Tải bản đầy đủ (.pdf) (267 trang)

ĂN MÀY DĨ VÃNG CHU LAI

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.08 MB, 267 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<b>ĂnmàydĩvãngChuLai</b>

<b>Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

ChươngIChươngIIChươngIIIChươngIVChươngVChươngVIChươngVIIChươngVIIIChươngIXChươngXChươngXIChươngXIIChươngXIIIChươngXIVChươngXVChươngXVI

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

Trời ơi!… Nếu tơi khơng có chuyến đi vào Nam như cánh chim trốn rétmuộn màng ấy, nếu như tơi khơng vơ tình gặp lại, nếu như con người ấyđừngsốnglạithìcólẽcuộcđờitơi…

Tơi vừa mới chân ướt chân ráo ở ngồi kia vào để thực hiện một hành vingangtráivàtộitình:đitìmviệclàm,đitìmnơitrúngụchótcùngcủacuộcđời.Vâng!Đãngótngétbướcsangcáituổinămmươirồimàcịnlậnđậnbỏxứxaqđểtìmcơngănviệclàmthìthậtlàtộitình!Nhưnghỡiơi,biếtlàmsaođược!Cuộcđờivốndĩnóvẫncứhữnghờtrơichảynhưthếcũngnhưtựtrongcáithâmtâmđãqchánchườngmệtmỏicủatơi,tơiđâucótínhngồiviếtlạinhữngdịngnày,mộtviệclàmmàchỉcầnnhắctớithơilàcũngđủthấyrùngmình,qđỗidớdẩnrồi.ViếtLại!Độngtừấymớisáorỗnglàmsao!ViếtLạicónghĩalàSốngLại,sốnglạicáicuộcsốngnửasốngnửachếtấythìcoinhưchếthailần!ViếtLại!Chaoơi,cáihànhviấymớibốcmùingầyngụalàmsao!Vậymàtơivẫnphảikểlại,phảiviếtlạinhưmộtthứmađưalối,quỷđưađường,cócốtìnhlãngqnđicũngchẳngđược.

Tơibốnchíntuổivàđangthấtnghiệp,đúnghơnlàvừamớithấtnghiệp.Tơi,mộtkẻdưthừavừabịbắnrakhỏilềđường.Caomộtthướcbảymươinhưngchỉnặngcóbốnmươinhămcân,hốchác,bắtđầucódấuhiệuthầnkinh,tóc

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

bạc nham nhở, ngực lép, bụng lép, mắt cá chày, da xám ngt, mơi thâm,răngrụnggầnmộtphầnba,ítcười,ítnói,sợánhsáng,sợtiếngđộng,sợđơthị,sợnơiđơngngười,dấuvếtmặccảmtựtiinhằnvàotừngbướcchânđi,từtrongcáinhếchméprụtrè,nửacườinửakhổ…Tómlại,tơilàmộtconnộmrơmkhốnkhổgiữacánhđồngđờiđầygiơngbão.Ấyvậymàcáiđốngdathịtxươngxẩulằngnhằnglàtơiđólạiđãcómộtthờingangdọc,trángkiệnchẳngkémchiai.Cáithờigắnliềnvớinhữngcánhrừngbomđạnbêndịng sơng Sài Gịn, cái thời mà giá như trái mìn Clâymơ màu xanh là câycongvênhấyđừngcónhằmgiữađỉnhđầutơilạnhlẽogiángxuốngthìcólẽchođếnhơmnay,thểxáctơi,tâmhồntơichưatớinỗitồitệdườngnày.Tơiđã thành một lão già, lão già ốm o và sầu muộn. Mà, ơ hay! Tơi đang lảmnhảmcáigìđâychứ?Tơiđangmuốnkểvềngườiđànbàchếtmườimươimàđột nhiên sống lại kia mà. Chà!… Thì ra một khi đã già, đã đánh tuột hếtlượngsinhkhíraphíasauđi,ngườitađâmdởchứngưathanthântráchphận.

Vâng,thưabạnđọc!Thìtơivẫnđangnóivềngườiđànbàđóđấychứ.Ấylàvàomộtđêmhèoiả…Chao!Lạilẩmcẩmrồi.Tộivạgìmàthiênhạđộngnhắctớikỷniệmlạinhấtthiếtcứphảilàđêmnhỉ?Cóthểngày,cóthểsáng,cóthểtrưathìđãchếtchócgìnào?Rõthật…DễthườngcứphảilàĐêmthìvùng ký ức mới có mùi vị thẳm sâu chắc? Lẩm cẩm! Chậc!… Mà thực rakhơnglẩmcẩmthìlàmsaotơicóthểlạcđượcvàocáinhàhàngchốngngợpcỡđệnhất,đệnhịmiềnTâyđó.Cịntướt!Bạnbèmộtthuởkiêudũngcủatơibâygiờgặplại,cũngnhưtơi,saomàngánngẩmqthể!Hầuhếtđãluivềvườn ăn theo vợ, núp váy vợ. Nếu cịn có một người đàn bà chịu làm vợ.Đứathìnhậuxỉn,tốingàynằmtrênvõngnắng,đứathìlụihụitrổngtỉangồibưng,mởmồmlàcàucạu,thằngnàyđangthởdàiphìphịtgiữamộtbênlàbầyconnhemnhuốc,bênkialàthạpgạochỉcịncámmùnđọngquẩnởdướiđáy,thằngkiasốngtrụithùilụimộtmình,hỏinhàcửavợconđâu,chỉgiơcái chai đế lên cười xệch xẹo… Mỗi thằng một vẻ, trăm thằng trăm lối,khơngthămthìnhớ,thămrồi,trởra,lạithấybuồndứtruộttrongnỗithương

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

bạn.Độihìnhđánhgiặcngangtàngnămxưagiờđây,trừvàithằngmaymắnkhơnngoan,chẳngrõnguncớnàolạiđềubịcuộcđờidồnchungvàomộtcụchẩmhui,méomó.Chẳngmaynhậnranhauchỉnhúcnhíchchútxíuconngươi đờ đẫn màu chì. Dĩ vãng… Kỷ niệm… Nhớ thương… Hết thảy đềuchìm trong bụi thời gian mốc thếch. Càng buồn! Biết vậy chả nên gặp lại,chảnêntìmđếnlàmgì,chỉtổbẽbàng,tannátlịngdạhơn.Cánhrừngnămnàođãkhơngcịnbóngdángmộtlồicâycũ,mảnhđấtnămnaođãphailợtsắc màu, một lớp người xa lạ ở đâu đến hay vừa mới nhớn nhao lên đãnghiễmnhiênthaythếhọrồi.

