Tải bản đầy đủ (.doc) (29 trang)

2015.02.08 Kich Ban Tao Quan Tong Hop 2015 Cuối Cùng.doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (166.08 KB, 29 trang )

KỊCH BẢN FM SINH VIÊN KHÁNH HOÀ SỐ 213
CHỦ ĐỀ: TÁO QUÂN VỀ CHẦU
Ngày phát sóng: 08.02.2015
Lượt chầu của Táo giao thơng
Ngọc Hồng: Tào, Đẩu. (ngân dài, giọng uy nghiêm)
Tại sao hai ngươi lại lót dép tám chuyện giữa cung điện hả? Có biết sàn nhà ta mới lau
khơng?(Giọng uy nghiêm, nhắc nhở)
Bắc Đẩu: A a, anh Hoàng …ha ha, anh Hoàng, anh Hoàng.
Bắc Đầu + Nam Tào: Ngọc Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Ngọc Hoàng vạn tuế, vạn
tuế, vạn vạn tuế….
Ngọc Hoàng: Sao lại vạn tuế nhiều vậy? Có phải muốn đá đểu ta sống dai nhách khơng?
Bắc Đẩu: Nào có, nào có, oan chúng em quá Ngọc Hoàng ạ.
Nam Tào: Dạ đúng, oan quá ạ, vạn tuế anh Hồng hai lần là vì chúng thần có hai người đấy
ạ.
Ngọc Hồng: Thì ra là vậy, may mà hơm nay chỉ có hai ngươi, nếu tập trung đủ thiên binh,
thiên tướng thì thính giả của ta có mà nghe vạn tuế hết cả 60 phút. Thôi, cũng tới thời gian
chầu rồi, có gì bẩm tấu thì nói, khơng thì bãi triều để ta cịn đi xem Võ Tắc Thiên.
Nam Tào: Dạ thưa Ngọc Hồng, ngươi khơng nhớ ạ, hôm nay đã là ngày 23 tháng Chạp rồi,
là ngày các Táo tại hạ giới phải lên chầu để báo cáo tình hình hạ giới trong năm qua đấy ạ.
Ngọc Hoàng: A a, ta quên mất, dạo này cứ dán mắt vào màn hình xem phim ảnh nó mụ cả
đầu óc đi. Sắp tới phải lên lịch tập thể dục, sống lành mạnh mới được. Thế...đã có táo nào
chầu chưa.
Bắc đẩu: Dạ, đã có anh táo Thơng chịu trách nhiệm giao thông hạ giới trong năm nay đang
đợi ở ngồi ạ.
Ngọc Hồng: Tốt, cho gọi táo Thơng vào chầu.
Bắc Đẩu: Dạ vâng ạ … Truyền Táo Giao thông vào chầu. (Giọng ngân dài)
(Tiếng xe máy thắng gấp): 5 giây
Bắc Đẩu: Ối trời! Em lạy chị, chị làm em hết cả hồn!
1



Táo Giao Thơng: Xin lỗi nha “hót gơ” (hot girl) của chị! Dạo này chị lên cân nên tiếng
động hơi mạnh và to, khiến em của chị đã giật mình!
Táo Giao Thơng: Dạ dạ! Em nghiêng mình xin kính chào Ngọc Hồng “hén sằm”
(handsome) của lịng em ạ! Em đã có mặt rồi đây nè! Ngọc Hồng có khỏe khơng ạ? “Hao a
dú” (how are you) Hoàng "hơ-niiiii" (honey)?
Ngọc Hoàng: A, Thông à. anh khỏe, vẫn thở đều em ạ.
Táo Giao Thông: Hi hi, anh cứ đùa em.
Nam Tào: Đúng là Táo Giao Thơng có khác, càng ngày càng tăng “lé vồ” (level) màn chào
hỏi!
Bắc đẩu: Xí, ỷ "bo-đì" (body) đẹp rồi muốn dẹo sao là dẹo hà? Ý cha, giờ mới để ý, cá chép
đâu, tại sao ngươi lại đi cưỡi cái cục sắt có chữ Cub 50 kia, vô phép, vô tắc quá.
Táo Giao Thông: Dạ trời ơi! Chị Đẩu đã chạm đến nỗi đau của lòng em rồi!
Năm 2014 có thể nói là một năm thảm họa của ngành hàng không đấy ạ! Máy bay là phương
tiện an tồn nhất hành tinh, nhưng năm nay khơng biết sao lại “đen” như thế! Bầu trời bây
giờ khơng cịn an toàn nữa, thần làm sao dám cưỡi cá chép ạ! (Giọng ấm ức)
Ngọc Hồng: lại có việc này à, mau kể ta nghe?
Táo Giao Thông: Dạ bẩm: Năm qua quả là ngành hàng không đen không chịu được, bay
qua biển cũng rớt, bay trên đất liền cũng rớt, Boing cũng rụng mà trực thăng cũng rơi. Số
người thiệt mạng và mất tích đã lên đến con số khơng tưởng. Và đau lòng hơn nữa là Việt
Nam ta cũng nằm trong danh sách thảm khốc này.
Ngọc Hoàng: Trời ơi! Khủng khiếp như vậy sao. Các con dân của ta, ôi, lịng ta, lịng ta đau
nhói. Táo Giao Thơng, trả lời cho ta, tại sao? Tại sao lại để những chuyện này xảy ra?
Táo Giao Thông: Dạ..dạ, thần..thần, thần cũng không biết tại sao lại như vậy, hiện nay,
dưới hạ giới cũng đang rối cả lên vì tìm nguyên nhân đấy ạ. Thần cũng đã cố hết sức.
Ngọc Hoàng: Tra, tra rõ cho ta nghe không.
Nam Tào: Dạ vâng, thần sẽ tra rõ.
Nam Tào: Thế năm vừa qua chỉ có những sự việc đau buồn như thế thơi sao? Khơng có gì
tiến triển tốt cơ à?
Bắc Đẩu: Khơng có gì tốt đẹp sao?


