Tải bản đầy đủ (.pdf) (19 trang)

dựa trên ví dụ thực tế hãy phân tích mối quan hệ giữa cơ sở vật chất kỹ thuật du lịch và tài nguyên du lịch

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.58 MB, 19 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠOTRƯỜNG ĐẠI HỌC THĂNG LONG</b>

<b>TIỂU LUẬN MÔN ĐỊA LÝ – TÀI NGUYÊNDU LỊCH (TR221)</b>

<b>(Học kỳ III nhóm 1 năm 2022 - 2023)</b>

<i><b>Chủ đề tiểu luận:</b></i>

<i><b>Câu 1: Anh chị hãy cho biết khái niệm và làm rõ những đặc điểm chung và khác biệt giữa Tài nguyên du lịch tự nhiên và Tài ngun du lịch văn hóa; đồngthời nêu ví dụ thực tế để chứng minh.</b></i>

<i><b>Câu 2: Dựa trên ví dụ thực tế hãy phân tích mối quan hệ giữa cơ sở vật chất –kỹthuật du lịch và tài nguyên du lịch?</b></i>

<b>Giáo viên hướng dẫn: Phạm Trần Thăng LongSinh viên thực hiện: Đào Thị Thúy AnhMã sinh viên: A34256</b>

<b>HÀ NỘI - 2022</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>MỤC LỤCMỞ ĐẦU</b>

<b>NỘI DUNG... 1</b>

<b>CHƯƠNG 1.CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ TÀI NGUYÊN DU LỊCH...1</b>

1.1. Khái niệm tài nguyên du lịch...1

1.2. Tài nguyên du lịch tự nhiên...2

1.3. Tài nguyên du lịch văn hóa...2

<b>CHƯƠNG 2.ĐẶC ĐIỂM TÀI NGUYÊN DU LỊCH TỰ NHIÊN VÀ TÀI NGUYÊN DU LỊCH VĂN HÓA...3</b>

2.1. Đặc điểm tài nguyên du lịch...3

2.2. Đặc điểm tài nguyên du lịch tự nhiên...3

2.3. Đặc điểm tài nguyên du lịch văn hóa...4

<b>CHƯƠNG 3.SO SÁNH TÀI NGUYÊN DU LỊCH TỰ NHIÊN VÀ TÀI NGUYÊN DU LỊCH VĂN HÓA VÀ NÊU VÍ DỤ THỰC TẾ ĐỂ CHỨNG MINH. TỪ ĐĨ HÃYPHÂN TÍCH MỐI QUAN HỆ GIỮA CƠ SỞ VẬT CHẤT – KỸ THUẬT DU LỊCH VÀ TÀI NGUYÊN DU LỊCH...5</b>

3.1 Đặc điểm chung... 5

3.2 Khác biệt... 6

3.3 Khái quát ví dụ thực tế...7

3.3.1 Sầm Sơn – tài nguyên du lịch tự nhiên...7

3.3.2 Thành nhà Hồ – tài nguyên du lịch văn hóa...9

3.4 Mối quan hệ giữa cơ sở vật chất –kỹ thuật du lịch và tài nguyên du lịch...11

<b>KẾT LUẬN………...14</b>

<b>TÀI LIỆU THAM KHẢO………...15</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<b>I. MỞ ĐẦU</b>

Ngày nay đời sống của con người ngày càng cao, họ khơng những có nhu cầu đầy đủ về vật chất mà cịn có nhu cầu được thỏa man về tinh thần như vui chơi, giải trí và du lịch. Do đó, du lịch là một trong những ngành có triển vọng.

