TIỂU PHẨM AN TỒN GIAO THƠNG NĂM 2023
1. Tiểu phẩm dự thi An tồn giao thơng (mẫu số 1)
Màn 1:
(Tại một quán nhậu, ba người đàn ông đang vui vẻ, rượu vào, lời ra)
Minh Nào chúng ta dzô nhé! Một, hai, ba…..dzô!
Quân
Ha… ha… ha…Trăm phần trăm nào anh em, uống đi cho thoải mái cuộc
đời.
Minh Đúng vậy, phải làm tăm phần tăm. Lấy rượu thêm đi anh em.
Cường Chủ quán đâu, cho thêm chai Vodka to nhé!
Minh Đúng đấy, cho thêm chai Vodka to nhé!
Cường
Hôm nay chúng ta không say không về. Lâu rồi chúng ta không gặp nhau
luôn, phải uống cho hết mình. Chưa say chưa được về.
Quân Chưa say chưa v…ề. Khà khà….!
Cường Thêm món nhắm khơng, uống khan thế này sót ruột q.
Minh Thơi, mình làm hết chai này rồi về thơi. Chiều tao cịn phải làm việc nữa.
Quân Kệ đi mày. Việc cơ quan đã có thằng khác lo, việc của mày là phải uống hết
chai này với bọn tao.
Cường Mình làm hết chỗ này rồi về nhé. Chiều tao cũng có chút việc phải làm.
Quân Vậy “bottom-up” đi anh em. Hôm khác gặp nhau phải hết mình đấy nhé.
Minh Ok, hơm nay thế đã. Chủ quán đâu, thanh toán tiền nào.
Cường Ok. Tăm phần tăm nào.
Cả ba người cùng nhau chúc tụng. Lúc này cả ba đều ngà ngà say, mặt trời
bắt đầu mọc vào lúc 1giờ chiều trên gương mặt của họ.
Màn 2:
Ba người đàn ông ngà ngà men rượu bước ra khỏi quán nhậu.
Minh Thằng nào có xe lai tao với, lúc nãy tao đi taxi tới.
Cường Vậy hả, hai thằng tao đi một xe máy. Hay mày gọi taxi mà về.
Quân Thôi không sao đâu. Lên đây tao dzin ba.
Minh Nhưng mà tao khơng có mũ bảo hiểm.
Qn
Khơng sao đâu, tao là siêu sao lách công an mà. Mày cứ ngồi lên đây tao
đèo.
Cả ba ngồi lên chiếc xe máy, lạng lách, vòng vèo đi nhanh về kịp giờ làm
buổi chiều.
Cường Mày đi từ từ thôi, mày say rồi đấy.
Bậy mày! Tao đâu có say. Mà tao say thì mày cũng xỉn chớ mày hơn gì
Qn
tao? Mày xem tao chạy nè…(Qn nói xong rú ga bốc xe lên chạy, rồi móc
điện thoại ra nghe và nói cười rất thản nhiên…chạy vịng vịng, lạng lách,
đánh võng.... )
Minh Quân, chạy chậm thôi, đừng lạng lách. Cất điện thoại đi…!
Quân Không sao đâu mày, tin tưởng vào tay lái lụa của tao đi.
Cường Chết rồi Công an trước mặt mày ơi!
Quân Đâu đâu, chúng mày ngồi yên để tao lách nào, không sao đâu.
Minh
Không được đâu mày, nguy hiểm lắm. Đường một chiều mày quay xe là
chết đó.
Cường Khơng kịp rồi mày ơi.
CSGT Ht cịi ra hiệu dừng xe
Quân loạng choạng dừng xe, cả ba xuống xe.
CSGT Yêu cầu anh xuất trình Giấy phép lái xe!
Quân
(giọng xởi lởi)A! chào các đồng chí. Anh em quen biết cả mà. Cho qua đi
nhé!
CSGT Không được. Các anh đã vi phạm luật an toàn khi tham gia giao thơng
Qn
CSGT
(tỏ vẻ khó chịu, lý sự)Vi phạm hồi nào? Tui có gây ra tai nạn, gây thương
tích cho ai đâu mà bảo phạm luật ?
Không cứ phải gây ra tại nạn cho người khác mới là phạm luật. Anh đã
điều khiển xe máy trong khi hơi thở có nồng độ cồn vượt mức qui định.
Quân Làm sao đồng chí biết hơi thở của tơi có nồng độ cồn vượt mức qui định?
CSGT
(đưa máy đo nồng độ cồn cho Quân, Minh, Cường)Các anh vui lòng thổi
vào đây!