2


Táo Giao Thơng: Có chứ Tào Đẩu!
Dạ kính thưa Ngọc Hoàng: Chuyện buồn qua đi chuyện vui cũng đến ạ!
Năm nay, số vụ việc xảy ra tai nạn giao thông giảm mạnh! Khơng cịn nhiều như năm ngối!
Các thành phố, tỉnh xã đã đầu tư xây lắp hệ thống giao thống mới để phục vụ tốt cho việc di
chuyển của người dân!
Thần đã điều các chú công an đứng gác liên tục để quản lý. Thêm vào đó thần cịn bổ sung
thêm việc lắp đặt camera để quan sát con dân khi tham gia giao thơng. Từ đó mọi người sẽ
thấy mình cần tự giác và cẩn thận hơn!
Các bạn trẻ sinh viên từ các trường Đại học cao đẳng tình nguyện đứng gác các chốt đèn đỏ,
để tránh các vụ vượt đèn báo hiệu ạ! Không những thế, các bạn ấy cịn rất xơng xáo trong
việc tun truyền và tổ chức các buổi ngoại khóa về An tồn giao thơng. Từ đó sinh viên các
trường nắm bắt và hiểu rõ thêm về luật lệ giao thông và giảm nguy cơ vi phạm giao thông
gây ra tai nạn đấy ạ!
Ngọc Hồng: Tốt, tốt. Tình hình có vẻ sáng sủa chút ít rồi!
Bắc Đẩu: Thưa Ngọc hồng, khơng có sáng sủa gì đâu! Này Táo Giao thơng, sao tơi nghe
năm 2014, gần 9 ngàn người tử nạn vì tai nạn giao thơng. Trong đó, sinh viên góp một tỉ lệ
rất lớn trong các vụ tai nạn giao thơng. Cơ giải thích thế nào đây hả? (ngân dài, chua ngoa)
Nam Tào: Đúng đấy! Ít gì mà ít, ít so với các năm khác thôi! Chứ giao thông vẫn là nguyên
nhân lớn nhất của các vụ tai nạn.
Táo Giao Thông: Tôi…. Tôi cũng buồn. Tôi cũng đau chứ bộ! Chẳng qua một bộ giới trẻ
bây giờ ít kiểm sốt bản thân mình, có chút men vào thì hay thích đóng phim hành động đấy
mà!
Bắc đẩu: Xí, cái gì mà một bộ phận, chị Thơng dùng vải thưa mà địi che mắt thánh à. Bọn
tôi trên này trang bị ống ngắm hơi bị xịn đấy nhé. Dưới hạ giới có gì là tơi biết hết nhé. Nào
là lạng lách đánh võng nè
Nam Tào: Nào là không đội mũ bảo hiểm, chở ba chở bốn người một lượt. Còn thi nhau
vượt đèn đỏ, chạy quá tốc độ chứng tỏ bản lĩnh anh hùng nữa chứ

Bắc đẩu: Khơng chỉ thế, các thói quen xấu khi tham gia giao thơng như nhổ nước bọt ra phía
sau mà khơng thèm quan sát dịm ngó. Vừa lái xe vừa hút thuốc, xong thì vứt ngay cả tàn, có
khi cịn văng thẳng vào mặt những người lưu thông.

3


Nam Tào: Rồi còn vừa lái xe vừa nghe điện thoại, nghe nhạc nữa chứ. Nhiều, nhiều lắm anh
Hoàng ạ.
Giao thông: Nè nè, tui bực Tào Đẩu rồi nhé. Dù gì thì năm qua người ta cũng có cố gắng...
Nam Tào: Nhưng khơng đáng kể.
Giao thơng: Ừ thì...cũng là cố gắng, ít nhất cũng khen người ta một câu lấy hên để năm sau
cịn có động lực mà cố gắng tiếp thứ.
Bắc Đẩu: Khen, muốn khen à. Vậy bây giờ tơi cho chị Thơng và Ngọc Hồng nghe một bức
thư từ hạ giới gửi lên để xem có nên khen khơng nhé. Tào, đến đây, đọc với mình nào.
(giọng nhão)
*** Góc tâm hồn: 5 phút ***
Bắc Đẩu: Gia đình con chỉ có 3 người: có bố, có mẹ và con nữa! Cả nhà con sống rất chan
hòa và yêu thương nhau. Bố là một người đàn ông mẫu mực, yêu mẹ và thương con. Mẹ là
người phụ nữ tảo tần sớm hơm chăm lo cho gia đình. Mẹ làm nghề bán hàng ngoài chợ, mỗi
tháng mẹ con đều đi lấy hàng từ Sài Gòn về Nha Trang để bán. Những lúc ấy… con thương
mẹ lắm!
Nhưng mà Ngọc Hoàng ơi! Giờ đây con đã trở thành đứa trẻ mồ côi mẹ. Gia đình con tan
nát. Bố suốt ngày say xỉn vì nhớ mẹ. Từng đêm con thức giấc đều nhìn thấy bố ơm hình mẹ
mà hỏi “Tại sao? Tại sao lại bỏ bố con anh? ”
Nam Tào: Con thương bố, con cũng nhớ mẹ nữa! Nếu có thể, con xin Ngọc Hồng hãy trả
mẹ về với bố và con được khơng? Bà ngoại nói ơng trời đã bắt mất mẹ rồi! Mẹ ở trên thiên
đường sẽ luôn dõi theo bố con con, phù hộ cho con học giỏi, cho bố ăn nên làm ra. Nhưng
con thì khơng thấy như vậy, bố chỉ thơ thẩn mỗi ngày, tiều tụy hẳn, chỉ trong một đêm mà tóc
bố đã bạc đi rất nhiều. Con thì nhớ mẹ mà khơng làm được gì hết!

Có phải con là đứa trẻ hư, nên vì vậy mà mẹ không muốn trở về với con nữa ….
Bắc Đẩu: Sáng sớm hôm ấy, cũng như mọi lần đi lấy hàng. Mẹ dậy thật sớm, chuẩn bị các
thứ rồi bố chở giúp mẹ ra bến xe, sang hơm sau thì mẹ lại về. Những lần trước, con đều ngủ
say chẳng biết gì. Nhưng lần này khi mẹ vào hơn tạm biệt, không hiểu sao con lại chợt tỉnh
giấc rồi hỏi mẹ “Mẹ ơi! Mẹ đi có lâu khơng?”. Mẹ chỉ cười rồi bảo: “con gái ngoan, ngủ
4


dậy đi học, sớm mai mẹ sẽ về với con”. Con hồn nhiên đâu biết được đó là những lời cuối
cùng mẹ nói với con, và đó cũng là cái hơn cuối cùng mẹ dành mình.
Nam Tào: Người lớn sẽ khơng bao giờ nói dối trẻ con đúng khơng ạ Ngọc Hồng? Nhưng
mẹ thì lại nói dối con, mẹ đi mà chẳng bao giờ quay về nữa.
Bắc Đẩu: Trên chuyến xe mẹ đi, chỉ vì tài xế ngủ gật trên đường. Rồi khi giật mình tỉnh
giấc thì gặp phải hố gà, tài xế hoảng hốt điều khiển để tránh ngại vật với tốc độ cao, không
may mất lái mà đâm vào vách núi. Thế rồi những hành khách đi cùng với mẹ trên chuyến xe
ấy đều không qua khỏi. Khi nhận được tin ấy, con đã không tin vào mắt mình. Mẹ đã hứa
ngày mai sẽ về, và con cứ đợi, đợi mãi……..Và cuối cùng mẹ cũng về, nhưng lần này mẹ lại
nằm yên bất động, mẹ không cười và không hôn lên má con. Con xin mọi người hãy lặng yên
và để cho mẹ ngủ, nhưng mẹ đã mất đi rồi! Ngày đưa tang mẹ, trời trút những cơn mưa tầm
tã như muốn khóc cùng con, một khung cảnh ai oán, thê lương………
Nam Tào: Mẹ ơi! Con nhớ mẹ lắm!
Ngọc Hồng ơi! Khơng phải trên đời này Ngọc Hồng là người có quyền lực tối cao hay
sao? Con xin người! Xin người đấy! Hãy trả lại mẹ cho con, cho đứa trẻ bất hạnh này có
được khơng?
Nhưng khơng thể được phải khơng Ngọc Hồng? Mẹ đã mãi mãi rời xa thật rồi!
Bắc Đẩu: Ngọc Hoàng ơi! Nếu như người không thể đáp ứng được yêu cầu này của con thì
có thể cho con một ân huệ khác, có được khơng?
Con cầu mong các bác tài xế xe đị xe khách, đang nắm giữ biết bao sinh mạng trên hành
trình của mình. Hãy chắc rằng tinh thần ln được thoải mái và tỉnh táo, để hồn tất cơng
việc đưa đón hành khách một cách an toàn. Chạy với tốc độ vừa phải và đừng vượt ẩu,

luồng lách. Để những em nhỏ không phải mất mẹ như con! Không phải mồ côi mẹ, để rồi bơ
vơ buồn tủi! Thiếu sự chăm dưỡng và yêu thương!
Nam Tào: Con xin Ngọc Hoàng tha thiết ạ!
Xn này khơng cịn Mẹ bên con!
5


