xúc tác
cho hiu suZnO/Al
2
O
3
cho hiu sut 65%.

Bng vic thay cht oxi hoá là nitrobenzen trong tng hp SkraupDöebner
Miler bng I
2
, Buckley cùng cng s [27c dn xut axit 8-metoxyquinolin
-5-cac:

Khi s dng o-anisidin và axit 3-etylcrotonandehit vi xúc tác I
2
, Motasim
Billah và cng s [23ng hp c dn xut ca 3-etyl-8-metoxyquinolin.

Trong nhiu công trình khác, các nhà khoa h cn các cht oxy
hóa thay th khác nh As
2
O
5
, I
2
, mui st (III), và axit m-nitrobenzensulfonic hoc

mui ca nó. Vic s dng làm gim m
ca s hình thành nha, dn vic to ra hp cht quinolin tinh khi
S dng bc x vi sóng (MW, t ci tin ln nhm h
tr phn ng tng hp hng tng hxanh56],[57],[113],[120].

17
Ranu và cng s [113 mn và hiu qu cho s tng hp
4-ankylquinolin nh phn ng gia arylamin vi alkyl vinyl xeton trên b mt ca
silica gel tm indi (III) clorua i chiu x vi sóng mà không cn có mt dung môi
cho phn ng xy ra êm d

ng nghip [57]  thc hin phn ng gia arylamin và

-aryl
vinyl xeton bng cách chiu x vi sóng và không dùng cht xúc tác. Quá trình to ra
hp cht trung gian là sn phm ca phn ng c vòng hoá
ni phân t và quá trình oxi hoá to vòng quinolin.

Mt ci tin quan trc nghiên cc hin phn ng tng
hp trong mt h d pha bao gm mt ht pha dung dch axit (toluen
HCl 6M, heptanHCl 6M, xylenHCl 6M, 1,2-dicloroetanHCl 6M, toluenaxit
tosylic28],[34],[86],[116]. Các phn ng din ra êm du sut
tt ngay c khi không có cht oxy hóa. Thí d: S. Clavier và cng s [34]  thc
hin phn ng ca dn xut o-metylthioanilin vi cacbonyl α,β-không no cho
quinolin vi hiu sut 56%.

Reynolds và cng s [116i tin tng hp SkraupDöebnerMiler bng
phn ng d pha ca dung dch HClng hc mt dãy các dn xut
ca quinolin vi hiu sut có th t 57%.


18

 tng hp SkraupDöebnerMiler, S.J. Um và cng s [147] thc
hin phn ng ba cu t c dn xut ca quinolin có nhóm th C2 và C4.

b. Phản ứng khép vòng kiểu II
Trong kiu II, s khép vòng to liên kt mi  hai v trí b và d (s  8). Xu-
Feng Lin và cng s [80] cho thy, dn xut quinolin có th c khi cho imin
phn ng andehit.

 imin và xeton vi cht oxi hoá là oxy không khí, Tanaka và cng
s [138ng hp mt s dn xut ca quinolin vi hiu sut cao (82%).

Dn xut perfluoroankylquinolin là nhng hp cht có hot tính sinh hc
mnh (tiêu bic nhiu nhà khoa hc nghiên cu tng hp.
Crousse và cng s [36], dùng axit Lewis làm xúc tác cho phn ng gia arylimin

19
vn, ng hc mt s dn xut 2-trifruorometyl-
quinolin. Phn ng x cng 2,4-aza-Diels-Alder (phn ng Pavarov)

Hideki Amii và cng s [16] trong nghiên cu ca mình li s dng dn xut
ankin trong vai trò hp phn dienophin và mui Rh(I) làm xúc tác. Kt qu 
c mt dãy các dn xut fruoroankylquinolin

Peng Liu và cng s [81] li cho thy, ion N-c to ra ti
ch do tác dng ca axit Lewis vi N-ankylanilin phn ng ngay vi hp phn
 h -1-   u m    phn ng Pavarov to
thành dn xut quinolin.


c. Phản ứng khép vòng kiểu III
Trong kiu III, s khép vòng to liên kt mi  v trí d (s  8). 
pháp tng hp thuc kiu III c các nhà khoa hc phát trin trong nhn
m mt tng hp truyn thng mà các phn u s
dng hp dùng vi sóng hoc s dng nhng cht xúc tác là các
hp cht kim loc bit còn bao gm mt s  chu là các
dn xut dng 2-ankinanilin hoc 2-ankenanilin [139].