TrongsốđócómộtcậugiaoliênbâygiờlàphóchủtịchhuyệnphụtráchtàimậutênlàQnđãbấtchợtnhậnratơi.Cịntơithìchịu.Mườisáunămtrờidằngdặcđãtrơiqua,khiđónómớichừngmườiba,mườibốntuổi,nayđãngồibamươirồi;khiđónóbélóccócnhưcáitẩy,nayđãthànhơngphóchủ tịch đạo mạo phương phi, ngực nở bụng nở, mông nở và ngay cả cáimiệngcườicũnghếtsứcnởnangthìthửhỏilàmsaotơicóthểnhậnrađược?Tuổigiàdừnglại,tuổitrẻvunvútđilên,âuđócũnglàchuyệnthường.Nóhỏitơivàođâyhồinào?Vàolàmgì?Saogiàthế?DịmnhươngcốnộicủacáiơngHaiHùngđộitrưởngngàyxưa.Biếttơilơvơláováo,nóbảolênxe.Cho anh nếm mùi chiều chuộng của con gái miền Tây. Mấy ông Bắc Kỳsống dại bỏ xừ, chỉ biết đạo mà khơng biết đời. Ừ thì đi! Thời buổi lịngngườinhạttựanướclãaobèonày,ngườiquencũchịunhậnranhauđãq,lạicịnrủđinhậu,đirongruổiphươngxathìcàngq.Cậuđộnàykhánhỉ?ĐãravẻmộttayápphecỡĐơngDươnggớm!Dươnggìđâuanh.Mệtthấymẹ!Khơngmấyngàylàkhơnglangthangnhưchóđạplửathếnàydểmóchàng,kiếmhàng,đểdịtìm,đểtiêuthụ,đãqđã…Chuyệntrịlungtung,gàgàgậtgật,địnhhỏithằngnàythếnào,thằngkiarasao,cơkiarasaonữanhưngtiếngcassetsecứđậpthùngthùngvàomangtai,khiếnchảnóiđượcgì,cũngchảngheđượcbaonhiêu.Chán.Vàmệt.Vàkhơngmuốnbiếtthêmgìnữa.

Sẩmtốithìxeđếnnơi,nhọcnhằnđểlạiđằngsauhơnhaitrămcâysố,hai

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

con phà và hàng nghìn những cảnh đời trái ngang. Xà quầy xà quạng mộtlúc,xedừnglạitrướccửamộtnhàhàngnằmsâutrongvườndừanướccóvơsốkinhrạchcắttớicắtlui.Kỳlạ!Ngaytừgiâyphútđầutiênbướcxuốngxe,tồn mình ngợp choáng trong hàng trăm ngọn đèn các cỡ, trong mn vànâmthanhcácloại,vừagợichấtbồnglaivừabảnglảngmùiđịangục,tơiđãthấytrongngườichộnrộnmộtcáigìđókhácthườnglắm!Rấtkhácthườngmàkhơngthểđốnhiểuđượcđólàcáigìhết.Khơngngờ…

Khoan!Trướclúcgặpcơấy,tơiđãgặpmộtcơgáikháctrẻhơn,trẻchỉbằngphânnửatuổitơivàlạiđẹpnữa,rấtđẹp.TrơngnhangnhácmộttàitửHongKongchunđóngnhữngvaidiễmlệ,trongtrắngvàusầutrongnhữngbộphim thấm đẫm hồn Quỳnh Dao. Cơ bé là gái bán bar trong biên chế nhànướcchodễgọi.Tứclàcáithằngtôiđangngồilọtthỏmgiữamộtquánbiaôm bề thế trong bộ dạng nhàu nát, lôm nhôm và mùi mồ hôi trộn mùi bụiđườngchuanặc,chuađếnnỗichínhtơicũngngửithấy.

Khốn khổ! Từ ngày bước chân ra khỏi rừng khơng cịn làm thằng lính tớigiờ, tơi đã một lần được biết bia ôm là thế nào đâu. Cho nên mặt mày cứduỗidệtravìcảmđộng,vìngơngác.Khơngcảmđộng,ngơngácsaođượckhicơbétrắngnõnnhưmộtquekemvàthơmcũngnhưmộtquekemsữaấyeấp,tỉmẩnchămchútchotơitừnglitừngtí.Bằngnhữngđộngtácdundáng,uyểnchuyểnnhưsươngkhói,cơmởbia,rótbia,gắpmồi,bỏđá,hỏinhỏ, cười nhẹ, đặt vào tay, đưa lên miệng, nghiêng khẽ, châm thuốc, traođũa,đổithìa,ứhự…Dịngnướcmenêmdịuchảyrócrách,chảyxốixảvàongực,cuốntheocảánhmắtnaitơcóviềnxanhmàulámạkhơngrõvìsaocứrượibuồn.Tơiuống.Khơngphảilàuống.Lâuqmớiđượcuống.Thầnkinh phồng lên, mạch máu dốc ngược, các lỗ chân lơng giãn nở… Nhữngchiếckhănrắcđáướplạnhrồilạinhữngchiếckhănướpnóngngàongạtnhưcảmộtvườnhoaúplênmặt,lênmũi,lêntrán,phủvàocảcổ,cảngực.Thơmvàchua,chuavàthơmnhàotrộnđếnchóngmặt,đếnchungchiêng.Tơicười

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

nhạt. Nửa nhạt nửa mặn. Cười hị hị. Lại uống… Cơ bé cũng uống. Uốngkhơng kém gì tôi. Uống hơn tôi. Uống giống tôi. Như uống nỗi niềm. LonHeniken mở rôm rốp như đại liên, 555 xé rồn roạt như xé vải. Điếu nàychưahếtđãquăngđiđốtđiếukhác,cáccụclửathinhaucháyđỏtrênnhữngcáimiệngcười,mếu,hát,nhầymỡvàsủibọt.Dườngnhưtấtcảsắprơivàocơnđộngkinhtànđộcvàngọtngào.

Tơikhơngtrảlời,khơngthểtrảlời,chỉkhẽrùngmìnhchovịmặntừcâuhỏiimlìmđóchảytừtừxuốngđáyruột.Giờiạ!Trongcảcuộcđờinhọcmệt,tơinàođã có bao giờ được nghe mộtgiọng hỏi dịu mềm đến thế, nhõng nhẽođến thế, giọng hỏi đàn bà vừa là của mẹ, vừa là vợ, vừa là con. Gần nămmươituổi,hailầnphảilịng,mộtlầnlấyvợ.Ănởvớinhauchưatrịnhaicáitếtthìbănggiá,sấmchớpchuivàonhà.Tơichánanhlắm!Tơikhơngchịunổianhnữa.Anhlàmộtthằngđànơngvấtđitừtrongrangồi.Ngủvớianhcứ như người bị tra tấn ấy. Thà ngứa ngáy đi ngủ với thằng xích lơ cịnhơn… Mất vợ, tơi chả buồn chả đau, một con đàn bà nói năng như thế cócịnravợnữađâumàđau,chỉbựcmìnhtíchúttrướcnhữngcâuhỏiácýlẫncảthiệnýcủangườiđời.Cũngnhụcthật!Chỉcóđộcmộtviệclàlàmsaochocái đó cong lên, hứng khối mà cũng khơng xong thì tơi đáng vất đi thật.Đànhvậy.Baonhiêuxunglực,nộilựcđãdồnhếttrongchiếntrậnrồi,cịnsứcđâunữamàuốncongngườiảlênđược.