Cả ba ngần ngừ một chút rồi thổi vào máy
A Quân xem nhé - Máy chỉ 0,4 miligam, trong khi mức cho phép là không
quá 0,25…Điểm b Khoản 5 Điều 8 Nghị định 34/2010 của Chính phủ ngày
02 tháng 04 năm 2010 quy định về xử phạt hành chính trong lĩnh vực giao
CSGT thơng đường bộ quy định: Phạt tiền từ 2.000.000 đồng đến 3.000.000 đồng
đối với người điều khiển giao thông mà trong máu hoặc hơi thở có nồng độ
cồn vượt quá 50 miligam đến 80 miligam/100 mililit máu hoặc vượt quá
0,25 miligam đến 0,4 miligam/1 lít khí thở.
Anh lại còn lạng lách, đánh võng…Điểm b Khoản 7 Điều 9Nghị định
34/2010 của Chính phủ ngày 02 tháng 04 năm 2010 quy định về xử phạt
hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ quy định: Phạt tiền từ
5.000.000 đồng đến 7.000.000 đồng đối với người điều khiển xe lạng lách,
đánh võng trên đường bộ trong, ngồi đơ thị.
Qn Nhưng mà tôi vẫn chủ động, điểu khiển xe an tồn, tơi có làm sao đâu?
Anh khơng đội mũ bảo hiểm khi điều khiển xe máy tham gia giao thông.
Điểm i Khoản 3 Điều 9 Nghị định 34/2010 của Chính phủ ngày 02 tháng
CSGT
04 năm 2010 quy định về xử phạt hành chính trong lĩnh vực giao thơng
đường bộ quy định: Phạt tiền từ 100.000 đồng đến 200.000 đồng đối với
người điều khiển, người ngồi trên xe không đội mũ bảo hiểm hoặc đội mũ
bảo hiểm không cài quai đúng cách khi tham gia giao thông trên đường bộ.
Minh Các đồng chí thơng cảm, lâu rồi anh em tơi khơng gặp nhau.
Anh lại sử dụng điện thoại trong lúc đang điều khiển phương tiện giao
thông… Điểm K Khoản 1 Điều 9 Nghị định 34/2010 của Chính phủ ngày 02
CSGT
tháng 04 năm 2010 quy định về xử phạt hành chính trong lĩnh vực giao
thông đường bộ quy định: Phạt tiền từ 40.000 đồng đến 60.000 đồng đối với
người đang điều khiển xe sử dụng ô, điện thoại di động, thiết bị âm thanh,
trừ thiết bị trợ thính; người ngồi trên xe sử dụng ô.
Chấp hành luật giao thông là nghĩa vụ và trách nhiệm của mọi công dân.
CSGT Các anh là cán bộ, công chức lại càng phải chấp hành nghiêm túc để làm
gương cho quần chúng nhân dân.
Qn
Đồng chí thơng cảm. Tơi xin rút kinh nghiệm lần sau sẽ khơng vi phạm. Các
đồng chí bỏ qua cho lần này…
Xin lỗi các anh, chúng tôi không thể làm theo yêu cầu của anh được. Chúng
CSGT
tôi buộc phải giữ GPLX và phương tiện của các anh trong thời gian qui định
của luật và đồng thời thơng báo tình hình vi phạm của các anh về cơ quan
của các anh.
Yêu cầu anh ký biên bản!
Quân
Linh động chút đi đồng chí ơi! Vì chúng tơi cũng chưa gây ra thiệt hại gì
mà.
Tai nạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào nếu như các anh uống rượu mà điều
CSGT
khiển phương tiện giao thơng đường bộ. Tai nạn có thể xảy ra và có thể
cướp đi sinh mạng của người đi đường hoặc chính sinh mạng của các anh
bất cứ lúc nào.
Minh
(nói với Qn): Đồng chí ấy nói đúng đấy. Mình sai quá đi rồi. Thôi ký tên
vào biên bản vi phạm đi.(Quân miễn cưỡng ký tên vào biên bản).
Kính thưa quí vị! Tơi rất thấm thía về lời của đồng chí CSGT.
Đúng! Hãy vì lương tâm và trách nhiệm cơng dân, vì tính mạng của chính
Qn chúng ta và của những người đi đường. Hãy tuân thủ một cách nghiêm túc
trong việc thực hiện an toàn trong khi tham gia giao thông nhằm ngăn ngừa
đến mức cao nhất việc gây ra tai nạn cho người khác và kể cả chính mình.
