Tải bản đầy đủ (.docx) (7 trang)

Thảo luận bản đủ (1) Bài thảo luận dự án học phần

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (221.55 KB, 7 trang )

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỒ CHÍ MINH
--o0o--

LUẬT CẠNH TRANH
Thảo luận
Hành vi thỏa thuận hạn chế cạnh tranh
Khoản 1- Khoản 6 Điều 11
Giảng viên: TS. Phạm Trí Hùng
Lớp: CLCQTL44B
Nhóm
Họ và tên
Huỳnh Thanh Ngân

MSSV
1953401020129

Bùi Lan Anh

1953401020004

Nguyễn Thị Thanh Tâm

1953401020193

Hồng Lê Thiên Thảo

1953401020204

Lê Thành Trí


1953401020259
Hồ Chí Minh – 2023


Thảo luận
Hành vi thỏa thuận hạn chế cạnh tranh Khoản 1- Khoản 6 Điều
11
1. Khoản 1 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018 : “1. Thỏa thuận ấn định giá hàng hóa, dịch vụ một
cách trực tiếp hoặc gián tiếp.”
Ví dụ:
 Tại thành phố HCM, các doanh nghiệp kinh doanh vận tải hành khách bằng taxi gồm công ty
Mê Linh, Vinasun đã cùng nhau đưa ra thỏa thuận thống nhất một mức phí sử dụng taxi như
nhau. Theo đó, trước đây các doanh nghiệp này là đối thủ cạnh tranh với nhau trong lĩnh vực
này, họ luôn cố gắng giảm giá thành ở mức thấp nhất đồng thời cung cấp dịch cụ tốt nhất cho
khách hàng để đảm bảo tính thu hút của hãng.Cụ thể, khi có thỏa thuận, doanh nghiệp Mê
Linh sẽ lấy mức giá 10.000 đồng/km cho km đầu tiên và 5.000 đồng/km cho các km tiếp theo,
doanh nghiệp Vinasun lấy thấp hơn 12.000 đồng/km cho km đầu tiên và 4.500 đờng/km cho
các km tiếp theo. Khi đó khách hàng có thể lựa chọn doanh nghiệp Mê Linh hoặc doanh
nghiệp Vinasun tùy thuộc vào nhu cầu sử dụng và mức giá phù hợp với mình. Tuy nhiên khi
các bên đã thỏa thuận, thì ngay cả đưa ra mức giá 12.000đồng/km cho km đầu tiên và 6.0000
đồng/km cho các km tiếp theo thì khách hàng cũng khơng cịn lựa chọn nào khác nếu vẫn cần
đi taxi. Thỏa thuận như vậy có thể gây hạn chế cạnh tranh và vi phạm khoản 1 Điều 11 của
Luật Cạnh tranh 2018.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai công ty này thỏa thuận về giá có thể gây ra các vấn đề sau:
- Chủ thể: Doanh nghiệp kinh doanh vận tải hành khách bằng taxi gồm công ty Mê Linh,
Vinasun
- Hành vi: Giảm giá thành ở mức thấp nhất đồng thời cung cấp dịch cụ tốt nhất cho khách
hàng để đảm bảo tính thu hút của hãng. Doanh nghiệp Mê Linh sẽ lấy mức giá 10.000
đồng/km cho km đầu tiên và 5.000 đồng/km cho các km tiếp theo, doanh nghiệp Vinasun lấy
thấp hơn 12.000 đồng/km cho km đầu tiên và 4.500 đồng/km cho các km tiếp theo.

- Hậu quả: Khách hàng có thể lựa chọn doanh nghiệp Mê Linh hoặc doanh nghiệp Vinasun
tùy thuộc vào nhu cầu sử dụng và mức giá phù hợp với mình. Tuy nhiên khi các bên đã thỏa
thuận, thì ngay cả đưa ra mức giá 12.000đồng/km cho km đầu tiên và 6.0000 đờng/km cho
các km tiếp theo thì khách hàng cũng khơng cịn lựa chọn nào khác nếu vẫn cần đi taxi.S
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “ấn định giá hàng hóa, dịch vụ
một cách trực tiếp hoặc gián tiếp” là bất hợp pháp. Do đó, hai cơng ty này có thể phải đối mặt
với các biện pháp phạt từ cơ quan quản lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho người tiêu dùng và thị trường tổng thể.
2. Khoản 2 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018: “2. Thỏa thuận phân chia khách hàng, phân chia
thị trường tiêu thụ, nguồn cung cấp hàng hóa, cung ứng dịch vụ.”
Ví dụ:
2