-Emtháobớtkhuyáochoanhnghen!Vơnhàhàngbậnqnphụctrơngkỳnhưng mà… đẹp. Anh Ba Qn chủ tịch nói anh Hai ngày trước là sếp bựcủaảnh,ảnhdặntụiemphảiđốixửvớianhHaithiệtđànghồng.

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

Anh…Em…Sếpbự…Đànghồng…Trờiơi,cáilãogiàhơihámcóccáycómỗibộđồlínhkỷniệmlấytừhốctủramặcmàcũngcịnđượcâuyếmgọilàAnhtừmiệngmộtđứacongáiđẹpnhưsaosa.Tơiuống.Lạingửacổuống. Mặc dù khơng thích uống, khơng thấy ngon, chỉ thấy những búngnướcxàbơngnhằngnhặngtrànvàocổ.

Ngồi trước tơi, hồn tồn tương phản với tơi là khn mặt lồ nhồ lúctrươngphìnhra,lúcteoquắtlạinhưrọichiếutronggươngdịdạngcủatayphóchủtịchtrẻtraiđỏđắn.Hắnnháymắtsangtơi.Cáinháytrămý.Vừadễthương vừa đểu đểu. Tôi chỉ hiểu được một ý: Đối với cái nhà hàng thuộcthứxịnbậcnhấtởvùngngãbasơngHậunày,thưaanhHaiBắcKỳ,thằngembaogiờcũnglàthượngkhách,làkháchsộp,kháchquen,làngườinhà.Tơigụcgặcđầu.Đúngthơi.Chỉcầnnhìncáidángậmạchcủabàcửahàngtrưởngtetáichạyra:ƠichúBa…vàcáicáchmấycơnhânviênnuộtnàóngảnhấtbảonhaudồncảvàođâyngồibâuquanhhắn,mớmnếmchohắn,hờngiận trách móc hắn, cả cấu véo lẫn cắn vào cổ, vào vai, vào đôi môi lángnhẫy của hắn… Cũng đủ hiểu. Hắn là ơng Hồng. Và tơi lại là sếp bự củngHồng.Oaiđấychứ?Khốnnạn…

Vừanóitớiđó,cơbédừngtắclại,haibàntaylóngngóngcầmlấycáinàyrồilại cầm lấy cái kia. Tơi nhìn ra: Ánh mắt nghiệt ngã của cửa hàng trưởngđangnhìnxốyvàocơtatừngồicửa.À,rathế.Tơibậtcườikhấclênmộttiếngvàmộtlầnnữalạitránhnhìnvàocặpđùitrắngđếnlốmắtđangtuồnrakhỏiviềnchiếcváyminidướigậmbàn,ngaybêncạnhđơiốngquầnlemnhembọccặpgiịteocơcủatơi.Tơilạicườikhấclêntiếngnữa.Chắctiếngcườirõchánnênconbéxịmáxuốngnhưngđơimơinhỏxíumàuhoabằng

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

lănglạiuốnlênhờntủi.Ánhmắtcủabàtrưởngcửahàng,cặpmơicủaconbéđãmáchbảochocáikhốinãoqưcụcmịchcủatơihayrằng:vịtrícơngviệcnơiđâyrấtthơm,songcũngrấtchilàtạmbợ.Muốnđượcbiênchếdàidài,phảiđốtlàmsaochokháchnónglên,vui,hứng,đếnlầnnàyrồiđếnlầnnữa,lầnnữa,qnmình,qnlncảsốlonbiabịquẳngxuốnggầmbàn,số vỏ 555 được vất vào sọt rác, quên ráo trọi, chỉ còn bồng bềnh đùi non,mơihé.Càngbồngbềnhnhiều,càngqnnhiều,càngkhẳngđịnhnănglựccơngtác,trìnhđộnghiệpvụđểmởđườngtiếnsâuvàobiênchếchínhthức.Vàconbésay.Sayramặt.Thỉnhthoảngnấclênmộttiếngcụtngẫng.Cólẽgiốngnhưtơi,conbékhơnguốngđượcnhưngphảicốmàuống.Đâylàtrậnđánh giành giật chỗ đứng, đây là yếu tố tiên quyết để tạo nên tư cách củamột nhân viên nhà hàng, nơn mửa cũng phải móc họng ra mà uống, chếtcũngphảiuống.Quảvậy,thithoảng,tơithấycơtađứngdậyđiđâumộtlát,khi trở lại, mặt mày có vẻ nhẹ nhõm hơn. Cái nhẹ nhõm của một kẻ vừahồntấtxongviệctoilethayóimửa.Tơitộitình,cơcũngtộitìnhdìunhauquacáibuổitốicuồngmênày?Nhưmộtconmèoốm,cơnépnhẹvàotơi,dựađầuvàovaitơi,thởdàicầmlấyngóntaycáicủatơilênnhấmnhènhẹgiữa hai chiếc răng cửa nhỏ xíu, lạnh buốt. Rồi lưỡi… như lưỡi rắn. Rợnmình,tơivộirútngóntayrakhỏicáimiệngtươinhưhoađangcóchiềuúahéo ấy. Nào, tơi chơn vùi cảm giác. Bật lon đi, bật nữa đi cơ bé, nữa! Tơingửacổuống.Vừauốngvừađồnglỗvớicơlénđổxuốnggầmbàn,vấtcảlonngunvẹnvàosọtrác.Mỗiâmthanhócáchhaycụckịchtừdướiđấtdội lên lại gây cho tơi một khối cảm ngây dại, khối cảm được trả thùngầm.Trảthùai,trảthùcáigìthìchínhtơicũngkhơngbiếtnữa.