(Các nhân vật chào nhau và kết thúc)
Thay lời kết: Đã uống rượu, bia thì khơng lái xe!
2. Tiểu phẩm dự thi An tồn giao thơng (mẫu số 2)
Cảnh 1: (Tiếng cịi xe trên đường).
Bà Bình An ngơ ngác đi trên đường, vừa đi vừa nhìn xung quanh, miệng lẩm bẩm:
- Qi, khơng biết có phải đường này khơng nhỉ, mới mấy năm không về quê mà nhà
cửa, phố xá thay đổi quá không thể nhận được. (Quay sang vẫy nón hỏi: )
- Ơ này các bác ơi, về Thị trấn Thứa Lương Tài đường nào ấy nhẩy?
Nói đế: Cứ đi thẳng rồi rẽ trái là đến nơi.
- À, thế thì em nhận ra rồi . Thanks các bác nhé . Em về quê với ông lão nhà em đây.
Gớm , mấy năm vào Miền Nam bế cháu cho thằng bố cả, hôm nay mới được về quê.
Nhớ nhà quá, nhớ cả…..ông lão nữa. Thôi về nhanh kẻo ông ấy mong.
Cảnh 2: Mai đang đứng ở cổng trường đợi người đến đón:
Sao mãi khơng ai đến đón mình nhỉ.
(quay ra) A ông bà ơi! Cháu đây! (chạy ra chỗ ông bà đỗ xe)
Bà Chát: Mai ơi, nhanh lên xe về không muộn cháu.
Mai: Thế mũ xe máy của cháu đâu ạ?
Ông Đốp: Ông bà đi ăn cỗ gần đây tiện thể vào đón cháu nên khơng mang theo mũ xe
máy. Mà từ đây về nhà có một đoạn đường làm gì phải mũ với nón.
Mai: Cô giáo cháu bảo ngồi lên xe máy là phải đội mũ bảo hiểm. Khơng có mũ cháu
khơng lên xe đâu!
Bà: Giờ này các thầy cô giáo về hết rồi khơng ai biết đâu, cịn các chú cơng an ông
đều quen biết hết không sợ gì. Lên xe về thôi cháu.
Mai: Đội mũ xe máy không phải để đối phó với mọi người mà để bảo vệ chính mình
ơng bà ạ.
Ơng: (qt) Có lên xe khơng thì bảo. Ơng cho mày đi bộ về bây giờ. Trứng mà địi
khơn hơn vịt à. Lên ngay!
(bà cắp cháu lên xe)
(Ơng phóng xe rồ ga)
Cháu: Ơng ơi, ơng đi nhanh q, cháu sợ lắm!
Ơng: Sợ cái gì mà sợ. Cứ bám chặt vào! (vít ga phóng nhanh hơn).
Bà Chát: Chậm chậm thơi ơng ơi, ơng vừa uống rượu lại
Ơ kìa! Có người dừng lại đi, dừng lại đi ơng ơi.
Bà Bình An đột ngột qua đường (tiếng phanh xe) két….oành/ ối …ối
Bà Bình An: Ối giời, ối giời ơi…
Bà Chát: Cháu ơi, cháu có sao khơng? Ơng Đốp, ơng Đốp ơi, ơng có làm sao khơng?
Cháu: Cháu khơng sao ạ.
Ơng Đốp: Giập mất quả mơng rồi bà nó ơi.
Bà Chát: Tơi đã bảo rồi mà ơng có chịu nghe tơi đâu
Ơng Đốp: Chỉ tại cái bà kia. Ơi cái xe…cái xe SH vừa mới tậu của tôi.
(vội vàng chạy lại chỗ cái xe) Trời ơi gương đi đằng gương, yếm đi đằng yếm cịn gì
là xe nữa.
(Sững sờ). Cái nhà bà kia (bà An sợ sệt lùi lại) đền ngay cái xe cho tôi. Bà làm hỏng
xe của tơi.
Bà Chát: Đền ngay.
Bà An: Tại gì tơi, tại ơng thì có, ơng đâm xe vào tơi xước hết cả người lại cịn….
Bà Chát: Tại bà.
Bà An: Tại ơng.
Bà Chát: Tại bà….
Ơng Đốp: Chả tại bà thì tại ai, đi sang đường chẳng nhìn gì cả lại cịn già mồm, bà có
muốn cãi khơng
Bà An: Ơng ơi tơi xin ơng, ơng tha cho tơi, tơi làm gì có tiền mà đền.
