Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Soạn bài người kể trong văn bản tự sự (ngắn nhất)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (126.86 KB, 3 trang )

Soạn bài: Người kể trong văn bản tự sự
(ngắn nhất)
Mục lục nội dung
• Soạn bài: Người kể trong văn bản tự sự (ngắn nhất)
• I. Người kể trong văn bản tự sự

• II. Luyện tập

Soạn bài: Người kể trong văn bản tự sự (ngắn nhất)



Soạn bài: Người kể trong văn bản tự sự (chi tiết)
Soạn bài: Người kể trong văn bản tự sự (siêu ngắn)

I. Người kể trong văn bản tự sự
Câu 1 (trang 192 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1)
Đọc đoạn trích
Câu 2 (trang 192 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1)
Trả lời câu hỏi
a. Đoạn trích kể về cuộc trị chuyện giữa anh thanh niên, ơng họa sĩ và cô kĩ sư nông nghiệp
(Lặng lẽ sapa)


Người kể chuyện giấu mình. Nếu là một trong ba nhân vật thì truyện sẽ được kể ở ngơi thứ nhất,
người kể chuyện xưng “tôi”. Nhưng ở đây truyện được kể theo ngơi thứ .
c. Đó là lời nhận xét của người kể chuyện, trong đoạn này, người kể chuyện đã hóa thân vào anh
thanh niên để bày tỏ suy nghĩ, tình cảm của mình.
d. Người kể chuyện khơng xuất hiện, cũng không phải là một nhân vật cụ thể nào, nên cách nhận
xét và suy nghĩ mang tính bao quát, miêu tả nhân vật một cách khách quan và am hiểu hết tất cả
mọi việc, hành động.



II. Luyện tập
Câu 1 (trang 194 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1)
Đọc đoạn trích
Câu 2 (trang 194 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1)
Trả lời câu hỏi
a. Người kể chuyện trong đoạn trích này là nhân vật “tôi” (cậu bé trong chuyện), kể lại cuộc gặp
gỡ đầy xúc động với mẹ mình sau bao nhiêu năm xa cách.
- Ưu điểm: nhân vật tơi có thể bày tỏ trực tiếp suy nghĩ, diễn biến tâm lý, cảm xúc của mình
- Nhược điểm: khơng miêu tả những diễn biến tâm lí của người mẹ, tính khái quát không cao.
b.
Người kể chuyện là anh thanh niên
Tôi kêu to rằng chỉ cịn 5 phút nữa tơi giật mình với một giọng đầy tiếc rẻ. Cuộc chia tay của
chúng tơi đã đến rồi đấy ư?.Nhanh thật, trong lịng cả 3 chúng tơi hẳn cịn những lưu luyến, khó
tả.
Ơng họa sĩ cùng cơ gái đứng dậy, nhìn trên bàn có chiếc khăn mùi soa cô gái để quên, tôi gọi to
và nhanh tay đưa cho cô gái cùng với cuốn sách, cô gái đỏ mặt rồi vội đi.
Bước đến bậu cửa, người họa sĩ bỗng bậu lấy tay tôi và bảo rằng nhất định sẽ quay lại nơi đây và
ở lại ít hơn với tơi.
Nhìn về phía cơ gái, khơng biết sao, nhưng cơ đã chìa tay ra như đợi tơi nắm lấy, đó là cái nắm
tay mà người ta sẽ trao cho nhau cái gì chứ khơng phải chỉ là cái nắm tay. Trong đầu tôi bỗng gợi


ra những xúc cảm bâng khng, khó tả, và hình như, những người sẽ khơng gặp lại nhau nữa
thường có những cái cảm giác như vậy.



×