***
Ngọc Hoàng: Thật là một bức thư đầy nước mắt … Táo Giao Thơng, khanh cịn muốn khen
nữa khơng?
Táo Giao Thơng: Dạ bẩm… bẩm Ngọc Hồng, thần biết tội của mình rồi ạ. !
Ngọc Hồng: Haizz! (thở dài) Câu chuyện vừa rồi đã khiến cho Ta có nhiều cảm xúc và
thương tủi! Ta mong trong năm 2015 sắp tới. Khanh sẽ điều hành và chỉnh sửa tốt hơn! Để
các vụ tại nạn giao thông giảm mạnh!
Để mùa xuân năm nào, ai ai cũng được sum vầy bên gia đình, bên cha mẹ, vợ chồng con gái.
Bên mâm cơm giao thừa đón Tết!
Táo Giao Thơng: Dạ! Xin nhận lời Ngọc Hồng sâu sắc ạ! ! Thần sẽ hết sức chấn chỉnh để
thay đổi tích cực hơn ạ!
Bắc Đẩu: Thơi thơi! Ngọc Hồng của tơi đã mệt! Cơ lo về mà dùi mài cho kĩ thêm đi nhé!
Rồi năm sau lên báo cáo tiếp theo.
Còn bây giờ em sẽ quạt cho Ngọc Hồng được mát ạ! Mới chỉ có một Táo đăng trình thơi!
Mà Ngọc Hồng của em đã hồng hào hóa thành xanh xao rồi đấy ạ!
Nam Tào: Chỉ được cái nịnh là khéo! Giỏi lắm! (giọng mỉa mai)
Bắc Đẩu: Xí! Ơng khơng được quạt cho long thể của Ngọc Hồng nên ghen tức đấy à! Xí
xí!
Ngọc Hồng: Thơi thơi! 2 người đừng cãi nhau nữa, mưa phun đầy mặt ta.
Bắc đẩu: Ơi ơi, hí hí, Ngọc Hồng thơng cảm, lúc nãy em ăn me, enzym ra hơi nhiều ạ.
Ngọc Hoàng: Được rồi! Khi nào ăn tiếp nhớ kêu ta là được, dạo này ta cũng hay thèm chua.
Bây giờ triệu táo tiếp theo vào chầu đi.
Nam Tào: Cho truyền Táo khác vào nào!

Lượt chầu của Táo chi tiêu
Nam Tào: Mời Táo Chi tiêu!
(nghỉ một chút)
Nam Tào: Mời Táo Chiiiiiiii Tiêu!!!!!!!!!!!!!!!!

6


Ngọc Hoàng: Sao lâu thế nhỉ! Táo Chi tiêu đâu? Mau vào chầu đi chứ!
Táo Chi tiêu: (lẩm nhẩm) Giá vàng lên……., giá xăng giảm……., giá điện tăng……, giá
rau tăng….., giá gạo,……Ôi!
Bắc Đẩu: Sao lề mề vậy! Nhanh lên! Ngọc Hồng đang chờ kìa!
Ngọc Hồng: Ngươi làm gì mà vào lâu vậy? Có biết ta chờ nãy giờ khơng?
Táo Chi tiêu: Dạ, là do thần đang mải tính giá cả chi tiêu năm nay nên quên mất! I’m sorry
Ngoc Hoang and Nam Tao, Bac Đau.
Nam Tào: Lại còn bày đặt tiếng Anh nữa. Trình độ a-bê-xê mà địi thể hiện với đẳng cấp với
đẳng cấp a-bờ-cờ à. Thế lên đây có chuẩn bị gì chưa?
Táo Chi tiêu: Có chứ ! Có chứ! Sao mà quên hai chú được! Đây! Anh có một tý….gọi là lộc
cuối năm!
Nam Tào: Anh chỉ được cái……làm hư bọn em! (giọng ngọt ngào)
Bắc đẩu: Thanh- kìu very nhìu.
Ngọc Hồng: (ho) E hèm!
Táo Chi tiêu: Vâng! Vâng thần xin chào Ngọc Hồng ạ! Cuối năm thì thần cũng có một
chút lộc biếu Ngọc Hồng ạ!
Bắc Đẩu: Anh Chi tiêu chu đáo quá!
Táo Chi tiêu: Một năm chỉ có một ngày lên chầu, phải chuẩn bị chu đáo chứ chú!
Ngọc Hồng: Thơi! Q cáp gì tính sau, nhưng lộc thì vẫn phải nhận! Nam Tào mang vào,
lát ta xem sau! Cịn Táo Chi tiêu, ngươi lên đây có gì muốn báo cáo thì báo nhanh đi!
Táo Chi tiêu: Vâng, sau đây thần xin trình bày về tình hình chi tiêu của hạ giới trong năm
vừa qua ạ! (lấy hơi một tý)

Bắc Đẩu: Ơ kìa, trình bày đi chứ, đứng đó làm cảnh à!
7


Táo Chi tiêu: Từ từ, chị Đẩu nóng tính thế, để em lấy hơi xíu đã nào!
Nam Tào: Hơi, hơi cái gì, trình bày mau cho các Táo khác cịn vào chầu nữa chứ!
Táo Chi tiêu: Báo cáo với Ngọc Hoàng cùng anh Tào, anh Đẩu, trong năm vừa qua cuộc
sống dưới hạ giới đã có phần ổn định, khấm khá hơn so với những năm trước thế nhưng vẫn
còn một số hạn chế nhỏ ! Đó là giá cả nó cứ tăng vèo vèo ạ, thần nhìn mà chóng cả mặt,
nước tăng, điện tăng, rau tăng,…nói chung là năm nay cái gì cũng tăng ạ!
Thần sẽ bắt đầu với giá nước đầu tiên! Năm nay giá nước đã tăng 25% so với năm 2013 ạ!
Mà nói đến nước thì không thể nhắc đến điện được! Năm nay mức giá bán lẻ điện sinh hoạt
cho hộ nghèo và thu nhập thấp chính thức bị bãi bỏ. Và giá mới sẽ từ 1.388 đồng – 2.399
đồng/kWh. Phù..phù..phù (thở)
Bắc Đẩu: Chời chời, tui nghe mà cũng muốn ná thở theo luôn nè. Mà sao hai cái thứ thiết
yếu của sinh viên lại tăng vùn vụt, tăng liên tục vậy hả? Tăng như thế sinh viên sống sao
nổiiiiiiiiii!
Táo Chi tiêu: Đẩu ơi, đấy là Đẩu khơng biết! Phải tăng thì mới có tiền duy trì hoạt động
chứ, đang lỗ chổng vó ra đây này!
Nam Tào: Lỗ à, lỗ thật không đấy nhỉ?
Táo Chi tiêu: Hả, cái gì, nghi nghờ tơi à. Muốn đổ oan cho người khơng tốt, à
nhầm người tốt à! Nói cho Tào biết, tâm tơi nó sáng như bóng đèn Compact tiết
kiệm điện, lịng tơi nó trong như bình nước tinh khiết 21 lít nhé.
Bắc Đẩu: Khơng có thì thơi, làm gì mà ơng làm kinh thế!
Ngọc Hồng: Thơi, thơi! Không tranh cãi nữa, ta cắt lương hết bây giờ! Táo Chi tiêu, vẫn
biết là phải đảm bảo cho các cơng ty có nguồn vốn hoạt động, nhưng tăng giá như thế thì ai
cịn dám dùng điện, dùng nước nữa hả?
Táo Chi tiêu: Dạ vầng, chỉ có anh Hồng mới là người hiểu rõ lịng của em, khuyến khích
mọi người dùng điện nước tiết kiệm cũng là một trong những ý đồ khi em tăng giá đấy ạ!
8