Ơng Đốp: Tơi khơng biết, bà muốn làm thế nào thì làm (xót xa) cái xe tơi vừa mới
mua hơn 70 triệu đấy.
Bà An: Thế…. thế tôi phải đền ông bao nhiêu.
Ông Đốp: Hỏng nặng thế này bà phải đền tơi 2 chục triệu.
Bà An: (mắt trợn trịn, mồm lắp bắp) Hai…chục…triệu?
Ông Đốp: Đúng! 2 chục triệu. Sai thì phải đền chứ cịn sao nữa.
Bà An (hát): Trời ơi tơi lấy đâu ra tiền, bây giờ tơi trót vi phạm luật giao thơng đường
kia cứ sang ngang. Chẳng nhìn vạch sơn hay nhìn quanh khi bước sang đường. Giờ
đây xe vỡ, yếm tan, chẳng cịn gương nữa. Ơng bắt đền tơi ngần kia, thơi tan rồi mộng
ước sum vầy.
Ơi khiếp người dân nghèo tôi lấy đau ra ngần ấy là tiền.
Ối giời cao đất dầy ơi! Ối thằng bố cả ơi là thằng bố cả ơi! Bu lấy đâu ra tiền mà đền
cho người ta bây giờ! Tên là Bình An mà có được bình an đâu.
Bà An (đến gần ơng Đốp, bà Chát, xuống giọng): Ơng ơi, bà ơi, ơng bà tha cho tơi đi,
tơi quả thật là khơng có tiền.
Cháu: Ông ơi, hay bỏ qua cho bà ấy đi, trơng bà ấy tội lắm.
Ơng Đốp: Tha là tha thế nào. Ai sửa xe cho tơi
Bà An: Đây. Tơi cịn có 200. Ơng cầm tạm…
Ơng Đốp: Bà nói thế nghe được à. Xe hỏng thế kia mà đền có 2 trăm sao. Đã vậy bà
theo tôi vào đồn công an.(lôi xềnh xệch)
Bà An: giằng tay lại (đanh đá) Tơi nói cho ông biết nhá. Tôi đã hết lời xin mà ông
vẫn định đưa tôi vào đồn. Đừng hòng. Đã thế thì….
Ơng Đốp: Thì sao ?
Bà An: Đã thế thì tơi cứ nằm ở đây để giữ nguyên hiện trường . Bà con ơi, ông ấy đi
xe máy đâm vào tôi đây này.
Cháu: Bà ơi bà dậy đi. Để cháu sẽ phân xử cho.
Ơng Đốp: Mày bé tí thế thì biết gì mà phân với xử.
Cháu: Ở trường, cháu được các cô dậy luật giao thơng rồi cháu biết mà.
Ơng Đốp: Ồ thế nói ta nghe.
Cháu: Ơng và các bà và cả cháu nữa đều vi phạm luật giao thông.
Bà An, bà Chát, ơng Đốp: Làm gì có chuyện đấy!
Cháu: Bà An, bà phạm lỗi sang đường không đúng vạch quy định, không quan sát khi
sang đường. Cịn ơng bà và cả cháu nữa tham gia giao thông mà không đội mũ bảo
hiểm, mà ơng cịn uống rượu nữa.
Ơng Đốp: Đi có một đoạn đường làm gì phải đội mũ. Mà ăn cỗ thì phải uống rượu
chứ.
(một nhóm hs đi tới): Bạn Mai nói đúng đấy ơng bà ạ.
HS 1: Dù đi gần hay xa đã ngồi lên xe máy là phải đội mũ bảo hiểm.
HS 3: Ơng đã uống rượu thì khơng được lái xe.
Ơng Đốp: Ơng biết mình sai rồi.
Cháu: May mà chỉ hỏng cái xe, mọi người an toàn như thế là tốt rồi. Theo cháu tất cả
các mọi người đều phải rút kinh nghiệm. Ra đường phải chấp hành luật giao thông
cho chúng cháu noi theo chứ ạ.
Bà An: Bà cứ tưởng luật giao thơng là chỉ có đi về bên phải là đủ rồi. Lần sau bà sẽ
chú ý hơn.
Ơng Đốp: Nhưng này, sao cái gì các cháu cũng biết thế?
HS1: Các thầy cô dạy chúng cháu đấy ạ.
HS2: Các cơ cịn dạy chúng cháu cả văn minh giao thơng nữa cơ. Trường chúng cháu
ai cũng thực hiện tốt nên cả năm khơng có tai nạn giao thơng xảy ra.
Ơng: Thế văn minh giao thông như thế nào
(đọc vè)
Cháu: Cháu đã bảo ơng rồi mà ơng chẳng nghe lại cịn mắng cháu.
