Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Bài văn kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (18.19 KB, 2 trang )

BÀI VĂN:
Ngày hơm nay, vì trời mưa to, lại khơng có áo
mưa, nên em đành phải ngồi lại trong lớp học chờ
mưa tạnh rồi mới về nhà. Trong lúc cùng lũ bạn ngồi
ngắm mưa rơi, em lại chợt nhớ về kỉ niệm dưới mưa
của mình vào hơn ba năm về trước.
Hồi đó, em vừa lên lớp 3, đã quen lớp, quen bạn
bè rồi. Giờ ra chơi nào, em cũng cùng các bạn chạy
đi chơi khắp sân trường. Hơm đó, chúng em được
nghỉ học sớm, bố mẹ em không được báo trước, nên
bố mẹ chưa đến đón kịp. Vì vậy, chúng em đành
ngồi lại ở hành lang lớp để chờ người đến đón. Tự
nhiên lúc ấy, trời lại đổ mưa rào. Khiến trên sân có
đầy những vũng nước to nhỏ. Thế là em cũng các
bạn rủ nhau mặc áo mưa rồi ra sân chơi. Dưới cơn
mưa chúng em hò reo, rượt đuổi nhau vô cùng vui
vẻ. Một lát sau, chúng em rủ nhau thi nhảy qua các
vũng nước đọng, xem ai nhảy qua vũng nước to hơn
thì sẽ thắng. Trong lúc chơi, vì tính hiếu thắng, em
quyết định thử sức với một vũng nước lớn. Em nhảy
vào giữa vũng nước, làm nước bắn tung tóe khắp
nơi, cịn bản thân thì ướt hết cả. Cùng lúc đó, bố em


đến đón. Thấy em bị ướt hết như vậy, bố đã rất tức
giận. Về đến nhà, bố liền đưa em đi tắm gội thay áo
quần khô rồi chỉ em cái gì nên làm cái gì khơng nên
làm. Sau hơm đó, em bị cảm mấy ngày mới khỏi.
Sau lần đó, em trở nên ngoan ngỗn và nghe lời
bố mẹ hơn. Khơng nghịch ngợm lung tung nữa. Và
mỗi khi trời đổ mưa, thì em lại nhớ về kỉ niệm ngốc


nghếch ấy của mình.



×