Tải bản đầy đủ (.pdf) (195 trang)

tội dâm ô đối với trẻ em theo pháp luật hình sự bang california và texas của hoa kỳ kinh nghiệm cho việt nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.92 MB, 195 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b><small>TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỒ CHÍ MINH </small></b>

Trưởng nhóm: Lương Thị Tuyết Trinh

<i>Lớp: 121-CLCQTL45B Khoá: 45 Khoa: Các Chương trình Đào tạo Chất lượng cao </i>

<b>Mã số cơng trình :……….</b>

<i>(Phần này do Phịng QL NCKH & HTQT đánh số vào)</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<b>LỜI CAM ĐOAN </b>

“Tơi cam đoan: Cơng trình nghiên cứu khoa học này là kết quả nghiên cứu của

<b>riêng nhóm tơi, được thực hiện dưới sự hướng dẫn khoa học của Thạc sĩ Trần Ngọc </b>

<b>Lan Trang. Các thông tin được dẫn trong cơng trình nghiên cứu khoa học này là trung </b>

thực, chưa từng được ai công bố hay sử dụng vào trong cơng trình khác và tn thủ các quy định về trích dẫn, chú thích tài liệu tham khảo.

Nhóm tác giả xin chịu hồn tồn trách nhiệm về lời cam đoan này.”

<b>Chủ nhiệm đề tài </b>

<i><b>(Ký và ghi rõ họ tên) </b></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>TÓM TẮT ĐỀ TÀI </b>

Trẻ em đóng vai trị vơ cùng quan trọng trong xã hội và tương lai của nhân loại. Họ là nguồn cảm hứng, hy vọng và tiềm năng phát triển của mỗi quốc gia. Trẻ em có quyền sống trong mơi trường khơng đe dọa, khơng có sự đe dọa đến tính mạng, sức khỏe, danh dự và phát triển của họ. Bảo vệ trẻ em là nhiệm vụ cần thiết có tác động sâu sắc đến cuộc sống và tương lai của trẻ em để đảm bảo xã hội được xây dựng trên nền tảng vững chắc. Ngoài ra, việc bảo vệ trẻ em khỏi các tội phạm đảm bảo rằng họ có mơi trường an toàn để phát triển toàn diện về thể chất, tinh thần và tâm hồn, để có thể phát triển và trưởng thành một cách lành mạnh và hạnh phúc. Đó cũng chính là lý do mà

<i>nhóm tác giả thực hiện đề tài “Tội dâm ô đối với trẻ em theo pháp luật hình sự bang </i>

<i>California và Texas của Hoa Kỳ - Kinh nghiệm cho Việt Nam”. Với mong muốn đảm </i>

bảo an toàn và phát triển toàn diện cho trẻ em, nhóm tác giả đã nghiên cứu về pháp luật hình sự Việt Nam bằng cách đưa ra khái niệm, làm rõ các yếu tố cấu thành tội phạm, phân tích các bản án và so sánh tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi với các tội xâm phạm tình dục trẻ em khác. Đồng thời, nhóm tác giả cịn phân tích pháp luật nước ngồi, cụ thể là pháp luật hình sự bang California và Texas của Hoa Kỳ cũng như đưa ra một số bản án để phân tích. Từ những kinh nghiệm trong quy định pháp luật của nước ngồi, nhóm tác giả đã có một số đề xuất, kiến nghị hồn thiện các quy định trong Bộ luật Hình sự năm 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017 nói riêng và các văn bản pháp luật trong hệ thống pháp luật hình sự Việt Nam nói chung.

<i>Từ khóa: tội dâm ơ, trẻ em, người dưới 16 tuổi, pháp luật hình sự. </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<i>1.1.1. Công ước Liên hợp quốc về quyền trẻ em năm 1989 ... 10 </i>

<i>1.1.2. Pháp luật Liên bang Hoa Kỳ ... 12 </i>

<b>1.2. Dấu hiệu khách quan của tội dâm ô trẻ em ... 14 </b>

<i>1.2.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California ... 14 </i>

<i>1.2.2. Quy định của Bộ luật hình sự bang Texas ... 21 </i>

<b>1.3. Dấu hiệu chủ quan của Tội dâm ô trẻ em ... 25 </b>

<i>1.3.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California ... 25 </i>

<i>1.3.2. Quy định của Bộ luật hình sự bang Texas ... 31 </i>

<b>1.4. Hình phạt của Tội dâm ơ trẻ em ... 35 </b>

<i>1.4.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California ... 35 </i>

<i>1.4.2. Quy định của Bộ luật hình sự bang Texas ... 36 </i>

<i>2.3.2. Dấu hiệu lỗi khi phạm tội ... 58 </i>

<b>2.4. Hình phạt của Tội dâm ô trẻ em ... 60 </b>

<b>TIỂU KẾT CHƯƠNG 2 ... 67 </b>

<b>CHƯƠNG 3: SO SÁNH VỀ TỘI DÂM Ô TRẺ EM THEO QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ BANG CALIFORNIA, BANG TEXAS CỦA HOA KỲ VÀ KINH NGHIỆM CHO VIỆT NAM ... 69 </b>

<b>3.1. So sánh quy định về tội dâm ơ trẻ em theo Bộ luật hình sự bang California, bang Texas của Hoa Kỳ và Việt Nam ... 69 </b>

<i>3.1.1. Dấu hiệu khách quan ... 69 </i>

<i>3.1.2. Dấu hiệu chủ quan ... 72 </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<i>3.1.3. Hình phạt của tội dâm ơ trẻ em ... 75 </i>

<b>3.2. Một số kiến nghị nhằm hoàn thiện quy định của Việt Nam ... 79 </b>

<b>TIỂU KẾT CHƯƠNG 3 ... 83 </b>

<b>KẾT LUẬN ... 84 </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

1

<b>PHẦN MỞ ĐẦU 1. Tính cấp thiết của đề tài </b>

“Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai” - Trẻ em là những mầm non và được nhận định là chủ nhân tương lai của đất nước, quyết định sự phát triển và vận mệnh của Tổ quốc. Do đó, quyền trẻ em, đặc biệt quyền được sống an toàn, lành mạnh, được bảo vệ khỏi xâm hại đang trở thành một trong những vấn đề toàn cầu, được Đảng, Nhà nước và xã hội luôn quan tâm. Điều này cũng được ghi nhận tại một số quy định của pháp luật

<i>như tại khoản 1 Điều 37 Hiến pháp 2013 có nêu rõ: “Trẻ em được Nhà nước, gia đình </i>

<i>và xã hội bảo vệ, chăm sóc và giáo dục; được tham gia vào các vấn đề trẻ em. Nghiêm cấm xâm hại, hành hạ, ngược đãi, bỏ mặc, lạm dụng, bóc lột sức lao động và những hành vi khác vi phạm quyền trẻ em” hay theo khoản 4 Điều 2 Luật Hôn nhân và Gia </i>

<i>đình năm 2014: “Nhà nước, xã hội và gia đình có trách nhiệm bảo vệ, hỗ trợ trẻ em”. </i>

Trên thế giới, trẻ em cũng là đối tượng được quan tâm và bảo vệ ở mức độ cao, thể hiện

<i>qua các văn bản như Công ước về quyền trẻ em năm 1989: “Mỗi đứa trẻ sinh ra đều có </i>

<i>quyền, bất kể dân tộc, giới tính, tơn giáo, ngơn ngữ, khả năng hay bất kỳ tình trạng nào khác”. </i>

Những năm gần đây, các tội phạm xâm phạm tình dục ngày càng trở nên phổ biến và nguy hiểm với nhiều thủ đoạn tinh vi hơn và do khả năng tự bảo vệ bản thân còn thấp, trẻ em là một trong những đối tượng hướng đến chủ yếu của nhóm tội phạm này. Tại Hội nghị Sơ kết 2 năm thực hiện Kế hoạch phòng, chống tội phạm xâm hại trẻ em và phòng chống tội phạm, vi phạm pháp luật liên quan đến người dưới 18 tuổi giai đoạn 2021--2025 do Bộ Công an tổ chức, trong thời gian qua, về tình hình tội phạm xâm hại trẻ em trên toàn quốc đã phát hiện 3.748 vụ, với 4.354 đối tượng, xâm hại 3.907 trẻ em<small>1</small>. Trên thế giới, những số liệu cũng đã phản ánh được tình trạng đáng báo động, dữ liệu của Trung tâm Quốc gia về Trẻ em bị mất tích và lạm dụng Mỹ cho thấy, tại quốc gia này, mỗi năm có gần 800.000 trẻ mất tích, tương đương 2.000 vụ xảy ra mỗi ngày<small>2</small>. Bên cạnh những vụ án được biết đến và có số liệu thống kê cụ thể, vẫn còn rất nhiều những vụ chưa được phát hiện hoặc bị nạn nhân, người nhà nạn nhân cố tình giấu giếm do tâm lý còn e ngại, lo sợ việc phơi bày những vấn đề nhạy cảm, đặc biệt là vấn đề về tình dục. Trong đó, tội dâm ô đối với trẻ em ngày càng trở thành một vấn đề nhức nhối trong xã hội, vấn đề này cần phải được điều chỉnh nghiêm ngặt và cần có những hình phạt thích đáng nhằm bảo vệ tốt nhất cho quyền lợi của trẻ em.

Tội dâm ô đối với trẻ em được quy định tại Điều 166 Bộ luật Hình sự năm 1999,

<i>theo khoản 1 Điều 166 Bộ luật Hình sự năm 1999: “Người nào đã thành niên mà có </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

[

<i>hành vi dâm ơ đối với trẻ em, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm”. Đến với Bộ luật </i>

Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017, tiêu đề luật đổi thành tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi và khoản 1 Điều 146 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung

<i>năm 2017 quy định như sau: “Người nào đủ 18 tuổi trở lên mà có hành vi dâm ơ đối với </i>

<i>người dưới 16 tuổi khơng nhằm mục đích giao cấu hoặc không nhằm thực hiện các hành vi quan hệ tình dục khác, thì bị phạt tù từ 06 tháng đến 03 năm”. So với Bộ luật Hình </i>

sự năm 1999, nhà làm luật đã bổ sung vào Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung

<i>2017”khơng nhằm mục đích giao cấu hoặc khơng nhằm thực hiện các hành vi quan hệ </i>

<i>tình dục khác”, đây là sự bổ sung nhằm cụ thể hóa về dấu hiệu khách quan của hành vi </i>

dâm ô đối với trẻ em. Thực chất, đây không phải là dấu hiệu mô tả hành vi khách quan của tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi mà dùng để phân biệt hành vi khách quan của tội dâm ô đối với trẻ em với những hành vi khách quan của các tội phạm về tình dục khác.

Tương tự với quy định của Bộ luật Hình sự năm 1999, Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017 không mô tả cụ thể hành vi của tội phạm mà chỉ quy định

<i>“người nào dâm ô đối với người dưới 16 tuổi” nhằm tránh mô tả các từ ngữ nhạy cảm. </i>

Thay vào đó, hành vi cụ thể của tội phạm trên được giải thích trong các văn bản hướng dẫn. Theo Thông tư liên tịch số 01/1998 ngày 02 tháng 01 năm 1998 của TANDTC-VKSNDTC-BNV hướng dẫn áp dụng một số quy định của Luật sửa đổi bổ sung một số

<i>điều của Bộ luật hình sự đã giải thích: “Hành vi dâm ơ đối với trẻ em quy định tại Điều </i>

<i>202b là hành vi của người phạm tội, như sờ, bóp… vào những bộ phận kích thích tình dục của trẻ em hoặc buộc trẻ em phải có hành vi như sờ, bóp… vào những bộ phận kích thích tình dục của người đó hoặc của người khác nhưng khơng có việc giao cấu với trẻ em”. Bên cạnh đó, theo khoản 3 Điều 3 Nghị quyết số 06/2019/NQ-HĐTP: </i>

<i>“3. Dâm ô quy định tại khoản 1 Điều 146 của Bộ luật Hình sự là hành vi của những người cùng giới tính hoặc khác giới tính tiếp xúc về thể chất trực tiếp hoặc gián tiếp qua lớp quần áo vào bộ phận sinh dục, bộ phận nhạy cảm, bộ phận khác trên cơ thể của người dưới 16 tuổi có tính chất tình dục nhưng khơng nhằm quan hệ tình dục, gồm một trong các hành vi sau đây: </i>

<i>a) Dùng bộ phận sinh dục, bộ phận nhạy cảm tiếp xúc (ví dụ: đụng chạm, cọ xát, chà xát...) với bộ phận sinh dục, bộ phận nhạy cảm, bộ phận khác của người dưới 16 tuổi; b) Dùng bộ phận khác trên cơ thể (ví dụ: tay, chân, miệng, lưỡi...) tiếp xúc (ví dụ: vuốt ve, sờ, bóp, cấu véo, hơn, liếm...) với bộ phận sinh dục, bộ phận nhạy cảm của người dưới 16 tuổi; </i>

<i>c) Dùng dụng cụ tình dục tiếp xúc (ví dụ: đụng chạm, cọ xát, chà xát...) với bộ phận sinh dục, bộ phận nhạy cảm của người dưới 16 tuổi; </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

3

<i>d) Dụ dỗ, ép buộc người dưới 16 tuổi dùng bộ phận khác trên cơ thể của họ tiếp xúc (ví dụ: vuốt ve, sờ, bóp, cấu véo, hơn, liếm...) với bộ phận nhạy cảm của người phạm tội hoặc của người khác; </i>

<i>đ) Các hành vi khác có tính chất tình dục nhưng khơng nhằm quan hệ tình dục (ví dụ: hơn vào miệng, cổ, tai, gáy... của người dưới 16 tuổi)”. </i>

Qua đó có thể thấy, hiện nay, theo quy định của pháp luật Việt Nam thì mặt khách quan của tội dâm ô là các hành vi cụ thể, tác động ở bên ngoài cơ thể của nạn nhân mà khơng có sự giao cấu hoặc khơng có mục đích giao cấu với nạn nhân.

Theo quy định của pháp luật hình sự của Việt Nam hiện hành, mặt khách quan của tội dâm ô chỉ là những hành vi cụ thể tác động vào cơ thể của nạn nhân dưới 16 tuổi nhưng khơng nhằm quan hệ tình dục, với quy định như vậy, liệu hành vi và phạm vi của tội dâm ơ đối với trẻ em có quá hẹp khi tội phạm ngày càng nguy hiểm và tinh xảo hơn khơng? Mục đích hướng đến của tội dâm ô đối với trẻ em không phải là để giao cấu mà chỉ nhằm mục đích thỏa mãn hoặc khêu gợi nhu cầu tình dục của chính bản thân người phạm tội hoặc khêu gợi bản năng tình dục của người khác. Như vậy, không chỉ những hành vi cụ thể tác động đến thân thể mà ngay cả những lời nói hoặc cách thức khác tác động đến nhận thức của trẻ em cũng có thể giúp người phạm tội đạt được mục đích. Nhìn xa vào pháp luật một số bang của Hoa Kỳ – một quốc gia có sự khác biệt đáng kể về quan niệm, văn hóa đối với Việt Nam, sẽ tìm thấy được những điểm khác biệt trong việc quy định về tội dâm ơ đối với trẻ em. Vì vậy, với tình trạng phương thức thực hiện các tội phạm xâm hại tình dục trẻ em nói chung và tội dâm ơ đối với trẻ em nói riêng đang ngày càng đa dạng và phức tạp, kết hợp cùng quá trình hội nhập quốc tế, chúng ta cần có những nghiên cứu về tội dâm ô đối với trẻ em theo pháp luật hình sự một số bang của Hoa Kỳ, cụ thể là bang Texas và California.

Chính vì vậy, nhóm nghiên cứu chọn đề tài “Tội dâm ô đối với trẻ em theo pháp luật hình sự bang California và Texas của Hoa Kỳ – Kinh nghiệm cho Việt Nam” nhằm tìm hiểu, tiếp thu và có thể đưa ra hướng sửa đổi, bổ sung pháp luật sao cho phù hợp đối với tình hình tại Việt Nam, xem xét mở rộng hành vi, phương tiện, phương thức thực hiện phạm tội dâm ô đối với trẻ em.