Học sinh: Lần sau khi tham gia giao thông các ơng bà nhớ thực hiện đúng luật giao
thơng nhé.
Ơng Đốp, bà An, bà Chát: Cảm ơn các cháu, ông bà nhớ rồi.
Bà An: Thôi chào ông bà và các cháu nhé, tôi về với ông lão nhà tôi đây. Mọi người
về, nhớ đi cẩn thận nhé. Không ai phạm lỗi để “An tồn giao thơng là hạnh phúc của
mọi nhà”. (Mọi người cùng nói)
3. Tiểu phẩm dự thi An tồn giao thơng (mẫu số 3)
Thư: vai Kim Oanh trong vai em học sinh đi xe đạp.
Minh Huy: vai Minh Huy, trong vai chú cảnh sát.
Mai Thy: vai Mai Thy, trong vai em HS đi học về.
Nhật Minh: vai Nhật Minh, trong vai em HS đi học về.
2HSL4: vai Như Quỳnh và Hoàng Nam trong vai em HS đi học về
Thục Đan: vai Thục Đan, trong vai trong vai người mẹ đi xe máy.
Nghi Trân: vai Nghi Trân trong vai con, ngồi trên xe máy.
Tiểu phẩm mang tên: “Tại ngã tư đường phố”. Câu chuyện xin được phép bắt
đầu.
MÀN 1: lời dẫn (Hoàng Việt,):giờ tan học tại Trường Tiểu học ........., bốn bạn học
sinh nhau đi bộ trên vỉa hè đường ............
HSL4: Chị Mai Thy ơi, mình băng qua đường về nhà ln cho gần!
Mai Thy: khơng được đâu các em, mình phải đi đến chỗ ngã tư giao nhau với đường
Hùng Vương có kẻ vạch dành cho người đi bộ, rồi mình mới được sang đường.
Nhật Minh: mình băng qua đây ln cho tiện mà, có ai nhìn thấy đâu mà sợ.
Mai Thy: Minh, bạn quên lời cô giáo đã dạy rồi sao?
Nhật Minh: Khơng mình đâu có qn.
Mai Thy: Vậy thì nói bạn nghe xem: Người đi bộ, đi như thế nào?
Nhật Minh:Người đi bộ phải đi trên hè phố, lề đường về bên tay phải của mình. Nơi
khơng có vỉa hè, lề đường thì người đi bộ phải đi sát mép đường.
Mai Thy: Còn người đi bộ muốn sang đường phải đi như thế nào?
Nhật Minh:Người đi bộ muốn sang đường phải đi trên lối đi dành riêng cho người đi
bộ và tn theo tín hiệu của đèn. Nơi khơng có đèn tín hiệu thì bạn qn rồi Thy ơi
Mai Thy: Để mình giúp cậu và các em nhớ lại nghen “Nơi khơng có đèn tín hiệu,
khơng có vạch kẻ đường dành cho người đi bộ thì khi qua đường người đi bộ phải
quan sát các xe đang đi tới để qua đường an toàn."
Minh nhớ chưa? Chúng mình phải thực hiện đúng những lời cô giáo dạy để đảm bảo
tốt ATGT nhé!
Nhật Minh: Cảm ơn Mai Thy đã nhắc, mình nhớ ra rồi.
Mai Thy Nhật Minh và 2 HSL4 cùng đi bộ 1 đoạn
Nhật Minh: Đến vạch kẻ đường rồi, đèn xanh cũng bật lên rồi kìa, chúng mình sang
đường đi, về nhà mau, kẻo mưa đó.
Mai Thy Ừ, mình đi thơi bạn
Mai Thy, Nhật Minh đi qua đường
HSL4: Các anh chị ơi chờ chúng em đi với. (Chạy theo)
Mai Thy, Nhật Minh (quay đầu lại): Nhanh lên các em.
MÀN 2: Lời dẫn (Hồng Việt ): ngay sau đó, Kim Oanh đang đạp xe về đến đầu
đương thì gặp đèn đỏ và mưa bắt đầu rơi hạt.
Kim Oanh: (bung dù lên và chuẩn bị vượt đèn đỏ.)
Minh Huy: (thổi còi và lấy dùi cui chặn lại.)
Minh Huy: Cháu dùng lại trước vạch sơn kẻ đường ngay! Cháu khơng nhìn thấy đèn
đỏ à?
Thương: (ấp úng ) Cháu xin lỗi chú, tại cháu thầy trời sắp mưa to nên vội về nhà.