Mộtmũigiàythúcnhẹvàocẳngchântơitừphíatrước.Tơingẩnglên…Gãphóchủtịchchoaiconvừanháynháymắtvớitơivừakínđáolắcđầu.Vậylà gã biết tơi đang làm cái trị gì. Tơi cười nhệch. Ngượng q! Rồi bỗngdưngmuốnnổiquạu.Cũngvìnhữngbảnmặtviênmãn,bọngmỡnhưgãmàtơi trở thành thất nghiệp sau khi đã cố tỏ ra nhã nhặn giáng vào giữa sốngmũitaytổnggiámđốcấyđủbốncáitátchiađềuchotráiphải.Gãđã…mà

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

thơi.Cáigìđãqualàchoqua!Chỉngunviệcchợtnhớlạithơilàcũngđủđiênkhùngmuốngâymộtcáiántửhìnhrồi.Tơikhơnguốngnữamàngồiim.Mộtnỗibuồnxốynhứcđộtnhiênthổirítởtrongđầu.Cáiđầuấygiờđâyrũxuốngđiêutànnhưmộtconsâurượuhếtbềcứuvãn.Gãphóchủtịchmồimộtđiếuthuốcâncầnđưachotơi.Tơingẩnglênvànhậnthấyánhmắthắnthậtvơtưvàhiềnlành.Nhưvậyhắnkhơnglấycáisựviệctơiđồnglỗvớiconbébóclộthắnlàmbậnlịng.Tơibỗngthấyvịnể.Gầnđâytơisinhbệnhhaynểnangnhữngđứalắmtiền.Cótiềnlàcóphongđộ,cócáiuynằmởđâukhơngthểgọitêntrongdángđiệu,cửchỉ,trongmỗikẽrăng.Nểlắm!Nể lắm! Thì từ lúc vào đây, tơi đã chả nhìn hắn với đơi mắt khác đi là gì.ThậmchícịngượngnhẹkêuhắnlàƠng…ƠngBathaychokêumày…Hắnnháymắt.Mẹkiếp,lạinháymắt!

-Cáigìvậy?Tơihoảnghồnkhinhìnthấymộtgiọtnhamthạchrơixuốngmubàn tay sần sượng của mình, cháy buốt. Cơ bé khóc. Khóc ngon lành. Đơivaimảnhdẻmàuthạchcaođểtrầnkhekhẽchaonghiêng.Nókhóchayrượukhó?Cảnhgiác,tơiđánhmắtnhìnsang:chẳngrõnữa,chỉthấynướcmắtnórơilãchãtrongtiếngnấccốkìmlại.

- Em khổ lắm!… Em đâu có muốn thế này… Chỉ vì má em, vì lũ em củaem…Emkhơngđi,chúngnókhơngcótiềnhọc…Hức!Hức!Ruộtgantơibất giác hức theo. Một niềm thơng cảm mênh mơng nhận chìm tơi xuống,rầnrậtchảytúaramấyđầungóntay.Tơiquờquạnglụctúi.Hơimen…Lờihát… Tiếng khóc… nước mắt… Cặp đùi… Cánh vai chim sẻ… Nhịp thởnghẹn ngào… hức! Ráo trọi những tiểu tiết lăn tăn đó đã cơ lại thành cảmhứng mã thượng sẵn sàng vứt bỏ cuộc đời để sớt chia, để che chở. Nhưngkhốnthay,bốncáitúitrênngườitơiđềurỗngtuếch,nắnđinắnlạivẫnchỉcómiếnggiấyghivàibacáiđịachỉcủabạnbè,tấmvétàungồi.Cáimùigiàylạihích,mạnhhơnmộtchút.TơinhìnlênPhóchủtịchchoaiconmặtmàytỉnhbơkínđáotuồnnhanhchotơiquagầmbànmấytờgiấybạcgiàtrongkẽ

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

ngóntaynhưlàmtrịảothuật,haimươitờnămngànxanhđếndễchịu.Tốtrồi.Tơibỗngngồithẳnglêntrongmộttưthếkhácvàthậtlàtựtin,trầmtĩnhđẩy cho nắm tiền đi tiếp cuộc hành trình ảo thuật vào bàn tay cơ bé đangchẳnghiểuvơtìnhhaycốýđặthờtrênđùitơi.

Năm ngón tay thon gầy, trong suốt, móng sơn nhũ, cầm tệp tiền khẽ rung,thả ra… bấu chặt lấy và rồi im lịm. Cám ơn anh Hai! Từ cái miệng congcong, bảng lảng chút hương vị của bia, của hành tỏi, của thuốc lá, của hạttiêu,củađànbàlượntoảvàomặttơingầyngậynơnnao.AnhHai!Tiếngnóinhớtnhầytừmiệnggãphóhuyệntrưởngbayquamặtbàncàogãivàotaitơinhồnnhột.Thấythếnào?

- Lại cịn gì. Đuỗn mặt ra thế kia là muốn hết chịu nổi rồi. Một đêm, mộtđêmchẵnvớibénghen!Rẻthối.TrămnghìnbạcmàđượclàmchủcảmộtthânhìnhkiềmdiễmdườngkiathìởngồianhHaicónằmmơcũngkhơngra,tántỉnhcảđờicũngkhơngđược.Ưngnhé!Tơibaotrọngói.

-Em…Emcịncongái.Emchưacóchồng.Emkhơngthể…Sợlắm!

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

Bấtgiáctơicũngnắmtrởlạibàntayấy,vỗnhènhẹtrongcảmxúchàohiệpchợtlchợttắtnhưđốmtrắngmachơi,lạinhưcóngọnlửađốtrừngcháynổlốpđốpởđâuđórấtsâutronglồngngực.Chẳngdừngđược,nhưcóutinhquỷsứđùnđẩy,mấyngóntaytơikhơngrõtạisaolạitrượthẫngxuốngcái mảng trăng trắng, nóng hỉm ở phía dưới và thề có thánh thần, dầu cholịngdạlúcấyvẫnsángtrong,nhưngvậtthểcịngqueođenđúagọilàtayđóvẫnnấnnádừngnghỉđơichúttrongcáisởndagà,mụmịvàngâydại…Đúnglúcđó,vâng,tơinhớlàđúngvàolúcđó,mộtcáisởndagàkhác,mạnhmẽhơnđãquậttơingayđơtrởlại.Trờiơi!Phảichăngcáiđiềuchộnrộnmơhồtừlúcđầuđặtchânđếnđâybâygiờđãxảyra?Từcănphịngkếbên,cănphịngrộngrãi,khangtrangnhất,cóốpđáđenquanhtường,cóđènchùmđủloạimàusắc,tonhỏtreotrêntrần,cómáylạnhchạyrìrì,córiđơbằngnhungthexanhchekíncáccửasổ,cănphịngchundùngđểđóntiếpkháchđặcbiệt,bấtthầnnãthẳngvàođầutơimộtgiọngnóiđànbà:

- Anh lạnh hả anh Hai?… Để em đưa anh Hai về phịng nghỉ một chútnghen!

Nằmnghỉ…Aiởlại,cóphịngtươmtấtnghỉngơi…Vớvẩn!Tơitựmắngmình.CơấychếtởmiềnĐơng,đâylạilàchótcùngmiềnTây,hồnmabóngquế có vật vờ thì nơi âm phủ lấy đâu ra phương tiện hiện đại như kiểu cáiToyota của thằng cha Quân để vật vờ xa xơi đến thế. Vớ vẩn! Láo kht!Chếtrồi.Chơnrồi.Chínhtaymìnhcướpxácrồicũngchínhtaymìnhchơnchứaichơnmàcịnámảnhbệnhhoạn?Mẹkhỉ!