<b>2. Tình hình nghiên cứu </b>

<i><b>2.1. Tình hình nghiên cứu trong nước </b></i>

Ở nước ta, tính đến thời điểm hiện tại, một số cơng trình nghiên cứu có liên quan đến tội phạm xâm hại tình dục trẻ em đã có rất nhiều. Một số đó là:

- Cơng trình nghiên cứu khoa học:

+ Cơng trình dự thi nghiên cứu khoa học sinh viên cấp trường: “Các tội xâm phạm tình dục người dưới 16 trong Bộ luật Hình Sự 2015” của nhóm tác giả Nguyễn

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

4

Minh Phúc (năm 2017)<small>3</small>: Cơng trình làm rõ những vấn đề lý luận về các tội xâm phạm tình dục người dưới 16 tuổi, nêu lên điểm mới và bất cập của Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017 về các tội xâm phạm tình dục người dưới 16 tuổi. Từ đó đề xuất kiến nghị hoàn thiện hướng dẫn về dấu hiệu định tội của “các tội xâm phạm tình dục khác” tại Điều 142, 144, 145 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017 và dấu hiệu định tội trong tội hiếp dâm dưới 16 tuổi (Điều 142), tội dâm ô người dưới 16 tuổi (Điều 146 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017),... Bên cạnh đó, nhóm tác giả của cơng trình này cịn kiến nghị hồn thiện các tình tiết định khung tăng nặng trách nhiệm hình sự và về tội phạm hóa các quy định về các tội xâm phạm tình dục người dưới 16 tuổi cũng như thay đổi vị trí tội mua dâm người dưới 18 tuổi. - Bài đăng tạp chí:

+ Bài đăng trên Tạp chí Tịa án Nhân dân - Các tội xâm hại tình dục trẻ em trong Bộ luật Hình sự năm 2015 của Thạc sĩ Bùi Thị Thu Hằng (2019)<small>4</small>: Bài viết trên nêu ra thực trạng đáng báo động của những tội phạm xâm hại tình dục trẻ em với những số liệu thống kê cụ thể. Tiếp theo, tác giả đi vào phân tích, đưa ra những quy định các tội xâm hại tình dục trẻ em được quy định tại Chương XIV (Các tội xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của con người) trong Bộ luật Hình sự năm 2015 gồm 5 Điều (Điều 142, 144, 145, 146, 147). Và từ đó đề xuất một số những giải pháp nhằm tăng cường hiệu quả thực thi Bộ luật Hình sự năm 2015 như tăng cường việc ban hành văn bản hướng dẫn thi hành Bộ luật Hình sự về các tội xâm hại tình dục trẻ em và gợi ý các giải pháp nâng cao năng lực của các cơ quan, tổ chức.

+ Bài đăng trên Tạp chí Tịa án Nhân dân - Hoàn thiện pháp luật về bảo đảm quyền của nạn nhân bị xâm hại tình dục của Thạc sĩ Đặng Viết Đại (2021)<small>5</small>: Bài viết nêu lên một số bất cập của pháp luật hình sự trong việc quy định về các tội hiếp dâm, cưỡng dâm, dâm ô và sự thiếu rõ ràng trong việc quy định các hành vi và chế tài hình sự liên quan đến quấy rối tình dục. Bên cạnh đó, tác giả cũng có đề cập đến một số bất cập trong quy định của pháp luật tố tụng hình sự. Từ đó, tác giả đưa ra năm đề xuất, kiến nghị, trong đó các quy định của pháp luật hình sự về tội xâm hại tình dục đối với trẻ em tập trung sửa đổi các nội dung sau: Dâm ô đối với người từ đủ 16 tuổi trở lên phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự; quy định rõ trách nhiệm hình sự đối với người dưới 18 tuổi có hành vi dâm ô đối với người dưới 16 tuổi. Đối với tội “hiếp dâm”, các quy định pháp <small> </small>

<small>3</small><i><small> Nguyễn Minh Phúc (2017), Cơng trình nghiên cứu khoa học “Các tội xâm phạm tình dục người dưới 16 trong </small></i>

<i><small>Bộ luật Hình Sự 2015”. </small></i>

<small>4 Bùi Thị Thu Hằng (2019), “Các tội xâm hại tình dục trẻ em trong Bộ luật Hình sự năm 2015”, Tạp chí Tịa án Nhân dân điện tử Nguồn: [ (truy cập ngày 18/7/2023). </small>

<small>5 Đặng Viết Đại (2021), “Hoàn thiện pháp luật về bảo đảm quyền của nạn nhân bị xâm hại tình dục”, Tạp chí Tịa án nhân dân điện tử, Nguồn: [ (truy cập ngày 18/7/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

5

luật hình sự liên quan đến tội danh này nên sửa đổi theo hướng tập trung vào vấn đề “đồng thuận” hay “không đồng thuận” chứ không phải vấn đề sử dụng vũ lực hay đe dọa dùng vũ lực làm căn cứ điều tra, xét xử tội phạm. Ngoài ra tác giả còn kiến nghị sửa đổi các quy định liên quan đến khung hình phạt và các quy định xác định chủ thể của tội phạm.

Tuy nhiên, nhóm tác giả nhận thấy rằng có rất ít tài liệu nghiên cứu khoa học có đề tài liên quan đến tội dâm ô người dưới 16 tuổi theo Điều 146 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017. Một số ít nghiên cứu đó là:

- Luận văn Thạc sĩ:

+ Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi theo luật hình sự Việt Nam của tác giả Nguyễn Thị Tuyết Hồng dưới sự hướng dẫn của Tiến sĩ Lê Tường Vy<small>6</small>: Đây là luận văn thạc sĩ năm 2021 của tác giả Nguyễn Thị Tuyết Hồng. Luận văn chủ yếu nghiên cứu về tội dâm ô trong pháp luật hình sự Việt Nam từ việc phân tích những bất cập về độ tuổi, hành vi khách quan, thực tiễn trong những bất cập này. Từ đó, đưa ra các kiến nghị hoàn thiện pháp luật và trong xã hội.

- Cơng trình nghiên cứu khoa học:

+ Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi trong luật hình sự Việt Nam của nhóm tác giả Nguyễn Thị Quỳnh Ngân, Trần Thị Bảo Linh, Lê Thị Ý Phương và Huỳnh Văn Sâm<small>7</small>: Cơng trình nghiên cứu này phân tích quy định pháp luật nhằm chỉ ra dấu hiệu pháp lý, so sánh tội Dâm ô đối với người dưới 16 tuổi với các tội xâm phạm tình dục khác, phân tích các tình tiết tội trong các vụ án, tình hình hiện tại của tội phạm này, và đưa ra nhận xét, phân tích cũng như so sánh một số quy định pháp luật quốc tế, từ đó đề xuất hướng đi học hỏi kinh nghiệm từ nước ngoài. Tuy nhiên, nhóm tác giả chưa tìm hiểu rõ các vấn đề lý thuyết không rõ ràng trong Nghị quyết 06/2019 và chưa phân tích các yếu tố cấu thành của từng vụ án.

- Khóa luận tốt nghiệp:

+ Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi trong luật hình sự Việt Nam, so sánh với pháp luật nước ngoài và đề xuất kiến nghị (Tác giả: Nguyễn Thị Quỳnh Ngân, giảng viên hướng dẫn Th.S Trần Văn Thượng)<small>8</small>: Đây là cơng trình khóa luận tốt nghiệp năm 2022 của tác giả Nguyễn Thị Quỳnh Ngân. Khóa luận trình bày những vấn đề lý luận về tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi nêu rõ các dấu hiệu pháp lý,, đồng thời phân tích thực trạng áp dụng pháp luật về tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi. Ngồi ra, bài nghiên cứu cịn so sánh một số quy định của pháp luật nước ngoài cũng như nên đề xuất, <small> </small>

<small>6</small><i><small> Nguyễn Thị Tuyết Hồng (2021), Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi theo luật hình sự Việt Nam. </small></i>

<small>7</small><i><small> Nguyễn Thị Quỳnh Ngân và các tác giả khác, Cơng trình nghiên cứu khoa học “Tội dâm ô đối với người dưới </small></i>

<i><small>16 tuổi trong luật hình sự Việt Nam”. </small></i>

<small>8</small><i><small> Nguyễn Thị Quỳnh Ngân (2022), Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi trong luật hình sự Việt Nam, so sánh </small></i>

<i><small>với pháp luật nước ngoài và đề xuất kiến nghị. </small></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

6

kiến nghị từ pháp luật hình sự nước ngoài. Tuy nhiên, tác giả Nguyễn Thị Quỳnh Ngân vẫn chưa phân tích rõ các bất cập về lý luận trong Nghị quyết 06/2019 và chưa phân tích về các mặt cấu thành của từng vụ án.

- Bài đăng tạp chí:

+ “Bàn về tội ‘Dâm ơ đối với người dưới 16 tuổi’ trong Bộ luật Hình sự 2015” của tác giả Nguyễn Phi Hùng<small>9</small>: Bài viết đưa ra những quy định của pháp luật về Tội dâm ơ đối với người dưới 16 tuổi, trong đó phân tích các dấu hiệu pháp lý đặc trưng của tội phạm này như khách thể của tội phạm, mặt khách quan của tội phạm, chủ thể của tội phạm và mặt chủ quan của tội phạm. Sau khi có sự nghiên cứu, phân tích, tác giả đã đưa

<i>ra bốn đề xuất, kiến nghị như sau: Thứ nhất, thay đổi tỷ lệ tổn thương cơ thể đối với tình </i>

tiết định khung tăng nặng tại khoản 2 Điều 146 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ

<i>sung năm 2017. Thứ hai, chia điểm s khoản 1 Điều 51 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017 thành hai tình tiết giảm nhẹ. Thứ ba, quy định rõ ý thức của </i>

người phạm tội khi thực hiện hành vi phạm tội phải biết rõ nạn nhân là trẻ em dưới 16

<i>tuổi. Thứ tư, nên xem xét việc giảm độ tuổi phải chịu TNHS về tội “Dâm ô đối với người </i>

dưới 16 tuổi” theo hướng “người nào đủ 18 tuổi trở lên” thành “người nào đã 16 tuổi trở lên”.

+ “Một số vấn đề về Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi” của tác giả Trần Đoàn Thanh Thịnh<small>10</small>: Bài viết đưa ra những quy định và hướng dẫn của pháp luật về tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi, đánh giá những mặt tốt, điểm tiến bộ của Bộ luật Hình sự năm 2015 so với Bộ luật Hình sự năm 1999. Tuy nhiên, cũng đưa ra khơng ít những bất cập, vướng mắc trong quy định của pháp luật hiện hành về tội phạm này, có thể kể đến như việc để cho người dưới 16 tuổi chứng kiến các hành vi tình dục của người phạm tội hoặc của người khác chưa được xem là hành vi khách quan của tội phạm này mặc dù nó cũng ảnh hưởng đến tinh thần, tâm lý của trẻ, quy định câu chữ tại điểm đ khoản 3 Điều 3 Nghị quyết 06/2019/NQ-HĐTP có thể dẫn đến thiếu sót trong việc xác định yếu tố cấu thành tội phạm,... Thông qua việc phát hiện ra các điểm bất cập, tác giả đã có những kiến nghị hồn thiện tương ứng để giải quyết các vướng mắc như bổ sung thêm quy định: Hành vi buộc người dưới 16 tuổi trực tiếp chứng kiến các hành vi tình dục là hành vi dâm ô đối với người dưới 16 tuổi; chỉnh sửa quy định tại khoản 3 Điều 3 Nghị quyết

<i>06/2019/NQ-HĐTP theo hướng làm rõ nội dung: “Mọi hành vi dâm ô đều phải là hành </i>

<i>vi “có tính chất tình dục” bao gồm cả những hành vi dưới đây…”,... </i>

<small> </small>

<small>9 Nguyễn Phi Hùng, “Bàn về tội ‘Dâm ô đối với người dưới 16 tuổi’ trong Bộ luật Hình sự 2015”, Nguồn: [ (truy cập ngày 18/7/2023). </small>

<small>10 Trần Đoàn Thanh Thịnh (2023), “Một số vấn đề về Tội dâm ơ đối với người dưới 16 tuổi”, Tạp chí Tịa án nhân dân điện tử, Nguồn: [ (truy cập ngày 18/7/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

7

<i><b>2.2. Tình hình nghiên cứu ngồi nước </b></i>

Đối với các cơng trình nghiên cứu nước ngồi về tội dâm ơ khơng nhiều. Một số ít bài viết nước ngồi liên quan đến tội dâm ô như:

- Luận văn:

+ Reimagining Sexual Assault Law in Canada: A Feminist, Trauma-informed Approach to Restorative Justice<small>11</small>: Luận văn nghiên cứu về thực trạng bạo lực tình dục và xâm hại tình dục ở Canada, đặc biệt đối với đối tượng là nữ giới. Bài viết đề cập đến các rào cản về pháp lý, sự không công bằng trong việc tiếp cận các quyền hợp pháp thông qua hệ thống tư pháp hình sự. Ngồi ra, vấn đề về pháp lý của nữ quyền cũng được phân tích dựa trên các lý thuyết về chủ nghĩa nữ quyền. Từ đó, tác giả đưa ra những giải pháp, cải cách trong hệ thống tư pháp nhằm địi lại sự cơng bằng cho nạn nhân sau vụ việc. Trong đó, có thể kể ra giải pháp “biện pháp phục hồi” khi biện pháp này có thể áp dụng trong một số trường hợp mà không cần thông qua thủ tục tố tụng.

- Cơng trình nghiên cứu khoa học: - Bài đăng tạp chí:

+ Criminal Justice Journal Volume: 9 Issue: 1 Dated: (Fall 1986)<small>12</small>: Tạp chí đã định nghĩa và giải thích những yếu tố cơ bản cấu thành nên tội phạm dâm ô quy định tại Điều 288 Bộ luật Hình sự bang California bao gồm: hành vi dâm ơ và khiêu dâm, đối tượng bị dâm ô là trẻ em dưới 14 tuổi, hành vi cố ý với mục đích khơi dậy, thỏa mãn ham muốn, đam mê hoặc ham muốn của người thực hiện hành vi hoặc trẻ em. Tác giả còn chỉ ra những hệ lụy tiềm ẩn mà nạn nhân có thể gánh chịu về khía cạnh thể chất và tinh thần. Ngoài ra, tác giả còn đưa ra những đồ thị trực quan thể hiện mối liên hệ giữa các hành vi xâm hại tình dục khác với hậu quả từ hành vi đó gây ra. Bên cạnh đó, người viết cũng cho rằng cơ quan lập pháp và tư pháp phải tích cực quan tâm thực trạng của các tội phạm tình dục khi những kẻ lạm dụng tình dục và ấu dâm sẽ ngày càng tinh vi.Từ đó tác giả đưa ra kiến nghị nhằm hạn chế tình trạng xâm hại tình dục ở trẻ em thông qua việc bố mẹ cần giáo dục chính con cái của họ cũng như cảnh báo trẻ em xa lánh khi có những dấu hiệu của loại tội phạm này.

+ Vandiver, D.M., Kercher, G. Offender and Victim Characteristics of Registered Female Sexual Offenders in Texas: A Proposed Typology of Female Sexual Offenders.

<small> </small>

<small>11Maria Carolina Marinho Ribeiro, “Reimagining Sexual Assault Law in Canada: A Feminist, Trauma-informed Approach to Restorative Justice”, Nguồn: [Microsoft Word - MarinhoRibeiro_MariaCarolina_LLM_2021.docx (uvic.ca)] (truy cập ngày 03/8/2023). </small>

<small>12 Robert Von Schlichting (1986), “Lewd or Lascivious Acts with a Child under Fourteen: California's Extension </small>

<i><small>of Force under Penal Code Section 288”, Criminal Justice Journal, (9), tr.119, Nguồn: </small></i>

<small>[ (truy cập ngày 03/8/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

8

Sex Abuse 16, 121–137 (2004)<small>13</small>: Bài viết phân tích các đặc điểm của nạn nhân và người phạm tội tình dục là nữ trưởng thành thực hiện được ghi nhận tại bang Texas, Hoa Kỳ. Dựa trên các mơ hình tuyến tính, bài viết nghiên cứu cho thấy phần lớn các nữ tội phạm bị bắt đều phạm tội liên quan đến hành vi dâm ô, tiếp xúc tình dục, đe dọa, tấn cơng tình dục và tấn cơng tình dục nghiêm trọng. Trong đó, độ tuổi phạm tội khoảng từ 18 đến 77 tuổi. Việc xác định mối quan hệ giữa các đặc điểm của tội phạm và nạn nhân giúp xã hội nhận biết cũng như mang ý nghĩa trong việc ngăn chặn, giảm thiểu tình trạng xâm phạm tình dục.

<b>3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu </b>

<i><b>3.1. Mục đích nghiên cứu </b></i>

Mục đích của đề tài là làm sáng tỏ sâu sắc, có hệ thống những vấn đề lý luận, thực tiễn về Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi theo pháp luật Việt Nam và tội này ở bang California, bang Texas của Hoa Kỳ. Trên cơ sở đó học hỏi đề xuất các giải pháp hoàn thiện pháp luật, các giải pháp nâng cao hiệu quả áp dụng quy định pháp luật hình sự Việt Nam về tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi. Góp phần xây dựng, đóng góp cho quy phạm pháp luật này trở nên hoàn thiện hơn, bảo vệ được tối đa lợi ích của nạn nhân và trừng trị răn đe tội phạm một cách hiệu quả nhất. Bên cạnh đó, giúp cho quy phạm này rõ ràng, cụ thể để không bỏ lọt tội phạm hay làm oan người vô tội.

<i><b>3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu </b></i>

Đề tài được thực hiện với các nhiệm vụ sau:

<i>Thứ nhất, nghiên cứu, làm rõ các quy định về tội dâm ô đối với người dưới 16 </i>

tuổi trong pháp luật Việt Nam, tội dâm ô đối với trẻ em trong pháp luật Hoa Kỳ (bang Texas, bang California).

<i>Thứ hai, so sánh pháp luật Việt Nam với pháp luật bang California, bang Texas. Thứ ba, đề xuất các thay đổi, bổ sung để hồn thiện quy định pháp luật hình sự </i>

Việt Nam.