Du lịch là ngành kinh tế có sự định hướng tài nguyên rõ rệt. Tài nguyên du lịch chính là đối tượng, sức hút, động cơ thúc đẩy đi du lịch của du khách; là những nguồn lực quan trọng nhất, mang tính quyết định sự phát triển ngành Du lịch; là cơ sở để hình thành, phát triển các hệ thống lãnh thổ du lịch. Thực tế tại Việt Nam cũng như nhiều quốc gia trên thế giới cho thấy, các địa phương, các quốc gia có nguồn tài nguyên du lịch phong phú, đa dạng và đặc sắc, có mức tập trung cao, được quản lý, quy hoạch, khai thác, bảo vệ, tơn tạo hợp lý, có định hướng thì sẽ có ngành Du lịch phát triển bền vững, đạt hiệu quả cao.

Việc nghiên cứu về tài nguyên du lịch trở nên cấp thiết, nó giúp chúng ta có cái nhìn đầy đủ, chính xác về du lịch. Điều này có ý nghĩa cả về phương diện lí luận và thực tiễn. Nó giúp du lịch Việt Nam đạt được những thành tựu mới, khắc phục được hạn chế, nhanh chóng đưa du lịch phát triển đúng với tiềm năng của đất nước, nhanh chóng hội nhập với du lịch khu vực và thế giới. Chính vì điều đó, bài tiểu luận này em sẽ nghiên cứu về đề tài:” Những đặc điểm chung và khác biệt giữa Tài nguyên du lịch tự nhiên và Tài nguyên du lịch văn hóa; đồng thời nêu ví dụ thực tế để chứng minh. Dựa trên ví dụ thực tế hãy phân tích mối quan hệ giữa cơ sở vật chất – kỹ thuật du lịch và tài nguyên du lịch?”

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<b>II. NỘI DUNG</b>

<b>CHƯƠNG 1. CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ TÀI NGUYÊN DU LỊCH1.1. Khái niệm tài nguyên du lịch</b>

Trong cuốn Địa lý du lịch, Nguyễn Minh Tuệ cho rằng: “Tài nguyên du lịch là tổng thể tự nhiên và văn hóa lịch sử cùng các thành phần của chúng góp phần khơi phục, phát triển thể lực, trí tuệ của con người, khả năng lao động và sức khỏe của họ. Những tài nguyên này được sử dụng cho nhu cầu trực tiếp và gián tiếp, cho việc sản xuất dịch vụ du lịch”( NXB Thành phố Hồ Chí Minh, 1997).

Khoản 4 (Điều 4, chương 1) Luật Du Lịch Việt Nam năm 2005 quy định: “Tài nguyên du lịch là cảnh quan thiên nhiên, yếu tố tự nhiên, di tích lịch sử văn hóa, cơng trình lao động sáng tạo của con người và các giá trị nhân văn khác có thể được sử dụng nhằm đáp ứng nhu cầu du lịch, là yếu tố cơ bản để hình thành các khu du lịch, điểm du lịch, tuyến du lịch, đô thị du lịch”.

Nguyễn Minh Tuệ cho rằng tài nguyên du lịch là tổng thể tự nhiên, kinh tế - xã hội văn hóa được sử dụng để phục hồi sức khỏe, phát triển thể lực và tinh thần con người. Trên cơ sở này bà cho rằng địa hình, thủy văn, khí hậu, động – thực vật, di tích lịch sử văn hóa, văn hóa nghệ thuật, lễ hội,…là những tài nguyên du lịch. Song thực tế không phải bất cứ mọi dạng, mọi kiểu địa hình, tất cả các kiểu khí hậu các yếu tố khí hậu hay các giá trị văn hóa,…đều có khả năng hấp dẫn khách cũng như có khả năng kinh doanh du lịch.

