Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

truyện ngắn Vội vàng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.57 KB, 4 trang )

VỘI VÀNG- KHỔ CUỐI
Xuân Diệu là nhà thơ đa tài,”nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mơi” với phong
cahcs nghệ thuật độc đáo, được mệnh danh là ơng hồng thơ tình.Bài thơ “Vội vàng” rút ra
trong tập thơ “Thơ” năm 1938 là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp thơ Xuân Diệu trước cách mạng.
Bài thơ là lời giục giã hãy sống mãnh liệt, sống hết mình, hãy quý trọng từng phút từng giây
cuaur cuộc đời mình nhất là những năm tháng tuổi trẻ của một hồn thơ yêu đời, ham sống đến
cuồng nhiệt. Mười câu thơ cuối chính là khép lại một quan điểm sống mới mẻ đầy táo bạo
của nhà thơ.
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Khác với những câu thơ ở trên dùng "tôi" thì ở đây tác giả lại sử dụng điệp từ "ta". Có lẽ rằng
ở trên tác giả dùng "tơi" để đối đáp với đồng loại, còn ở dưới tác giả sử dụng "ta" để đáp lại
cho sự sống. Dưới ngòi bút tài hoa và con mắt tinh tường của tác giả, sự sống hiện lên thật
mới mẻ, tươi tốt. Chính cái tươi tốt trong sự sống lại khiến tác giả như muốn ôm trọn tất cả về
của riêng bản thân mình. Sự sống ấy bao la, rộng lớn lắm nhưng tác giả vẫn muốn ơm chặt
lấy nó.
Nhịp thơ như vội vã, gấp rút, dồn dập, cảm xúc dâng trào thể hiện ra những khát vọng cao
đẹp:
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình u,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Những gì mà tác giả khát khao là được đắm chìm với thiên nhiên, với sự sống của tuổi trẻ: từ
mây, cánh bướm, gió đến tình u, non nước, cỏ cây. Các tính từ chỉ tâm thế cũng tăng dần
theo mức độ từ thấp đến cao: ôm, riết, say, thâu, và đỉnh điểm là cắn. Từng lần từ "ta muốn"
vang lên là từng đó sự mãnh liệt. Nhân vật trữ tình như muốn được ơm hết tất cả những gì
hiện ra trước mặt vào lịng, gom hết những gì tươi tốt vào trong lồng ngực trẻ đang tràn đầy
sức sống. 
Điệp từ "ta muốn" cùng nhịp thơ gấp gáp, hối hả như diễn tả đến sự mãnh liệt trong tình yêu
của thi sĩ. Phải chăng Xuân Diệu chúng ta đang rất cuống quýt, vội vã với cuộc sống, dang
tay ơm trọn hết cả cuộc đời, vũ trụ vào lịng mình? Phải chăng chỉ có như thế thì cuộc sống


của nhà thơ mới được trọn vẹn.
Thi nhân có lý giải cho những ham muốn của mình
Cho chuếnh chống mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi"


Điệp từ "cho" với nhịp độ tăng dần thể hiện Xuân Diệu muốn tận hưởng cuộc sống đến no nê,
đã đầy. Trong cái mơn mởn của cuộc sống đó, tác giả muốn được sống hết mình với đam mê,
khát vọng, hịa mình vào những khoảnh khắc tươi đẹp nhất của cuộc đời. 
Mỗi lần khao khát "ta muốn" lại được gắn liền với một động từ chỉ trạng thái yêu đương càng
lúc càng mãnh liệt, nồng nàn hơn và đến cuối cùng tác giả phải thốt lên rằng:
- Hơi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
"Xuân hồng" chỉ hai từ thôi mà sao lại khiến chúng ta có cảm giác mềm mại, êm đềm đến
thế. Mùa xn khơng chỉ cịn lại tên gọi cho một sự vật mà đã trở thành một hình ảnh chất
chứa đầy sức sống, có hồn qua thơ của Xuân Diệu. Mùa xuân ấy đẹp, ngọt ngào như đôi môi
của thiếu nữ xinh đẹp khiến tác giả phải muốn cắn. Mùa xn là hình ảnh vơ hình, vậy làm
sao thi nhân có thể cắn vào nó? Và quả thực là như vậy, thi sĩ không thể cắn nhưng lại có thể
hịa mình vào mùa xn, chìm đắm trong vẻ đẹp của nó.
Khổ thơ cuối mang đậm chất thơ mới, thoát ra khỏi những quy chuẩn của thơ ca trung đại đã
thể hiện được cảm xúc mãnh liệt của Xuân Diệu trước cuộc đời, tuổi trẻ mà còn cả gửi gắm
một thông điệp cho giới trẻ hiện nay: hãy sống hết mình với tuổi trẻ, cuộc đời, làm hết sức
những gì mà tuổi trẻ cịn cơ hội để sau này khơng cịn phải hối tiếc cho thời gian đã qua, tận
hưởng một cách điên cuồng những thanh sắc của cuộc đời