<b>4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu </b>

<i><b>4.1. Đối tượng nghiên cứu </b></i>

Đề tài tập trung nghiên cứu, phân tích đánh giá các quy định của pháp luật hình sự và thực tiễn áp dụng pháp luật Việt Nam về tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi được quy định tại Điều 146 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung 2017. Ngoài ra đề tài hướng đến nghiên cứu các quy định và thực tiễn áp dụng của pháp luật hình sự nước ngồi, cụ thể là Hoa Kỳ, phân tích, đánh giá các quy định của các bang Texas và California về tội dâm ô đối với trẻ em.

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

9

<i><b>4.2. Phạm vi nghiên cứu </b></i>

Đề tài được tiếp cận và thực hiện dưới góc độ pháp luật hình sự. Cơng trình nghiên cứu về tội dâm ô đối với trẻ em trong phạm vi Bộ luật hình sự Việt Nam cũng như những văn bản pháp luật hình sự liên quan, đồng thời nhóm tác giả cịn mở rộng phạm vi nghiên cứu pháp luật hình sự của 2 bang Texas, California và một số văn bản quy phạm pháp luật khác liên quan.

<b>5. Phương pháp nghiên cứu </b>

Trong quá trình nghiên cứu pháp luật hình sự Việt Nam, đối chiếu trong mối quan hệ với thực tiễn và những bài học từ pháp luật nước ngoài, đánh giá một cách tồn diện về vấn đề nghiên cứu, nhóm tác giả đã sử dụng một số phương pháp chung lẫn phương pháp đặc thù nhằm tiếp cận vấn đề ở nhiều góc độ để đạt được mục đích nghiên cứu bao gồm:

<i>Thứ nhất, phương pháp phân tích: nghiên cứu các văn bản pháp luật, các tài liệu </i>

liên quan nhằm phát hiện ra những xu hướng, những quan điểm khác nhau của từng tác giả nhằm chọn lọc những thông tin quan trọng phục vụ cho đề tài nghiên cứu.

<i>Thứ hai, phương pháp nghiên cứu: các quy trình và tiến trình được sử dụng để </i>

thu thập dữ liệu, phân tích thơng tin và đưa ra kết luận trong quá trình nghiên cứu khoa học.

<i>Thứ ba, phương pháp so sánh: phân tích và đánh giá các quy tắc, hệ thống pháp </i>

lý hoặc các khía cạnh khác liên quan đến đề tài. Phương pháp này giúp nhóm tác giả so sánh các yếu tố khác nhau để hiểu rõ hơn về sự tương đồng, khác biệt, ảnh hưởng và cải tiến có thể áp dụng trong pháp luật hình sự giữa pháp luật hình sự Việt Nam và nước ngoài.

<i>Thứ tư, phương pháp tổng hợp: liên kết từng mặt, từng bộ phận thông tin từ các </i>

lý thuyết đã thu thập được để tạo ra một hệ thống lý thuyết mới đầy đủ và sâu sắc về chủ đề nghiên cứu. Thơng qua đó, phương pháp tổng hợp giúp cho nhóm tác giả nghiên cứu tài liệu một cách toàn diện và khái quát hơn các tài liệu đã có, đưa ra những đánh giá khách quan và thực tế hơn trong quá trình phân tích, nghiên cứu và hồn thiện đề tài.

<b>6. Ý nghĩa về mặt lý luận và thực tiễn </b>

Về mặt lý luận: Kết quả nghiên cứu của đề tài này góp phần làm rõ những vấn đề về lý luận và pháp luật về Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi trong pháp luật Việt Nam cũng như tội dâm ô đối đối với trẻ em của Hoa Kỳ (bang Texas, bang California). Thông qua việc so sánh giữa 3 pháp luật với nhau giúp dễ dàng nhận thấy những những điểm còn hạn chế trong pháp luật Việt Nam. Từ đó, đưa ra những giải pháp để hoàn thiện.

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

10

Về thực tiễn: Có thể sử dụng kết quả nghiên cứu của đề tài này làm tài liệu tham khảo trong các cơng tác nghiên cứu khoa học khác. Ngồi ra, có thể xem đây như một bản kiến nghị hoàn thiện pháp luật để nhà lập pháp tham khảo.

<b>7. Kết cấu </b>

Cơng trình nghiên cứu khoa học của nhóm tác giả bên cạnh phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo, phụ lục. Nội dung của công trình nghiên cứu được cấu trúc thành ba chương:

Chương 1: Tội dâm ô trẻ em theo quy định của Bộ luật Hình sự bang California và bang Texas của Hoa Kỳ.

Chương 2: Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi theo quy định của Bộ luật Hình sự Việt Nam.

Chương 3: So sánh về tội dâm ô trẻ em theo quy định của Bộ luật Hình sự bang California, bang Texas của Hoa Kỳ và kinh nghiệm cho Việt Nam.

<b>CHƯƠNG 1: TỘI DÂM Ô TRẺ EM THEO QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ BANG CALIFORNIA VÀ BANG TEXAS CỦA HOA KỲ </b>

<b>1.1. Nguyên tắc bảo vệ trẻ em </b>

<i><b>1.1.1. Công ước Liên hợp quốc về quyền trẻ em năm 1989 </b></i>

Trẻ em cần phải được bảo vệ và chăm sóc một cách đặc biệt là quan niệm của loài người từ trước tới nay. Chính vì vậy, ngay từ thế kỷ XIV, XV ở châu Âu đã có những tổ chức cộng đồng hoạt động trên lĩnh vực này mà tiêu biểu là bệnh viện Spê-đan Đi-gơ-li In-nâu-xân-ti ở Flo-ren (Italia). Quá trình cơng nghiệp hóa ở châu Âu (thế kỷ XVII - XIX) đã kéo theo tình trạng bóc lột sức lao động trẻ em một cách phổ biến. Thêm vào đó, cuộc chiến tranh thế giới lần thứ I (1914 - 1918) đã đẩy hàng triệu trẻ em vào hoàn cảnh cùng khổ. Vì vậy, năm 1919, một số tổ chức cứu trợ trẻ em đã được thành lập ở Anh và Thụy Điển. Những năm tiếp theo, Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) đã ban hành một số Công ước nhằm bảo vệ trẻ em trong các lĩnh vực lao động, việc làm và bảo trợ xã hội. Tuy nhiên, những văn kiện thời kỳ đó chưa đặt vấn đề dưới góc độ các “quyền” của trẻ em<small>14</small>.

Chỉ đến năm 1924, khái niệm “quyền trẻ em” mới chính thức được đề cập trong luật pháp quốc tế, khi Tuyên ngôn Giơ-ne-vơ về quyền trẻ em được Hội Quốc liên thông qua. Năm 1948, Liên Hợp quốc (LHQ) thông qua Tuyên ngơn thế giới về quyền con người, trong đó khẳng định trẻ em cũng là chủ thể bình đẳng của các quyền con người. Năm 1959, LHQ thông qua bản Tuyên ngôn (thứ hai) về quyền trẻ em, phát triển nội dung của Tuyên ngôn Giơ-ne-vơ năm 1924. Từ năm 1959 đến những năm 80 của thế kỷ <small> </small>

<small>14 Phan Thị Thanh Tâm, “Công ước quốc tế về quyền trẻ em - cơ sở pháp lý cho việc bảo vệ quyền trẻ em”, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/8/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

11

XX, đã có nhiều văn kiện quốc tế được thông qua liên quan đến quyền của trẻ em. Tuy nhiên, những văn kiện này khơng có tính ràng buộc pháp lý hoặc không đủ đáp ứng đúng từ góc độ đặc thù và nhu cầu của trẻ em, do đó ảnh hưởng của chúng trên thực tế là hạn chế. Trẻ em cần phải được sống trong hịa bình, trong xã hội thân ái; cần phải được sự chăm sóc của Nhà nước, xã hội, gia đình và cần có sự bảo vệ về mặt pháp lý. Điều này đặc biệt có ý nghĩa ở những quốc gia đang phát triển.

Vì vậy, cần phải có điều ước quốc tế đa phương ghi nhận và điều chỉnh trong lĩnh vực này. Với sự nỗ lực của các quốc gia, Công ước Liên hợp quốc về Quyền trẻ em, hoặc UNCRC, (UNCRC) là cơ sở của cho tất cả các công việc của UNICEF. Đây là tuyên bố đầy đủ nhất về quyền trẻ em từng được sản xuất đưa ra và là hiệp ước quốc tế về quyền con người được phê chuẩn rộng rãi nhất trong lịch sử<small>15</small>. Cơng ước có 54 điều khoản bao gồm tất cả các khía cạnh của cuộc sống của trẻ và đặt ra các quyền dân sự, chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa mà tất cả trẻ em ở khắp mọi nơi đều được hưởng<small>16</small>. Công ước Quyền trẻ em được Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc được thông qua ngày 20/11/1989 tại Viên (Áo) và trở thành một trong những công ước về quyền con người được thơng qua nhanh chóng nhất và rộng rãi nhất. Công ước xác lập những tiêu chuẩn về giáo dục, chăm sóc y tế, dịch vụ xã hội, luật hình sự, và xác định quyền của trẻ em có tiếng nói trong các quyết định ảnh hưởng đến trẻ<small>17</small>.

Theo quy định tại Điều 49 của Cơng ước thì Cơng ước về quyền trẻ em có hiệu lực từ ngày 02/9/1990. Tại Điều 19 Cơng ước về quyền trẻ em có quy định quốc gia thành viên phải thực hiện mọi biện pháp thích hợp về lập pháp, hành pháp, xã hội và giáo dục để bảo vệ trẻ em khỏi mọi hình thức xâm phạm tình dục, trong khi trẻ em vẫn nằm trong vịng chăm sóc của cha, mẹ hoặc cả cha lẫn mẹ, của một hay nhiều người giám hộ pháp lý, hoặc của bất kỳ người nào khác được giao việc chăm sóc trẻ em. Ngồi ra, Điều 34 Cơng ước cũng quy định Quốc gia thành viên cam kết bảo vệ trẻ em trước mọi hình thức bóc lột và lạm dụng tình dục. Bởi lẽ, các quốc gia thành viên cần thực hiện các biện pháp để ngăn ngừa (i) việc xúi giục hay ép buộc trẻ em tham gia bất kỳ hoạt động tình dục trái pháp luật nào; (ii) việc sử dụng có tính chất bóc lột trẻ em trong hoạt động mại dâm hay các hoạt động tình dục trái pháp luật khác; (iii) việc sử dụng có tính chất bóc lột trẻ em trong các cuộc biểu diễn hay trong các tài liệu khiêu dâm. Trong đó, trẻ em được bảo vệ chống lại mọi hình thức bóc lột cũng như lạm dụng về tình dục. <small> </small>

<small>15Trương Việt Hùng, “Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền trẻ em”, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/6/2023). </small>

<small>16Trương Việt Hùng, “Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền trẻ em”, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/6/2023). </small>

<small>17 Đào Quốc Thụy, “Tại sao Mỹ chưa phê chuẩn Công ước về quyền trẻ em”, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/6/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">

12

Như vậy, trẻ em được bảo vệ khỏi mọi hình thức lạm dụng về tình dục trong đó có tội

<i><b>phạm về dâm ô. </b></i>

<i><b>1.1.2. Pháp luật Liên bang Hoa Kỳ </b></i>

Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền trẻ em là một công ước quốc tế đã được nhiều quốc gia phê chuẩn, trừ ba nước Somalia, Nam Sudan và Hoa Kỳ. Chính phủ Mỹ đã đóng một vai trị tích cực trong việc soạn thảo Công ước và đã ký kết vào 16 tháng hai 1995, nhưng đã không phê chuẩn cùng với Somalia, còn Nam Sudan mới trở thành một quốc gia vào năm 2014.<small>18</small> Hoa Kỳ đã ký kết Công ước vào năm 1995, nhưng chưa phê chuẩn nó. Tuy nhiên, chính phủ Mỹ đã có vai trị tích cực trong việc soạn thảo Công ước. Một công ước được ký có nghĩa là một quốc gia thừa nhận nguyên tắc của cơng ước đó, trong khi việc phê chuẩn nghĩa là cam kết pháp lý thực thi công ước. Hoa Kỳ thường chỉ phê chuẩn các công ước quốc tế về quyền con người nếu chúng khơng có giá trị pháp lý cao hơn các luật hiện hành.

Một số tổ chức quyền cha mẹ đã phê phán Công ước, cho rằng nó có thể ảnh hưởng xấu đến quyền của cha mẹ, đặc biệt trong việc giáo dục tơn giáo và tình dục. Một số người lãnh đạo về quyền của cha mẹ cho rằng nguyên tắc của Công ước sẽ tạo ra các quy định áp đặt cho phép cơ quan chính phủ vơ hiệu hóa các quyết định của cha mẹ nếu có sự bất đồng với quyết định đó. Có một số luật tại Hoa Kỳ khơng hồn tồn phù hợp với Cơng ước Quyền trẻ em của Liên Hợp Quốc, ví dụ như việc áp dụng án chung thân cho công dân dưới 18 tuổi mà khơng có sự ân xá. Cơng ước cấm sử dụng các hình phạt thơ bạo và xúc phạm nhân phẩm. Do đó, việc phê chuẩn Cơng ước có thể làm cho hình phạt nhỏ trở thành hành vi bất hợp pháp. Mặc dù Hoa Kỳ có luật chống lạm dụng trẻ em, một số bang vẫn cho phép hình phạt thể xác ở trường học và khơng có bang nào cấm hình phạt thể xác trong gia đình.<small>19</small>

Mặc dù Hoa Kỳ khơng tham gia phê chuẩn Cơng ước Liên hợp quốc về Quyền trẻ em 1989 nhưng pháp luật Hoa Kỳ vẫn luôn ưu tiên trẻ em và bảo vệ quyền trẻ em thông qua pháp luật quốc gia. Tại Hoa Kỳ, có nhiều luật liên quan đến quyền trẻ em, bảo vệ quyền của họ và đảm bảo cuộc sống và phát triển toàn diện. Dưới đây là một số pháp luật quan trọng về quyền trẻ em tại Hoa Kỳ:

- Luật Quyền Trẻ Em Hiện Đang Ở Địa Vị Ngang Bằng với Người Lớn (Current Law Equally Regards Youth Act - CLERY Act)<small>20</small>: Luật này yêu cầu các trường đại học

<small>20 National Archieve, “Code of Federal Regulations”, Nguồn: B/chapter-VI/part-668/subpart-D/section-668.46] (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">

- Luật Bảo Vệ Trẻ Em Khỏi Bạo Lực Trong Gia Đình và Bạo Lực Tình Dục (Violence Against Women Act - VAWA)<small>22</small>: Mặc dù tập trung vào bảo vệ phụ nữ khỏi bạo lực, VAWA cũng bao gồm các biện pháp bảo vệ trẻ em khỏi bạo lực trong gia đình và bạo lực tình dục.

- Luật Quyền Bầu Cử Của Người Trẻ (Help America Vote Act - HAVA)<small>23</small>: Luật này đảm bảo rằng người trẻ có quyền tham gia vào quy trình bầu cử và có khả năng tiếp cận các phương tiện bầu cử.

- Luật Quyền Tốt Nghiệp Cho Người Khuyết Tật (Individuals with Disabilities Education Act - IDEA)<sup>24</sup>: Luật này đảm bảo rằng trẻ em khuyết tật có quyền được giáo dục theo cách phù hợp với nhu cầu của họ.

- Luật Quyền Trẻ Em Mất Cha Mẹ (Adoption and Safe Families Act - ASFA)<small>25</small>: Luật này tập trung vào việc đảm bảo an toàn và phát triển toàn diện cho trẻ em trong hệ thống chăm sóc tử tế và quy định về thời gian chờ để nhận ni.

Theo đó, trẻ em trong pháp luật Hoa Kỳ được đảm bảo an tồn, phát triển thơng qua một loạt các luật và chính sách được thiết lập. Trong đó, trẻ em được hưởng một số quyền cơ bản như sau:quyền hưởng lợi từ mơi trường gia đình an tồn và lành mạnh, quyền giáo dục, quyền y tế, quyền không bị lạm dụng và bạo lực, quyền tham gia và tự do ngôn luận, quyền tôn trọng bản dạng cá nhân và văn hóa, quyền khơng bị kỳ thị và phân biệt, quyền tham gia quá trình pháp lý và bảo vệ pháp lý, quyền nhận ni và chăm sóc thay thế, quyền khơng bị hình phạt tàn ác hoặc khơng nhân danh pháp luật,... Trong pháp luật Hoa Kỳ, các chế tài xử lý đối với các hành vi xâm hại đến trẻ em thường có xu hướng nghiêm khắc hơn so với nhiều tội khác, vì xâm hại trẻ em được coi là một tội <small> </small>

<small>21</small><i><small> Child Welfare Information Gateway (2019), “About CAPTA: A legislative history”, Washington, DC: U.S. </small></i>

<i><small>Department of Health and Human Services, Children’s Bureau, Nguồn: </small></i>

<small>[ (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

<small>22 National network to end domestic violence (NNEDV), Nguồn: women-act/] (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

<small>[ United States Election assistance Commission, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

<small>24 Idea Individuals with Disabilities Education Act, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

<small>25 Adoption in Child Time, Nguồn: safe-families-act-of-1997-pl-105-</small>

<small>[ (truy cập ngày 20/7/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">

14

phạm đặc biệt nghiêm trọng và gây hại. Như vậy, có thể thấy được dù Hoa Kỳ không tham gia phê chuẩn Công ước Liên hợp quốc về Quyền trẻ em 1989, tuy nhiên quyền trẻ em vẫn được pháp luật quốc gia ghi nhận và bảo vệ. Từ đó, Hoa Kỳ cũng đã nêu cao việc đảm bảo an toàn, phát triển và quyền của trẻ em và ngăn chặn các hành vi xâm hại đối với họ như pháp luật các quốc gia là thành viên của Công ước Liên hợp quốc về Quyền trẻ em 1989 khác.

