Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (220.24 KB, 1 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
HỘT MẬN
Một bà mẹ mua mận cho các con ăn sau bữa cơm. Bà để mận trên một cái đĩa ở giữa bàn. Va-ni-a chưa
bao giờ được ăn mận nên thèm lắm. Em đi đi, lại lại trước đĩa mận. Lúc ấy không có ai ở trong phịng. Khơng nhịn nổi, em lấy một quả. Trước bữa ăn, thấy
thiếu một quả, mẹ nói chuyện với bố.
Trong bữa ăn, bố hỏi các con: “Trong các con, con nào đã ăn mận?”. Mọi người đều trả lời là không ăn.
Bé Va-ni-a, mặt đỏ như gấc, cũng nói: “Khơng, con khơng ăn!”.
Bấy giờ bố mới nói: “Con nào đã ăn mận thì khơng tốt đâu. Điều khơng may khơng phải là đã ăn mận.
Điều không may là trong quả mận có hột. Nếu ai khơng biết cách ăn mận mà nuốt cả hột thì ngày mai
sẽ đau bụng. Vì vậy bố lo lắm”.
Bé Va-ni-a tái xanh mặt và nói: “Khơng, con đã vứt hột ra ngoồi cửa sổ rồi”.
Cả nhà bật cười, cịn Va-ni-a ịa khóc.