VỘI VÀNG-KHỔ 1
Xuân Diệu là nhà thơ đa tài,”nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mơi” với phong
cahcs nghệ thuật độc đáo, được mệnh danh là ơng hồng thơ tình.Bài thơ “Vội vàng” rút ra
trong tập thơ “Thơ” năm 1938 là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp thơ Xuân Diệu trước cách mạng.
Bài thơ là lời giục giã hãy sống mãnh liệt, sống hết mình, hãy quý trọng từng phút từng giây

cuaur cuộc đời mình nhất là những năm tháng tuổi trẻ của một hồn thơ yêu đời, ham sống đến
cuồng nhiệt.
Với những cảm xúc chân thật, mãnh liệt và sức mạnh của tình yêu, “Vội Vàng” là một
bài thơ đầy sức hút và đầy ý nghĩa, một bản tình ca vĩnh cửu cho tình u và cuộc sống.
“Tơi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi”
Mùa xuân vẫn là một trong những mùa đẹp nhất trong năm, nơi mà ánh nắng nhè nhẹ
lả lơi trên ngọn cây và gió thổi thảnh thơi cùng với những tia nắng và hương hoa đua sắc.
Những cảm giác ấy khiến cho lòng người trở nên thoải mái, thanh thản và trong sáng. Mùa
xuân đang lan tỏa khắp muôn nơi, mang đến sự thư thái, nhẹ nhàng và thanh thản cho tâm
hồn của mọi người.
Có gió thổi mát mẻ, có nắng trải dài cả trời xanh và có cả những đóa hoa tươi đẹp nở
rộ khắp nơi. Khơng khí trong lành, rực rỡ, rộn ràng của mùa xuân khiến cho tâm hồn của mỗi
người được tự do bay cao và đắm chìm trong khơng gian mênh mơng bao la. Trong đó,
những nét điểm xuyết của thiên nhiên tạo nên một khung cảnh hoàn hảo, khiến tâm hồn
người ta rạo rực, đắm say và muốn lưu giữ mãi những khoảnh khắc ấy.
Cảm giác được sống trong không gian ấy khiến cho tâm hồn người ta thật sự thoảng
đãng và không gian rộng lớn ấy cũng khiến con người cảm thấy nhỏ bé, nhưng đồng thời
cũng rất đắm chìm và muốn tận hưởng từng khoảnh khắc một. Những giây phút đó khiến cho
con người ta cảm thấy mãn nguyện và khơng muốn rời khỏi nơi đó.
Vì thế, khi tận hưởng được những khoảnh khắc đẹp nhất của mùa xn, khơng ai có
thể kìm lịng mình được. Trong tâm hồn ta, chỉ có một điều duy nhất: muốn tắt đi ánh nắng,
buộc lại gió để được trải nghiệm những cảm giác đó một lần nữa.