Từ phòng bên rầm rộ vang lên một tràng vỗ tay rồi sau đó là một cơn lốc

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

-Cịntơi,vớicáilogicnghitrườngđangmởrathơngthống,đangrấtcầnnhữngnănglựcthựcsựchocơngcuộcđầutưàovàonhưtháclũ,tơilàxincứmạnhdạnnânglychúcsứckhoẻđồngchíuỷviêntrungươnglàvừa.-Hoanhơ!Hoanhơtầmnhìncủanhàbáo.Tơilànhàkhoahọc,tơicũngxinchúc mừng đồng chí nữ uỷ viên trung ương Đảng trẻ tuổi nhất, can đảmnhất,giàunănglựcnhấtvàđẹpnhấtquốcgia.

- Khoan! Tơi có ý kiến này. Chúng ta chỉ lo chúc tụng tung hô mà khơngnhìnra chị Tư có những khiếm khuyếtcơ bản gì à? Khơng được, trên tinhthầnnóithẳngnóithật,tơixinphêbìnhđồngchígiámđốcqchútrọngvàocơngviệcmàítđểýđếncánhân.

- Tơi xin các anh, các anh vì thương mà cứ nói q lên như vậy, nghe kỳlắm!Tơivẫnlàtơi,trướcsaugìrồivẫnlàtơi,làTưLan,mộtlịngmộtdạvớibàconnghèokhổ,vớisựnghiệplàmgiàucủatỉnhnhà…

…AnhHaithươngemthiệthơn?…Thiệt!Thươngnhiềulắm!Thươnghơncảmạngsốngcủaanh.Saunàyemcóốmđauqcụtanhvẫnthương.Dóc!Dùđờiemcóvàotùratội,anhcàngthương.Dócnữa!Vàngaybâygiờem

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

Nóixong,tơimớithấytrốngtrếnhcảngười.Trờiạ!Nhàhàngsangtrọngthếnày, khách khứa tồn loại xịn, áo quần mặt mũi như tơi mà dám xưng làthượngkháchthìthậtlà…Cũngmay,gãdịmchừngtơitừđầuđếnchânmộtchútrồilầmlìtránhquamộtbên:

Ănmày,kệbốtao,miễnlàmàyđãđứngtránhsangmộtbên.Bànchânđidépđứtquaicủatơidừngsựngrồilạitiếptụcchuyểnđộng.Khỉkhơ!Cảđờitrảgiáchotínhhồngbàochưađủsaomàtớitậnđâycịnđịnhnổinóng?Lặt

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

Vàbỗngthấychóngmặtdữdội.Nếukhơngvìsứcquyếnrũcủagiọngnóima quỷ kia thì từ lâu, tơi đã không chịu nổi cái mùi này. Một thứ mùi vịquandạng,sungmãn,mốcmácvànonêđếntộtcùng.NógiốngcáimùitanhtanhlờmlợmcủacâylávừabịmảnhB52phạttrụi.Cóthểliêntưởngấylàbệnh hoạn, là q khích nhưng ở tơi nó đúng là như vậy. Hơn như vậy.Nhưngđólàchuyệnmùivị,xinbạnđọcbỏqchosựlanmangiàcỗicủatơi,cịnlúcấy,xunquanhữnglànkhóithuốcsềnsệt,xunquamộtcánhrừngtayngắndàiđentrắng,trồisụt,quangànvạntiếngồnchátchúa,cuồngnộcủamộtbãiđàovàng,đàođáđỏ,qualncảnhữngđơimắttrịnđẹp,vằnlêntiasángngưỡngvọng,tiaganhtịcủađámlụclâmhướngvềchủtướng,tơi thấp thỏm sục tìm khn mặt có giọng nói ấy… Vừa sục tìm, tơi vừamongrằngkhơngphảilànónhưnglạithầmhyvọngrằngnóchínhlànó.Khơngphảinó,chuyệnấythườngrồi,tơilạisẽthanhthảntrởvềbànnhậubêncạnhconbéngọcngàđẫmnướcmắtcủatơi.Nhưngnếu,điềunàychỉcóthểxảyraởcáitỷlệmộtphầntriệu,đúnglànóthìsaođây?Trờiơi!Cảmộttrái núi khổng lồ những kinh ngạc, những nghi vấn, khổ sở… sẽ cùng mộtlúcậpxuốngtơi.

-Tuyệt!Mộtýkiếnhay.Tạcđi!Sẽmờimộtnhàđiêukhắcgiỏinhấtquốcgiatớiđây.TấtnhiênkhơngphảilàcáichalàmtượngBácởbếnNinhKiều

</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">

Trướccáinhìnlồnhồmắtcậnmắtviễncủatơilàmộtngườiđànbàđứngtít xa ở tận góc phịng đằng kia. Vừa nhìn thấy bà ta, tơi bỗng thoắt rùngmình,tưởng như vừa nhìn thấy một hìnhảnh rất đỗi quen thuộc ở sâu lắmtrong tầng ký ức. Nhưng nhìn kỹ lại, giống một ảo ảnh, cái hình tượng ấydầndầnbiếnmất,rồibiếnhẳn.Sươngcủatơingàyxưamảnhkhảnhgầygị,chỉcóđơimắtlàtosongcáinhìnbaogiờcũngelệ,rụtrè.Sươngítnóilắm,nếu phải nói thì cũng là những tiếng nói nhỏ nhẹ như nói thầm và điệu bộnữa, lúc nào cũng ẩn vào, co vào thật sâu trong mình. Còn ở đây là mộtngười đàn bà trên bốn mươi tuổi, đậm người nhưng gọn, mái tóc dày dặnchảilậtrasauđểlộvầngtránđẹpvàsáng,mộtchiếcsơmimàuxanhnhẹcắtkhéo,kiểumaynềnnã,khơngqcầukỳnhưngcũngchưađếnnỗiúixùi.Trêncáicổtrịnvàtrắngnhưcổcủamộtcơnữsinh,làmộtkhnmặtsangtrọngvàthanhnhẹ,mộtđơimắtthơngminh,nhânhậuđấymàcũngsắcsảouynghiđấy,đặcbiệtlàcáimiệngđangnóirấtcódun,hàmrăngđềuvàtrắng,cómộtchiếcbịtbạcởgầncửamiệng,chỉphảikhmơithỉnhthoảngnhíulạithànhmộtnếphằnchạyngượclênmátrơngkhắckhổvàhơiangácmộttí,mộttíthơichứnhìnchungđólàmộtkhnmặtphụnữdễnhìn,dễgầnvàcảdễthươngnếunhưđơimắtkiakhơnglúclúclạitoảranhữngánhbuồnkháclạ,mộtcáibuồndaydứt,miênman,ẩnvàotrong,khơngrõhìnhthù,buồnngaycảtrướcmọilờitunghơ,tánthưởngnhưlúcnày.