Và THS.Bùi Thị Hải Yến đưa ra khái niệm tài nguyên du lịch trong cuốn Tài nguyên du lịch, tài nguyên du lịch: “là tất cả những gì thuộc về tự nhiên và các giá trị văn hóa do con người sáng tạo ra có sức hấp dẫn du khách, có thể được bảo vệ, tơn tạo và sử dụng cho ngành Du lịch mang lại hiệu quả về kinh tế - xã hội và môi trường”(NXB Giáo dục, 2009). Em cho rằng khái niệm của Nguyễn Minh Tuệ và khái niệm theo Luật Du lịch Việt Nam đưa ra có nhiều điểm giống nhau, cùng do yếu tố tự nhiên, di tích lịch sử văn hóa, do q trình lao động sáng tạo của con người, và phục

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

vụ cho hoạt động du lịch. Khái niệm của THS. Bùi Thị Hải Yến về tài nguyên du lịch là khá đầy đủ và cụ thể, dễ hiểu, bà không chỉ nêu ra tài ngun du lịch là gì mà cịn nói đến việc bảo vệ, tơn tạo, sử dụng tài ngun đó cho ngành du lịch không chỉ đem lại hiệu quả về kinh tế - xã hội mà cịn về mơi trường.

<b>1.2. Tài nguyên du lịch tự nhiên</b>

Tài nguyên du lịch tự nhiên là loại tài nguyên du lịch hình thành từ tự nhiên bao gồm các yếu tố về khí hậu, địa hình, cảnh quan thiên nhiên… khơng có sự tác động vật ý của con người; có thể nói rằng tài nguyên du lịch thiên nhiên là những món quà quý giá mà tự nhiên đã ban tặng cho con người. Một số tài nguyên du lịch hình thành từ tự nhiên tại Việt Nam có thể kể đến như: Vịnh Hạ Long, Động Phong Nha, Biển Nha Trang, Sa pa…

Theo Khoản 1 (Điều 13, Chương II) Luật Du Lịch Việt Nam năm 2005 quy định: “Tài nguyên du lịch tự nhiên gồm các yếu tố địa chất, địa hình, địa mạo, khí hậu, thủy văn, hệ sinh thái, cảnh quan tự nhiên đang được khai thác hoặc có thể được sử dụng phục vụ mục đích du lịch”

<b>1.3. Tài nguyên du lịch văn hóa</b>

Theo Khoản 2 (Điều 13, Chương II) Luật Du Lịch Việt Nam năm 2005 quy định: “Tài nguyên du lịch nhân văn gồm truyền thống văn hóa, các yếu tố văn hố, văn nghệ dân gian, di tích lịch sử, cách mạng, khảo cổ, kiến trúc, các cơng trình lao động sáng tạo của con người và các di sản văn hoá vật thể, phi vật thể khác có thể được sử dụng phục vụ mục đích du lịch”.

Nếu hiểu theo nguồn gốc hình thành có thể hiểu tài nguyên du lịch nhân văn là tài nguyên có nguồn gốc nhân tạo do con người sáng tạo ra. Tuy nhiên chỉ có những tài nguyên nhân văn có sức hấp dẫn với du khách và có thể khai thác phát triển du lịch để tạo ra hiệu quả xã hội, kinh tế, môi trường mới được gọi là tài nguyên du lịch nhân văn.

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

Tài nguyên du lịch nhân văn gồm các loại tài nguyên nhân văn vật thể như: các di tích lịch sử, các di tích lịch sử văn hóa, các cơng trình đương đại, vật kỷ niệm, bảo vật quốc gia. Tài nguyên du lịch nhân văn phi vật thể gồm các lễ hội, nghề và làng nghề truyền thống, văn hóa nghệ thuật, văn hóa ẩm thực, phong tục, tập quán, ngôn ngữ, chữ viết, tôn giáo, các nguồn thông tin và nguồn tri thức khoa học, kinh nghiệm sản xuất.

<b>CHƯƠNG 2. ĐẶC ĐIỂM TÀI NGUYÊN DU LỊCH TỰ NHIÊN VÀ TÀINGUYÊN DU LỊCH VĂN HÓA</b>

<b>2.1. Đặc điểm tài nguyên du lịch</b>

Một số loại tài nguyên du lịch là đối tượng khai thác của nhiều ngành kinh tế -xã hội. Tài nguyên du lịch có phạm trù lịch sử nên ngày càng có nhiều loại tài nguyên du lịch được nghiên cứu, phát hiện, tạo mới và được đưa vào khai thác, sử dụng. Tài nguyên du lịch mang tính biến đổi.