Minh Huy: Dù cháu có vội đến đâu cũng phải chấp hành tốt luật ATGT chứ! Khi gặp
đèn đỏ phải dừng trước vạch sơn kẻ trắng.
Kim Oanh: Dạ thưa chú, cháu sẽ ghi nhớ ạ!
Minh Huy: Chưa hết đâu, cháu còn sai nữa, cháu biết sai gì khơng?
Kim Oanh: (Gãi đầu ra chiều suy nghĩ ) Cháu không biết chú ơi Chú chỉ giúp cháu
với.
Minh Huy: Khi đi xe đạp cháu không được che dù đâu, vì như thế sẽ khơng đảm bảo
ATGT. Cháu xếp ngay dù lại cho chú
(Kim Oanh xếp dù lại để trên giỏ xe đạp)
Minh Huy: Cháu phải nói bố mẹ mua cho áo mưa để mặc đi học khi trời mưa nhé!
Kim Oanh: Dạ. Cháu nhớ ra lời cô giáo dạy rồi, cháu biết lỗi rồi chú ơi! Chú tha lỗi
cho cháu nha! Cháu hứa với chú từ nay về sau sẽ chấp hành tốt luật ATGT và còn
tuyên truyền cho các bạn của cháu cùng nhau thực hiện tốt nữa chú ạ
Minh Huy: Cháu ngoan lắm Đèn xanh bật lên rồi kìa, cháu về mau đi , trời sắp mưa to
đấy.
Kim Oanh: Dạ, cháu cảm ơn chú, cháu chào chú ạ
MÀN 3: Lời dẫn (Hoàng Việt ):Bạn học sinh vừa đạp xe đi thì có một cơ vừa đón con
đi học về bằng xe gắn máy cũng vừa đến chỗ giao nhau giữa đường ............ và
đường .............
Minh Huy: (thổi cịi và lấy dùi cui chặn lại.)
Thục Đan: (Nhìn đèn tín hiệu thắc mắc) ủa đèn xanh mà ta
Minh Huy: Chị dừng lại đi Mời chị và cháu xuống xe.
Thục Đan: (Thái độ bực tức vì trời sắp mưa mình khơng vượt đèn đỏ sao cảnh sát
chặn lại)Thưa anh cảnh sát, tơi có vượt đèn đỏ đâu mà anh chặn lại ?
Minh Huy: Tơi có thổi chị vượt đèn đỏ đâu ?..Thật sự chị khơng biết mình vi phạm gì
à?
Thục Đan: (Thái độ vẫn cịn bực tức) Anh khơng nói tơi làm sao biết được ?
Minh Huy: Chị chở cháu ngồi trên xe máy mà không đội mũ bảo hiểm cho cháu.
Thục Đan: Nhưng anh cảnh sát ơi Cháu nó cịn nhỏ mà, chỉ mới 7 tuổi thôi.
Minh Huy: Chị không biết à ?
Thục Đan: Biết gì anh ?
Minh Huy: Theo quy định mới của luật Giao thông đường bộ, trẻ em trên 6 tuổi khi
ngồi trên mô tô, xe gắn máy cũng phải đội mũ bảo hiểm. Không những thế, mà trẻ em
dưới 6 tuổi vẫn được khuyến khích đội mũ bảo hiểm phù hợp để đảm bảo an toàn. Vì
tai nạn xảy ra khơng chừa một ai cả.
Nghi Trân: Đó mẹ thấy chưa ? Con nhắc mẹ mua mũ cho con mà mẹ hẹn hoài.
Thục Đan: Con trật tự coi, để mẹ nói chuyện với chú (Vừa nói, vừa lấy tay dí vào trán
con)
Minh Huy: Cháu nó nói đúng đó chị.
Minh Huy: Cháu ơi,
Nghi Trân: Dạ
Minh Huy: Ở trường cháu có học về ATGT khơng cháu ?
Nghi Trân: Thưa chú cảnh sát, có chứ ạ Nên cháu đã nhắc mẹ cháu mua mũ bảo hiểm
cho cháu mà mẹ cháu chưa mua đấy ạ Vì cơ giáo cháu bảo khi ngồi trên mô tô ,xe gắn
máy phải đội mũ bảo hiểm và ôm chặt người ngồi trước. (Vừa nói vừa làm điệu bộ)
Minh Huy: Đúng rồi cháu ạ Cháu ngoan lắm (Vừa nói vừa xoa đầu Nghi Trân)
Thục Đan:(xuống giọng) Tôi biết lỗi rồi anh cảnh sát ơi Cho tôi xin lỗi nhé Anh cảnh
sát bỏ qua cho mẹ con tôi lần này đi, để tôi đưa cháu về kẻo trời mưa to. Trên đường
về, tôi sẽ ghé vào cửa hàng mua mũ bảo hiểm cho cháu ngay. Và hứa chấp hành tốt
luật ATGT.