Ngọc Hồng: Ồ, thế à. Vậy có hiệu quả khơng?
Táo chi tiêu: Dạ cũng thu được một số kết quả ban đầu rồi ạ.
Nam Tào: Cái gì, thế sao hơm qua tơi dùng kính ngắm tia các em...à nhầm, theo dõi cuộc
sống của các bạn sinh viên ở nhà trọ, tơi vẫn thấy có tình trạng dùng điện, nước lãng phí thế
hả! Ơng giải thích sao đây!
Ngọc Hồng: Có chuyện đó sao? Ngươi hãy giải thích cho ta nghe xem nào!
Táo Chi tiêu: Khải tấu Ngọc Hồng, sự việc khơng quá nghiêm trọng như chị Đẩu vừa nói
đâu ạ! Đó chỉ là một số nhỏ thơi ạ!
Ngọc Hồng: Số nhỏ à! Số nhỏ mà ngươi không giải quyết sẽ thành ra số lớn thì sao!
Táo Chi tiêu: Thần biết lỗi rồi ạ, mong Ngọc Hoàng bỏ qua cho ạ! Thần sẽ cố gắng để sửa
chữa sai lầm này!
Bắc Đẩu: Nói rồi có làm khơng đấy!
Táo Chi tiêu: Có chứ! Cơ Đẩu nói gì lạ thế! Đã nói là phải làm chứ! À mà nãy giờ đứng nói
đau họng quá! Xin phép Ngọc Hoàng cho thần đi uống hớp nước rồi sẽ vào báo cáo tiếp ạ!
(Sunshine in the Rain): nửa bài – 2 phút 20 giây
Táo Chi tiêu: Giải lao xong rồi, thần tiếp tục đây ạ!
Ngọc Hoàng: Ừ! Tiếp tục đi!
Táo Chi tiêu: Vâng tiếp sau đây sẽ là báo cáo của thần về giá xăng trong năm vừa qua ạ!
Trong năm vừa rồi thì có lẽ là giá xăng dầu đã thay đổi luân phiên liên tục! Trong năm giá
xăng đã tăng lên 25.000 đồng/lít, điều này đã khiến cho các bạn sinh viên gặp khó khăn
trong việc đi lại. Tuy nhiên điều đáng mừng là cuối năm giá xăng sau rất nhiều lần giảm giá,
đến nay chỉ cịn 15.980 đồng/lít thơi ạ! Đây có lẽ sẽ là tin vui cho các bạn sinh viên...đấy...ạ.
Ngọc Hoàng: Ta cũng thấy đây là một tin mừng, giá xăng giảm mọi người có thể thoải mái
hơn trong việc đi lại, và cũng giảm bớt phần nào gánh nặng kinh tế! Thôi được rồi! Ngừng
9


chuyện giá cả lại, ngươi hãy báo cáo tình hình tiêu dùng của sinh viên năm nay cho ta nghe

xem nào!
Táo Chi tiêu: Dạ bẩm, với nhiều mức phí như điện, nước, xăng, nhà, thực phẩm,…..thì hiện
nay sinh viên phải chi tiêu hết sức khó khăn, để có thêm tiền trang trải cho cuộc sống thì
ngồi tiền của gia đình các bạn phải đi làm thêm những công việc như chạy bàn Café, gia sư,
…để có thêm thu nhập.
Ngọc hồng: Vậy là sinh viên ở hạ giới cũng giỏi đấy chứ! Cũng biết tiết kiệm và tự kiếm
thêm thu nhập cho mình.
Táo Chi tiêu: Dạ, đúng ạ! Thần đã quản lý chuyện chi tiêu rất chặt chẽ ạ! Các bạn sinh viên
chi tiêu rất tiết kiệm ạ! Hầu hết các bạn đều chỉ trang bị cho mình những thứ cần thiết cho
cuộc sống chứ khơng hề mua sắm lãng phí ạ!
(Nhạc chuông Hello Moto): 16 giây
Táo Chi tiêu: A nô! Cửa hàng Apple chi nhánh Nha Trang à? Sao ? Có việc gì khơng ? Sao?
Apple sắp tung ra mẫu điện thoại mới à ! Các chú đặt ngay cho anh, nghe chưa ! Giá cao lắm
à ! Chuyện tiền bạc thì các chú khơng cần phải lo, bao nhiêu anh cũng chơi tuốt, nhớ đặt cho
anh một cây màu Gold nghe chưa! Các chú phải làm nhanh, bọn trẻ chúng nó nhanh lắm,
lống cái là chúng nó hốt hết hàng liền. Làm tốt anh bo thêm cho ! Thôi nha ! Anh vào họp
tiếp đây !
Bắc Đẩu: Đây, đây, bắt quả tang nhé ! Ơng nói ơng và sinh viên hạ giới chi tiêu tiết kiệm
lắm mà sao tôi lại nghe ông đặt mua iPhone là sao ! Đấy, Ngọc Hồng và anh Tào thấy
chưa ! Cần, kiệm, liêm, chính của anh Chi tiêu là thế đấy!
Ngọc Hoàng: (giọng hơi giận dữ) Táo Chi tiêu ! Ngươi giải thích về việc này thế nào đây !
Táo Chi tiêu: Dạ, bẩm Ngọc Hoàng, thần, thần….
Nam Tào: Thưa Ngọc Hoàng, theo như thần được biết thì anh Chi tiêu đã quản lý cơng việc
chi tiêu của hạ giới chưa được chặt lắm, đã để cho một phần giới trẻ chi tiêu một cách quá

10


lãng phí trong khi có rất nhiều người nghèo đang cần những đồng tiền chi lãng phí đó để ổn
định cho cuộc sống.