Hiệu quả và mức độ khai thác tài nguyên du lịch phụ thuộc vào các yếu tố: khả năng nghiên cứu, trình độ phát triển khoa học công nghệ, nguồn tài sản quốc gia. Tài nguyên du lịch phong phú, đa dạng; có các giá trị thẩm mỹ, văn hóa lịch sử, tâm linh, giải trí; có sức hấp dẫn với du khách. Tài nguyên du lịch bao gồm các loại tài nguyên vật thể và tài nguyên phi vật thể. Tài nguyên du lịch là những loại tài nguyên có thể tái tạo được. Tài ngun du lịch có tính sở hữu chung. Việc khai thác tài nguyên du lịch gắn chặt với vị trí địa lý.

Tài ngun du lịch thường có tính mùa vụ và việc khai thác tài nguyên mang tính mùa vụ. Tài nguyên du lịch mang tính diễn giải và cảm nhận.

<b>2.2. Đặc điểm tài nguyên du lịch tự nhiên</b>

Nếu được quy hoạch, bảo vệ, khai thác hợp lý theo hướng bền vững thì phần lớn các loại tài nguyên du lịch tự nhiên được xếp vào loại tài nguyên vơ tận, tài ngun có khả năng tái tạo hoặc có q trình suy thối chậm. Hầu hết việc khai thác tài nguyên du lịch tự nhiên chịu ảnh hưởng nhiều vào điều kiện thời tiết. Một số điểm

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

phong cảnh và du lịch dựa vào tài nguyên tự nhiên thường nằm xa các khu đông dân cư.

<b>2.3. Đặc điểm tài nguyên du lịch văn hóa</b>

Tài nguyên du lịch văn hóa do con người tạo ra nên chịu tác động của thời gian, thiên nhiên và do chính con người.Vì vậy dễ bị suy thối, hủy hoại và khơng có khả năng tự phục hồi ngay cả khi khơng có sự tác động của con người. Vì vậy di tích lịch sử - văn hóa khi bị bỏ hoang cũng bị xuống cấp nhanh chóng; những giá trị văn hóa phi vật thể như những làn điệu dân ca, các vũ khúc, các lễ hội, các làng nghề truyền thống, phong tục tập quán,…khi không được bảo tồn và phát huy có hiệu quả sẽ bị mai một hoặc biến mất. Do vậy, khi khai thác tài nguyên du lịch nhân văn cho mục đích phát triển du lịch cần quan tâm đầu tư cho bảo tồn, tơn tạo thường xun, khoa học và có hiệu quả.

Tài nguyên du lịch văn hóa là do con người sáng tạo ra nên có tính phổ biến. Ở đâu có con người, ở đó có tài nguyên văn hóa. Vì vậy, các địa phương, các quốc gia đều có tài nguyên nhân văn, trong đó có nhiều loại có sức hấp dẫn với du khách, đã hoặc sẽ có thể sử dụng cho phát triển du lịch. Tài nguyên du lịch văn hóa ở mỗi vùng, mỗi quốc gia thường mang những đặc sắc riêng. Do điều kiện tự nhiên và điều kiện kinh tế - xã hội là những yếu tố nuôi dưỡng tạo thành tài nguyên du lịch nhân văn ở mỗi địa phương, mỗi quốc gia khơng giống nhau nên tài ngun du lịch văn hóa ở mỗi khu vực, mỗi quốc gia có giá trị đặc sắc riêng, góp phần tạo nên những sản phẩm du lịch độc đáo có sức cạnh tranh và hấp dẫn du khách riêng. Do vậy, trong quá trình khai thác, bảo tồn tài nguyên du lịch văn hóa cần coi trọng việc bảo vệ, phát huy giá trị độc đáo của tài nguyên.