Minh Huy: Thôi được rồi Chị và cháu đi nhanh kẻo mưa.
Thục Đan: Cảm ơn anh cảnh sát nhiều nha! (Quay sang con) Lên xe đi con, bây giờ
mẹ con mình đi mua mũ bảo hiểm nào
Trân: (ôm mẹ hô) hoan hô mẹ, (quay sang chú cảnh sát), cháu cảm ơn chú cảnh sát
Cháu chào chú. Chúc chú hạnh phúc.
Minh Huy: Chào hai mẹ con Hai mẹ con nhớ thực hiên tốt ATGT nhé Vì “AN TỒN
GIAO THƠNG LÀ HẠNH PHÚC CỦA MỌI NHÀ”.
(Hai mẹ con vẫy tay chào chú cảnh sát và cho xe chạy)
Hoàng Việt: “Tiểu phẩm của đội ........... đến đây là kết thúc.
- Kính chúc ban giám khảo, quý vị đại biểu, các thầy cô giáo và các bạn học sinh dồi
dào sức khỏe và hạnh phúc.
- Mong các bạn học sinh thực hiện tốt luật ATGT khi đi bộ, đi xe đạp cũng như khi
ngồi trên mô tô, xe gắn máy nhé
- Kính chúc Hội thi ATGT trường ta thành công rực rỡ
(Cả đội chạy ra cuối đầu chào và đồng thanh)
MỌI NGƯỜI HÃY CHẤP HÀNH NGHIÊM TÚC LUẬT AN TOÀN GIAO THƠNG
Tiểu phẩm “Tại ơng, Tại bà”
Cảnh 1: (Tiếng cịi xe trên đường).
Bà Bình An ngơ ngác đi trên đường, vừa đi vừa nhìn xung quanh, miệng lẩm bẩm:
- Qi, khơng biết có phải đường này khơng nhỉ, mới mấy năm không về quê mà nhà
cửa, phố xá thay đổi quá khơng thể nhận được. (Quay sang vẫy nón hỏi?)
- Ơ này các bác ơi, cho em hỏi tí nhé!Đường về thơn Dư Dụ, xã Thanh Thuỳ là
đường nào ấy nhẩy?
Nói đế: Cứ đi thẳng rồi rẽ trái là đến nơi.
- À, thế thì em nhận ra rồi. Thanks các bác nhé . Em về quê với ông lão nhà em đây.
Gớm, mấy năm vào Miền Nam bế cháu cho thằng bố cả, hôm nay mới được về quê.
Nhớ nhà quá, nhớ cả…ông lão nữa. Thôi về nhanh kẻo ông ấy mong.
Cảnh 2: Long đang đứng ở cổng trường đợi người đến đón:
Sao mãi khơng ai đến đón mình nhỉ.
(quay ra) A ông bà ơi! Cháu đây! (chạy ra chỗ ông bà đỗ xe)
Bà Chát: Long ơi, nhanh lên xe về không muộn cháu.
Long: Thế mũ xe máy của cháu đâu ạ?
Ông Đốp: Ông bà đi ăn cỗ gần đây tiện thể vào đón cháu nên khơng mang theo mũ xe
máy. Mà từ đây về nhà có một đoạn đường làm gì phải mũ với nón.
Long: Cơ giáo cháu bảo ngồi lên xe máy là phải đội mũ bảo hiểm. Không có mũ cháu
khơng lên xe đâu!
Bà: Giờ này các thầy cơ giáo về hết rồi khơng ai biết đâu, cịn các chú công an ông
đều quen biết hết không sợ gì. Lên xe về thơi cháu.
Long: Đội mũ xe máy khơng phải để đối phó với mọi người mà để bảo vệ chính mình
ơng bà ạ.
Ơng: (qt) Có lên xe khơng thì bảo. Ơng cho mày đi bộ về bây giờ. Trứng mà địi
khơn hơn vịt à. Lên ngay!
(Bà cắp cháu lên xe. Ơng phóng xe rồ ga)
Cháu: Ơng ơi, ơng đi nhanh q, cháu sợ lắm!
Ơng: Sợ cái gì mà sợ. Cứ bám chặt vào! (vít ga phóng nhanh hơn).