Bắc Đẩu : Thần hoàn toàn đồng ý với anh Tào, hiện này bên cạnh những sinh viên biết chi
tiêu cho mình một cách hợp lý thì vẫn cịn một số sinh viên chưa tạo cho mình được thói
quen chi tiêu tiết kiệm, các bạn bỏ tiền cho những việc khơng cần thiết như chưng diện cho
vẻ bề ngồi của mình nhiều q, thường xun tụ tập ăn chơi,……Đó đều là những việc
khơng cần thiết.
Nam Tào: Có nhiều bạn đầu tháng thì tiêu xài rất hoang phí nhưng cuối tháng thì tiết kiệm
vì đầu tháng đã tiêu hết tiền.
Táo Chi tiêu: Ngọc Hồng cho thần giải thích là……
Bắc Đẩu: Ơng khơng cần phải giải thích, trước tiên ơng đã sai trong việc trong việc không
quản lý chặt chẽ việc chi tiêu ở hạ giới, giờ ơng cịn muốn giải thích gì !
Táo Chi tiêu: Dạ, thần cũng xin thú nhận là trong năm vừa rồi thần không quản lý chặt lắm
trong việc chi tiêu ở hạ giới nên đã để cho tình hình chi tiêu của giới trẻ hơi quá tầm kiểm
soát, ngay sau buổi chầu thần sẽ lập ra một bảng kế hoạch chi tiết trong chi tiêu ạ!
Ngọc Hồng: Ngươi hứa thì phải làm được, nhất các bạn sinh viên, đi học phần lớn đều phải
dựa vào gia đình chu cấp, đây đều là những đồng tiền thấm đầy mồ hôi của cha mẹ. Chi tiêu
tiết kiệm một đồng là đỡ cho cha mẹ rơi thêm một giọt mồ hôi, tiết kiệm được một chút sức
lực, sức khỏe được đảm bảo thêm một phần. Phận làm con, chữ hiếu lúc nào cũng nên ghi
tạc trong lòng nghe chưa. Thôi, ngươi lui ra đi, để ta cho gọi Táo tiếp theo vào chầu! Nam
Tào ! Truyền Táo tiếp theo đi!
Nam Tào: Cho truyền Táo tiếp theo vào chầu !
Lượt chầu của Táo học tập
Ngọc Hoàng: Này, Nam Tào, đến lượt Táo nào mà chưa thấy vào chầu nhỉ ?
Nam Tào: Dạ,dạ, khởi bẩm Ngọc Hoàng, Táo vừa đi ra là Táo Chi Tiêu thì Táo tiếp theo là
Táo Học Tập đó ạ.
11


Ngọc Hoàng: Táo học tập là đại diện cho cả thể hệ tương lai mà làm ăn giờ giấc cao su thế
này? Học sinh, sinh viên làm sao mà noi gương theo được. Phạt, phải phạt thật nặng!
Bắc Đẩu: Dạ, mn tâu anh Hồng, em có ý kiến thế này, em khơng có nói xấu sau lưng đâu

nhưng cơ Tập vài năm gần đây hình như khó ở trong người hay sao mà cứ thay đổi xoành
xoạch. Kế hoạch tốt nghiệp thì báo từ đầu năm đến cuối năm mới cơng bố.
Nam Tào: Cịn nữa đó Ngọc Hồng, thi đại học thì hết lấy điểm 10 lại lấy điểm 20, học sinh
khối 12 hổng biết đường nào mà lần luôn đó Ngọc Hồng..
Ngọc Hồng: Chà chà, tắc trách, tắc trách q. Mà táo học tập đâu rồi, sao cịn khơng mau
xuất hiện, có biết ta vừa nóng tính mà võ công cũng rất cao không.
Táo Học Tập: Vi thần bái kiến Ngọc Hoàng, Ngọc Hoàng vạn tuế, triệu tuế, tỉ tỉ tuế. Chào
anh Tào với cô Đẩu. Thần xin phép được kể rõ sự tình đi trễ thế này. Năm nay khơng hiểu
mưa gió, thời tiết thế nào mà rệp sinh sơi phát triển, bị cả vào phịng kí túc xá của sinh viên.
Thần phải cùng các bạn ấy thành lập một đội phản ứng nhanh với slogan "xác rệp trên tay, cả
ngày khơng ngứa" thì mới tạm thời dập tắt được nạn dịch. Sau đó, phải tắm rửa, chọn đồ
đẹp, làm tóc, trang điểm cho thiệt cái là đẹp rồi mới lên chầu Ngọc Hồng được dấy ạ. (nói
giọng thảm)
Bắc Đẩu: Lí do lí trấu nhiều thật đấy. Mà sao trang điểm nhiều thế kia, đi thi hoa hậu à? Trễ
rồi gái à, vương miện đã trao cho bạn Nguyễn Cao Kỳ Duyên rồi.
Táo Học Tập : Hứ.. Hoa hậu gì, bạn Duyên xinh thế kia đạt hoa hậu là đúng rồi. Còn em
trang điểm là để lên đây báo cáo tổng kết cuối năm, một năm có mỗi một lần, người ta phải
xí xọn chứ. Mà anh làm mất thời gian của em quá, em còn bao nhiêu là việc: Nào là khen
thưởng, nào là làm sổ sách, nào là ăn nhậu….. ấy … ấy ….. em nhầm, là ăn Tết với sinh viên
xa nhà. Bây giờ anh có để em vào chầu chưa nào?
Bắc Đẩu: Cơ cứ liệu cái thần hồn đấy, mau mau báo cáo đi.
Táo Học Tập: Mn tâu Ngọc Hồng, thần xin báo cáo: Một năm qua là một năm thành
công rực rỡ với chuyện học hành của sinh viên. Hàng trăm sinh viên được tuyên dương là
“sinh viên 5 tốt”. Mới đây nhất sinh viên của thần vừa nhận được giải thưởng “sao tháng
Giêng” đấy ạ!
Ngọc Hoàng: Giỏi…. rất giỏi……..
Táo học tập: Đa tạ Ngọc ………Hồng ( nói chưa hết câu phát bài hát Thi xong học lại)
Phát bài hát Thi xong học lại (1 phút 23 giây)
Ngọc Hồng: Ta đang nói chuyện với Táo Học Tập sao lại làm ồn thế ?
12