Tơithởphàođứngdậy,lạilenlénđira.Thếlàkhơngphảirồi!Làmsaocóthểphảiđượckiachứ?Rõthậtlàdớdẩn!Mườisáunămtrờimớilịdịtrởlại bưng biền quen thuộc, nhìn đâu cũng thấy lởn vởn những kỷ niệm đaubuồncả.

-NhâncóanhChínbíthưtỉnhuỷởđây,tơicũngxinvuimừngthơngbáovề

</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">

chuyến đi Hà Nội gặp đồng chí phó chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng vừa rồi.Nói chung là hết sức tốt đẹp. Đồng chí hứa là sẽ chấp nhận cho ta ký trựctiếpvớihãngUây-nếtRaocủaAustraliamộtkhuchếxuấtgồm800nhàmáylớn nhỏ nằm tại ngay mảnh đất ven rừng này. Nếu trôi chảy, báo cáo anhChínvàcácanh,tacóthểbắttayvàokhởicơngngayđầunămtới.Tơiđãnghĩđếnmộtkháchsạnbasao,khơng,phảilànămsaocủatỉnhta,bắtđầuvàothiếtkếdầnđilàvừa…

…AnhHai!VùngnàycólínhĐạiÚcmớiđiềuvề.NókhơngácbằngthằngĐạiHànnhưngchỉlắm!Nócũngcóthểởtrầnbơilọ,cũngdámdìmngườihếtngàynàyquangàykháctrongsìnhlầyhơithốiđểphụckíchbằngđượcmình.Ynhưlínhđặccơngđàngmìnhấy.Anhnóibộđộiđiđứngkỹcàngnghe!Chớđểmấtngóntay!Tạisaotơicóthểsơýđượcđiềuấynhỉ?Ngóntay… Với vẻ mặt của một kẻ vừa giẫm phải bị cạp, tơi hoảng hốt ngoắtngườilộntrởlại.

Ngườiđànbàấyvẫnđangnói,tiếngnóinhỏđi,nhẹđinhưđãracáichiềumệtmỏi,mộtbàntaygiơlênxắnmềmmại,đầygiớitínhvàokhơngkhí…Bàntayphải!Tơivộinhìnngấunghiếnvàođó…Và,trờiơi!Chảlẽđócóthểlàsựthậtđượcư?Rõràngtrongánhsángmaqicủahàngchụcngọnđèntpnửatímnửaxanh,bàntayấyphìnhtora,đỏbầm,thiếumộtngón,ngóntrỏ,tiếnsátlại,vảthẳngvàomặttơiđếnsasẩm,đếntốitămđầuóc.Vịnglịxohangỉcủakýứclạibungmởcáireng!Tơinhaongườiđứngbậtdậy,miệngngápngáptheocáikiểucủangườiđãuốngnomộtbụngnước:

</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">

Sương…BaSương…CóđúngSươngkhơng?Saolạithế…Cáiphảnngựctừ đâu lững thững hiện đến như chiếc xe lội nước M13, ấn bẹp tôi xuống.Cái ông già này kỳ cục! Đang không đứng dậy làm chi vậy? Kệ! Tơi lạiđứng.Conngươinhưmuốnlồirakhỏitrịng.Ngóntay…Kìa,ngóntay!Saolại…Ngóntay?

Chắclúcấydịmbộdạngvànghecáicầncổđangphátranhữngtiếngkhèkhè như rắn mai gầm của tơi kỳ cục thật nên các vị quan đầu tỉnh bắt đầuquaylại,ngơngác,thìthầmxơnxao…Ngườiđànbàcũngđộtngộtngừnglời…Trongmộtgiây,haiánhmắtvanhaucáirầm!Vàcùnglậtnghiêng.Chỉkhác,nằmtênhhênhdướilềđường,mắttơichợtnhắmnghiềnlạitrướcđộlốsángdữdộicủasựthậthiểnnhiên,củabàntaythiếungónvừarụtvộilại,bốirốigiấuxuốngcạnhbàn.Trờiơi,nếutrướcđómộtgiây,tấtcảđangcịnchìmtrongsươngmùảmđảmthìgiờđâybàntaykia,đượcthêmsựphụhoạđắclựccủagiọngnóiđãlàmnổtunglênhếtthảy,soitỏhếtthảy,soitừtiểutiếtđếntổngthể,khơngthểtrộnlẫnvớimộtaikhác.Đơimắtkiađangnhìnlảngđisaumộtkhoảnhkhắctốisầm,chấpchớixẹtquarấtnhanh.Tiếngnóicủabàthấpxuốngđếnâmu:

- Dạ! - Cái phản ngực khơng nhúc nhích, trên mơi thống một nét cười bíhiểm.ƠngtakêulàởbanthanhtrabộvàcứlắpbắpgọimộtcáitênSươngnàođó.

Một đám khói màu da cam đột nhiên trơi qua, phủ đầy vào mắt người đànbà.Saumộtthốngrùngmìnhớnlạnh,bàtacười,lắcđầu,vẻmệtmỏi:

Trongchớp mắt, chưa kịp nói, chưa kịpnghĩ gì hết, cái thể xác suy nhược

</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">

-Ủa!SaoanhHaitrợnmắtlênnghesợquávậy?Giọngnóichớgiọngnóinào nữa. Chỉ có dân vùng Sơng Hậu mới có cái giọng như thiên hạ kêu làNamBộrặtnhưthế.TừBắcMỹThuậntrởlên,tiếngnóinghenhẹhơn,đếnSàiGịnthìbắtđầulaigiọngHàNộirồi.SắpbịHàNộixâmlượclầnthứhairồi-Cơcấttiếngcườithậtgiịn.

Tơi lại sờ tay vào túi định làm một cú puộc-bao trống rỗng như hồi nãy

</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">

- Thiếu chịu. Thừa, boa luôn cho mấy em. Bảy trăm nghìn. Được chưa?Thơi,mìnhbaiđianhHai!Thịxãvềđêmcịnnhiềucáilạ,khơngnênnấnnámãimộtchỗ,phíhồi!