Bà Chát: Chậm chậm thơi ơng ơi, ơng vừa uống rượu lại
Ơ kìa! Có người dừng lại đi, dừng lại đi ơng ơi.
Bà Bình An đột ngột qua đường (tiếng phanh xe) két….oành/ ối …ối
Bà An: Ối giời, ối giời ơi…
Bà Chát: Cháu ơi, cháu có sao khơng? Ơng Đốp, ơng Đốp ơi, ơng có làm sao khơng?
Cháu: Cháu khơng sao ạ.
Ơng Đốp: Giập mất quả mơng rồi bà nó ơi.
Bà Chát: Tơi đã bảo rồi mà ơng có chịu nghe tơi đâu
Ơng Đốp: Chỉ tại cái bà kia. Ôi cái xe…cái xe SH vừa mới tậu của tôi.
(vội vàng chạy lại chỗ cái xe) Trời ơi gương đi đằng gương, yếm đi đằng yếm cịn gì
là xe nữa.
(Sững sờ). Cái nhà bà kia (bà An sợ sệt lùi lại) đền ngay cái xe cho tôi. Bà làm hỏng
xe của tôi.
Bà Chát: Đền ngay.
Bà An: Tại gì tơi, tại ơng thì có, ơng đâm xe vào tơi xước hết cả người lại cịn…Á à,
ơng đội mũ BH các kiểu gì mà tụt cả mũ ra khỏi đầu thế kia? Lại còn to tiếng hả?
Bà Chát: Tại bà.
Bà An: Tại ơng.
Bà Chát: Tại bà….
Ơng Đốp: Chả tại bà thì tại ai, đi sang đường chẳng nhìn gì cả lại cịn già mồm, bà có
muốn cãi khơng
Bà An: Ơng ơi tơi xin ơng, ơng tha cho tơi, tơi làm gì có tiền mà đền.
Ơng Đốp: Tơi khơng biết, bà muốn làm thế nào thì làm (xót xa) cái xe tôi vừa mới
mua đấy nhé.
Bà An: Thế…. thế tơi phải đền ơng bao nhiêu.
Ơng Đốp: Hỏng nặng thế này bà phải đền tôi 10 triệu.
Bà An: (mắt trợn trịn, mồm lắp bắp) Mười….mười…mười triệu?
Ơng Đốp: Đúng! 10 triệu. Sai thì phải đền chứ cịn sao nữa.
Bà An (hát): Trời ơi tôi lấy đâu ra tiền mà đền bây giờ. Tôi xa thành phố mấy năm về
thấy nhà cửa, đường phố khác quá, lại còn vạch trắng trắng gạch gạch đầy đường thế
này. Ai biết lối nào mà tránh ơng bà chứ. Ơi khiếp người dân nghèo tơi lấy đau ra
ngần ấy là tiền.
Ối giời cao đất dầy ơi! Ối thằng bố cả ơi là thằng bố cả ơi! Bu lấy đâu ra tiền mà đền
cho người ta bây giờ! Tên là Bình An mà có được bình an đâu.
Bà An (đến gần ông Đốp, bà Chát, xuống giọng): Ơng ơi, bà ơi, ơng bà tha cho tơi đi,
tơi quả thật là khơng có tiền.
Long: Ơng ơi, ơng hay bỏ qua cho bà ấy đi, trông bà ấy tội lắm.
Ông Đốp: Tha là tha thế nào. Ai sửa xe cho tao?
Bà An: Đây. Tơi cịn có 500 nghìn. Ơng,ơng cầm tạm…
Ơng Đốp: Bà nói thế nghe được à. Xe hỏng thế kia mà đền có 5 trăm sao. Đã vậy bà
theo tôi vào đồn công an.(lôi xềnh xệch)
Bà An: Giằng tay lại (đanh đá) Tơi nói cho ơng biết nhá. Tôi đã hết lời xin mà ông
vẫn định đưa tơi vào đồn. Đừng hịng. Đã thế thì….
Ơng Đốp: Thì sao ?
Bà An: Đã thế thì tơi cứ nằm ở đây để giữ nguyên hiện trường. Ới làng nước ơi, ới bà
con ơi, ông ấy đi xe máy đâm vào tôi đây này.
Long: Bà ơi bà dậy đi. Để cháu sẽ phân xử cho.
Ông Đốp: Mày là cháu ai, mày bé tí thế thì biết gì mà phân với xử.
Long: Ở trường, cháu được các cô giáo dạy luật giao thông rồi cháu biết mà.