<b>1.2. Dấu hiệu khách quan của tội dâm ô trẻ em </b>

<i><b>1.2.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California </b></i>

<i>Điều 288 (a) của Bộ luật Hình sự California quy định rằng: “Người cố ý trong </i>

<i>việc thực hiện hành vi dâm dục hoặc khiêu dâm, bao gồm các hành vi được ghi nhận tại phần 1, tác động lên toàn bộ cơ thể hoặc bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể của trẻ em dưới 14 tuổi với ý định thỏa mãn ham muốn, đam mê hoặc tham muốn tình dục thì sẽ được xem là phạm tội nghiêm trọng và có thể bị phạt tù 3, 6 hoặc 8 năm”. Theo đó, tội dâm </i>

ơ đối với trẻ em hướng đến quyền được bảo vệ về thân thể, nhân phẩm, danh dự và sự phát triển bình thường về tâm sinh lý của trẻ em. Đối với bang California, pháp luật xác định đối tượng tác động là người dưới 14 tuổi và trường hợp 14 hoặc 15 tuổi.

Đối với tội dâm ô đối với trẻ em, pháp luật hình sự California hướng đến việc bảo vệ thân thể, cũng như sức khỏe tinh thần về danh dự, nhân phẩm của trẻ em. Đây chính là những vấn đề quan trọng đối với mỗi con người, đặc biệt là những đứa trẻ độ tuổi chưa đủ trưởng thành và nhận thức tốt. Khi tâm sinh lý chưa phát triển toàn diện, hành vi khách quan của tội phạm dâm ô sẽ ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách sau này và ảnh hưởng đến danh dự của bản thân khi lớn lên. Việc đưa ra những quy định chặt chẽ về tội dâm ô nhằm hướng đến việc phát triển toàn diện và bảo vệ trẻ em khỏi những vấn đề xấu liên quan đến thân thể cũng như nhân phẩm, danh dự. Vì vậy, để làm rõ các quy định trong pháp luật bang California như thế nào về dấu hiệu khách quan của tội phạm dâm ô đối với trẻ em này, nhóm tác giả sẽ phân tích ngay dưới đây.

a. Độ tuổi nạn nhân

Hiện nay, quan niệm về trẻ em ở các nước khơng có sự giống nhau: chẳng hạn ở Anh, Úc, Ai Xơ Len quan niệm những người dưới 18 tuổi là trẻ em, ở Singapore lại có quy định trẻ em là người dưới 14 tuổi, Philippin khá đặc biệt khi quy định độ tuổi là dưới 18 hoặc trên 18 tuổi nhưng mất năng lực hành vi dân sự và khơng tự sống độc lập….<small>26</small>. Có thể thấy thuật ngữ “trẻ em” của mỗi quốc gia được định nghĩa khác nhau không chỉ tuỳ thuộc vào đặc điểm riêng về mặt sinh học mà còn dựa vào các quan điểm về mặt pháp lý được xác định theo độ tuổi quy định của pháp luật.

<small> </small>

<small>26 Thuận Bích, “Tìm hiểu khái niệm và các quyền cơ bản của trẻ em theo Công ước quốc tế về Quyền trẻ em của Liên Hợp Quốc”, Nguồn: [ (truy cập ngày 09/2/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">

15

Về mặt pháp lý, trẻ em được xác định dựa vào độ tuổi nhất định được quy định theo pháp luật. Độ tuổi của nạn nhân không giống nhau ở mỗi quốc gia, thậm chí trong cùng một quốc gia, các bang cũng có sự khác biệt về cách xác định. Điển hình là trong pháp luật quốc gia Hoa Kỳ, pháp luật bang California và bang Texas quy định về độ tuổi của nạn nhân là trẻ em khơng hồn tồn giống nhau.

Theo pháp luật hiện hành của Bang California, độ tuổi trẻ em được quy định theo tội này chỉ dưới 14 tuổi và trường hợp 14 hoặc 15 tuổi. Tại Điều 288 (a) của Bộ luật

<i>Hình sự California quy định rằng: “Người cố ý trong việc thực hiện hành vi dâm dục </i>

<i>hoặc khiêu dâm, bao gồm các hành vi được ghi nhận tại phần 1, tác động lên toàn bộ cơ thể hoặc bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể của trẻ em dưới 14 tuổi với ý định thỏa mãn ham muốn, đam mê hoặc tham muốn tình dục thì sẽ được xem là phạm tội nghiêm trọng và có thể bị phạt tù 03, 06 hoặc 08 năm”<small>27</small>. Tại thời điểm thực hiện hành vi, trẻ em được </i>

quy định là dưới 14 tuổi. Bản án ở California của Medina-Maella, sự việc nảy sinh từ mối quan hệ tình cảm của anh Medina-Maella 26 tuổi với một cô gái 13 tuổi. Khi Medina-Maella lần đầu tiên nảy sinh mối quan hệ với nạn nhân, mẹ cô gái đã cố gắng chia cắt hai người nhưng không thành công. Sau khi nạn nhân bỏ nhà đến sống với anh, mẹ cô đã báo cảnh sát và Medina-Maella bị bắt. Vào thời điểm đó, cơ gái đã mang thai. Cả Medina-Maella và nạn nhân đều thừa nhận với cảnh sát rằng họ đã nhiều lần quan hệ tình dục<small>28</small>. Medina-Maella cuối cùng đã bị kết án về hai tội danh hành động dâm ơ đối với trẻ em theo Bộ luật Hình sự California Điều 288(a) và một tội danh Lạm dụng tình dục liên tục theo Bộ luật Hình sự California Điều 288.5. Như vậy trong vụ kiện này, cô gái lúc này mới 13 tuổi, mặc dù việc tham gia vào quan hệ tình dục với Medina-Maella là tự nguyện nhưng ở độ tuổi này cơ gái đã khơng có nhận thức một cách đầy đủ, phát triển toàn diện về thể chất, tâm lý. Toà án đã xét xử vụ án này dựa trên độ tuổi của đứa bé là 13 tuổi, đáp ứng độ tuổi luật quy định là dưới 14 tuổi, thêm vào đó là việc thực hiện các hành vi liên quan đến tình dục nên đủ điều kiện cấu thành tội dâm ô với trẻ em. Có thể thấy tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, ngay cả khi nạn nhân có vẻ bề ngoài và hành động như một người đủ tuổi thực hiện hành vi tình dục hay đứa trẻ là người khởi xướng, đồng ý với hành vi đó thì lúc này đứa trẻ vẫn được xem là nạn nhân và bị cáo phải chịu hoàn toàn trách nhiệm pháp lý, trách nhiệm hình sự về hành vi quan hệ tình dục này.

<small> </small>

<small>27 Section 288 (a) of California Penal Code: </small>

<small>“a person who willfully and lewdly commits any lewd or lascivious act, including any of the acts constituting other crimes provided for in Part 1, upon or with the body, or any part or member thereof, of a child who is under the age of 14 years, with the intent of arousing, appealing to, or gratifying the lust, passions, or sexual desires of that person or the child, is guilty of a felony and shall be punished by imprisonment in the state prison for three, six, or eight years.” </small>

<small>28 Bản án “US v. Medina-Maella (9th Cir.2003) 351 F.3d 944”, Nguồn: states-v-medina-maella] (truy cập ngày 06/3/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">

[

Trong một vụ kiện khác cũng cho thấy độ tuổi của trẻ em được xác định là dưới 14 tuổi, ngày 29 tháng 01 năm 2022, một người đàn ông ở Santa Ana là Brayan Padilla-Gomez, 22 tuổi, đã bị bắt vì bị cáo buộc có hành vi dâm ơ với một bé gái 13 tuổi và cảnh sát đang kêu gọi bất kỳ nạn nhân nào khác có thể ra trình báo. Người bị cáo buộc nói với cảnh sát rằng họ gặp nhau trên Instagram vào tháng 10 năm ngối. Padilla-Gomez đã đón nạn nhân và chở cơ ấy về nhà của anh ta, nơi anh ta thực hiện hành vi dâm ô và video ghi lại vụ việc. Cảnh sát cho biết sau đó anh ta đã gửi video đó cho bạn của nạn nhân, cũng là trẻ vị thành niên, và cố gắng gặp cô ấy cũng với ý định thực hiện hành vi này và cung cấp ma túy cho cô ấy. Cô bé 13 tuổi biết được đoạn video sau khi nói chuyện với bạn mình và gọi cảnh sát<small>29</small>. Như vậy, bằng chứng rõ ràng nhất trong vụ kiện này là hành vi dâm ô của bị cáo đối với đứa trẻ 13 tuổi. Việc thực hiện hành vi đối với cô bé này không đề cập đến việc đồng ý hay không đồng ý. Do đó chỉ cần xét đến độ tuổi, khi trẻ em dưới 14 tuổi, nếu có người cố ý thực hiện hành vi dâm dục trên người trẻ em đều cấu thành tội phạm này.

<i>Đặc biệt, tại Điều 288 (c) quy định độ tuổi trẻ em là 14 hoặc 15 tuổi: “Người mà </i>

<i>cố ý thực hiện hành vi được miêu tả tương tự tại điểm a với nạn nhân là trẻ em ở độ tuổi 14 hoặc 15 và người thực hiện hành vi đó có độ tuổi lớn hơn trẻ em ít nhất 10 tuổi thì phạm tội xâm phạm tình dục cơng cộng và có thể bị phạt tù 01, 02 hoặc 03 năm hoặc trong trường hợp bị phạt tù ít hơn 1 năm tại Sở Cải chính.”<small>30</small>. Điều này có nghĩa là nếu </i>

nạn nhân 14 hoặc 15 tuổi và bị cáo lớn hơn nạn nhân ít nhất 10 tuổi tại thời điểm thực hiện hành vi, bị cáo sẽ phải đối mặt với những hình phạt nghiêm trọng. Ví dụ trong vụ án Minh Béo khi sang Mỹ lưu diễn tại bang California, Minh Béo bị truy tố với ba tội danh, gồm: quan hệ tình dục bằng miệng với trẻ vị thành niên, có hành động khiêu dâm với một em bé dưới 14 tuổi và gạ gẫm trẻ nhỏ để thực hiện hành vi dâm ô. Minh Béo tên thật là Hồng Quang Minh, 39 tuổi. Ngày 23/3, Minh Béo bị cáo buộc quan hệ bằng miệng với một bé trai. Nạn nhân tố cáo vụ việc với Sở Cảnh sát Garden Grove (“GGPD”). Ngày 24/3, một thanh tra GGPD đã đóng giả thiếu niên 14 tuổi và liên lạc với Minh Béo. Sau đó, Minh Béo đi gặp thiếu niên này (thực tế do cảnh sát đóng giả) với ý định thực hiện hành động dâm ô. Cảnh sát đã bắt giữ Minh Béo. Ngày 29/3, Văn phòng biện lý Quận Cam (OCDA, California, Mỹ) thông báo “Minh Béo bị khởi tố ngày 25/3 với các tội danh: Quan hệ đường miệng với trẻ em, âm mưu hành vi dâm ô với trẻ em dưới 14 tuổi và gặp gỡ một trẻ em vị thanh niên với ý định thực hiện hành vi dâm <small> </small>

<small>29 “22-year-old Santa Ana man arrested for allegedly molesting 13-year-old girl he met online”, Nguồn: [ (truy cập ngày 19/7/2023). </small>

<small>30 Section 288(c) of California Penal Code: “A person who commits an act described in subdivision (a) with the intent described in that subdivision, and the victim is a child of 14 or 15 years, and that person is at least 10 years older than the child, is guilty of a public offense and shall be punished by imprisonment in the state prison for one, two, or three years, or by imprisonment in a county jail for not more than one year.” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">

17

ô”. Trong 4 tháng bị tạm giam, Minh Béo đã 4 lần xuất hiện tại phiên tòa. Ngày 10/8, nam diễn viên nhận hai tội là quan hệ tình dục bằng miệng với một nam thiếu niên dưới 18 tuổi, có hành động dâm ô với trẻ em dưới 14 tuổi tại phiên tòa ở Mỹ<small>31</small>. Độ tuổi trẻ em được xác định ở đây là 14 tuổi, Hồng Quang Minh (Minh Béo) tại thời điểm thực hiện hành vi là 39 tuổi. Thấy rằng, người thực hiện hành vi lúc này lớn hơn nạn nhân 15 tuổi tức đáp ứng đủ điều kiện lớn hơn ít nhất 10 tuổi. Như vậy, trong trường hợp này, Tồ án có thể đủ cơ sở để xét xử Hồng Quang Minh (Minh Béo) đối với tội danh này.

Một ví dụ khác về độ chênh lệch tuổi giữa nạn nhân và người thực hiện hành vi, James 24 tuổi và Nell 15 tuổi, James có hành vi dụ dỗ Nell tham gia quan hệ tình dục hay cố ý thực hiện các hành vi dâm ơ hoặc khiêu dâm, tác động lên tồn bộ cơ thể hoặc bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể của Nell với ý định thỏa mãn ham muốn tình dục. James có hành vi cố tình dâm ơ với Nell nhưng trong tình huống này, Nell 15 tuổi đã đạt đủ độ tuổi quy định tại Điều 288 (c), James 24 tuổi, nghĩa là độ tuổi bị cáo lớn hơn nạn nhân 9 tuổi. Theo quy định Mục này, độ tuổi của người thực hiện hành vi phạm tội phải lớn hơn nạn nhân ít nhất 10 tuổi nên James có thể bị truy tố đối với tội danh xâm phạm tình dục khác đối với trẻ em nhưng không bị truy tố tội dâm ô với tội danh Điều 288 (c). Tuy nhiên trong trường hợp hành vi dâm ô này được thực hiện lúc James vừa đủ 25 tuổi, lúc này anh ấy đủ độ tuổi luật định và nạn nhân 15 tuổi, đáp ứng độ chênh lệch tuổi tuổi thì James sẽ bị xử lý.

Nhìn chung, độ tuổi của nạn nhân được xác định theo luật Hình sự California là một đứa trẻ dưới 16 tuổi. Có thể thấy bang California quy định độ tuổi nạn nhân khá nhỏ, một phần có lẽ do pháp luật bang này chia ra nhiều độ tuổi khác nhau, với độ tuổi lớn hơn sẽ cấu thành tội phạm khác và người có hành vi phạm tội phải chịu hình phạt nặng hơn. Nếu đứa trẻ đó 16 hoặc 17 tuổi vào thời điểm thực hiện hành vi dâm ơ thì

<i>khơng bị truy tố theo Điều 288, thay vào đó có thể bị truy tố một trong hai tội danh “hiếp </i>

<i>dâm theo luật định của California, Bộ luật Hình sự 261.5” , hoặc “bạo hành tình dục </i>

<i><b>của California, Bộ luật Hình sự 243.4(a)”. </b></i>

b. Hành vi khách quan

Tương tự với các nước trên thế giới, việc xác định tội phạm dâm ô tại bang California (Hoa Kỳ) cũng phải dựa trên yếu tố hành vi phạm tội được thể hiện ra bên ngoài dưới dạng hành vi khách quan. Đây là cơ sở để làm căn cứ phát hiện tội phạm nhằm ngăn ngừa hiện trạng dâm ô trên thực tế.

Hiện nay theo pháp luật hình sự bang California (Hoa Kỳ), các nhà lập pháp đã dự liệu hành vi khách quan cơ bản để cấu thành nên tội phạm đối với tội dâm ô là hành <small> </small>

<small>31 “Minh Béo nhận tội quan hệ tình dục bằng miệng với trẻ em”, Nguồn: quan-he-tinh-duc-bang-mieng-voi-tre-em-post672855.html] (truy cập ngày 09/3/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23">

<i>tội danh này là việc “đụng chạm” có ý định dâm ơ hay khơng? </i>

<i>Thêm vào đó, để làm rõ cho cụm “tác động lên toàn bộ cơ thể hoặc bất kỳ bộ </i>

<i>phận nào trên cơ thể” thì yếu tố “khơng thâm nhập” cũng là một khía cạnh trong q </i>

trình phân định tội dâm ơ so với tội phạm tình dục khác. Có nghĩa là, nếu trường hợp phát hiện có dấu hiệu của sự xâm nhập của dương vật nêu trên thì tội phạm này đã vi phạm tội xâm phạm tình dục khác. Một vụ án ở bang California<small>33</small> làm rõ hơn về quy định này. Cụ thể, tại Tòa án phúc thẩm quận hai ở bang (California Court of Appeals. Second District) đã từ chối đơn kháng cáo của bị cáo Nothnagel và giữ nguyên cáo buộc cho rằng người này đã có hành vi dâm ô với nạn nhân 8 tuổi. Trong quá trình điều tra cho thấy, bác sĩ Schaeffer cho rằng khơng có sự xâm nhập của dương vật vào phía trong

<i>âm đạo của nạn nhân. Theo đó, Hội đồng xét xử đồng tình với quan điểm “việc tác động </i>

<i>lên cơ thể như quy định tại Điều 288 Bộ luật Hình sự bang California là chỉ là những tác động ở phía bên ngồi mà khơng có sự xâm nhập của dương vật vào âm đạo hoặc vào các bộ phận khác trên cơ thể nạn nhân”. Vì vậy, đây cũng chính là căn cứ để làm </i>

cơ sở Tòa định tội danh bị cáo Nothnagel vi phạm Điều 288 quy định về tội phạm dâm ô mà không phải tội phạm xâm hại tình dục khác.