Dùlịngdạđangcịnnhiềungổnngang,theođúngthóiquencủacảmộtđờikhắckỷvàtằntiện,nhìnđámgiấybạcđótơikhơngthểkhơnghíthà.Bảytrăm…Gầnmộttriệucơà?Đâu?Làmgìtớichừngấy?Mộtphầnbahoặccùnglắm,chỉđángmộtnửa.Màtơiđãnođâu?Đãănđượcgìđâu?Gầntriệubạcmàcịnđóiư?Bốkht!…Thơi,nhưngmàkệnó,kệbọntrọcphúmới,nó mạnh tiêu thì mạnh làm, mình biết cái gì mà xót ruột hộ. Tơi kéo tuồntuộthắnđếntrướccửacănphịnglộnglẫyấy.

-Hơ…Ha…-Hắngậpbụngxuốngmàcười-Duidẻqxá!ỞcáixứNamBộnàycótớihàngtỷngườicụtngón.Emcũngcụtđâythơi-Hắnđưabàn

</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">

taymấthaingónlên.Chỉsợcụtcáikiachớcụtngónnhằmnhègì.Cáichínhlàbảchưa…cụtngực.Anhthấykhơng?Bàlớntuổirồimàngựccịnngonnhưbọncongáimớilớn.Há!Nhưngmànè!Bộanh…anhngủvớibảrồisaomàmặtmũinhớnnhácthếkia?Chắcđãhả?-Chợtthấyvẻmặtchắclàthiểunãolắmcủatơi,hắnkhơngcườinữa-Nóiđùa,thờiấyemcịnconnít,lạiởtíttrạmgiaoliêntrêncăncứ,chịBanằmlútdướivùnggiápranhvớitụianh, lâu lâu mới gặp một lần, tồn gặp ban đêm, gặp vội như chó đạp lửa,đâucóbiếtmàyngangmũidọc,chântaythiếuralàmsao.

Tiếng"ơi"vàtiếng"thế"ngheracóvẻbịnrịnthậtsự,dùrằngtơivẫnbiếtđóchỉlàmộtthứkỹthuậtníukéocủabấtcứcơsẹc-vianào.Ănkỹthuật,uốngkỹthuật,hátkỹthuật,ngậmngùimùimẫn…hếtthẩyđềukỹthuật.Nhưngsao giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay tơi lai bỏng buốt đến thế? Chả lẽbỏngbuốtcũnglạilàkỹthuậtnốtư?

-CóthểanhHaicũngquanniệm(Cáigìmàquanniệm?Hỏngq!Từngàygiảiphóngđếnnay,cáccơgáiNamBộbắtđầunóinăngcứngngắcnhưmộtcánbộđồnchuntráchmấtrồi!)emgiốngnhưmọiđứacongáikhácmộtkhisachânvàođây-Giọngconbéthậtrầurĩ-Nhưng…Màthơi,dầndàrồianhHaisẽhiểu.Mongđượcgặplạianh…AnhHaiđimạnhgiỏi,emvề.Nói rồi, với dáng hình đẹp và buồn đúng như nhân vật u trầm của QuỳnhDao, cô gái đi xiêu xiêu sang bên kia đường. Nơi đó có một thằng nhỏ

</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23">

khoảng14,15tuổi,vậnmayơquầncụt,dángchừnglàemtraihaycháuchắtgì đó, đang ghếch chiếc xe đạp tàng tàng đứng chờ. Thống chốc, hai cáibóngnhỏbéđãkhuấtdạngởđầuconđườngkhuyakhoắt.

Tơibỗngthầnngườiranhìntheo…Mọiáccảmvềcơbéđượctíchtụđầutựdưng lở vữa dần ra. Cũng là một nỗi niềm ngang trái, cũng một thân phậnnhọcnhằn,saolúcchiataytơilạikhơngnóiđượcmộtcâungọtngào?Vàcáibỏng buốt kia biết đâu lại chả hết sức tội tình, dấu hiệu chân thật của mộtđứacongáinhàlànhphảilaovàobụibặmđểquấyquảkiếmăn,đểnuôiem,nuôimẹ?

Cô ta, đang đứng ở một bên cửa, thấy tơi và máy móc đưa tay ra. Tơi vồngaylấybàntayấy,siếtchặt…Trongthốngchốc,mộtluồngđiệncaothế

</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24">

Mộtthốngrùngmìnhchuyểnmạnhxuốngbàntaymàtơiđangnắm…Mộtthống co giật trên gị má thoa kem phơn phớt hồng… Lại một thống sasầmutốitrongtầngsâuđáymắt…Rồivẻmặtngườiđànbàquyềnqtrởlạinétlạnhtanhrấtnhanh.

Chắcnghĩrằngnếumạnhtaymộtchútsẽphạmpháphoặccóthểsẽgâyra

</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25">

ĐứngchênhvênhgiữalịngđườngnhìntheochiếcLadalatchởthàytrị,cứtạmcholàthế,bàgiámđốcbonrànrạtvềphíangãnămchóichangánhđèn,tự dưng tơi nhếch miệng ngẩn ngơ cười… Địch… Mẹ nó! Tên là Địch cókhác,khoẻkinhngười.Khoẻthật!Nókêumìnhlàgìấynhỉ?…Ănmàyà?Ănmày…ngheđãsướngchưa?Nhưngđúngqđirồi.Ănmày.Kẻănmàydĩvãng!Hơ!

</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26">

Nếucáchđâyhaimươinăm,mộtaiđóđãcódịpđượcgặpanhthìthậtkhóhình dung ra con người anh bây giờ. Cao một mét bảy ba, nặng cũng stsốtbảymươikg(nếusốtrét,nhịnđóidàingàyhaybịthươngthìcũngchỉxê xích chút ít, vịng ngực vênh cong như rá úp, tóc dày cộm, mắt xếch,miệngrộng,cườitươi,răngtovàchắc,bụngnổiđủsáumúi,chântayxoắnchằngnhưchãobện,damàubánhmật,cólúcđỏnâu…),Hùngđúnglàmẫungườicủachiếntranhsơnglạch,thứchiếntranhđịihỏisựtinhnhạy,khơnkhéo và can tràng đến tột độ. Nói về anh, các cơ du kích, các cơ ở đội nữpháobinhtrongrừngthườnghíthà:Chaoơi!Ngườithếkiamàchếtthìuổngq!Cơkhácđắmchìmhơn:Giánhưcómộtlầnsaukhiđiấpsángđêmvềđượcvùimặtvàocáitảngngựckiamàngủ…Ngủlnkhơngtrởdậy.Cũngcócơtỏrabặmtrợn:Cáchchứcanhtađi!Khơngthèmchoanhtaốnhgiặcnữa.Cứđểchoảnhsốngănuốngngonlành,mỗiđêmđếnvớichịemmìnhmộtlần,đếntừngđứa,hếtlượtlạiquaylạitừđầu…