Tài nguyên du lịch văn hóa thường được phân bố gần các khu dân cư, đặc biệt tập trung nhiều ở những khu vực đông dân cư. Bởi nó được sinh ra trong q trình phát triển xã hội và là sản phẩm do con người sáng tạo ra. Khác với tài nguyên du lịch tự nhiên, việc khai thác phần lớn tài nguyên du lịch nhân văn thường ít chịu ảnh

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

hưởng của các hiện tượng thời tiết gây nên như mưa hay rét nên tính mùa vụ cũng ít hơn so với tài nguyên du lịch tự nhiên.

<b>CHƯƠNG 3. SO SÁNH TÀI NGUYÊN DU LỊCH TỰ NHIÊN VÀ TÀINGUYÊN DU LỊCH VĂN HÓA VÀ NÊU VÍ DỤ THỰC TẾ ĐỂCHỨNG MINH. TỪ ĐÓ HÃY PHÂN TÍCH MỐI QUAN HỆGIỮA CƠ SỞ VẬT CHẤT – KỸ THUẬT DU LỊCH VÀ TÀINGUYÊN DU LỊCH</b>

<b>3.1 Đặc điểm chung </b>

Tài nguyên du lịch tự nhiên và tài nguyên du lịch văn hóa rất phong phú và đa dạng. Đặc điểm này là cơ sở để tạo nên sự phong phú của các sản phẩm du lịch nhằm thỏa mãn nhu cầu đa dạng của khách du lịch. Thí dụ đối với loại hình tham quan nghiên cứu phục vụ cho mục đích nâng cao nhận thức của khách du lịch thì tài nguyên du lịch có thể là các lễ hội, những sinh hoạt truyền thống của một vùng quê, các di tích lịch sử - văn hóa, các bản làng dân tộc ít người ở miền núi, các viện bảo tàng, các thành phố, các thác nước, hang động hay các cánh rừng nguyên sinh có tính đa dạng sinh học cao.. . Đối với loại hình du lịch nghỉ mát, chữa bệnh nhằm mục đích phục hồi sức khỏe thì tài ngun du lịch cẩn khai thác lại là các bãi biển, các vùng núi cao khí hậu trong lành, có phong cảnh đẹp, các suối khoáng.. . Đặc biệt, nhiều. tài nguyên du lịch đặc sắc và độc đáo có sức hấp dẫn rất lớn đối với khách du lịch. Ví dụ : Kim tự tháp ở Ai Cập, Vạn lý trường thành ở Trung Quốc, Thủ đô pari của Pháp, vùng núi Anpơ ờ châu âu, các vườn quốc gia ở châu Phi, vùng biển Caribê ở Trung Mỹ.. . là những địa danh du lịch lý tưởng, hàng năm thu hút hàng chục triệu khách du lịch.

Ở Việt Nam, vịnh Hạ Long và cố đô Huế là những tài nguyên du lịch đặc sắc, càng trở nên hấp dẫn hơn đối với khách du lịch khi được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên và di sản văn hóa thế giới<small>.</small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

Tài nguyên du lịch tự nhiên và tài nguyên du lịch văn hóa đều để phục vụ du lịch là các tài nguyên vốn đã sẵn có trong tự nhiên do tạo hóa sinh ra hoặc do con người tạo dựng nên và thường dễ khai thác. Trên thực tế một cánh rừng nguyên sinh, một thác nước, một bãi biển, một hố nước (tự nhiên hoặc nhân tạo) đều có thể trở thành một điểm du lịch. Đây là những tài nguyên vô giá, cả về nghĩa đen và nghĩa bóng. Con người khó lịng có thể tạo nên các tài ngun du lịch bởi vơ cùng tốn kém và dù có mơ phỏng lại được thì cũng khơng thể lột tả hết được sức sáng tạo phi thường của tạo hóa và vì thế sẽ giảm đi rất nhiều về giá trị và độ hấp dẫn.