 Hai công ty sản xuất điện thoại thông minh là Xiaomi và Apple thỏa thuận với nhau về việc
phân chia thị trường tiêu thụ. Cụ thể, công ty Xiaomi sẽ chỉ bán sản phẩm của mình cho đối
tượng có mức thu nhập dưới 10 triệu đồng một tháng trở xuống, trong khi công ty Apple sẽ
chỉ bán sản phẩm của mình cho đối tượng có mức thu nhập 20 triệu đồng một tháng trở lên .
Thỏa thuận giúp hai công ty xác định đối tượng khách hàng cụ thể để tiêu thụ hàng hóa,
khơng xâm phạm nhầm độc quyền đối tượng khách hàng.
 Trong ví dụ vừa rời, hai công ty sản xuất điện thoại thông minh đã thỏa thuận với nhau về
việc phân chia thị trường tiêu thụ. Đây là một hình thức của “thỏa thuận phân chia khách
hàng, phân chia thị trường tiêu thụ” mà Luật Cạnh tranh 2018 cấm.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai cơng ty này thỏa thuận về việc phân chia thị trường có thể gây ra các
vấn đề sau:
- Chủ thể: Hai công ty sản xuất điện thoại thông minh là Xiaomi và Apple.
- Hành vi: Công ty Xiaomi sẽ chỉ bán sản phẩm của mình cho đối tượng có mức thu nhập dưới
10 triệu đồng một tháng trở xuống, trong khi cơng ty Apple sẽ chỉ bán sản phẩm của mình
cho đối tượng có mức thu nhập 20 triệu đờng một tháng trở lên. Khi hai công ty thống nhất về

việc phân chia thị trường, họ loại bỏ khả năng cạnh tranh về sản phẩm và dịch vụ. Điều này
có thể dẫn đến việc người tiêu dùng khơng có nhiều lựa chọn và phải trả một mức giá cao hơn
so với trường hợp có sự cạnh tranh.
- Hậu quả: Nếu hai công ty này chiếm phần lớn thị phần, việc họ thống nhất về việc phân chia
thị trường có thể gây khó khăn cho các cơng ty khác muốn cạnh tranh bằng cách đưa ra sản
phẩm và dịch vụ tốt hơn.
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “phân chia khách hàng, phân
chia thị trường tiêu thụ, ng̀n cung cấp hàng hóa, cung ứng dịch vụ” là bất hợp pháp. Do đó,
hai cơng ty này có thể phải đối mặt với các biện pháp phạt từ cơ quan quản lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho người tiêu dùng và thị trường tổng thể.
3. Khoản 3 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018: “3. Thỏa thuận hạn chế hoặc kiểm soát số lượng,
khối lượng sản xuất, mua, bán hàng hóa, cung ứng dịch vụ.”
Ví dụ:
 Hai cơng ty sản xuất gạo là Việt Hương Chiến và Phương Nam thỏa thuận với nhau về việc
giới hạn khối lượng sản xuất trong một năm nhất định. Cụ thể, công ty Việt Hương Chiến sẽ
chỉ sản xuất 1000 tấn gạo mỗi năm, trong khi công ty Phương Nam sẽ chỉ sản xuất 1500 tấn
gạo mỗi năm. Việc này nhằm kiểm soát số lượng gạo mà hai công ty tung ra thị trường nhầm
tạo nên sự khan hiếm vừa đủ cho khách hàng. Dù họ có muốn sử dụng hơn số lượng thì vẫn
khơng được do định lượng đã được định sẵn khơng thay đổi.
 Trong ví dụ vừa rồi, hai công ty sản xuất gạo đã thỏa thuận với nhau về việc giới hạn khối
lượng sản xuất trong một năm nhất định. Đây là một hình thức của “thỏa thuận hạn chế hoặc
kiểm soát số lượng, khối lượng sản xuất” mà Luật Cạnh tranh 2018 cấm.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai cơng ty này thỏa thuận về việc giới hạn sản xuất có thể gây ra các vấn
đề sau:
- Chủ thể: Công ty Việt Hương Chiến, công ty Phương Nam.
- Hành vi: Công ty Việt Hương Chiến sẽ chỉ sản xuất 1000 tấn gạo mỗi năm, trong khi công ty
Phương Nam sẽ chỉ sản xuất 1500 tấn gạo mỗi năm. Khi hai công ty thống nhất về việc giới
3