<i>Ngồi ra, quy định tại Điều 288 này không yêu cầu rằng “ham muốn, đam mê </i>

<i>hoặc ham muốn tình dục của một trong hai người đó thực sự được khơi gợi, hấp dẫn hoặc thỏa mãn” là một yếu tố bắt buộc cấu thành tội phạm</i><small>34</small>. Trong trường hợp bị cáo thực hiện hành vi dâm ơ với mục đích nhằm thỏa mãn, khơi dậy dục vọng của bản thân. Nhưng sau thực hiện hành vi, bị cáo cho rằng hành động của mình khơng được thỏa mãn bản thân. Tức là, bị cáo cũng phải có ý định khơi gợi ham muốn bản thân hoặc của đứa trẻ trong khi thực hiện hành vi. Tuy nhiên, việc bị cáo có khơi gợi được hay khơng thì <small> </small>

<small>32</small><b><small> Bản án phúc thẩm “People v. Morales, (1967), 254 Cal.App.2d 194” của Tòa án quận 2, Bang California, Hoa </small></b>

<small>[ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

<small>33 Bản án phúc thẩm “People v. Nothnagel, (1960), 187 Cal.App .2d 219” của Tòa án quận 2, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

<small>34 Robert Von Schlichting (1986), “Lewd or Lascivious Acts with a Child under Fourteen: California's Extension </small>

<i><small>of Force under Penal Code Section 288”, Criminal Justice Journal, (9), tr.120. </small></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24">

19

đây không được xem là yếu tố để bị cáo bảo vệ bản thân khỏi cáo buộc. Việc giải thích này hồn tồn có căn cứ vì cơ bản trên thực tế để chứng minh yếu tố trên là một cản trở trong quá trình cáo buộc người thực hiện và tạo ra lỗ hổng về mặt pháp lý. Bởi lẽ, người tội phạm có thể cho rằng họ không khơi gợi được ham muốn của bản thân sau khi thực hiện hành vi nhằm bảo vệ cho việc phạm tội của mình là khơng thuyết phục.

Nhìn chung, để xác định liệu có hành vi phạm tội được quy định tại Điều 288 pháp luật hình sự bang California (Hoa Kỳ) thì chỉ cần thỏa mãn các điều kiện sau:

<i>Thứ nhất, trên thực tế tội phạm có thực hiện hành vi dâm dục thông qua hành </i>

động sờ, đụng chạm, tiếp xúc một phần hoặc toàn bộ lên cơ thể nạn nhân mà khơng có sự thâm nhập bất kể công khai hoặc không công khai.

<i>Thứ hai, việc thực hiện hành vi nêu trên phải dựa trên việc mong muốn, cố ý </i>

nhằm thỏa mãn nhu cầu tình dục và có nhận thức về hậu quả khi thực hiện hành vi. Để thấy được rõ được sự khác nhau về thì tội phạm hiếp dâm là một ví dụ. Hành vi khách quan của tội hiếp dâm thể hiện thơng qua việc tội phạm có thể sử dụng vũ lực, đe dọa gây tổn thương cho cơ thể hoặc lợi dụng sự bất lực về thể chất hoặc tinh thần của người khác để thực hiện hành vi thâm nhập vào âm đạo, hậu môn hoặc giao cấu bằng miệng<small>35</small>. Khi đó khác với tội dâm ơ, tội phạm đã có sự thâm nhập vào bên trong cơ thể

<b>nạn nhân nhằm mục đích giao cấu thay vì chỉ đơn thuần việc tiếp xúc bên ngồi. </b>

Bên cạnh đó, pháp luật cũng chỉ ra hành vi khách quan được bổ trợ dựa trên yếu tố sử dụng vũ lực theo Điều 288(b) Bộ luật Hình sự bang California. Trường hợp quy định tại điểm (a) và (c) chỉ ra hành vi khách quan là việc một người có hành vi dâm dục

<i>và khiêu dâm. Tuy nhiên tại điểm (b) quy định thêm rằng: “Một người thực hiện hành </i>

<i>động được mô tả tại điểm (a) bằng cách sử dụng vũ lực, bạo lực, cưỡng bức, đe dọa, hoặc gây sợ hãi ngay lập tức và gây thương tích một cách bất hợp pháp cho nạn nhân hoặc người khác…”.<small>36</small></i> Tại đây, nhà làm luật đã nêu ra ngồi hành vi dâm ơ đơn thuần được quy định tại điểm (a) thì cịn xảy ra trường hợp việc người thực hiện hành vi cố ý sử dụng vũ lực, bạo lực, cưỡng ép, đe dọa hoặc làm cơ thể nạn nhân hoặc người khác bị thương nhằm phục vụ cho hành vi dâm dục của mình.

<i>Trong đó, “sử dụng vũ lực” được giải thích dựa trên bản án tại Tịa phúc thẩm </i>

quận 3 thuộc bang California, Hoa kỳ: “Phương pháp lôi kéo trẻ em tham gia vào một hành vi dâm ô trái với ý muốn của trẻ em và không chỉ là phương tiện gây tổn hại về thể chất cho trẻ em”<small>37</small>. Có thể hiểu hàm ý sử dụng vũ lực còn được hiểu theo một cách rộng <small> </small>

<small>35 “What are the most common types of sex offenses in California”, Nguồn: types-of-sex-offenses-california/2006] (truy cập ngày 12/3/2023). </small>

<small>[ Section 288(b) of California Penal Code: “A person who commits an act described in subdivision (a) by use of force, violence, duress, menace, or fear of immediate and unlawful bodily injury on the victim or another person…”. </small>

<small>37 Bản án phúc thẩm “People v. Cicero, (1984), 157 Cal. App. 3d 465” của Tòa án phúc thẩm quận 3, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25">

20

hơn. Thông thường, những tác động cụ thể mang tính vũ lực được thể hiện rõ nhất thông qua hậu quả khách quan được bộc lộ ra bên ngoài thấy được mà nạn nhân phải gánh chịu. Cùng với đó, luật cũng ghi nhận những trường hợp không xuất hiện hậu quả khách quan cho nạn nhân nhưng bị cáo đã sử dụng vũ lực cơ bản khác với hoặc một cách đáng kể so với mức cần thiết để thực hiện hành vi dâm ô<small>38</small>. Vậy nên, trong những trường hợp khơng có hậu quả khách quan thì hành vi phạm tội chỉ cần thỏa mãn một trong hai điều kiện trên cũng được xem là có yếu tố sử dụng vũ lực.

Để làm rõ vấn đề này, tại bản án cáo buộc bị cáo Caudillo tại Tòa án tối cao tiểu bang California<sup>39</sup>, hành vi khách quan của bị cáo Caudillo đều thỏa mãn điều kiện được đặt ra. Việc sử dụng vũ lực cơ bản khác được xác định trong bản án là hành vi bế các cô gái mang theo của bị cáo. Thêm nữa, việc sờ mó ở đũng quần được xem là hành vi trực tiếp nhằm thực hiện hành vi dâm ơ của mình.

<i>Trước đây, quy định tại Điều 288(b) rằng “Bất kỳ người nào thực hiện một hành </i>

<i>động được mô tả trong tiểu phần (a) bằng cách sử dụng vũ lực, bạo lực, cưỡng bức, đe dọa hoặc đe dọa gây tổn hại lớn cho cơ thể, và trái với ý muốn của nạn nhân, sẽ phạm trọng tội…”.<small>40</small></i> Khác với những quy định trên, tại Điều 288(b) hiện nay các nhà lập pháp đã bỏ cụm từ “against the will” nghĩa là trái với ý muốn của nạn nhân. Bởi vì yếu tố đồng thuận của nạn sẽ không được xem là yếu tố được loại trừ khỏi tội danh tại điểm (b).<small>41</small> Việc sửa đổi là có cơ sở vì ngồi việc nạn nhân bị tấn công vũ lực gây tổn thương đơn thuần về mặt vật lý đơn thuần thì nạn nhân có thể bị trấn áp về tinh thần đến mức khiến nạn nhân bị ép buộc đồng ý với hành vi dâm ô.

Việc phân loại này mang ý nghĩa trong việc định khung hình phạt phù hợp với mức độ thực hiện tội phạm. Bởi lẽ rằng, trong trường hợp này, nạn nhân đã phải gánh chịu một phần thương tích về thể xác hoặc tổn hại về tinh thần mà tội phạm gây ra một <small> </small>

<small>[ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

<small>38 Bản án phúc thẩm “People v. Cicero, (1984), 157 Cal. App. 3d 465” của Tòa án phúc thẩm quận 3, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

<small>39 Bản án “People v. Caudillo, (1978) 580 P. 2d 274” của Tòa án Tối cao California, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 11/3/2023). </small>

<small>40 Section 288(b) of California Penal Code: “Any person who commits an act described in subdivision (a) by use of force, violence, duress, menace, or threat of great bodily harm, and against the will of the victim, shall be guilty of a felony....”. </small>

<small>41 Bản án phúc thẩm “People v. Cicero, (1984), 157 Cal. App. 3d 465” của Tòa án phúc thẩm quận 3, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26">

21

cách bất hợp pháp nhằm đạt được hành vi đồi trụy, ham muốn về thể xác. Vì vậy, những dự liệu các hành vi khách quan xảy ra trên thực tế sẽ góp phần đưa ra các biện pháp

<i><b>trừng trị thích đáng nhằm phòng ngừa và răn đe tội phạm. </b></i>

<i><b>1.2.2. Quy định của Bộ luật hình sự bang Texas </b></i>

Bộ luật hình sự bang Texas quy định tội dâm ơ đối với trẻ em tại Điều 21.11 là

<i>“hành vi khiếm nhã, tiếp xúc tình dục hoặc lạm dụng tình dục… đối với bất kỳ ai dưới 17 tuổi”. Như vậy, về đối tượng tác động, bang Texas quy định nhằm bảo vệ thân thể, </i>

nhân phẩm, danh dự và sự phát triển bình thường về tâm sinh lý của trẻ em, pháp luật đã xác định tội phạm phải tác động vào đối tượng là người dưới 17 tuổi, nếu người có hành vi dâm ơ đối với người trên 17 tuổi thì khơng bị coi là tội phạm.

Về Tội dâm ô đối với trẻ em, hành vi phạm tội xâm phạm đến quyền được bảo vệ vì danh dự, nhân phẩm của trẻ em, xâm phạm đến sức khỏe và sự phát triển bình thường của trẻ em nên bang Texas đã hướng đến việc bảo vệ những vấn đề liên quan đến thân thể, cũng như sức khỏe tinh thần như danh dự, nhân phẩm của trẻ em. Việc ảnh hưởng của hành vi dâm ô đối với trẻ em là rất lớn, điều này dẫn đến việc hình thành nhân cách khơng hồn thiện và do đó pháp luật hình sự Texas đã làm rõ các quy định về dấu hiệu khách quan của tội phạm dâm ô đối với trẻ em này là như thế nào, nhóm tác giả sẽ phân tích ngay dưới đây.

a. Độ tuổi của nạn nhân

Xét theo khía cạnh các tội xâm phạm tình dục với trẻ em, tuỳ vào từng loại tội để xác định độ tuổi trẻ em. Những người quan hệ tình dục với trẻ em chưa đủ tuổi thành niên có thể phải đối mặt với nhiều tội danh như hiếp dâm theo luật định, tấn cơng tình dục nghiêm trọng, có hành vi khiếm nhã với trẻ em khi tiếp xúc hoặc có hành vi khơng đứng đắn với trẻ em khi tiếp xúc…. Ở Texas, có rất nhiều quy định về tội phạm tình dục đối với trẻ em như tấn cơng tình dục đối với trẻ em, lạm dụng tình dục trẻ em…Trong trường hợp phạm tội tấn cơng tình dục đối với trẻ em, độ tuổi của nạn nhân được xác định là dưới 14 tuổi. Bộ luật Hình sự Texas Điều 21.02 đưa ra định nghĩa về lạm dụng tình dục liên tục, tội này xảy ra khi người phạm tội từ đủ 17 tuổi trở lên thực hiện thêm hai lần hành vi xâm hại tình dục hoặc bạo lực trong thời gian từ 30 ngày trở lên đối với nạn nhân từ 14 tuổi trở xuống. Ở California, bộ luật hình sự cũng có quy định chi tiết xác định độ tuổi của nạn nhân đối với từng loại tội phạm. Điều 647.6, việc lạm dụng tình dục trẻ em dưới 18 tuổi là bất hợp pháp, điều này xảy ra khi một người bị thúc đẩy bởi ham muốn tình dục đối với trẻ em. Điều 287 PC quy định về tội giao cấu bằng vũ lực, nếu một người thực hiện hành vi dâm ô đối với trẻ dưới 14 tuổi và làm như vậy bằng cách sử dụng vũ lực. Điều 228.7 cũng đã quy định hình phạt đối với tội giao cấu với trẻ em dưới 10 tuổi hay tại Điều 647.6, nếu một người làm phiền hoặc lạm dụng tình

</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27">

<i>tình dục trẻ em là “hành vi khiếm nhã, tiếp xúc tình dục hoặc lạm dụng tình dục… đối </i>

<i>với bất kỳ ai dưới 17 tuổi”</i><small>43</small>. Như vậy, Bộ luật Hình sự quy định tại Điều 21.11 (a), trẻ

<i>em là nạn nhân của hành vi dâm ô là những người dưới 17 tuổi: “Một người phạm tội </i>

<i>nếu, với trẻ em dưới 17 tuổi, bất kể trẻ em đó là cùng giới tính hay khác giới tính và bất kể người đó có biết tuổi của trẻ em vào thời điểm phạm tội hay không…”<small>44</small></i>. Nếu một đứa trẻ dưới 17 tuổi tự nguyện quan hệ tình dục thì khơng được xem là đồng thuận và vẫn được coi là nạn nhân trong tội này. Điều này có nghĩa là một đứa trẻ từ đủ 16 tuổi trở xuống dù đồng thuận hay không, đây cũng không được xem xét là yếu tố cấu thành nên hành vi phạm tội. Có thể thấy điều luật trên quy định tuổi chấp thuận là từ 17 tuổi trở lên, một đứa trẻ 17 có thể đồng ý quan hệ tình dục một cách hợp pháp, ví dụ như xét trong trường hợp nếu mối quan hệ giữa John 25 tuổi và Kelly 17 tuổi, John mở lời quan hệ tình dục hay có hành vi dâm ô với Kelly và cô đồng ý, tự nguyện tham gia quan hệ này. Hiển nhiên, Kelly ở độ tuổi này là người có đầy đủ khả năng nhận thức về hành vi của mình hoặc ngược lại, Kelly mở lời thực hiện hành vi liên quan đến tình dục với John và cả hai đều đồng ý trên tinh thần tự nguyện thì đây được xem là quan hệ tình dục một cách hợp pháp. Tuy nhiên, lúc này John 25 tuổi nhưng Kelly trong thời điểm tham gia vào hành vi dâm ô chỉ mới 16 tuổi. Bất kể John hay Kelly mở lời, John dù biết hay không biết tuổi của Kelly vào thời điểm phạm tội và Kelly có thể đồng ý tự nguyện tham gia quan hệ dâm ơ này thì đây vẫn khơng được xem là sự đồng thuận và Kelly được xem <small> </small>

<small>42 Tại Bang Georgia của Hoa Kỳ, Shakir Cole, 38 tuổi đã bị kết án 100 năm tù vì hành vi xâm hại tình dục đối với ba bé gái. Theo Patch, tháng 9/2015, Shakir Cole thuê bé gái 13 tuổi trông hai con nhỏ của mình. Khi bảo mẫu nhí ngồi xem tivi trong phòng khách, Shakir Cole ngồi xuống bên cạnh và có hành vi dâm ơ. Do sợ hãi và khơng biết làm gì, bé gái vờ ngủ rồi tìm cách để rời khỏi ngôi nhà. Nhận được tin báo từ gia đình nạn nhân, hơm sau cảnh sát tổ chức cuộc điều tra với Shakir Cole và hai bé gái khác đã nhận từng là nạn nhân. Nạn nhân thứ hai cho hay bị xâm hại vào năm 16 tuổi khi nhận trông con cho Shakir Cole vào ngày 20/7/2015. Cơ chạy sang căn phịng khác nhưng bị Shakir Cole bám theo. Nghi phạm chỉ ngừng hành vi dâm ô khi con tỉnh giấc. Nạn nhân thứ ba kể đã nhiều lần bị xâm hại với cách thức tương tự những người trên. Theo bản án, trong 100 năm tù, Shakir Cole sẽ ở bị giam 95 năm, 5 năm còn lại bị quản chế tại địa phương. Như vậy trong vụ án này, độ tuổi của ba đứa trẻ đối với tội dâm ô theo pháp luật Hoa Kỳ quy định là 13 tuổi và 16 tuổi, đủ điều kiện tuổi đáp ứng yếu tố cấu thành tội phạm, Nguồn: [ (truy cập ngày 09/2/2023). </small>