Với tất cả những gì đã sẵn có của tài nguyên du lịch, chỉ cần đầu tư không lớn nhằm tôn tạo, để vừa. tôn thêm vẻ đẹp và giá trị của tài nguyên, vừa tạo ra những điều kiện thuận lợi nhằm khai thác và sử dụng có hiệu quả tài nguyên này.

<b>3.2 Khác biệt</b>

<i><b>Tài nguyên du lịch tự nhiên</b></i>

Tài nguyên du lịch tự nhiên có thời gian khác với tài nguyên du lịch văn hóa. Đối với các tài nguyên du lịch tự nhiên cụ thể là tài nguyên du lịch biển, thời gian khai thác thích hợp nhất là vào thời kỳ có khí hậu nóng bức trong năm. Điếu này giải thích vì sao du lịch biển thường chi tổ chức vào mùa hè ở khu vực phía Bắc. Cịn từ Đà Năng trở vào, nơi ít chịu ảnh hưởng của khơng khí lạnh, hoạt động du lịch biển có thể tổ chức quanh năm.

Tài nguyên du lịch tự nhiên có tác dụng giải trí nhiều hơn là nhận thức

<i><b>Tài nguyên du lịch văn hóa</b></i>

Tài ngun du lịch văn hóa có tính truyền đạt nhiều hơn nhận thức, tức là các sản phẩm văn hóa nên du khách khi đến tham quan chủ yếu để tìm hiểu lịch sử, giá trị văn hóa dân tộc.

Tài nguyên du lịch văn hóa các lễ hội, các tập quán là các nghi lễ tôn giáo hay tập quán có thời gian tổ chức quanh năm và thường xuyên.

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

Tài nguyên du lịch văn hóa sinh ra trong q trình phát triển xã hội và là sản phẩm do con người tạo ra nên ít chịu ảnh hưởng của các hiện tượng thời tiết như mưa hay rét nên tính mùa vụ ít hơn so với tài nguyên du lịch tự nhiên.

<b>3.3 Khái quát ví dụ thực tế</b>

3.3.1 Sầm Sơn – tài nguyên du lịch tự nhiên

<i><b>Vị trí</b></i>

Sầm Sơn cách Hà Nội 166km về phía Nam, trong đó 150km theo quốc lộ 1A, đây là trục đường giao thông huyết mạch của cả nước, đang được sửa chữa và nâng cấp. Trên đoạn này có thể sử dựng rất nhiều phương tiện giao thông công cộng như ô tô khách, tàu hỏa nên rất thuận tiện. Đoạn từ Thanh Hóa đến Sầm Sơn là tỉnh lộ 8, dài 16km, cũng có xe tuyến phục vụ thường xuyên.

Thời gian để đi từ Hà Nội đến Sầm Sơn bằng các loại phương tiện này khoảng hơn 3 giờ đồng hồ. Như vậy, tuy khoảng csch khá xa so với Hà Nội nhưng việc tiếp cận hoàn toàn thuận lợi.

<i><b>Tài nguyên du lịch</b></i>

Tài nguyên du lịch chính của Sầm Sơn là bãi biển với cát vàng, dài tới 3.000m, rộng 150m, độ dốc từ 0.5 – 1 độ. Trầm tích đáy của bãi nơng được cấu tạo bởi cát hạt trung, màu vàng sáng có lẫn mảnh vụn vỏ sò. Tỷ lệ cao chiếm 98 - 99%, tỷ lệ bột chỉ từ 1- 2 %, vì vậy nước rất trong và tạo điều kiện lý tưởng cho hoạt động tắm biển.

Tốc độ gió 1.9m/s. Tốc độ dòng chảy theo hướng ĐN – TB vào mùa hè làm cho bãi tắm ln thống đãng và trong sạch.

Chính vì những đặc điểm tự nhiên trên mà bãi biển Sầm Sơn đã trở thành điểm đến quen thuộc của nhiều du khách khi tới với các hoạt động tắm biển, nghỉ dưỡng, ngắm cảnh trên thuyền, trên bãi biển…

</div>

×