hạn sản xuất, họ loại bỏ khả năng cạnh tranh về số lượng sản phẩm. Điều này có thể dẫn đến
việc người tiêu dùng khơng có nhiều lựa chọn và phải trả một mức giá cao hơn so với trường
hợp có sự cạnh tranh.
- Hậu quả: Nếu hai cơng ty này chiếm phần lớn thị phần, việc họ thống nhất về việc giới hạn
sản xuất có thể gây khó khăn cho các công ty khác muốn cạnh tranh bằng cách đưa ra số
lượng sản phẩm lớn hơn.
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “hạn chế hoặc kiểm soát số
lượng, khối lượng sản xuất, mua, bán hàng hóa, cung ứng dịch vụ” là bất hợp pháp. Do đó,
hai cơng ty này có thể phải đối mặt với các biện pháp phạt từ cơ quan quản lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho người tiêu dùng và thị trường tổng thể.
4. Khoản 4 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018: “4. Thỏa thuận để một hoặc các bên tham gia thỏa
thuận thắng thầu khi tham gia đấu thầu trong việc cung cấp hàng hóa, cung ứng dịch vụ.”
Ví dụ:
 Hai cơng ty xây dựng là CP ĐẦU TƯ XÂY DỰNG ĐỊNH TÂN và CP XÂY DỰNG CƠNG
NGHIỆP CHÍ THÀNH thỏa thuận với nhau về việc ai sẽ thắng cuộc trong một cuộc đấu thầu
xây dựng khu đô thị mới Thủ Thiêm(Thủ Đức) . Cụ thể, công ty CP ĐẦU TƯ XÂY DỰNG
ĐỊNH TÂN sẽ rút lui khỏi cuộc đấu thầu để công ty CP XÂY DỰNG CƠNG NGHIỆP CHÍ
THÀNH có thể giành chiến thắng. Thỏa thuận này khiến cho giá của cuộc đấu thầu thiếu sự
cơng bằng vì các bên đấu thầu đã có thỏa thuận dẫn đến giá trị của khu đơ thị mới Thủ Thiêm
sẽ khơng cịn đúng với giá trị ban đầu.
 Trong ví dụ vừa rời, hai cơng ty xây dựng đã thỏa thuận với nhau về việc ai sẽ thắng cuộc
trong một cuộc đấu thầu xây dựng một tịa nhà chung cư. Đây là một hình thức của “thỏa
thuận để một hoặc các bên tham gia thỏa thuận thắng thầu” mà Luật Cạnh tranh 2018 cấm.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai công ty này thỏa thuận về việc ai sẽ thắng cuộc đấu thầu có thể gây ra
các vấn đề sau:
- Chủ thể: Hai công ty xây dựng là CP ĐẦU TƯ XÂY DỰNG ĐỊNH TÂN và CP XÂY
DỰNG CƠNG NGHIỆP CHÍ THÀNH
- Hành vi: Khi hai công ty thống nhất về việc ai sẽ thắng cuộc đấu thầu, họ loại bỏ khả năng

cạnh tranh về dự án. Điều này có thể dẫn đến việc người tổ chức cuộc đấu thầu khơng có
nhiều lựa chọn và phải chấp nhận một giá cao hơn so với trường hợp có sự cạnh tranh.
- Hậu quả: Nếu hai cơng ty này chiếm phần lớn thị phần, việc họ thống nhất về việc ai sẽ
thắng cuộc đấu thầu có thể gây khó khăn cho các cơng ty khác muốn cạnh tranh bằng cách
đưa ra giá thầu tốt hơn.
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “thỏa thuận để một hoặc các
bên tham gia thỏa thuận thắng thầu” là bất hợp pháp. Do đó, hai cơng ty này có thể phải đối
mặt với các biện pháp phạt từ cơ quan quản lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho người tổ chức cuộc đấu thầu và thị trường tổng thể.
5. Khoản 5 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018: “5. Thỏa thuận ngăn cản, kìm hãm, không cho
doanh nghiệp khác tham gia thị trường hoặc phát triển kinh doanh.”
Ví dụ:
4


 Hai công ty lớn trong ngành công nghệ thông tin thỏa thuận với nhau để không mua hàng
hoặc sử dụng dịch vụ từ một công ty khởi nghiệp mới trong cùng ngành. Ví dụ, cơng ty A và
cơng ty B có thể thỏa thuận rằng họ sẽ khơng sử dụng dịch vụ lưu trữ đám mây của công ty
C, một cơng ty khởi nghiệp mới. Thỏa thuận này có thể gây hạn chế cạnh tranh và vi phạm
Điều 11 của Luật Cạnh tranh 2018.
 Trong ví dụ vừa rời, hai công ty lớn trong ngành công nghệ thông tin đã thỏa thuận với nhau
để không mua hàng hoặc sử dụng dịch vụ từ một công ty khởi nghiệp mới trong cùng ngành.
Đây là một hình thức của “thỏa thuận ngăn cản, kìm hãm, khơng cho doanh nghiệp khác tham
gia thị trường hoặc phát triển kinh doanh” mà Luật Cạnh tranh 2018 cấm.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai cơng ty này thỏa thuận về việc không mua hàng hoặc sử dụng dịch vụ
từ một công ty khởi nghiệp mới có thể gây ra các vấn đề sau:
- Chủ thể: Cơng ty A và cơng ty B có thể thỏa thuận rằng họ sẽ không sử dụng dịch vụ lưu trữ
đám mây của công ty C, một công ty khởi nghiệp mới
- Hành vi: Khi hai công ty lớn thống nhất về việc không mua hàng hoặc sử dụng dịch vụ từ

