Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Sáng kiến, kinh nghiệm: chuyện nhỏ potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (93.82 KB, 4 trang )

Sáng kiến, kinh nghiệm: chuyện nhỏ

“Đổi mới phương pháp giảng dạy bộ môn”. Gọi là sáng kiến
kinh nghiệm tôi thấy ngại nên chỉ ghi tựa là “Đề tài tổng kết
kinh nghiệm”. May mắn, đề tài này đạt loại B cấp tỉnh. Ba năm
sau, tôi gửi tiếp một tổng kết kinh nghiệm khác với đề tài “Làm
công tác chủ nhiệm trong trường trung học”.
Để có đề tài này tôi phải xin ban giám hiệu cho tôi làm giáo viên
chủ nhiệm một lớp suốt từ lớp 10 đến lớp 12. Nghĩa là ngoài
kinh nghiệm tích lũy bao nhiêu năm, tôi phải mất ba năm để làm
đề tài này. Đề tài đạt loại A cấp tỉnh, giải khuyến khích Hội thi
sáng tạo khoa học kỹ thuật tỉnh Tiền Giang năm 2003. Tất nhiên
hai đề tài này của tôi cũng “đi đâu” không biết.
Nhưng từ đó về sau tôi bí. Trong khi đó nhiều đồng nghiệp của
tôi, có người mới ra trường vài năm mà năm nào cũng có sáng
kiến kinh nghiệm dù chưa ai có đề tài xếp loại A, loại B cấp tỉnh
như tôi. Thật đáng khâm phục.
Tôi lại đi tìm hiểu, học tập kinh nghiệm viết sáng kiến kinh
nghiệm của các đồng nghiệp. Thật phong phú, có nhiều chiêu
thức độc đáo để làm sáng kiến kinh nghiệm. Xin giới thiệu dưới
đây vài chiêu thức cơ bản.
Chiêu thứ nhất: xào, nêm lại của người khác
Khi Internet chưa phổ biến rộng rãi, phải biết chịu khó đi xin đề
tài của người khác đã được công nhận, xếp loại rồi về “xào xáo,
nêm nếm” lại. Để có thể đạt loại A cấp trường chỉ cần xin của ai
đó ở một trường khác trong huyện. Nếu muốn được lọt vào
nhóm đề tài được xếp loại (A, B, C) cấp huyện (tỉnh) thì phải
tìm người ở ngoài huyện (tỉnh) mà xin.
Khi Internet đã phổ biến, trên mạng có vô số sáng kiến kinh
nghiệm, chẳng biết có được cấp nào xét, công nhận hay không
cứ tha hồ tải về. Hơn nhau ở trình độ “xào xáo, nêm nếm”. Mà ở


cấp trường thì cứ yên tâm, có viết, viết dài đủ và vượt số trang
tối thiểu theo quy định, trình bày đúng hình thức và đẹp là chắc
chắn được xếp loại A. Ít thấy được thẩm định.
Chiêu thứ hai: biến tấu của chính mình
Có một quy định: giáo viên được quyền sử dụng đề tài sáng kiến
kinh nghiệm năm trước của mình để chỉnh sửa, bổ sung, xem
như một đề tài mới. Dại gì không làm mà bỏ công sức viết cái
mới.
Thế nhưng thật bi hài, có trường hợp một giáo viên viết một đề
tài sáng kiến kinh nghiệm, năm thứ nhất được xếp loại B cấp
phòng (huyện), năm sau giáo viên này chỉnh sửa, bổ sung theo
nhận xét của hội đồng khoa học năm trước lại được xếp loại C.
Năm thứ ba, tiếp tục chỉnh sửa cũng chỉ được xếp loại C, có điều
điểm chấm ít hơn(!?).
Nhưng chẳng sao, ở cấp trường thì đương nhiên loại A rồi, còn
cấp trên thì loại gì cũng được, điều quan trọng là “có sáng kiến
kinh nghiệm” là đủ tiêu chuẩn để công nhận chiến sĩ thi đua
hoặc giáo viên giỏi cấp cơ sở.
Chiêu thứ ba: hùn vốn
Quy định cho phép nhiều người cùng nghiên cứu và viết một đề
tài sáng kiến kinh nghiệm. Chuyện này không có gì lạ trong
nghiên cứu khoa học. Nhưng ở đây vấn đề đã khác. Do bệnh
thành tích mà sinh ra chuyện “hùn vốn” để viết đề tài sáng kiến
kinh nghiệm.
Nói là hùn vốn vì không phải một nhóm người cùng nghiên cứu,
cùng thực hiện, cùng viết mà mỗi năm một người viết một đề tài
(có thể là theo hai chiêu thức trên) nhưng cả nhóm cùng đứng
chung tên tác giả, cứ luân phiên như thế.
Có chuyện ở một trường THPT nọ, ba chị em cùng công tác
chung, một người làm nhân viên thư viện, một người phụ trách

công tác công đoàn và người còn lại làm công tác quản sinh.
Thế mà năm nào ba chị em cũng cùng đứng tên một sáng kiến
kinh nghiệm.
Còn những chiêu thức khác chẳng hạn như đi mua, nhờ người
khác viết…
Với những chiêu thức trên đây thì chuyện một giáo viên mỗi
năm có thể viết một sáng kiến kinh nghiệm không còn là chuyện
lớn, chuyện khó. Nếu có điều kiện thống kê trên phạm vi cả
nước thì mỗi năm có lẽ riêng ngành giáo dục phải có đến hàng
trăm ngàn sáng kiến kinh nghiệm được xét và công nhận ở các
cấp. Tất nhiên, chi phí cho chuyện viết, in ấn, xét duyệt và khen
thưởng cũng không phải ít.
Dạy học là một quá trình sáng tạo liên tục, trong số hàng triệu
giáo viên có những người đã có những sáng kiến và kinh nghiệm
hết sức độc đáo cần được phổ biến nhân rộng. Việc khuyến
khích những cá nhân và tập thể đúc kết những sáng tạo độc đáo,
viết và phổ biến những sáng kiến kinh nghiệm là hết sức cần
thiết để không ngừng nâng cao chất lượng công tác và giảng
dạy.
Nhưng thực tế hiện nay cho thấy việc viết sáng kiến kinh
nghiệm chỉ nhằm đạt danh hiệu thi đua, đó là một sự biến tướng
đáng sợ, cần thiết phải có sự nhìn nhận nghiêm túc và điều chỉnh
kịp

×