Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.59 MB, 59 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">
<small>Tồn tại nhiều tơn giáo khác nhau: Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Cao đài, Hòa HảoLịch sử hình thành, con đường du nhập, số lượng tín đồ, vai trị xá hội, tác động chính trị … khơng giống nhau</small>
<small>Các tơn giáo có sự bảo lưu, kế thừa, giao thoa và tác động quan lại với nhauKhông có vị trí độc tơn cho một tơn giáo nào trong suốt chiều dài lịch sử</small>
<small>Người Việt linh hoạt và dễ chấp nhận sự hiện diện của một tôn giáo, nhưng rất cảnh giác trước những âm mưu lợi dụng tơn giáo với mục đích xấu</small>
<small>Tơn giáo cũng thấm đậm tinh thần yêu nước của người dân Việt</small>
<small>Tín đồ chủ yếu là nông dân, am hiểu giáo lý không sâu sắc nhưng chăm chỉ thực hiện nghi thức tôn giáo và sinh hoạt tín ngưỡng cộng đồng</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7"><b>Tơn giáoTín ngưỡng</b>
- Có hệ thống giáo lý kinh điển thể hiện quan ddiemr về
Thế giới thần linh và thế giới con người có sự tách biệt, xuất hiện các đấng cứu thế
Có sự hịa nhập giữa thế giới thần linh và con người, chưa mang tính cứu thế
Có giáo hội và hệ thống giáo chức <sup>Gắn với cá nhân và hệ thống cộng đồng làng xã, chưa có</sup> giáo hội
- Có nơi thờ cúng riêng và nghi lễ chặt chẽ - Khơng mang tính dân gian
- Nơi thờ cúng phân tán, nghi lễ chưa theo quy ước - Mang tính dân gian và gắn bó với đời sống
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển thị trường du lịch Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển tài ngun du lịch
Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển các dịch vụ du lịch thích hợp Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển các sản phẩm du lịch đặc thù
Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển các thương hiệu, hình ảnh du lịch
Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển bản sắc văn hóa Việt trong du lịch Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển chất lượng văn hóa trong du lịch
Tơn giáo, tin ngưỡng góp phần phát triển các điểm du lịch Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần phát triển các tuyến du lịch
Tơn giáo, tín ngưỡng góp phần vào quy hoạch, phát triển du lịch
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">Phong tục được hiểu là những hoạt động sống của con người, được hình thành trong suốt chiều dài lịch sử và ổn định thành nề nếp, được mọi thành viên trong cộng đồng thừa nhận và tự giác thực hiện có tính kế thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác trong cộng đồng nhất định.
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15"><i>Tập quán là quy tắc xử sự có nội dung rõ ràng để xác định quyền, nghĩa vụ của cá nhân, pháp nhân trong quan hệ dân sự cụ thể, được hình thành và lặp đi lặp lại nhiều lần trong một thời gian dài, được thừa nhận và áp dụng rộng rãi trong một vùng, miền, dân tộc, cộng đồng dân cư hoặc trong một lĩnh vực dân sự” (tại Khoản 1 Điều 5 Bộ luật dân sự 2015)</i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16"><small>Cơ chế bên trong, điều khiển, điều chỉnh hành vi và lối sống của một nhóm </small>
<small>người hay cả xã hội. Thông thường, PTTQsẽ bị ảnh hưởng bởi các lễ giáo và tục lệ địa phương</small>
<small>phong tục tập qn ln có tính ổn định, bền vững và có tính bảo thủ nhưng tác động mạnh mẽ đến tâm lý và tinh thần con người.</small>
<small>phong tục tập quán đều có nguồn gốc từ lâu đời, được hình thành trong những thói quen có từ xa xưa của nhân dân và được đa số người dân công nhận và lưu truyền từ đời này sang đời khác một cách tự nguyện</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">Điều kiện tự nhiên là
Điều kiện xã hội của phong tục, tập quán thể hiện rõ cả ở yếu tố nội sinh và yếu tố ngoại lai