Nam Tào: Dạ khởi bẩm anh Hoàng, cái Đẩu chỉ nghịch 1 tý thơi ạ.
Ngọc Hồng :Nghịch gì mà ta nghe có thi lại với nợ mơn là thế nào ?
Bắc Đẩu: Dạ, thần nghịch có đào tạo đó Ngọc Hoàng, đây là thực trạng đáng buồn của sinh
viên hạ giới, họ coi việc thi lại chỉ là chuyện đùa.
Ngọc Hồng: Có chuyện này khơng Táo Học Tập ?
Táo học tập: Ơi giời, anh Tào với Ngọc Hồng cứ làm quá. Là sinh viên mà không học lại,
không thi lại thì cịn gì là sinh viên, phí cả đời! (táo học tập giở mặt, lộ rõ bản chất)
Bắc Đẩu: Cô nói thế mà nghe được à. Học như thế thì làm sao ra trường có việc làm, rồi thất
nghiệp, tệ nạn xã hội, gánh nặng đó ai lo ?
Nam Tào:(đệm vào) Ai lo?
Táo học tập: Bác sĩ lo. Ấy chết, Tào Đẩu làm tôi rối rồi thấy chưa. E..hèm, bẩm ngọc hồng,
việc của thần là trơng coi việc học tập của sinh viên, học xong rồi là chuyện của ai chứ đâu
phải của thần nữa?
Nam Tào: Thơi…. Thơi…. đừng nói nữa, tất cả chỉ là ngụy biện thôi.
Táo học tập : Ơ, ngụy biện đâu, Tào hay tia các em...à nhầm, hay quan sát các bạn sinh
viên cũng thấy sinh viên năng động thế nào rồi mà. Bao nhiêu hoạt động phải tham gia, làm
thêm, giao lưu gặp gỡ bạn bè. Chỗ nào vui thì tụ thơi. Thần cịn bận trăm cơng nghìn việc
làm sao mà quản hết được.
Bắc Đẩu: Đã làm sai thì đừng có chối nhá nhá nhá.
Táo học tập: Mn tâu Ngọc Hồng, Ngọc Hồng cũng phải suy xét cho kĩ, sinh viên của
thần đâu phải ai cũng hư, ai cũng bỏ học trốn tiêt, thi lại. Sinh viên nhà thần nhiều tấm
gương sáng lắm chứ như bạn Võ Ngọc Sơn, sinh viên k55 khoa điện điện tử, sinh viên
trường Đại học Nha Trang đã xuất sắc lắp ráp thành công pin mặt trời và tặng sản phẩm này
cho trường THPT Trần Hưng Đạo thành phố Cam Ranh, Khánh Hịa. Nếu khơng có thần đơn
đốc, nhắc nhở thì đâu được như vậy. Thần…….
Nhạc cắt tiếng chng điện thoại: (10 giây)
Táo học Tập: Alo , ai đấy, đang buổi chầu, dở việc tý gọi lại nhé. Sao 3000 usd à, ừ, ừ, chú
cứ yên tâm, bằng chỗ chị loại nào cũng có trường nào cũng có. Rồi, rồi đợi chị về có ngay và

ln nhé.
Ngọc Hồng: Ai gọi mà bằng bằng, cấp cấp, tiền tiền thế hả Táo học tập.
13


Bắc Đẩu: Dạ bẩm Ngọc Hoàng, dưới hạ giới đang có 1 trào lưu hết sức hot đó là “mua
bằng” ạ.
Ngọc Hồng: Đi học thì có mỗi chuyện thi cử để lấy tấm bằng, sao lại đi mua bằng làm gì?
Nam Tào: Dạ bẩm anh Hồng, sinh viên tồn thi lại với học lại thì lấy đâu ra bằng chất
lượng nên phải mua bằng đó ạ. Ơi thật là đắng…… à mà thơi.
Ngọc Hồng: Giỏi cho Táo học tập, hay cho Táo học tập, lên báo cáo chỉ nêu điểm tốt của
mình mà khơng nêu ra khuyết điểm. Một năm qua khanh làm tốt nhiều mặt, nhưng cũng có
những mặt đáng chê trách. Đừng nghĩ rằng ta trên cao không biết gì rồi qua mặt. Ta nhìn
thấy hết, nghe thấy hết.
Táo học tập: Thần biết tội..Thần thật đáng trách khi thấy kết cấu Ngọc Hoàng nhỏ bé mà
quên rằng độ phủ sóng là tồn cầu. Một năm qua thần cần mẫn làm việc đấy chứ, lỗi là tại
cấp dưới làm ăn sống nhăn thôi ạ.
Nam Tào: Đến giờ này cô cịn đỗ lỗi cho người khác. Khơng có con dấu của cơ thì lấy gì
xác nhận bằng. Cơ nghiêm khắc xử phạt nhiều hơn thì tình trạng giờ cao su cũng sẽ giảm. Cô
quan tâm đến đời sống sinh viên hơn thì sinh viên của cơ đâu phải thi lại, học lại nhiều.
Bắc Đẩu: Cô Tập này, cô là táo học tập thì nên làm gương sáng cho các em sinh viên. Cô cứ
hay đỗ lỗi như vậy, thảo nào sinh viên của cơ lúc nào cũng có lí do để không làm bài, không
học bài..
Táo học tập : Dạ dạ, em biết em sai rồi, anh chị đừng kể tội em nữa, anh Hồng ảnh nóng
rồi kìa
Ngọc Hồng : Ta nóng là vì ngươi làm việc khơng có trách nhiệm, khơng có kế hoạch rõ
ràng, khơng quản lý được cấp dưới, để cho tình hình ngày càng chuyển biến xấu. Cần phải
nhìn thẳng vào sự thật rút kinh nghiệm cho năm sau và chấm dứt ngay những mặt trái chưa
tốt, phát huy các ưu điểm của mình! Đã rõ hay chưa?
Táo học tập: Thần tuân chỉ.

Ngọc Hoàng : Cho lui, cho mời Táo tiến theo.
Táo học tập: Dạ, thần cáo lui. Ngọc Hoàng vạn tuế, triệu tuế, tỉ tuế ạ.
Bắt Đẩu: Này Tào, nhìn Táo học tập đi lên hăng hái đi về thảm thương. Kể cũng tội mà thôi
cũng kệ. Trong tay nắm nhân tài cho đất nước thì phải nghiêm minh, tội đâu vạch đó phải
khơng?

14


Nam Tào: Đúng rồi, đã là năm 2015 rồi, học ra học, chơi ra chơi, đâu được “xăng pha nhớt”,
phải nỗ lực mà học để lo cho bản thân, bố mẹ bỏ tiền cho ăn học thì phải nên người. Kiến
thức là vơ tận nhưng đọng lại được gì trong đầu mới là điều đáng quý. Một năm đầy biến
động, không biết Táo tiếp theo thế nào đây.
Bắc Đẩu: Mời Táo tiếp theo vào chầu.
Lượt chầu của Táo đời sống
Táo Đời Sống: Lâu như thế này thì làm sao mà chầu? làm sao mà chầu, là..là…là làm sao
mà chầu.
Lâu như thế này thì làm sao mà chầu? làm sao mà chầu là..là…là làm sao mà chầu.
Cái ông học tập này báo cái gì mà lâu dữ khơng biết. Thời tiết se lạnh như thế này mà chờ
ổng báo xong chắc em đây cáo ln q! Cáo phó đấy anh chị em à! *mếu mếu* xụt xịt
Bắc Đẩu: Ơn giời! Cô Đời sống đây giồi! Nghe chị giao thông báo cáo tình hình xa lộ hạ
giới cứ tưởng cơ rơi rớt dọc đường mất giồi chứ! Thế lên lúc nào đây mà than vãn dữ dằn?
Chờ có lâu khơng? Lâu cũng chờ tiếp đi nhá! Chị vào đây. Hí hí (cười nham nhở)
Táo Đời Sống: Ơ, Đẩu này! Vừa già vừa xấu kết cấu lại chẳng hài hòa, mới sáng lên chầu đã
chơi dội nước đá nhau rồi. Tôi mà thấy cơ lảng vảng hạ giới thì chết với tơi nhé! Đắng lòng
táo tàu lên chầu bị đứng chờ. Chờ chầu còn lâu hơn cả chờ mạng cáp quang nối lại. Làm vài
pic bằng gậy tự sướng mới mua đăng lên “phây sờ…búc” cho nóng cái nào. Mà anh Lơi ơi!
Ý em nhầm anh Thiên Lôi ơi! Cho em xin cái “bát” wifi đi anh.
Thiên Lơi: “Hỏi làm gì”
Táo Đời Sống: Thì để “phây sờ búc” tí, chờ lâu nản cả người. Cho em xin cái “bát” wifi đi

mà!
Thiên Lơi: nói rồi! “hỏi làm gì”
Táo Đời Sống: Ê! Cái ơng Lơi kia có tin là tui tán vào cái mặt bản ơng khơng thì bảo?
Người ta xin có cái “bát” wifi online tí thơi mà nó cứ tra như hỏi cung “hỏi làm gì” suốt.