20
P. Pitchai và cng s [109 dn xut dng phenylimin vi xúc tác vi
  ng h c 4-hydroxyquinolin ri chuyn hoá thành dn xut ca
cryptosanguinolentine (mt dng indolequinolin).

Theo cách th , M. Kidwai và cng s [63  
pháp tng h chu là

-(phenylamino)-

,

-không no. Phn ng xy ra
nh chiu x vi sóng và xúc tác Al
2
O
3
.

Maoyou Xu và cng s [145] s dng cht xúc tác là POCl
3
y

phn ng khép vòng xy ra  v trí liên kt d trên vòng quinolin

Tng hp vòng quinolin  dn xut dng 2-ankinanilin là m 
pháp hiu qu và có tính chn lc cao. Sangu và cng s [122] n mt
c tng hp vòng quinolin vi xúc tác là phc cht ca vonfam.

1.3.2. Tổng hợp vòng quinolin từ o-axylanilin và các dẫn xuất
a. Phản ứng khép vòng kiểu IV
Trong kiu IV, s khép vòng to liên kt mi  hai v trí a và c (s  1.8).
 tng hp vòng quinolin theo kiu i ta s dng arylamin có nhóm th 
v trí ortho- (hoc dn xut th v trí ortho- ca nitrobenzen) và tiu phân có ít nht

21
hai Cng là các hp cht cacbonyl cha mt nhóm meting. Mt s
phn n, quan trng ca tng hp vòng quinolin theo kiu này nh tng
hp Friedländer, Pfitzinger, Borsche, (s  1.10).

Sơ đồ 1.10. Các phương pháp tổng hợp quinolin theo kiểu IV
Tng hc bin ng ch y tng hp
các dn xut ca quinolin vi s  ng các nhóm th. Phn ng Friedländer
ng s dng o-aminophenyl xeton vi xúc tác là các axit 
2
SO
4
,
axit p-toluenesulfonic ho    c quan tâm

2
, ZnCl
2

, AuCl
3
·3H
2
4;8]. Các ci ting ch ng vào s
d       
4
/SiO
2
[36], 1-metylimidazolium
trifluoroaxetat ([Hmim]TFA) [33ng triflate (Cu(OTf)
2
[117], các heteropolyaxit
(H
6
[PMo
9
V
3
O
40
], H
5
[PMo
10
V
2
O
40
], H

6
[P
2
W
18
O
62
]) [59], ceri (IV) amonium nitrat
(CAN) [25], hoc axit sulfamic (NH
2
SO
3
H) [147].
Chan Sik Cho và cng s [32] da trên tng hp Friedländer, s dng cht
u là o-(hydroxymetyl)anilin và các xeton khác nhau, vi xúc tác nano-ng
hc dãy các hp cht quinolin có nhóm th  C2 và C3

Cht lng ion gc bit loi dung môi thin vi
ng, hoàn ho cho mt lot các phn ng. Nhng cht lng này là mt thay
th hp dn cho các dung môi hng  ch 
có th cháy, không n và có th tái s dng [110],[150]. X.Y. Zhang và cng s [150]

22
 dng cht lng ion trong nghiên cu tng ha mình. Kt qu cho
thy, phn t hiu suu kin phn 

M tng hp Friedlän phm trung
gian là o-aminobenzandehit không tách riêng mà ngay lp tc chuyn hoá ti ch
to thành quinolin c McNaughton và Miller [87],[88] phát triu
là s kh o-nitrobenzandehit ti vn

trong s có mt ca SnCl
2
/ZnCl
2
/EtOH to thành dn xut ca quinolin. Tuy nhiên,
do s ng các dn xut o-nitrobenzandehit không nhiu n ch vic m
rng ph bing hp này.

Khi s dng xeton là metyl propionylaxetat   c dn xut 2-
etylquinolin-3-cacbandehit.