<small>43 “An Overview of Texas Child Molestation Laws”, Nguồn: overview-of-texas-child-molestation-laws/] (truy cập ngày 10/6/2023). </small>

<small>[ Section 21.11(a) of Texas Penal Code: </small>

<small> “a) A person commits an offense if, with a child younger than 17 years of age, whether the child is of the same or opposite sex and regardless of whether the person knows the age of the child at the time of the offense…” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28">

23

là nạn nhân trong tình huống này. Với độ tuổi dưới 17, một đứa trẻ được coi là không đủ khôn ngoan để đồng ý tham gia quan hệ liên quan đến tình dục và do đó, sự đồng ý của trẻ khơng phải là yếu tố quyết định, chỉ cần dưới độ tuổi chấp thuận đều sẽ vi phạm. Luật pháp Texas quy định độ tuổi đồng ý là dưới 17 tuổi vì dưới độ tuổi này, trẻ vị thành niên chưa đủ trưởng thành để nhận thức một cách đầy đủ về quan hệ tình dục. Họ cũng khơng thể đánh giá được những tác động lâu dài có thể xảy ra khi quyết định quan hệ<small>45</small>. Do đó, luật pháp quy định độ tuổi của nạn nhân là dưới 17 tuổi để đảm bảo các đứa trẻ từ đủ 16 tuổi trở xuống được bảo vệ khỏi ảnh hưởng, thao túng và lạm dụng của người khác thông qua các hành vi dâm ơ, đồi bại. Khi nói đến tình dục của con người, để thỏa mãn nhu cầu của chính mình, một số người có thể sẵn sàng làm những điều tồi tệ với nhau hay thậm chí đối với những đứa trẻ. Trẻ em có thể là thanh thiếu niên, mặc dù trong độ tuổi dưới 17 nhưng họ vẫn chưa thể đối phó với sự phức tạp của quan hệ tình dục. Độ tuổi này cịn q nhỏ để trẻ em hiểu được cách mà người khác lợi dụng tình cảm và sự thiếu kinh nghiệm sống để lừa thực hiện những hành vi liên quan đến tình dục. Chúng ta khơng thể đổ lỗi cho trẻ em vì đây đều là nạn nhân của những hành vi dâm ô và đối tượng này không biết rằng hành vi đó có thể gây ra những hậu quả như thế nào. Luật Texas quy định độ tuổi như vậy vì người ta cho rằng các cá nhân từ đủ 17 tuổi sẽ đủ trưởng thành để đưa ra quyết định sáng suốt về các vấn đề liên quan đến cơ thể của họ và do đó họ có khả năng đồng ý với các hoạt động tình dục. Những nhà lập pháp quy định như vậy giúp giảm các trường hợp bóc lột tình dục, mang thai ngồi ý muốn ở tuổi vị thành niên và các bệnh lây truyền qua đường tình dục….

Có thể thấy, ngun tắc xác định độ tuổi của nạn nhân phụ thuộc vào quy định của pháp luật mỗi bang, mỗi nước. Điểm chung đối với độ tuổi trẻ em được quy định về tội dâm ô đều là những người chưa phát triển hoàn thiện về thể chất hoặc những người chưa phát triển đầy đủ về nhận thức. Họ là những người chưa trưởng thành, chưa có sự va chạm nhiều với những vấn đề lớn trong cuộc sống, xã hội, vì vậy chưa nhận thức một cách đầy đủ, chính xác và tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Về bản chất, các em cịn non nớt và dễ mua chuộc, dụ dỗ vì vậy pháp luật các nước quy định những điều luật nhằm bảo vệ trẻ em một cách thận trọng.

b. Hành vi khách quan

Ngồi bang California thì tại bang Texas cũng có những quy định về tội phạm tình dục đặc biệt đối với tội phạm dâm ô trẻ em. Tuy nhiên, khác với bang California, những quy định trong Penal Code của bang Texas lại sử dụng thuật ngữ “Indecency” (tạm dịch là sự không đứng đắn) . Theo định nghĩa thơng thường thì từ ngữ này có thể được hiểu là hành vi không đứng đắn, khiếm nhã và xâm phạm thân thể về mặt tình dục. <small> </small>

<small>45 “Age of Consent in Texas”, Nguồn: [ (truy cập ngày 10/3/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29">

24

Hành vi khách quan của tội phạm dâm ô tại bang Texas (Hoa kỳ) được quy định tại Điều 21.11 Texas Penal Code. Cụ thể, người được xem là tội phạm khi có hành vi vi phạm tại điểm (a)(1) hoặc (a)(2).

<i>Đối với điểm (a)(1), quy định rằng: “hành vi được xem là tội dâm ô là hành vi </i>

<i>tham gia việc tiếp xúc tình dục với trẻ em hoặc làm cho trẻ em tham gia vào việc tiếp xúc tình dục” được xem là hành vi của tội dâm ơ</i><small>46</small><i>. Trong đó , cụm từ “sexual contact” có thể được tạm dịch là “tiếp xúc tình dục” tại điểm (c) cũng được giải thích rõ bởi các </i>

nhà lập pháp Texas như sau:

Theo đó, việc tiếp xúc tình dục trên được thể hiện qua một trong hai hành vi. Một, hành vi đó là hành vi cố tình đụng chạm vào cơ thể nạn nhân với ý định khơi dậy hoặc thỏa mãn ham muốn tình dục của bất kỳ người nào, bao gồm việc đụng chạm xuyên qua quần áo, đụng chạm vào hậu môn, ngực hoặc đụng chạm vào bất kể bộ phận nào của cơ quan sinh dục của trẻ em. Hai, hành vi đó là hành vi đó là hành vi cố tình đụng chạm vào bất kỳ bộ phận nào cơ thể trẻ em với ý định khơi dậy hoặc thỏa mãn ham muốn tình dục của bất kỳ người nào, bao gồm việc đụng chạm xuyên qua quần áo, đụng chạm vào hậu môn, ngực hoặc đụng chạm vào bất kể bộ phận nào của cơ quan sinh dục của nạn nhân.

<i>Nhìn chung, cụm từ “tiếp xúc tình dục” được miêu tả thơng qua hành vi đụng </i>

chạm cơ thể trẻ em hoặc người khác và có mục đích làm khơi dậy hoặc thỏa mãn ham muốn tình dục của bất kỳ người nào. Như đã đề cập ở trước đó, việc tiếp xúc tình dục này được xem là cấu thành nên hành vi khách quan của tội dâm tại tiểu mục (a)(1).

<small> </small>

<small>46 Section 21.11(a)(1) of Texas Penal Code:”Engages in sexual contact with the child or causes the child to engage in sexual contact”. </small>

<small>47 Section 21.11(c) of Texas Penal Code: </small>

<small>“(c) In this section, “sexual contact” means the following acts, if committed with the intent to arouse or gratify the sexual desire of any person: </small>

<small>(1) any touching by a person, including touching through clothing, of the anus, breast, or any part of the genitals of a child; or </small>

<small>(2) any touching of any part of the body of a child, including touching through clothing, with the anus, breast, or any part of the genitals of a person.” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30">

25

Cùng với đó, trường hợp nếu người nào vi phạm tại tiểu mục (a)(2) cũng được xem là hành vi khách quan cấu thành của tội danh dâm ô. Riêng tiểu mục này cũng được giải thích hành vi thơng qua việc phân ra hai hành vi cụ thể (a)(2)(A) và (a)(2)(B) bao gồm<small>48</small><i>: </i>

Đối với hành vi (A), hành vi làm lộ ra hậu mơn của người đó hoặc bất kỳ bộ phận nào của bộ phận sinh dục của người đó và biết người đó là trẻ em tại thời điểm thực hiện. Cịn đối với hành vi (B) thì việc làm cho đứa trẻ làm lộ ra hậu môn của trẻ em hoặc bất kỳ bộ phận nào của bộ phận sinh dục của trẻ em. Trong hai hành vi trên, trường hợp chỉ cần thực hiện một trong hai với mục đích làm khơi dậy hoặc thỏa mãn ham muốn tình dục của bất kỳ người nào thì đều có thể được xem là tội phạm.

Tuy nhiên, không phải bất cứ hành vi được miêu tả tại điểm (a)(1) hoặc (a)(2) đều là tội phạm. Tại điểm (b), pháp luật cũng nêu rõ chỉ cần thỏa mãn đầy đủ những yếu tố sau đây thì khơng được xem là tội phạm dâm ô trẻ em:<small>49</small>

<i>“Điều 21.11: </i>

<i>(b) Hành vi dưới đây được xem để bảo vệ khỏi sự truy tố: (1) Không lớn hơn ba tuổi so với khác giới nạn nhân; </i>

<i>(2) Không sử dụng vũ lực, cưỡng bức, hoặc đe dọa nạn nhân tại thời điểm phạm tội.” </i>

Trước hết, người thực hiện hành vi phải có độ tuổi khơng lớn hơn ba tuổi so với nạn nhân có cùng giới tính hoặc khác giới. Dù vậy, yếu tố này đồng thời phải thỏa mãn rằng người thực hiện hành vi phải là vợ hoặc chồng của nạn nhân tại thời điểm thực hiện theo quy định tại điểm (b-1). Thêm vào đó, có căn cứ cho rằng người thực hiện hành vi không có dấu hiệu cưỡng bức, ép buộc hoặc đe dọa nạn nhân tại thời điểm đó. Và cuối cùng, tại thời điểm thực hiện, người đó phải là đối tượng chưa có tiền án về tội phạm liên quan đến tình dục hoặc người đó khơng là đối tượng đã bị kết án hoặc đang xét xử có thể báo cáo về một hành vi phạm tội dâm ô trẻ em.

<b>1.3. Dấu hiệu chủ quan của Tội dâm ô trẻ em </b>

<i><b>1.3.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California </b></i>

a. Người phạm tội

Theo pháp luật ở một số bang Hoa Kỳ, một điều dễ thấy rằng quy định về chủ thể thực hiện hành vi không được pháp luật nêu một cách rõ ràng và chi tiết. Thủ phạm của tội dâm ô đối với trẻ em có thể là bất cứ ai, ở trong bất kỳ độ tuổi nào, giới tính nào, tuy nhiên để xác định là chủ thể của tội này cũng cần đáp ứng một vài điều kiện. <small> </small>

<small>48 Section 21.11(a)(2) of Texas Penal Code: </small>

<small>“(A) exposes the person's anus or any part of the person's genitals, knowing the child is present; or (B) causes the child to expose the child's anus or any part of the child's genitals.” </small>

<small>49 Section 21.11(b) of Texas Penal Code: </small>

<small>“(b) It is an affirmative defense to prosecution under this section that the actor: (1) was not more than three years older than the victim and of the opposite sex; (2) did not use duress, force, or a threat against the victim at the time of the offense.” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31">

26

Hiện nay theo pháp luật bang California, định nghĩa tội dâm ô với trẻ em tại Điều

<i>288(a) quy định “một người cố ý và thực hiện một cách thô lỗ bất kỳ hành vi dâm dục </i>

<i>hoặc dâm ô nào, bao gồm bất kỳ hành vi cấu thành tội phạm nào khác được … sẽ bị phạt tù trong nhà tù tiểu bang trong ba, sáu hoặc tám năm.”</i><small>50</small>. Ở đây không xác định rõ người thực hiện hành vi phạm tội từ bao nhiêu tuổi, giới tính như thế nào mà tập trung nhiều hơn đến hành vi thực hiện. Như vậy, theo quy định trên thì có thể hiểu những người ở bất kỳ độ tuổi nào, dù là nam hay nữ, đồng giới hay khác giới đều có thể là chủ thể thực hiện hành vi. Xã hội có xu hướng xem tội dâm ơ đối với trẻ em là tội ác do đàn ông trưởng thành gây ra đối với phụ nữ, đặc biệt là đối với trẻ em của cả hai giới. Tuy nhiên vẫn sẽ tồn tại những vụ án do phụ nữ trưởng thành gây ra với trẻ em, trong đó phải kể đến vụ án của một phụ nữ ở Santa Clarita bị cáo buộc có hành vi dâm ơ với ít nhất 10 trẻ em đã nhận án treo 5 năm, là trọng tội trong một phiên tòa ở Los Angeles. Jacqueline Wadsworth, 32 tuổi, không phản đối một cáo buộc nào về hành vi dâm ô đối với một đứa trẻ dưới 13 tuổi trong phiên tòa xét xử của cô ấy và đã nhận án trọng tội. Wadsworth bị bắt vào tháng 3 cùng với bạn trai Francisco Avendano, 42 tuổi. Các nhà chức trách cho biết cặp đôi này chủ yếu nhằm vào những đứa trẻ hàng xóm, dụ dỗ chúng và cha mẹ chúng để lấy lòng tin của chúng. Độ tuổi của các nạn nhân từ 3 đến 17 tuổi<small>51</small>. Chúng ta thường thấy những người bị xét về tội phạm này đạt từ độ tuổi thành niên trở lên, tuy nhiên cũng có nhiều trường hợp một đứa trẻ có thể bị buộc tội lạm dụng tình dục hay có hành vi dâm ô với một đứa trẻ khác. Các tội lạm dụng tình dục trẻ em của tiểu bang được định nghĩa trong các Mục 288, 287, 288.2, 288.3, 288.4, 288.5, 288.7, 647.6 và 261.5 của Bộ luật Hình sự California<small>52</small>. Theo Bộ Tư pháp Hoa Kỳ, Văn phòng Tư pháp Vị thành niên và Ngăn ngừa Tội phạm (OJJDP), những người dưới độ tuổi thành niên được xác định là có hành vi lạm dụng tình dục trẻ em bao gồm nhiều độ tuổi: 5% dưới 9 tuổi; 16% dưới 12 tuổi; 38% ở độ tuổi từ 12 đến 14; 46% ở độ tuổi từ 15 đến 17; và 93% là nam giới<small>53</small>. Trong một vụ án ở Los Angeles, chủ thể là một cậu bé 13 tuổi bị buộc tội vi phạm Bộ luật Hình sự Điều 288. Một cậu bé 13 tuổi đã thú nhận bằng văn bản về hành vi dâm ô trọng tội với một bé gái ba tuổi mà cậu được giao trông trẻ. Cậu <small> </small>

<small>50 Section 288(a) of California Penal Code: </small>

<small>“(a) Except as provided in subdivision (i), a person who willfully and lewdly commits any lewd or lascivious act, including any of the acts constituting other crimes provided for in Part 1, upon or with the body, or any part or member thereof, of a child who is under the age of 14 years, with the intent of arousing, appealing to, or gratifying the lust, passions, or sexual desires of that person or the child, is guilty of a felony and shall be punished by imprisonment in the state prison for three, six, or eight years”. </small>

<small>51 “Santa Clarita woman gets 5 years probation for lewd acts upon a child under 13”, Nguồn: [ (truy cập ngày 19/7/2023). </small>

<small>52 “Child Molestation Laws in California”, Nguồn: molestation-laws/] (truy cập ngày 27/6/2023). </small>

<small>[ “Juvenile Sex Crimes -Child On Child Sexual Abuse”, Nguồn: areas/child-on-child-sexual-abuse//] (truy cập ngày 27/6/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32">

[

bé đã có những hành vi dâm ô đối với đứa trẻ và người chị gái 9 tuổi của cơ bé đã nhìn thấy. Sau khi kể lại toàn bộ câu chuyện với người mẹ, sự việc này đã được trình báo và cậu bé 13 tuổi đã bị bắt ngay sau đó. Bị cáo đã viết một bản thú tội chi tiết cho cảnh sát và cậu ta làm như vậy bởi vì cảnh sát đề nghị cậu có thể về nhà nếu viết lại tất cả những gì mình đã làm. Khi thú nhận bằng văn bản, điều đó rõ ràng thể hiện chủ thể đấy có hành vi vi phạm, nó cũng thể hiện sự chấp nhận trách nhiệm về hành vi của mình và hợp tác với cơ quan thực thi pháp luật. Vụ việc đã được đệ trình lên Tòa án vị thành niên Inglewood. Sau đó, một cuộc kiểm tra chun mơn đã được tiến hành, kết quả của cuộc kiểm tra đó là chủ thể thực hiện hành vi được nhận khoan hồng thích hợp<small>54</small>. Trong vụ án này, mặc dù cậu bé mới chỉ 13 tuổi, dưới độ tuổi vị thành niên nhưng khơng vì vậy mà cậu khơng có khả năng chịu trách nhiệm hình sự về hành vi của mình. Cậu bị buộc tội vi phạm đối với tội danh dâm ô và trở thành chủ thể của tội danh này. Khi dưới độ tuổi vị thành niên, thay vì được xét xử trong Tịa án như người thành niên, cậu sẽ được xét xử trong Tòa án vị thành niên và cũng phải chịu các hình phạt tương ứng với tội danh đó.