15


Thiên Lôi: Con lạy má! Cái pass wifi là “hỏi làm gì”. Người ta nói mà cứ hỏi qi là sao?
Đây là hậu quả của điếc – nghe rè rè đấy à?
Táo Đời Sống: Giời ạ! Thế bố thằng nào mà đặt cái pass kì cục thế? Đưa mặt ra xem có
giống tiên khơng? hay là giốngggggggggggggggg……. (ngân dài)
Bắc Đẩu: (chen vào chặn họng) Là chị đặt đấy cưng, có vấn đề gì khơng?
Táo Đời Sống: Giống...giống một người vơ cùng xinh đẹp và dịu dàng như chị Đẩu vậy.
Bắc Đẩu: Được! Cũng biết nói thật đó, chị duyệt vào chầu đó cưng. Thiên đình có 3 cửa cơ
cứ lựa chọn tùy thích. Cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc, chọn đi cưng.
Táo: Mừng quá hí hí. Được vào chầu là cuộc đời nở hoa rồi!(vừa chạy vừa hát) Chắc ai đó
sẽ nghe chầu! ố yeh yeh
Mn tâu Ngọc Hoàng. Vạn tuế! Vạn tuế ! Vạn vạn tuế. Thần xin báo cáo ln để cịn về
theo chân đội phượt để chụp hình tự sướng ở mấy cái vườn cải nữa.
Ngọc Hồng : Ngươi vừa nói cái gì ta nghe khơng hiểu! “Phượt” là cái gì? Rồi "cải" gì?
Súng hoa cải à? cái đấy nguy hiểm , nhà nước cấm, khơng nên động vào.
Táo : Trội ơi! Ngọc Hồng khơng chịu cập nhật thơng tin mỗi ngày gì hết trơn. Có chơi
facebook khơng ? Kết bạn đi! Thần cho cái link là đảm bảo đầy đủ mọi tin tức, khỏi bị quê
mùa lạc hậu với sinh viên chúng thần Ngọc Hoàng nhé!
Ngọc Hồng : Ờ ờ…có, nick của ta là “Hồng Ngọc còn đi học”, đấy kết bạn đi, nhớ gửi
link đấy nhé ! Mà Tào, Đẩu đâu ? có biết ‘phượt’ với cả tự sướng vườn cải, hoa cải đấy là cái
gì không ?
Nam Tào : Em biết, em biết nè. Đi phượt ở dưới hạ giới thường dùng để chỉ những người
vác ba lơ lên và đi đấy ạ, có nghĩa là những người thích đi du lịch đến những nơi chưa được

khám phá, ít người biết để trải nghiệm đấy ạ. Cịn cái phong trào tự sướng vườn cải là do
các bạn trẻ đi phượt đến những nơi người nông dân trồng cải, không xin phép mà lại xông

16


vào vườn nhà người ta chụp ảnh tự sướng, rồi còn chạy xe máy vào vườn làm gãy đổ, tan tác
cả cái vườn, gây thất thu cho người nông dân đấy ạ.
Bắc đẩu: Đó là chưa kể các bạn sinh viên hiện nay tổ chức đi phượt nhưng lại quá yếu về
những kỹ năng cần có. Đó, đơn cử là những ngày gần đây báo đài đã đưa tin 20 sinh viên đi
phượt bị lạc trên núi Bà Đen, khiến cho mọi người phải trắng đêm tìm kiếm đấy ạ.
Ngọc Hồng: Vì cái đẹp của bản thân mà lại đi hủy hoại cái đẹp của người khác, đây là tội
không thuể dung thứ được. Đã vậy còn thêm cái thái độ "yếu mà bày đặt ra gió nữa". Các
ngươi truyền chỉ, phải lệnh cho các phương tiện truyền thông tại hạ giới cực lực lên án
những hành động này nghe chưa.
Táo: Ơi, Ngọc Hồng ơi, em cũng nhắc nhở bao nhiêu lần đấy chứ, nhưng vẫn còn một bộ
phận các bạn thanh niên ý thức quá kém, đã thấy quan tài mà cũng chưa đổ lệ, thế mới cay
chứ.
Nam Tào: Thơi, cơ đừng kể khổ nữa, có gì thì báo cáo, khơng thì xích ra cho táo khác vào.
Táo : Dạ vâng, em báo cáo ngay đây! À, mà cho em xin phép thay cái tên cho nó teen một
chút chứ gì mà đời sống nghe cổ lỗ sĩ quá ! Rồi em sẽ báo cáo việc ăn chơi sau. Cứ gọi em là
Táo Hàng-Khơng đi nhé !
Ngọc Hồng : Cái gì mà Hàng-Khơng, đây không phải nhiệm vụ của táo Giao thông à ?
Táo Đời Sống : Dạ bẩm, không phải là ngành Hàng Không, mà là ăn hàng và ở khơng, nghe
cho nó đời sống sinh viên.
Ngọc Hồng : À à! Cũng thích chơi chữ gớm. Mà ngươi lên đây báo cáo chứ lên đây để đổi
tên à! Cịn khơng mau mau báo cáo nữa ta tăng lương đuổi việc bây giờ.
Táo Đời Sống: Dạ bẩm, trong năm qua các sinh viên dưới sự quản lí, điều hành của thần
ngoan ới là ngoan. Y tế, ăn ở,thời trang, thể dục thể thao, vui chơi giải trí, phong trào tuổi trẻ
tất cả đều ngoan tất tần tật ạ!

