Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Tvdhst chú chó trung thành

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (169.78 KB, 2 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

Bác nơng dân có con chó tên là Sultan, nó rất trung thành với chủ. Nhưng giờ nó đã già nua, răng rụng hết chẳng cịn chiếc nào nên chẳng cắn và tha mồi được.

Một hôm, đứng trước cửa nhà, bác nơng dân nói với vợ:

– Con Sultan già nua kia ngày mai cho nó phát đạn, giữ ni nó chẳng có ích gì.

Bác gái thương hại con chó trung thành nên can chồng:

– Nó sống bao nhiêu năm nay ở nhà mình, được bao nhiêu là việc, giờ thì cứ bố thí cho nó ăn đâu có hại gì.

Người chồng đáp:

– Ái chà, bà chẳng biết gì cả. Nó làm gì cịn chiếc răng nào, chẳng có thằng trộm nào sợ nó nữa, giờ thì nó có thể đi chỗ khác cho khuất mắt. Khi trước nó có cơng thì đã ni cho ăn uống đầy đủ rồi cịn gì.

Con chó đáng thương nằm phơi nắng cách đấy cũng khơng xa, nó nghe được hết đầu đi câu chuyện, nó buồn lắm và nghĩ, có lẽ mai là ngày cuối cùng của cuộc đời. Người bạn tốt của nó là sói. Tới đêm nó lẻn vào rừng gặp sói và kể lại cho sói nghe số phận hẩm hiu của mình. Nghe xong sói nói:

– Này anh bạn, dũng cảm lên chứ, tơi có thể giúp anh qua cơn hoạn nạn được. Tôi đã nghĩ ra một kế. Sáng sớm mai hai vợ chồng người nơng dân sẽ đi phơi cỏ ở ngồi đồng, thế nào họ cũng mang theo đứa con nhỏ vì chẳng có một ai ở nhà. Trong lúc làm việc, để tránh nắng thế nào họ cũng đặt con ở trong bóng râm của mấy bụi cây gần đó. Anh bạn nằm sát ngay cạnh đứa trẻ làm như nằm canh vậy. Tôi sẽ lẻn từ trong rừng ra và tha đi đứa trẻ. Anh phải gắng sức đuổi theo tôi làm như anh muốn giành lại đứa trẻ từ tôi. Tơi sẽ nhả đứa trẻ ra, anh tha nó về cho bố mẹ. Họ sẽ nghĩ rằng chính anh đã cứu đứa trẻ nên rất cảm ơn anh. Đáng lẽ họ tống cổ anh đi, thì ngược lại họ sẽ chẳng đả động gì đến chuyện ấy nữa và chẳng bao giờ để anh bị đói khát.

Chó nghe thấy bùi tai. Sự việc xảy ra đúng như đã bàn. Khi nhìn thấy sói tha con mình người bố la ầm lên. Rồi thấy Sultan chạy đuổi theo và cứu được con mình tha về, lúc đó bác ta hết sức vui mừng, lấy tay vuốt ve con chó và nói:

– Từ nay trở đi không bao giờ ta để ai động tới chân tơ kẽ tóc của mi, chừng nào mi cịn sống thì mi lúc nào cũng no đủ.

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

Rồi bác bảo vợ:

– Mình về ngay nhà đi, nấu cho Sultan nồi cháo. Khơng cịn răng thì húp cháo. Nhớ lấy cái gối của tơi ở đầu giường để cho nó nằm cho ấm.

Từ đó trở đi Sultan sống sung sướng đến nỗi chẳng còn lý do gì để kêu ca phàn nàn.

Ít lâu sau sói đến thăm Sultan, rất vui mừng vì mọi chuyện đều tốt đẹp cả. Sói nói:

– Này anh bạn, nếu tơi có lấy đi của chủ anh một con cừu béo thì anh nhắm mắt làm ngơ nhé. Hồi này kiếm miếng ăn khó khăn lắm anh bạn ạ.

Chó đáp:

– Tơi chưa hề nghĩ tới chuyện đó, tơi trung thành với chủ tôi nên tôi không thể đồng ý với anh bạn về chuyện đó được.

Sói nghĩ chó chỉ nói giả bộ thế thơi. Tối khuya sói rón rén tới tính bắt một con cừu.

Bác nơng dân được chó Sultan báo cho biết trước ý định của sói, bác nấp đợi sói. Mới vào gần tới chuồng cừu sói ta đã bị bác nơng dân cầm gậy phang tới tấp, sói bị một trận nên thân. Ráng sức sói mới chạy nổi được về rừng, vừa chạy sói vừa nói: “Cứ đợi đấy, anh bạn đểu cáng. Rồi sẽ biết tay ta”.

Sáng hơm sau, sói bảo lợn gọi chó vào rừng để tính chuyện ân ốn. Sultan già nua khơng biết dựa vào ai bao giờ, đành phải gọi mèo đi cùng với mình vào rừng, nhưng khốn nỗi mèo lại chỉ có ba chân. Chó đi trước, mèo tập tễnh đi theo sau, đi chỏng ngược lên trời. Sói và trợ thủ của mình đứng đợi ở địa điểm đã hẹn, nhìn thấy địch thủ của mình đang đi. Nhìn thấy đuôi mèo dựng đứng chổng ngược lên trời chúng cứ tưởng là địch thủ mang theo gươm, đã thế lại thấy mèo ba chân bước thấp bước cao, nhìn xa cứ tưởng là lấy đà để ném đá, lợn liền lao thẳng vào bụi cây gần đó để tránh, sói nhảy lên ngay cành cây để né. Khi tới đúng điểm hẹn, chó và mèo vơ cùng ngạc nhiên vì chẳng thấy bóng dáng sói đâu cả. Lợn rừng chui vào bụi cây nhưng tai lại vểnh lên, vẫy vẫy. Nhìn quanh chẳng thấy động tĩnh gì, mèo thấy hình như có chuột chạy trên bụi cây, mèo liền chạy ngay tới, lấy đà vồ cắn. Bị cắn vào tai đau quá lợn ta nhảy cẫng lên la lối: “Ở trên cây ấy, thủ phạm ở trên cây ấy!.”

Chó và mèo ngoảnh lại thì thấy sói đang ở trên cây, sói xấu hổ vì thấy mình sợ sệt một cách vơ cớ. Sói đồng ý giảng hịa với chó.

</div>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×