</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">Phong tục, tập quán góp phần phát triển thị trường du lịch Phong tục, tập quán góp phần phát triển tài nguyên du lịch
Phong tục, tập quán góp phần phát triển các dịch vụ du lịch thích hợp Phong tục, tập quán góp phần phát triển các hình thức hoạt động hay sản phẩm du lịch đặc thù
Phong tục, tập quán góp phần phát triển các thương hiệu, hình ảnh du lịch Phong tục, tập quán góp phần phát triển bản sắc văn hóa Việt trong du lịch Phong tục, tập quán góp phần phát triển chất lượng văn hóa trong du lịch
Phong tục, tập quán góp phần phát triển các điểm du lịch Phong tục, tập quán góp phần phát triển các tuyến du lịch
Phong tục, tập quán góp phần vào quy hoạch, phát triển du lịch
</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25"><b>Lễ hội là hình thức sinh hoạt cộng đồng,được tổ chức ở một làng hay một vùng nàođó</b>
<b><small>- Tổ chức linh hoạt về thời gian và nội</small></b>
<b><small>dung, không cứng nhắc hoặc tuân theo cácquy định khắt khe như các tôn giáo</small></b>
<b>- Lễ hội xuất phát từ lâu đời, tổ </b>
<b>chức theo Xuân – thu nhị kỳ</b>
<b>Xuất phát từ quan niệm vạn vật hữu linh: thần phục, thờ cúng các hiện tượng tự nhiên để cầu mong mọi sự ổn định, mùa màng bội thu</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28"><b>Phần lễ: là một hệ thống các </b>
hành vi, động tác nhằm biểu hiện lịng tơn kính của dân làng với các thần linh, lực lượng siêu nhiên nói chung, với Thành hồng nói riêng, phản ánh những nguyện vọng, mơ ước chính đáng của con người trước cuộc sống đầy rẫy
<b>Phần hội: Hội thường được </b>
diễn ra bên ngoài thần điện, xung quanh thần điện hay mở rộng đến toàn bộ lãnh thổ cộng đồng, đến từng gia đình. Hội mang hai tính chất : chúc mừng thần linh và hưởng ân huệ mà thần linh ban cho. Hội là để vui chơi,không ràng buộc bởi lễ nghi tôn giáo, đẳng cấp, tuổi tác. Mọi người đến với lễ hội trong tinh thần cộng cảm, hồ hởi, sảng khối và hồn tồn tự nguyện.…
</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36">Lễ hội góp phần phát triển thị trường du lịch Lễ hội góp phần phát triển tài nguyên du lịch
Lễ hội góp phần phát triển các dịch vụ du lịch thích hợp Lễ hội góp phần phát triển các sản phẩm du lịch đặc thù
Lễ hội góp phần phát triển các thương hiệu, hình ảnh du lịch Lễ hội góp phần phát triển bản sắc văn hóa Việt trong du lịch Lễ hội góp phần phát triển chất lượng văn hóa trong du lịch
Lễ hội góp phần phát triển các điểm du lịch Lễ hội góp phần phát triển các tuyến du lịch
Lễ hội góp phần vào quy hoạch, phát triển du lịch
</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38"><b>Đặc trưng và ý nghĩa của Nghệ thuật diễn xướng truyền thống</b>
Cậu Quận Sòng Sơn Văn Văn bài sai Mười hai cô Cậu thả lưới
Cậu bé Hồng
Văn Cơ Bé Hịa Bình Văn Cậu Quận Phủ Dầy Văn Cô Cả
Văn Cô Đôi Cam Đường Văn Cậu Quận Đồi Ngang
</div><span class="text_page_counter">Trang 42</span><div class="page_container" data-page="42">du miền núi Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ. Loại hình sân khấu này phát triển cao, giàu tính dân tộc. Chèo mang tính quần chúng và được coi là loại hình sân khấu của hội hè với đặc điểm sử dụng ngôn ngữ đa thanh, đa nghĩa kết hợp với cách nói ví von giàu tính tự sự, trữ tình.
</div><span class="text_page_counter">Trang 43</span><div class="page_container" data-page="43">⮲ Cải lương là một loại hình hát kịch có nguồn gốc từ miền Nam Việt Nam với sự kết hợp của đờn ca tài tử cùng dân ca của người dân Nam Bộ, âm nhạc cổ điển. Cái tên cải lương ý nói ở đây chính là sửa đổi để trở nên tốt đẹp hơn thể hiện trong biểu diễn, sân khấu cũng như đề tài kịch bản. Tuy nhiên có một số nhà nghiên cứu cho rằng từ Cải Lương ở đây là sự cải cách và lương truyền – làm mới âm nhạc cổ của dân tộc lưu truyền thành tuồng tích để mang tới khán giả, nhân dân cũng như các thế hệ sau này.