Ngọc Hoàng: Tốt, thế là rất tốt mà cụ thể thế nào trình bày ta xem.
17


Táo Đời Sống: Dạ bẩm, sinh viên năm nay phát huy dựa trên thành tích của năm trước, ăn ở
gọn gàng ngăn nắp dưới sự quản lí của các bạn nữ mà mà hạ giới thường gọi với cái tên vô
cùng ấm áp là “gấu”. Ăn uống điều độ, ăn sáng, ăn trưa, ăn tối kèm luôn ăn khuya.
Nam Tào : Ăn chi mà lắm thế! Giữa khuya cũng ăn, thế ăn trộm à cô Hàng-Không? (nhấn
nhá)
Táo Đời Sống: Dạ không anh cứ nói thế! Sinh viên chúng em cứ “Sáng chua cay. Trưa tôm
và gà. Chiều lại lẩu thái. Tối lại ăn kiểu cung đình ^^ (nhỏ giọng lại) !”. Đến nỗi muốn ói ra
ln đấy ạ.
Ngọc Hồng: Sao thế, ta thấy ăn uống cũng đảm bảo đấy, sao lại ói, ăn sướng quá rối loạn
tiêu hóa à. Không được rồi, về bảo các bạn sinh viên ăn kham khổ lại tí cho đảm bảo sức
khỏe nhé.
Bắc đẩu: Ối Ngọc Hồng ơi, người nhầm rồi ạ, đấy là cơ Hàng Khơng cịn chưa nói hết, đó
là những món ăn trên đều ghép chữ mì vào nữa thì mới đúng ạ. Vâng, là mì chua cay, mì lẩu
thái, mì tơm gà, mì cung đình đủ cả. Có đúng không hả cô đời sống?
Táo đời sống: Nè nè, xỏ xiên cái gì đấy, tôi có nói sai đâu, không phải trong gói mì đều có
hương vị những thứ đó à, quảng cáo cũng nói vậy chứ bộ.
Nam Tào: Trời đất! Ăn ngoan là đây đấy Ngọc Hoàng ơi. Ngoan là sáng trưa chiều tối có
mỗi một món mì gói là ngoan đấy ạ! Thế này thì chắc sinh viên biến thành con Gấu đỏ luôn
quá.
Ngọc Hoàng: Táo đời sống này, mùi hương cũng tốt, nhưng chỉ tốt cho người cõi trên chúng
ta, còn các bạn sinh viên, đang tuổi ăn tuổi lớn, ngươi mà cứ để các bạn mắt tưởng tượng con
tôm con gà, trong khi mồm toàn là mì thì sức khỏe lấy đâu ra, không có sức khỏe sao mà học
hành, hả. Các bạn trẻ táo làm tôi thất vọng quá.
Táo Đời sống: Dạ vâng, thần cũng cố gắng hết sức chăm lo đời sống cho các bạn ấy đấy chứ
nhưng kinh tế suy thoái quá, giá cả hàng hóa cứ lao vùn vụt, thần phải lấy chỗ này, đắp chỗ


18


kia, thiếu trước hụt sau, đây, người xem, tết nhất đến nơi mà thần còn phải mang dép đứt
này, đời sống khổ cực lắm chứ nói.
Bắc đẩu: Hừ, mồm cứ xoen xoét kể khổ. Cô khổ 1 thì sinh viên khổ 10.
Ngọc hoàng: Được rồi, táo Hàng Không, ngươi báo cáo tiếp đi. Năm nay thiên đình có tuyết
rơi ? khơng biết hạ giới có rơi lệ khơng?
Táo đời sớng: Dạ báo cáo có ạ! Năm nay hạ giới xuất hiện nguyên một ca sĩ lẫy lừng Lệ Rơi
khiến dân chúng rơi lệ với các bản cover của anh. Lên facebook đi em đăng lên rồi “tát”
Ngọc Hoàng vào xem nhân tài bọn em.
Bắc Đẩu: A! thằng này láo, dám địi tát Ngọc Hồng à!
Táo: Ấy khơng! Là tag tên, tag tên là gắn thẻ tên ấy! (quay chỗ khác nói xấu) mấy ơng
thiên đình này cơng nhận cổ lỗ hũ thật, cơng nghệ kém thế khơng biết.
Ngọc Hồng: Đẩu sai rồi. Đẩu xin lỗi Táo Hàng-Khơng đi!
Bắc Đẩu: Ơi! Đắng nịng Đẩu nhầm.
Táo: Vậy hoy đi nha! Khơng thể tha thứ cho hành vi sai trái này được.
Nam Tào : Ý Ngọc Hoàng là thời tiết năm nay lạnh thế! Trên này có tuyết rơi, hạ giới có
kêu than trời rét buốt gì mà rơi lệ khơng đấy?
Táo: Dạ thần khơng biết có lạnh khơng mà chúng nó ra đường che trên thì hụt dưới, che
dưới thì hụt trên, mà nhờ thế mà chúng sinh mới bổ mắt! Há há (cười nham nhở)
Bắc Đẩu: Này này này, Thời trang của hạ giới đấy à! Hôm nào mang lên ta xem biết ngõ đổi
phong cách cái nhá! Cũ kĩ quá rồi, phải đổi mới để Nam Tào khỏi chán
Táo: Chị Đẩu sáng suốt, em sẽ tìm cho chị vài bộ , bảo đảm lung linh luôn. Tướng như thế
này cơ mà, khơng phải dạng vừa đâu.
Ngọc Hồng: Dừng lại cho ta hỏi. Các ngươi nói cái ngơn từ gì thế? Cái gì mà ‘đắng nịng,
vậy hoy đi nha’ Sao ta nghe cứ ù cả tai lên mà vẫn không hiểu gì hết vậy? Lại trào lưu gì của
các cơ cậu sinh viên phải không?

19



Táo: Kiểu này anh Hoàng nhà ta phải xuống hạ giới ở lại kí túc xá sinh viên bọn em một thời
gian em huấn luyện lại cho một khóa. Năm nay chúng em dậy sóng với các trào lưu hấp dẫn
như em vừa nói trên đấy anh Hồng. Mới sáng lên em được chị Đẩu dội nước đá, cứ tưởng
trào lưu dội nước đá bọn em bay lên tới tận thiên đình!
Ngọc Hồng: À à, thế thì hơm nào phải vi hành mợt chún mới được. Kìa táo Hàng-Khơng,
vậy còn năm qua thể thao nước nhà có nhiều biến cố thế sinh viên các ngươi có biến cố theo
khơng?
Táo: Dạ muôn tâu, sinh viên của thần ngoan lắm cơ! Sáng nào cũng “thể dục thể thao
da dẻ hồng hào”. Tiếp nối năm trước năm nay lại tập gym cơ bắp cuồng cuộn nhờ vậy mà tỉ
lệ hotboy hotgirl tăng đột biến đấy ạ! Chưa hết nhé sinh viên của thần cịn tăng cường tập
luyện bóng chuyền, bóng đá, ngày nào sanna Khánh hịa đá là hơm đó sinh viên của thần tràn
lan khán đài cổ vũ nhé! Thế còn chê vào đâu cho được nữa?
Chưa kể là năm nay là một năm hoành tráng của nền bóng đá trẻ nước nhà, đội tuyển U19
quốc gia đã có những trận đấu cống hiến giúp mang lại niềm tin của khán giả đới với nền thể
thao nước nhà đấy ạ
Ngọc Hồng: Tớt tớt, nghe ngươi báo cáo thế ta cũng an lịng. Năm nay có vẻ ngươi làm
cơng tác thể thao có tiến bợ thêm một tí thì phải. Nam Tào đâu? Ban thưởng cho táo Hàng –
Khơng một kí lơ gam bột mì tắm trắng, dạo này ta thấy ngươi hơi bị đen đấy!
Nam Tào : Dạ vâng. Đây, quý lắm anh Hoàng mới tặng đấy, loại này hàng xịn, nhãn mác rõ
ràng, chứng nhận đầy đủ, chứ khơng có gây dị ứng như loại ở hạ giới đâu nhé.
Táo Đời sống: Oh my god! Q hóa q, em xin ạ.
Ngọc hồng: Được rồi, ta cho ngươi lui. Về nhắn với các bạn trẻ, trào lưu thì cũng được,
phong trào cũng khơng sao, nhưng dừng lại ở mức vui vẻ vui vẻ thôi, đừng lạm dụng kẻo lại
trở thành kệch cỡm, phản cảm, suy đồi lối sống, nghe chưa
Táo: Dạ vâng, thần xin lĩnh chỉ và đi đây! Cho ít “mu zịt” đi cho trơn tru nào!

20




×