Có thể thấy, độ tuổi của chủ thể hành vi phạm tội rất đa dạng và không bị giới hạn. Người chưa thành niên bị buộc tội lạm dụng tình dục trẻ em có thể được xét xử vụ án của họ trong hệ thống Tịa án vị thành niên, hoặc họ có thể bị truy tố như người thành niên, tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của hành vi phạm tội và tiền án của người chưa thành niên phạm tội. Ngoài ra cịn có những trường hợp khá đặc biệt khi nhắc đến chủ thể thực hiện hành vi dâm ô này, luật nói rằng khơng quan trọng nếu bị cáo là những nhân viên thực hiện việc chăm sóc sức khỏe trong các cơ sở cung cấp dịch vụ y tế và sức khỏe, nhân viên trong cơ sở cư trú của nạn nhân, những người chăm sóc có thể là cha, mẹ ni… Nếu họ có hành vi dâm ô đối với trẻ em, họ vẫn sẽ bị cáo buộc và chịu trách nhiệm hình sự đối với hành vi phạm tội của mình. Ở bang California, trường hợp người thực hiện hành vi có thể là một người chăm sóc được quy định tại điểm (b)(2)

<i>Điều 288: “(2) Một người là người chăm sóc và thực hiện một hành vi được mô tả trong </i>

<i>điểm (a) đối với một người phụ thuộc bằng cách sử dụng vũ lực, bạo lực, cưỡng bức, đe dọa hoặc gây ra sự sợ hãi, gây thương tích trên cơ thể ngay lúc đó một cách bất hợp pháp cho nạn nhân hoặc người khác, với ý định được mô tả trong điểm (a), là phạm trọng tội và sẽ bị phạt tù trong nhà tù tiểu bang trong 5, 8 hoặc 10 năm.”<small>55</small>. Người chăm </i>

<small> </small>

<small>54“Los Angeles, Our Client Age 13, Felony Lewd Act, Probation”, Nguồn: [ (truy cập ngày 17/7/2023). </small>

<small>55 Section 288(b)(2) of California Penal Code: </small>

<small>“(b)(2) A person who is a caretaker and commits an act described in subdivision (a) upon a dependent person by use of force, violence, duress, menace, or fear of immediate and unlawful bodily injury on the victim or another person, with the intent described in subdivision (a), is guilty of a felony and shall be punished by imprisonment in the state prison for 5, 8, or 10 years.” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33">

28

sóc được đề cập ở đây có thể là chủ sở hữu, nhân viên, người điều hành hoặc tình nguyện viên của bất kỳ cơ sở công cộng hoặc tư nhân nào sau đây khi các cơ sở đó cung cấp dịch vụ chăm sóc cho người cao tuổi hoặc người phụ thuộc được quy định tại đoạn (2) của điểm (b) này, điều này bao gồm các cơ sở chăm sóc 24 giờ, phòng khám, viện dưỡng lão, trung tâm chăm sóc sức khỏe ban ngày cho người lớn, trường trung học, trại, nhà ni dưỡng,.... Tuy nhiên, có một điều ngoại lệ rằng nếu người chăm sóc là vợ/chồng của, hoặc người có mối quan hệ gia đình tương đương với người phụ thuộc được chăm sóc, đây có thể là yếu tố để xem xét chủ thể này không vi phạm đối với tội danh dâm ô. Đây chỉ là yếu tố chống lại để bảo vệ người phạm tội do đó họ vẫn sẽ có khả năng chịu trách nhiệm hình sự. Có một vụ án cho thấy người chăm sóc là cha, mẹ ni của đứa trẻ có hành vi dâm ơ vẫn sẽ bị cáo buộc về tội danh này, vụ án được xét xử vào ngày 28 tháng 6 năm 1990. Vào thời điểm bị bắt, bị cáo là một giáo viên trường công 38 tuổi sống ở Mira Mesa, California. Anh ấy đã bắt đầu thủ tục nhận con nuôi đơn thân vào năm 1983, đỉnh điểm là việc nhận nuôi Sammy và Bobby cùng năm đó. Khi những cậu bé này chuyển đến sống với bị cáo vào tháng 8 và tháng 9 năm 1983, chúng mới 10 tuổi và 7 tuổi. Vào tháng 6 năm 1985, một người hàng xóm đã báo cáo về hành vi của bị cáo rằng cô ấy nghi ngờ lạm dụng tình dục Sammy và Bobby. Cuộc điều tra sau đó cho thấy bị cáo cũng đã lạm dụng tình dục hai cậu bé hàng xóm, Andrew và Kenny, lần lượt bắt đầu vào năm 1981 và 1983. Cả bốn cậu bé đều làm chứng về các vụ lạm dụng tình dục, mỗi vụ đều liên quan đến việc bị cáo đã có hành vi dâm ơ với họ nhiều lần. Bồi thẩm đoàn đã kết án bị cáo 12 tội danh có hành vi dâm ơ. Cụ thể hơn, bồi thẩm đoàn nhận thấy như sau đối với từng nạn nhân trong số bốn nạn nhân là trẻ em: Kenny H - Ba tội danh về hành vi dâm ô khi cậu chưa được 11 tuổi. Andrew R. - Một tội danh có hành vi dâm ô. Bobby J. - Hai tội danh có hành vi dâm ô khi cậu dưới 11 tuổi. Sammy J. - Sáu tội danh về hành vi dâm ô khi cậu cũng dưới 11 tuổi<small>56</small>. Có thể thấy, chủ thể ở đây mặc dù là cha ni nhưng anh đã có hành vi dâm ô đối với những người con nuôi của mình thì anh vẫn phải chịu những hình phạt đối với tội danh này.

Trong quy định của pháp luật khơng đề cập đến điều kiện có năng lực trách nhiệm hình sự, vậy tại bang California, yếu tố năng lực trách nhiệm hình sự có cần được đáp ứng hay khơng? Theo Điều 26 Bộ luật Hình sự California quy định mọi người đều có

<i>khả năng phạm tội trừ những người thuộc các nhóm sau: “Một-Trẻ em dưới 14 tuổi, nếu </i>

<i>khơng có bằng chứng rõ ràng rằng tại thời điểm thực hiện hành vi bị buộc tội, các em </i>

<small> </small>

<small>56 Bản án “People v. Jones, (1990), 792 P. 2d 643 của Tòa Tối cao bang California, Bang California, Hoa Kỳ, Nguồn: </small>

<small>[ (truy cập ngày 19/7/2023). </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34">

29

<i>đã biết hành vi đó là sai trái. Hai-Những người bị thiểu năng trí tuệ… Sáu-Những người (trừ khi phạm tội có thể bị tử hình) đã thực hiện hành vi hoặc không thực hiện hành vi bị buộc tội theo lời đe dọa hoặc đe dọa đủ để cho thấy rằng họ có lý do hợp lý và tin rằng tính mạng của họ sẽ bị nguy hiểm nếu họ từ chối.”</i><small>57</small>. Ở điểm 1 có quy định những người dưới 14 tuổi nằm trong trường hợp khơng có khả năng phạm tội tuy nhiên chỉ quy định nếu khơng có bằng chứng rõ ràng rằng tại thời điểm thực hiện hành vi bị buộc tội, các em đã biết hành vi đó là sai trái. Bản án của một cậu bé 13 tuổi có hành vi dâm ô với đứa trẻ 3 tuổi đã được đề cập ở trước là một ví dụ điển hình. Mặc dù cậu chỉ mới 13 tuổi nhưng trong trường hợp này, bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội cậu đã biết rất rõ những gì cậu đang làm, đó là việc thú nhận bằng văn bản một cách chi tiết. Do đó, cậu vẫn bị xem xét đối với tội dâm ơ và được xét xử tại Tồ án vị thành niên Inglewood. Như vậy cũng không loại trừ khả năng tất cả đứa trẻ dưới 14 tuổi đều khơng phải chịu trách nhiệm hình sự. Tại điểm 2, quy định về những người bị thiểu năng trí tuệ sẽ khơng có khả năng phạm tội, do đó đối với những chủ thể này sẽ được xem là những người khơng có năng lực chịu trách nhiệm hình sự. Ngoài ra,

<i>tại Điều 25(a): “(a) Việc bảo vệ năng lực bị suy giảm theo đây bị bãi bỏ. Trong một vụ </i>

<i>kiện hình sự, cũng như bất kỳ thủ tục tố tụng nào của Tòa án vị thành niên, bằng chứng liên quan đến tình trạng say xỉn, chấn thương, bệnh tâm thần, bệnh tật hoặc khiếm khuyết của một người bị buộc tội sẽ không được chấp nhận để thể hiện hoặc phủ nhận khả năng … hai phần ba số thành viên đồng tình, hoặc bởi một đạo luật chỉ có hiệu lực khi được cử tri chấp thuận.”</i><small>58</small>. Thông qua quy định này có thể thấy rằng, bằng chứng liên quan đến tình trạng say xỉn, yếu tố về việc hạn chế năng lực thực hiện hành vi như bệnh tâm thần, bệnh tật hoặc khiếm khuyết của một người bị buộc tội thực hiện hành vi sẽ không được chấp nhận để thể hiện hoặc phủ nhận khả năng hình thành mục đích, ý định, động cơ cụ thể đã được tính trước. Thêm vào đó, bằng chứng về tình trạng suy <small> </small>

<small>57 Section 26 of California Penal Code: </small>

<small>“26. All persons are capable of committing crimes except those belonging to the following classes: </small>

<small>One—Children under the age of 14, in the absence of clear proof that at the time of committing the act charged against them, they knew its wrongfulness. </small>

<small>Two—Persons who are mentally incapacitated. </small>

<small>Three—Persons who committed the act or made the omission charged under an ignorance or mistake of fact, which disproves any criminal intent. </small>

<small>Four—Persons who committed the act charged without being conscious thereof. </small>

<small>Five—Persons who committed the act or made the omission charged through misfortune or by accident, when it appears that there was no evil design, intention, or culpable negligence. </small>

<small>Six—Persons (unless the crime be punishable with death) who committed the act or made the omission charged under threats or menaces sufficient to show that they had reasonable cause to and did believe their lives would be endangered if they refused”. </small>

<small>58 Section 25 of California Penal Code: </small>

<small>“25. (a) The defense of diminished capacity is hereby abolished. In a criminal action, as well as any juvenile court proceeding, evidence concerning an accused person’s intoxication, trauma, mental illness, disease, or defect shall not be admissible to show or negate capacity to form the particular purpose, intent, motive, malice aforethought, knowledge, or other mental state required for the commission of the crime charged”. </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35">

30

giảm năng lực hoặc rối loạn tâm thần chỉ có thể được Tịa án xem xét tại thời điểm tuyên án hoặc khi có quyết định hoặc cam kết khác. Như vậy, những người không đáp ứng đầy đủ về năng lực chịu trách nhiệm hình sự thì họ vẫn có khả năng phải chịu hình phạt của tội danh dâm ô này và trở thành chủ thể của tội này, họ không đương nhiên được loại trừ khả năng có thể phạm tội và trở thành bị cáo đối với tội danh này.

Ngoài ra, khi nhắc đến chủ thể thực hiện hành vi, khơng chỉ có một chủ thể mà có nhiều trường hợp có thể nhiều hơn, đây được gọi là đồng phạm. Đồng phạm là trường hợp có hai người trở lên cố ý cùng thực hiện một tội phạm. Những người đồng phạm, cùng góp phần thực hiện hành vi vẫn sẽ phải chịu trách nhiệm đối với tội dâm ô với trẻ

<i>em. Phần 31 của Bộ luật Hình sự California quy định trong phần có liên quan: “Tất cả </i>

<i>những người có liên quan đến việc thực hiện tội phạm… cho dù họ trực tiếp thực hiện hành vi cấu thành tội phạm, hoặc hỗ trợ và tiếp tay cho việc thực hiện tội phạm, hoặc, khơng có mặt, đã tư vấn và khuyến khích việc thực hiện tội phạm… đều là nguyên nhân chính trong bất kỳ tội phạm nào được thực hiện như vậy.” Do đó, những người thường </i>

<i>được gọi là “accessories” hoặc “accomplices” tạm dịch là “đồng phạm”, cũng giống </i>

như những người thực sự thực hiện hành vi phạm tội, sẽ bị truy tố, xét xử và trừng phạt ở California (Điều 971 Bộ luật Hình sự)<small>59</small>. Điều này có nghĩa là để bị kết tội là đồng phạm, cơ quan công tố phải chứng minh rằng người đồng phạm này đã biết ý định phạm tội của thủ phạm và đã thực hiện một số hành động để hỗ trợ hoặc khuyến khích họ thực hiện ý định đó. Tức là đồng phạm phải biết tội ác và có ý định giúp thủ phạm phạm tội. Ngoài ra, đồng phạm phải thực hiện một số hành động để hỗ trợ phạm tội, chẳng hạn như cung cấp các công cụ hỗ trợ hoặc đưa ra lời khuyên. Điều quan trọng cần lưu ý là một phụ kiện có thể bị buộc tội giống như thủ phạm, ngay cả khi họ không trực tiếp tham gia vào tội ác đó. Ví dụ, nếu một người cung cấp công cụ hoặc hỗ trợ nơi thực hiện cho người khác để thực hiện hành vi dâm ơ thì người cung cấp, hỗ trợ vẫn có thể bị buộc tội dâm ơ với trẻ em với vai trị là đồng phạm.

b. Dấu hiệu lỗi khi phạm tội

Ngoài việc xem xét hành vi khách quan là một trong những căn cứ để xác định tội danh thì yếu tố chủ quan cũng đóng vai trị tiên quyết trong việc định tội. Đối với pháp luật hình sự bang California, quy định về yếu tố chủ quan được thể hiện thông qua

<i>thuật ngữ “willfully” (tạm dịch là “có chủ đích”) được quy định tại Điều 7 Bộ luật Hình </i>

sự bang California<small>60</small><i>: “Thuật ngữ “cố ý” được áp dụng khi có sự chủ đích trong việc </i>

<small> </small>

<small>59 “Aiding And Abetting A Crime – Overview (Penal Code Section 31)”, Nguồn: abetting-pc-31/] (truy cập ngày 18/7/2023). </small>

<small>[ Section 7 of California Penal Code: </small>

<i><small>“(1) The word “willfully,” when applied to the intent with which an act is done or omitted, implies simply a purpose </small></i>

<i><small>or willingness to commit the act, or make the omission referred to. It does not require any intent to violate law, or to injure another, or to acquire any advantage”. </small></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36">

31

<i>thực hiện hành vi hoặc không thực hiện hành vi, đơn giản được hiểu là có ý chí hoặc mục đích để hành động phạm tội hoặc phạm tội do không hành động. Điều này khơng u cầu liệu có ý định vi phạm luật hoặc làm tổn thương ai đó, hoặc đạt được lợi ích nào”. </i>

<i>Qua đó, thuật ngữ “có chủ đích” được áp dụng để chỉ ra việc cố ý thực hiện hoặc </i>

không thực hiện, vấn đề này có thể hiểu đơn thuần là xuất phát hồn tồn từ ý muốn và chủ đích của một người. Đồng thời, việc cố ý khơng địi hỏi liệu người này có thực sự mong muốn vi phạm pháp luật hoặc đạt được mong muốn làm người khác bị thương hoặc lợi ích khác hay khơng.