<small>Kiếp nào có u nhau. (Tác giả: Ngun Thảo, Hạnh Trung)Người tình trên chiến trận. (Tác giả: Mộc Linh, Nguyên Thảo)Xin một lần yêu nhau (Tác giả: Nguyên Thảo)</small>
<small>Đêm lạnh chùa hoang (Tác giả: Yên Lang)</small>
<small>Tiếng hạc trong trăng (Tác giả: Yên Ba, Loan Thảo)Tâm sự loài chim biển (Tác giả: Yên Ba, Loan Thảo)Máu nhuộm sân chùa (Tác giả: Yên Lang)</small>
<small>Mùa thu trên Bạch Mã Sơn (Tác giả: Yên Lang)Chuyện tình An Lộc Sơn (Tác giả: Thế Châu)</small>
<small>Thái hậu Dương Vân Nga (Tác giả: Hoa Phượng, Chi Lăng, Hoàng Việt, Thể Hà Vân)</small>
<small>Băng Tuyền nữ chúa (Tác giả: Yên Lang)Bão biển (Tác giả: Yên Lang – Nguyên Thảo)Bên cầu dệt lụa (Tác giả: Thế Châu)</small>
<small>Bông hồng cài áo (Tác giả: Hoàng Khâm)</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 44</span><div class="page_container" data-page="44">⮲ <b><small>Quan họ là một hình thức hát giao duyên giữa các liền anh liền chị. Đây là một trong những làn</small></b>
<small>điệu dân ca tiêu biểu của vùng châu thổ sơng Hồng..</small>
<small>⮲ Quan họ hình thành và phát triển ở vùng văn hóa Kinh Bắc (Bắc Ninh) xưa, đặc biệt là khu vực ranhgiới hai tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh ngày nay nơi có con sơng Cầu chảy qua được mệnh danh là “dịngsơng quan họ”.</small>
<small>Nhớ Mãi Khôn Nguôi </small>
<small>Chim Khôn Đỗ Ngọn Thầu DầuCây Xanh Dưng Dức Giữa Giời</small>
<small>Giăng Thanh Gió MátNgồi Tựa Mạn ThuyềnCòn duyên</small>
<small>Cây Trúc Xinh</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 45</span><div class="page_container" data-page="45">⮲ <b><small>Hát Xẩm là một dòng dân ca của nước ta phát triển mạnh và phổ biến tại đồng bằng Bắc Bộ và</small></b>
<small>trung du miền núi phía Bắc. Ban đầu hát xẩm là một hình thức mưu sinh của những người dân nghèokhổ tại các chợ, đường phố và nơi đông người qua lại. “Xẩm” ở đây dùng để chỉ người biểu diễn.</small>
<small>⮲Theo quan niệm dân gian thì hát Xẩm gắn liền với những nghệ sĩ khiếm thị nghèo khổ, phải rong ruổikhắp nơi, nay đây mai đó khơng có nhà cửa, sử dụng cây đàn và tiếng hát của mình để mưu sinh.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 46</span><div class="page_container" data-page="46">⮲ <b>Ca trù hay cịn được biết tới là hát cơ đầu, hát nhà trò phát triển và thịnh hành từ thế kỷ</b>
15 tại Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ nước ta. Đây là loại hình nghệ thuật được giới q tộc, trí thức cũng như cung đình ưa thích và là sự kết hợp đỉnh cao của thơ ca và âm nhạc. <small>Kiếp nhân sinh</small>
<small>Chơi xuân kẻo hết xuân đi </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 47</span><div class="page_container" data-page="47"><small>⮲Tuồng là một bộ môn nghệ thuật sân khấu tổng hợp có các yếu tố văn học, âm nhạc, mỹ thuật, múa…tham gia. Để phân biệt với các loại kịch nói, kịch múa, kịch câm, opera,.. nghệ thuật biểu diễn này đượcxếp vào loại kịch hát dân tộc.</small>
<small>⮲Tuồng còn được gọi là hát bộ hoặc hát bội. “Bộ” trong hát bộ bắt nguồn từ việc hát có điệu bộ, có trịtrống, được hình thành từ cách gọi của dân gian. Về từ “bội” có ý kiến cho rằng từ này xuất phát trong từ“bội độc”, nghĩa là “ôn bài mà không cần sách”. Miền Trung, Nam phổ biến gọi là “bội” hoặc“bộ”, miền</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 48</span><div class="page_container" data-page="48">⮲ Múa rối nước là một thể loại của loại hình sân khấu Việt Nam. Được sinh ra từ nền văn hóa nông nghiệp lúa nước của nông dân vùng châu thổ sơng Hồng, nó mang đậm tính văn hóa phương Đơng và Đơng Nam Á. Tiến trình phát triển của Múa rối nước là một quá trình liên tục, chưa bao giờ đứt đoạn. Đó là thể loại sân khấu vận động theo hình thức dân gian với đầy đủ đặc trưng của văn hóa dân gian trong mùa vụ, hội hè, đình đám ở nơng thơn
<small>Câu chuyện những chiếc rìuLung linh khổng tước</small>
<small>Mười hai con giáp</small>
</div>