một công ty khởi nghiệp mới, họ loại bỏ khả năng cạnh tranh của cơng ty đó. Điều này có thể
dẫn đến việc cơng ty khởi nghiệp khơng có cơ hội phát triển và bị loại bỏ khỏi thị trường.
- Hậu quả: Nếu hai công ty lớn này chiếm phần lớn thị phần, việc họ thống nhất về việc không
mua hàng hoặc sử dụng dịch vụ từ một công ty khởi nghiệp mới có thể gây khó khăn cho các
công ty khác muốn cạnh tranh bằng cách đưa ra sản phẩm và dịch vụ tốt hơn.
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “thỏa thuận ngăn cản, kìm
hãm, khơng cho doanh nghiệp khác tham gia thị trường hoặc phát triển kinh doanh” là bất
hợp pháp. Do đó, hai cơng ty này có thể phải đối mặt với các biện pháp phạt từ cơ quan quản
lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho các doanh nghiệp khác và thị trường tổng thể.
6. Khoản 6 Điều 11 Luật cạnh tranh 2018: “6. Thỏa thuận loại bỏ khỏi thị trường những
doanh nghiệp không phải là các bên tham gia thỏa tḥn.”
Ví dụ:
 Hai cơng ty lớn trong ngành bán lẻ điện tử thỏa thuận với nhau để không mua hàng từ một
nhà cung cấp nhỏ, đồng thời cũng thuyết phục các nhà bán lẻ khác làm tương tự. Ví dụ, cơng
ty A và cơng ty B có thể thỏa thuận rằng họ sẽ khơng mua hàng từ công ty C, một nhà cung
cấp nhỏ, và cũng thuyết phục các nhà bán lẻ khác làm tương tự. Thỏa thuận này có thể gây
hạn chế cạnh tranh và vi phạm Điều 11 của Luật Cạnh tranh 2018.
 Trong ví dụ vừa rời, hai cơng ty lớn trong ngành bán lẻ điện tử đã thỏa thuận với nhau để
không mua hàng từ một nhà cung cấp nhỏ, đồng thời cũng thuyết phục các nhà bán lẻ khác
làm tương tự. Đây là một hình thức của “thỏa thuận loại bỏ khỏi thị trường những doanh
nghiệp không phải là các bên tham gia thỏa thuận” mà Luật Cạnh tranh 2018 cấm.
Phân tích chi tiết hơn, việc hai cơng ty này thỏa thuận về việc không mua hàng từ một nhà cung cấp
nhỏ và thuyết phục các nhà bán lẻ khác làm tương tự có thể gây ra các vấn đề sau:
- Chủ thể: Công ty A và công ty B có thể thỏa thuận rằng họ sẽ khơng mua hàng từ công ty C,
một nhà cung cấp nhỏ
5



-

Hành vi: Khi hai công ty lớn thống nhất về việc không mua hàng từ một nhà cung cấp nhỏ và
thuyết phục các nhà bán lẻ khác làm tương tự, họ loại bỏ khả năng cạnh tranh của nhà cung
cấp đó. Điều này có thể dẫn đến việc nhà cung cấp khơng có cơ hội phát triển và bị loại bỏ
khỏi thị trường.
- Hậu quả: Nếu hai công ty lớn này chiếm phần lớn thị phần, việc họ thống nhất về việc không
mua hàng từ một nhà cung cấp nhỏ và thuyết phục các nhà bán lẻ khác làm tương tự có thể
gây khó khăn cho các cơng ty khác muốn cạnh tranh bằng cách đưa ra sản phẩm và dịch vụ
tốt hơn.
- Vi phạm Luật Cạnh tranh: Theo Luật Cạnh tranh 2018, việc “thỏa thuận loại bỏ khỏi thị
trường những doanh nghiệp không phải là các bên tham gia thỏa thuận” là bất hợp pháp. Do
đó, hai cơng ty này có thể phải đối mặt với các biện pháp phạt từ cơ quan quản lý cạnh tranh.
Tóm lại, trong khi việc thỏa thuận giữa các cơng ty có thể mang lại lợi ích cho chính họ, nhưng nó
có thể gây ra hậu quả tiêu cực cho các doanh nghiệp khác và thị trường tổng thể.

6


34



×