Ánh nắng nhè nhẹ lả lơi trên ngọn cây, gió thổi nhẹ nhàng đùa vui cùng những tia
nắng, cùng hương hoa đua sắc tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và thanh bình của mùa
xuân. Những nét điểm xuyết của trời xuân đủ để làm cho lòng người trở nên thoải mái, thanh

khiết. Khơng khí mùa xn đang tràn ngập khắp muôn nơi, lan tỏa sự thư thái, nhẹ nhàng,
thanh thản vào tâm hồn con người.
Tuy nhiên, tác giả cảm thấy một điều thiếu sót, đó chính là mong muốn được giữ lấy
cảm giác ấy và khơng muốn để nó trôi đi. Tác giả muốn giữ lại cảm giác của nắng, gió và hoa
để bản thân có thể sống trọn với thiên nhiên, được hịa mình cùng với tạo hóa. Những lời nói
“Tơi muốn tắt nắng đi…/ Tơi muốn buộc gió lại” cho thấy nỗi khát khao mãnh liệt trong tâm
hồn tác giả, muốn giữ lấy tất cả vẻ đẹp và tâm tư của khoảnh khắc này.
Người không chỉ dừng lại ở sắc thái cảm nhận du dương nữa mà đã vượt qua giới hạn,
để nỗi cảm xúc vỡ òa ra thành tiếng nói nghẹn ngào. Tác giả muốn ơm trọn vẻ đẹp của thiên
nhiên vào lòng, để cảm nhận và uống trọn vẹn mọi tâm tư, tất cả những giây phút và vẻ đẹp
diệu kì của thiên nhiên. Họ muốn sống trọn với thiên nhiên hữu tình, thơ mộng, để đắm mình
trong khơng gian mênh mơng bao la của tạo hóa và đất trời này đây.
Vì vậy, điều gì cũng không đủ để thỏa mãn khát khao này, tác giả mong muốn thời
khắc này, phút giây này hãy ngừng chảy trôi để bản thân được sống cho thỏa, được cảm nhận
hết sắc trời, hương hoa diệu kì.
Từ sự nhận thức sâu sắc, nhà thơ đã hịa mình vào cảm xúc và cuối cùng, muốn giữ lại
một phần cho bản thân. Các động từ “buộc” và “tắt” đã thành công diễn tả sự xúc động trong
lòng nhà thơ. Mọi cảm xúc tràn đầy, tụ hợp và cuộn trào trong tâm trí nghệ sĩ. Nắng và gió là
những tác phẩm tự nhiên, là những thực thể trừu tượng và vơ hình khó được lĩnh hội, nhưng
với nhà thơ, chúng mang đầy hồn, màu sắc, và hương vị tuyệt vời. Nói chăng như nhà thơ đã
cảm nhận được rằng nắng và gió khơng cịn là những thứ vơ tri vơ giác nữa, mà chúng ẩn
chứa đầy linh hồn và sức sống.
Các câu thơ đầu được viết với giọng thơ khỏe khoắn và nhịp 2/3 mạnh mẽ, thể hiện
tinh thần sảng khoái và tràn đầy năng lượng, đam mê và sự thích thú của tác giả. Thiên nhiên
đối với tác giả như âm thanh và thời gian, khi đắm mình vào thiên nhiên, tác giả có thể chia
sẻ cõi lịng và sống hết mình cho đam mê bất tận, niềm vui thú mênh mang. Thiên nhiên và
lòng người được quấn quýt, chan hòa và đan xen vào nhau, điểm tô lẫn nhau.
Một tác phẩm thơ đầy sức sống đã hiện lên trước mắt người đọc, như một bức tranh
vô cùng tuyệt đẹp của mùa xuân: với âm thanh tình tứ, ánh sáng tinh khơi, hương thơm nồng
nàn và men say ái tình. Mùa xuân như một thiên đường trên đất, đầy sức sống và tình ái, với

mọi vật đua nhau khoe sắc và đắm chìm trong tình yêu xuân. Đọc những câu thơ đầu của bài
thơ “Vội vàng”, ta thấy được sự đam mê, tình yêu đời và niềm khát khao sống của Xn
Diệu. Đúng như câu nói, ơng là nhà thơ lãng mạn mới nhất trong thế hệ nhà thơ mới.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×