Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Chú sẻ con biết tuốt tvdhst

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (254.46 KB, 2 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

Mùa xuân đã tới, ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp nơi, cả khu rừng bỗng sáng bừng lên trơng thật đẹp. Trên cây hịe, có một tổ chim sẻ trơng thật đẹp.

Trên tổ có Sẻ mẹ và Sẻ non sinh sống. Sẻ non cố biệt hiệu là “Biết Tuốt”. Cả ngày nó chỉ quanh quẩn trong tổ nên cảm thấy cuộc sống thật vô vị.

Khi nó nghe thấy tiếng hót líu lo của những bạn chim khác. Nhìn thấy Sóc con đang chuyền cảnh ríu rít, bất giác Sẻ non cảm thấy những bạn của mình mới tự do làm sao.

Một hơm, Sẻ mẹ muốn dẫn Sẻ non rời tổ, đến một một cánh đồng tìm thức ăn. Trên đường đi, Sẻ mẹ mẹ giải thích cho nó hiểu thế nào là Sâu xanh, thế nào là Sâu đậu tương…

Sẻ non thấy mọi thứ sao thật phiền phức, luôn miệng kêu: “Con biết rồi, biết rồi ạ...!”

Sẻ non gặp một con Bọ cạp, nó nghĩ bụng: “Con Sâu này béo quá, nhất định là rất ngon đây. Nó bay xuống định dùng mỏ cắp lấy Bọ cạp thì khơng ngờ Bọ cạp cúi đầu xuống, cong lưng lên, chĩa cái gai nhọn hoắt ở đuôi về phía nó, chích cho nó một cái. Sẻ non lăn ra bất tỉnh ngay lập tức.

Sẻ mẹ quay lại, khơng thấy Sẻ non đâu, bèn hốt hoảng đi tìm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy sẻ non bên một tảng đá. Sẻ mẹ vội vàng đi lấy nước cho Sẻ non uống.

Sẻ non dần dần hồi tỉnh lại. Sẻ mẹ tức giận nói: “Lúc nào con cũng nói “Biết rồi, Biết rồi” làm như cái gì cũng biết tuốt ấy. Thế nhưng, những gì con biết thực ra lại q ít ỏi.”

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

Hơm nay, thời tiết bỗng trở lạnh, Sẻ mẹ sai Sẻ non đi lấy một ít cỏ khơ và cành cây về lót vào tổ. Nó kiếm về rất nhiều cành cây và cỏ khơ. Nó nghĩ bụng: “Hơm nay mình sẽ sửa lại cái tổ thật chắc chắn và đẹp để mẹ vui lòng mới được”.

Một lát sau Sẻ mẹ tha ở đâu về một ít bùn đất. Nhìn thấy cái tổ đã bị Sẻ non làm cho lung tung lộn xộn, thế là Sẻ mẹ lại phải làm lại từ đầu. Nhưng mà trời đã tối rồi, chỉ còn cách chờ đến sáng mai sửa thơi.

Tối hơm đó, trời đổ mưa to, lại có cả gió thổi rất mạnh nữa. Những cành cây khô và rơm rạ cảu sẻ non tha về đều bị gió thổi bay hết cả. Sẻ non rét quá, rên hừ hừ thật là đáng thương. Sẻ mẹ thở dài nói: “Kiến thức trên thế giới này là vô cùng nhiều con ạ. Con không thể không học hỏi được. Con tồn nói “Biết rồi, Biết rồi!”. Như vậy sẽ khơng ai muốn nói tiếp với con nữa. Đó chính là điều thiệt thịi lớn nhất của con đó!”

Sẻ non dường như đã hiểu ra những lời mẹ nói. Nó mếu máo: “Mẹ ơi, con hiểu rồi ạ!”

Sưu tầm

</div>

×