Tng hp quinolin trên b mt pha rn theo a amino-
azometin vc C. ng nghip [107] thc hic: iu
ch hp pht thuc th Borsche ri cho cht c phn ng vi các xeton
khác nhau trong etanol vi xúc tác pipeu kin tng hp Borsche.


23
b. Phản ứng khép vòng kiểu V
Trong kiu V, s khép vòng to liên kt mi  v trí liên kt a. Carmen Boix và
cng s [25] dùng Zn bu kin nhi cao/ áp su kh
o-nitroxinamic và các dn xut ca nó to thành vòng quinolin.

Trong mt nghiên cu khác, Bimal K. Banik [20
4
Cl làm cht
kh trong h dung môi etanol-H
2
O. Phn ng xy ra êm du sut tt.


Kalvi Hemanth Kumar và cng s [69] mô t cách th cho phn
ng khép vòng c-amino và -hydroxychalcones to thành dn xut 4-alkoxy-
2-aryl-quinolin vi xúc tác là FeCl
3
.6H
2
O.

Tng hp vòng quinolin t các dn xuc các nhà hoá hc
quan tâm. Các 2-i tác dng cn
ng cng nucleophine ni phân t vào liên kn ox to
thành vòng quinolin. Bartolo Gabriele và cng s [53] s dng xúc tác PdI
2
-KI /
MeOH trong s có mt cng hc mt dãy các hp cht
quinolin  dn dn xut ca axetylen.


24
Mg pháp kh i xúc tác Pd trong s có mt ca
   c các nhà hoá hc quan tâm. Antonio Arcadia và
cng s [18] s dng dn xut

-(2-aminophenyl)-

,

-ynon ng hc dãy
các quinolin có nhóm th  v trí C2.


b. Phản ứng khép vòng kiểu VI
Trong kiu VI, s khép vòng to liên kt mi  v trí liên kt b. u
tng hp  các dn xut n nay
s công trình công b v phn ng loi này không nhiu. Thí d: Ichikawa và cng s
[60] thc hin phn ng ca các dn xut dng o-isocyano-

,

-difluorostyren vi
tributyl stannyl liti c mt s các dn xut 3,4 ca quinolin.

Ngoài nhng kiu khép vòng quinolin t s phn ng
khép vòng khác, chúng góp phn m rng s ng các nhóm th  trí
các nhóm th khác nhau trên vòng quinolin. Trong s  phi k n tng hp trên
c s phn ng Baylis-Hillman. Các dn xut Baylis-c tng hp t 2-
nitrobenzandehit  c bi    t ch   tng hp vòng
quinolin b 
S dng hp cht Baylis-Hillman làm chu, Ka Young Lee [76], Yun Mi
Chung [33] và các cng s li cho thy có phn ng th S
N
(Ar) ni phân t  to
thành dn xut ca quinolin.


25
Trong mt nghiên cu khác, Ka Young Lee và cng s [72]-[76],[82] 
t tng hp ca mt s quinolin-N-oxit t dn xut Baylis-Hillman vi cht kh là
Zn-NH
4
Cl trong THFH

2
O  nhi 60-70
0
C. Kt qu quinolin-N-c
un h  i PPh
3
   to ra quinolin  ng. Ngoài ra, các
quinolin-N-oxit phn ng vi Ac
2
 cho ra các cht dn xut 2-axetoxy và cui
cùng chuyn thành 2-hydroxyquinolin.

Tóm lại: Phn ng tng hp vòng quinolin có th  n
xut Nth cc t hp cht nitroaren, u
nào công b ng hp dn xut ca quinolin  hp cht quinon-axi
 1.7, mc 1.1.3). Nhn th mi v mt lý thuyng thi các
dn cht quinolin to thành có sn các nhóm th mà bng các phn ng tng hp
không th thc hit v nghiên cng hp
mng thi, mong mun tng hc mt s dn xut mi ca quinolin.
1.4. MỘT SỐ ỨNG DỤNG CỦA CÁC HỢP CHẤT CHỨA VÒNG QUINOLIN
1.4.1. Ứng dụng trong y dược
Các hp cht có cha vòng quinolin c tìm thy trong t nhiên, c bit là
các alkaloid, hu ht u có hot tính sinh hc mnh và nhiu cht trong s  
c s dng rng rãi làm thuc cha bnh.

×