<i>Trên thực tế vẫn thường xuyên xảy ra nhiều vụ việc “đụng chạm” ở những nơi </i>

công cộng như các tuyến xe buýt, trường học,... nhưng chỉ một số vụ việc thỏa mãn yếu tố mang tính chủ quan của tội phạm. Đó là lỗi cố ý hay có chủ đích của tội phạm trong việc thực hiện hành vi của mình. Điển hình là vụ việc xảy ra tại trường Coachella Valley Unified ở tiểu bang California, tài xế xe buýt tên là Jose Luis Moncada bị nhiều học sinh cáo buộc về hành vi sờ mó, đụng chạm trong khi đang thực hiện cơng việc của mình. Sau q trình điều tra, Jose Luis Moncada đã bị bắt. Và dựa trên quy định, các công tố viên phải chứng minh được việc thực hiện tội phạm đã thỏa cả hai yếu tố bao gồm: (i) hành vi đụng chạm, sờ mó (ii) với ý định dâm dục nhằm thỏa mãn ham muốn tình dục của bản thân.<small>61</small>

<i><b>1.3.2. Quy định của Bộ luật hình sự bang Texas </b></i>

a. Người phạm tội

Nếu ở California những quy định về người phạm tội khá tổng quan khi xem xét dù ai ở bất kỳ độ tuổi nào, dù là nam hay nữ, đồng giới hay khác giới đều có thể là chủ thể thực hiện hành vi và có một vài trường hợp ngoại lệ, bang Texas cũng có những quy định khá tương đồng. Tại bang Texas, Bộ luật hình sự quy định tội dâm ô đối với trẻ em

<i>tại Điều 21.11 là “hành vi khiếm nhã, tiếp xúc tình dục hoặc lạm dụng tình dục… đối </i>

<i>với bất kỳ ai dưới 17 tuổi”<small>62</small></i>. Như vậy, chủ thể được đề cập ở đây khá giống tại bang California, không quy định rõ chủ thể thực hiện hành vi trong độ tuổi bao nhiêu, giới tính như thế nào, vì thế dễ dàng hiểu được bất cứ một cá nhân nào cũng có thể thực hiện vào hành vi dâm ô này. Nhiều nghiên cứu khác nhau cho thấy rằng 75 đến 90 phần trăm các tội phạm lạm dụng tình dục trẻ em được báo cáo là do một người trong gia đình của đứa trẻ hoặc một người đáng tin cậy bên ngồi gia đình thực hiện, khơng phải người lạ. Tuy nhiên theo National Child Traumatic Stress Network, phần lớn người phạm tội là <small> </small>

<small>61 Cindy Uken, “Bus driver charged with lewd acts on child”, Nguồn: with-lewd-acts-on-child/] (truy cập ngày 19/7/2023). </small>

<small>[ Section 21.11 of Texas Penal Code: </small>

<small>“(a) A person commits an offense if, with a child younger than 17 years of age, whether the child is of the same or opposite sex and regardless of whether the person knows the age of the child at the time of the offense, the person”. </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37">

32

nam giới, một tỷ lệ nhỏ là nữ giới. Các nghiên cứu khác lại cho thấy có tới 20 phần trăm các vụ lạm dụng tình dục trẻ em là do phụ nữ thực hiện, bao gồm cả những vụ bê bối tình dục giữa giáo viên và học sinh.<small>63</small> Theo một báo cáo của San Antonio Express-News cũng được đăng trên tờ Houston Chronicle, số trường hợp giáo viên bị cáo buộc có quan hệ khơng chính đáng với học sinh đã tăng 36% trong năm tài chính vừa qua đối với bang Texas.<small>64</small> Chủ thể ở đây khá đặc biệt khi đề cập đến giáo viên - người có nhận thức hồn thiện cũng như người rèn giũa, dạy dỗ những kiến thức liên quan việc bảo vệ thân thể cho trẻ em. Họ lại chính là chủ thể thực hiện, người có những hành vi liên quan đến tội phạm tình dục với trẻ em. Nếu đặt một câu hỏi giống như ở California rằng một đứa trẻ có thể bị buộc tội dâm ô với một đứa trẻ khác không? Thật khơng may, chính trẻ vị thành niên cũng phải chịu trách nhiệm về các tội phạm tình dục nghiêm trọng đối với trẻ em khác ở Texas, trong đó bao gồm cả tội dâm ô với trẻ em. Trên thực tế, có một tỷ lệ lớn các trường hợp lạm dụng tình dục trẻ em ở Texas là chống lại việc thanh thiếu niên lạm dụng tình dục các trẻ em khác. Đồng nghĩa rằng người dưới 18 tuổi vẫn có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội danh dâm ô với trẻ em và những trường hợp này được xét xử tại Tòa án vị thành niên.<small>65</small> Trẻ dưới độ tuổi thành niên bị đưa ra Tịa án hình sự vì tội phạm tình dục vẫn sẽ có các quyền giống như người lớn. Đương nhiên, người đó cũng phải đối mặt với sự xét xử và trừng phạt tương tự như người thành niên nếu bị kết án về các tội bị cáo buộc. Khơng có ngoại lệ về độ tuổi chủ thể của tội phạm, bạn là trẻ vị thành niên, bạn dưới 18 tuổi không đồng nghĩa với việc bạn không bị xem xét về tội dâm ô với trẻ em. Ở Texas, trẻ vị thành niên được xem là tội phạm tình dục nếu họ thú

<i>nhận hoặc bị kết tội. Tuy nhiên có một trường hợp “biện hộ khẳng định” dựa trên độ </i>

tuổi, đây là một phần của luật “Romeo và Juliet” của Texas cho phép một số sự linh hoạt ngay cả khi ai đó chưa đủ tuổi thành niên.<small>66</small> Theo Bộ luật Hình sự Texas tại Điều

<i>21.11(b)(1) có quy định: “Đó là lời biện hộ chắc chắn cho việc truy tố theo phần này </i>

<i>rằng người thực hiện: (1) lớn hơn nạn nhân không quá ba tuổi và khác giới tính;”.</i><small>67</small>Điều này đồng nghĩa với việc bị cáo lớn hơn bên kia không quá 3 tuổi, cả hai người tham gia vào quan hệ tình dục cần ít nhất 14 tuổi và đồng ý với các hoạt động tình dục. <small> </small>

<small>63 “Top 10 Questions About Child Sex Abuse Charges, Frequently asked questions about child sexual assault answered by an experienced Texas criminal defense attorney”, Nguồn: [ (truy cập ngày 17/7/2023). </small>

<small>64 “Teacher-Student Sex Scandals Rising in Texas”, Nguồn: crimes/teacher-student-sex-rising] (truy cập ngày 19/7/2023). </small>

<small>[ Laws, Punishments & Defenses for Child Molestation in Texas”, Nguồn: [ ] (truy cập ngày 26/6/2023). </small>

<small>66 “Indecency with a Child by Exposure or Sexual Contact”, Nguồn: with-a-child-texas-exposure-or-sexual-contact] (truy cập ngày 26/6/2023). </small>

<small>[ Section 21.11 of Texas Penal Code: </small>

<small>“ (b) It is an affirmative defense to prosecution under this section that the actor: (1) was not more than three years older than the victim and of the opposite sex;” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38">

33

Người bị buộc tội và trẻ em là người khác giới, tức là khơng có hành vi tình dục đồng giới. Đây được xem là yếu tố có thể xem xét để chống lại cáo buộc, lập luận bảo vệ người phạm tội đối với tội dâm ô với trẻ em và trong những trường hợp này, tuỳ vào Thẩm phán xem xét, nếu Thẩm phán không chấp nhận yếu tố này thì chủ thể thực hiện sẽ vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự đối với hành vi phạm tội.

Giống như bang California, mặc dù quy định về tội dâm ô đối với trẻ em tại bang Texas khơng nhắc đến năng lực chịu trách nhiệm hình sự, tuy nhiên việc những chủ thể thực hiện hành vi khơng đáp ứng u cầu năng lực này thì họ có được loại trừ việc chấp hành hình phạt hay không? Trước hết, xét theo độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự, tại Điều

<i>8.07(a) có quy định: “(a) Một người không thể bị truy tố hoặc kết án về bất kỳ hành vi </i>

<i>phạm tội nào mà người đó đã thực hiện khi chưa đủ 15 tuổi, ngoại trừ: (1) khai man và khai man nghiêm trọng khi có bằng chứng cho thấy người đó có đủ quyền tự quyết để hiểu bản chất và nghĩa vụ của lời tuyên thệ; (2) vi phạm đạo luật hình sự có thể nhận thức được theo Chương 729, Bộ luật Giao thông vận tải, ngoại trừ hành vi mà người bị kết án có thể bị kết án tù hoặc giam giữ; (3) vi phạm sắc lệnh giao thông dành cho phương tiện cơ giới của một thành phố hoặc thị trấn hợp nhất trong tiểu bang này; (4) tội nhẹ chỉ bị phạt tiền; (5) vi phạm pháp lệnh hình sự của phân khu chính trị; (6) vi phạm một đạo luật hình sự là, hoặc là một hành vi phạm tội nhẹ hơn, một trọng tội nghiêm trọng, một trọng tội nghiêm trọng về chất bị kiểm soát, hoặc một trọng tội cấp độ đầu tiên mà người đó được chuyển đến Tịa án theo Mục 54.02, Bộ luật Gia đình, để truy tố nếu người đó phạm tội khi từ 14 tuổi trở lên; hoặc (7) một trọng tội nghiêm trọng hoặc một hành vi phạm tội theo Mục 19.02 mà người đó được chuyển đến Tịa án theo Mục 54.02(j)(2)(A), Bộ luật Gia đình.”</i><small>68</small> Tuy nhiên, pháp luật không khẳng định rằng những người dưới độ tuổi này sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm hình sự nào nếu có các hành vi vi phạm. Như đã phân tích ở trên, những đứa trẻ dưới độ tuổi thành niên không loại trừ khả năng được miễn trừ hình phạt và vẫn có thể bị xét xử tại Toà án vị

<i>thành niên. Xét về khả năng chịu trách nhiệm hình sự, tại điểm (b) Điều 6.02: “(b) Nếu </i>

<small> </small>

<small>68 Section 8.07(a) of Texas Penal Code: </small>

<small>“(a) A person may not be prosecuted for or convicted of any offense that the person committed when younger than 15 years of age except: </small>

<small>(1) perjury and aggravated perjury when it appears by proof that the person had sufficient discretion to understand the nature and obligation of an oath; </small>

<small>(2) a violation of a penal statute cognizable under Chapter 729, Transportation Code, except for conduct for which the person convicted may be sentenced to imprisonment or confinement in jail; </small>

<small>(3) a violation of a motor vehicle traffic ordinance of an incorporated city or town in this state; (4) a misdemeanor punishable by fine only; </small>

<small>(5) a violation of a penal ordinance of a political subdivision; </small>

<small>(6) a violation of a penal statute that is, or is a lesser included offense of, a capital felony, an aggravated controlled substance felony, or a felony of the first degree for which the person is transferred to the court under Section 54.02, Family Code, for prosecution if the person committed the offense when 14 years of age or older; or </small>

<small>(7) a capital felony or an offense under Section 19.02 for which the person is transferred to the court under Section 54.02(j)(2)(A), Family Code”. </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39">

34

<i>định nghĩa về hành vi phạm tội không quy định trạng thái tinh thần có thể phạm tội, thì trạng thái tinh thần có thể phạm tội vẫn được yêu cầu trừ khi định nghĩa loại bỏ bất kỳ yếu tố tinh thần nào.”</i><small>69</small> Điều này có nghĩa là trong trường hợp tội danh không yêu cầu về trạng thái tinh thần của tội phạm, thì trạng thái tinh thần phạm tội vẫn cần được đáp ứng, trừ khi trong quy định có yêu cầu loại trừ bất kỳ yếu tố tinh thần nào. Như vậy, quy định về tội dâm ô đối với trẻ em ở bang Texas mặc dù không quy định trạng thái tinh thần của chủ thể phạm tội nhưng điều này vẫn được yêu cầu đối với người thực hiện hành vi. Trạng thái tinh thần được đề cập ở đây là khả năng hiểu biết và nhận thức được hành vi của mình nhưng vẫn có chủ ý thực hiện. Vậy trong trường hợp này, dù Điều 21.11 không quy định rằng chủ thể phạm tội có cần đáp ứng điều kiện về năng lực chịu trách nhiệm hình sự hay khơng nhưng những điều luật chung đã có đề cập đến các yêu cầu này đối với các tội phạm nói chung và tội dâm ơ nói riêng. Do đó, yếu tố năng lực chịu trách nhiệm hình sự cũng là yếu tố cần thiết khi xét đến chủ thể của tội phạm này. Một chủ thể khác cũng đã được đề cập tương tự ở bang California đó là đồng phạm. Những người đó cũng phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi của người khác

<i>trong các trường hợp quy định tại Điều 7.02:”(a) Một người phải chịu trách nhiệm hình </i>

<i>sự về một hành vi phạm tội do hành vi của người khác thực hiện nếu: (1) hành động với loại tội phạm cần thiết, người đó khiến hoặc hỗ trợ một người vơ tội hoặc người vô trách nhiệm thực hiện hành vi bị cấm theo quy định của pháp luật. định nghĩa về hành vi phạm tội;.... nếu hành vi phạm tội được thực hiện nhằm thực hiện mục đích bất hợp pháp và là hành vi đáng lẽ phải được dự đoán trước do việc thực hiện âm mưu.”</i><small>70</small> Có thể thấy rằng trong trường hợp này có quy định về người có yếu tố đồng phạm những người với vai trò hỗ trợ, khuyến khích, có ý định thúc đẩy hoặc có sự chỉ đạo,... Yếu tố người hỗ trợ, thúc đẩy, chỉ đạo này có tham gia trực tiếp vào hành vi vi phạm hay không, đây không là yếu tố loại trừ, vẫn xem là có sự tham gia vào hành vi phạm tội và người này vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự đó.

Nhìn chung, bang Texas cũng như bang California không quy định hay đề cập quá nhiều ngoại lệ đối với chủ thể thực hiện hành vi dâm ô đối với trẻ em, từ độ tuổi, giới tính cho đến chức vụ là ai, họ đều có thể được xem xét xác định là người vi phạm <small> </small>

<small>69 Section 6.02(b) of Texas Penal Code: </small>

<small>“(b) If the definition of an offense does not prescribe a culpable mental state, a culpable mental state is nevertheless required unless the definition plainly dispenses with any mental element”. </small>

<small>70 Section 7.02 of Texas Penal Code: </small>

<small>“(a) A person is criminally responsible for an offense committed by the conduct of another if: </small>

<small>(1) acting with the kind of culpability required for the offense, he causes or aids an innocent or nonresponsible person to engage in conduct prohibited by the definition of the offense; </small>

<small>(2) acting with intent to promote or assist the commission of the offense, he solicits, encourages, directs, aids, or attempts to aid the other person to commit the offense; or </small>

<small>(3) having a legal duty to prevent commission of the offense and acting with intent to promote or assist its commission, he fails to make a reasonable effort to prevent commission of the offense.” </small>

</div><span class="text_page_counter">Trang 40</span><div class="page_container" data-page="40">

35

trong tội danh này ngoại trừ những trường hợp được quy định cụ thể theo pháp luật của từng bang.

b. Dấu hiệu lỗi khi phạm tội

Trong khi đó với quy định của bang Texas (Hoa Kỳ), thuật ngữ mà nhà lập pháp

<i>sử dụng là “intent” tạm dịch là “cố ý”. Thuật ngữ này được sử dụng xun suốt trong </i>

quy định tội danh dâm ơ. Ngồi ra, tại Điều 6.03 Bộ luật Hình sự bang Texas cũng phân loại và giải thích các mức độ về nhận thức trong việc thực hiện tội phạm. Trong đó, luật

<i>đã giải thích thuật ngữ “intent” như sau: </i>

<i>“Điều 6.03: </i>

<i>“(a) Một người hành động cố ý hoặc có ý định liên quan đến bản chất của hành vi của anh ta hoặc đối với kết quả của hành vi của anh ta khi đó là mục tiêu có ý thức hoặc mong muốn của anh ta để tham gia vào hành vi hoặc gây ra kết quả đó”.<small>71</small></i>

Dựa trên quy định trên, ta có thể hiểu là đối tượng phạm tội khi thực hiện hành vi đã có nhận thức một cách cụ thể khi thực hiện hành vi cũng như lường trước hậu quả và mong muốn hậu quả đó xảy ra.

Vậy nên, hàm ý của những quy định này có nét tương đồng với pháp luật tại bang California. Thông qua cách giải thích các thuật ngữ trên, cả hai bang đều cho rằng việc thực hiện hành vi khách quan được xem là tội phạm chỉ khi chứng minh được người thực hiện biết rõ hành vi của bản thân và hậu quả cho hành động đó.

<b>1.4. Hình phạt của Tội dâm ô trẻ em </b>

<i><b>1.4.1. Quy định của Bộ luật hình sự bang California </b></i>

Theo quy định tại Bộ luật Hình sự bang California Điều 288(a) về hành vi dâm ô hoặc dâm ô đối với trẻ em dưới 14 tuổi nêu rõ rằng người cố ý trong việc thực hiện hành vi dâm dục hoặc khiêu dâm, bao gồm các hành vi được ghi nhận tại phần 1, tác động lên toàn bộ cơ thể hoặc bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể của trẻ em dưới 14 tuổi với ý định thỏa mãn ham muốn, đam mê hoặc tham muốn tình dục thì sẽ được xem là phạm tội nghiêm trọng. Kết quả là, người bị kết án sẽ phải chịu án tù tại trại giam nhà nước trong khoảng thời gian 03, 06 hoặc 08 năm. Như vậy, đối với hành vi dâm ô đối với trẻ em với độ tuổi dưới 14 sẽ chịu mức phạt tù là 03 năm, 06 năm hoặc 08 năm tùy thuộc vào tính chất của từng vụ việc.

Đối với quy định tại Bộ luật Hình sự bang California Điều 288(b)(1) về hành vi dâm ô hoặc dâm ô với trẻ vị thành niên rằng người mà thực hiện hành vi được miêu tả tương tự tại điểm a bằng việc sử dụng vũ lực, bạo lực, cưỡng ép, đe dọa hoặc làm cơ thể nạn nhân hoặc người khác bị thương một cách trực tiếp và bất hợp pháp thì sẽ được xem <small> </small>

<small>71 Section 6.03(a) of Texas Penal Code: “A person acts intentionally, or with intent, with respect to the nature of his conduct or to a result of his conduct when it is his conscious objective or desire to engage in the conduct or cause the result”. </small>

</div>

×