Đồng đội tin cậy nơi anh như đồn thuỷ thủ hết lòng tin cậy vào ngườithuyền trưởng tài ba giữa mn trùng sóng cả. Cấp trên cần anh nhưngchẳngmấythíchanh.Đànơngchỉcầnmộtloạingườithíchchứkhơngcầnaiu cả, đó là đàn bà. Anh thường nói vui như thế. Chỉ nội một cái dángnghiênglệchtotát,cáimiệngcườiphớtđờilàđủđểthiênhạcócáigìvừakhóchịuvừakiêngnểanhrồi.Kẻthùgọianhlàtênsátnhântàitử,lànghệsĩ cầm súng ảo thuật. Bà con trong ấp chiến lược kêu anh bằng mày, bằngthằngvớitấtcảsựâuyếm,tincậy.ẤyvậymàHùnglạithậthiền.Lắmbậnhiềnđến dại khờ. Nếu như trong trậnmạc, người ta không thấy ở anh mộtđộngtácthừathìtrongcuộcsống,đồngđộicũngkhơnghềthấyanhnóidưmột câu bao giờ. Anh biết nói bằng mắt, biết nghe và cũng biết cười bằngmắt. Một đôi mắt nâu xám, hồn nhiên và hoang dại. Người lành tâm nhìn

</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27">

Trênnhữngnẻođườngchiếntranhđầyrẫynhữngsựbấtngờ,trongnhữngcánhrừnglẻkhuấtkhơngtêngọi,nhưmộtsựrunrủicủasốphận,bỗngmộtngày con người được người ta mệnh danh là Người Rừng kia gặp đượcSương.

Ấylàvàomộtđêmđộtấpchiếnlượcđầutiênkhiđơnvịanhvừamớichânướtchânráođếnđịabànmớiđểkiếmgạokiếmmắmninhau.Đồnđộtấpgồmnhiềuthànhphần:cánbộhuyện,xã,bộđộiđịaphương,bộđộibánchủ lực, dân quân du kích… Và lẽ đương nhiên tốp lính thiện chiến củaHùngphảigiữvaitrịnịngcốtdẫnđầu.Đãgọilàlựclượnghỗnhợpthìphảicócảtrailẫngái,cócảgiàlẫntrẻ,nhưngáchiểmhơn,cócảngườixấulẫnngườitốt,cảkẻgandạlẫnđứakhơnngoannháthèn.Tấtcảtạothànhmộtđộiqnđicứuđóicủanhữngthángngàytrước68MậuThân.

Hồichiều,trướclúcchuẩnbịxuấtphátrakhỏicửarừng,nhácthấycậuliênlạc của mình bị bỏ cơm, tìm ra mép sơng ngồi, mắt nhìn hút xuống dịngnướcbuồnrườirượi,Hùngđãcóchiềuchộtdạ.Cậutacómộtthứlinhcảmhaytrựcgiáctrậnchiếngìđórấtkỳqi.Trậnnàomàhắntatươitỉnhthíchnói thích cười thì trận đó dứt khốt sẽ xi chèo mát mái. Ngược lại, hơmnàohắntỏralìxì,hỏikhơngnói,gọikhơngthưa,độngmộttícũnggắtgỏnglà y như rằng hơm đó khơng gặp trục trặc này thì cũng đụng tình huốngkhác,cókhichaconơmđầumáutrởvề.Vậymàchiềunay…

-Embiết…Nhưngemchỉcảmthấythơi.Chỉthấylờmờmàkhơngnóira

</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28">

- Anh Hùng! Em nói cái này, anh nghe hay khơng thì tuỳ nhé! Rồi đây sốphậnanhvàchịSươngsẽràngbuộcvớinhaunhiềulắmđấy.Haingườiđềugặp vơ số hoạn nạn nhưng vẫn không xa rời nhau, vẫn bù đắp được chonhau.Chịấysẽchếttrướcanh.Chếttrongchiếntranhhaychếtsauhồbình,em chưa thật rõ. Mà cịn lâu lắm mới hồ bình, chí ít cũng dăm bảy năm

</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29">

Trên đường trở về, vào lúc ít ngờ nhất khi trên lưng người nào cũng đầynhữnggạo,thịthộp,bánhtráng,thuốclá,thuốcrê,thuốcytế,cảđườngsữa,càphê,bánhtiêu,bánhítcơbácgóicho…điềulinhcảmbíhiểmcủaViênmới ứng nghiệm. Ngay sau tiếng nổ đầu tiên, đội hình đã thật sự rối loạn.Lựclượnghỗnhợpnhanhchóngbịxénát,dồncục,tanra,dátmỏng,kinhhồngmạnhainấychạy.Hùngđứngsữnggiữaconđườngbịtrắngcát,conngươimuốnnổravìuấtứcvàbấtlực.Đãbaonhiêulầnđụngđộ,baonhiêulầnbịđánhtrộmrồinhưngđãcólầnnàotantácthảmhạinhưthếnàyđâu.Nhục q!… Chợt thấy một cái bóng chạy ngược trở lại, ngã ngay dướichân,anhcúixuốngtúmngực,dựngthẳngdậy:

-Chạynhưchómàcịnxưnglàbíthư.Nhục!

</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30">

Khơng chờ Hùng phải trợn mắt nói thêm, một tiếng nổ to hơn đã hất cáibóng ấy bay biến đi ra phía sau như một trị xiếc. Chẳng thèm nhìn theo,Hùngvộikhomngườilaonhanhvềhướngcótiếngnổđầutiênlúcnãy.Trênđường chạy, anh thống nhìn thấy lính của mình đang kẻ nằm người ngồitrongtưthếsẵnsàngđánhtrả.Phảithếchứ!Línhđặcnhiệmcủamiềntăngcườngđâucóthểxồngđược.Nhưngbắntrảai?Cóthấygìđâumàbắntrả?Thật là một cuộc chiến tranh cài răng lược chó chết! Nó thì mặc sức cắnngoạmmình,nhưngmìnhthìlạikhơngbiếtnóởđâuđểquấttrả.AnhcườichuacháttrongbóngtốivàtiệntayvỗvàovaimộtchiếnsĩtrịntrùngtrụccầmcâyphónglựuM.79núpgầnđó:

Haingườibươnđượcđếnnơithìđãqmuộn!…ViênbịmìnClâymohấtvăng vào bụi chuối cách đó ba mét, mình mẩy nát tươm và khơng cịn thởnữa.Hùngđauđớnhộclênmộttiếngtrongcổ,cúixuốngbếthốcViênlênvaibướctrởlại.Đượcnửađường,mộtcáibóngcongáinhỏnhắnnhưmộtcơbéconhớthảichạytới,vaikhốctúicứuthương,vaikiađeokhẩutiểuliêncựcnhanhA.R15,ngựcáoráchbươmđểhởramộtkhoảngdathịttrắngnhấpnhố.Giọngcongáinonnớt,hơitrầmâmtiếtcuốikéodài,nhọnsắc:-Cólàmsaokhơnganh?

Thống thấy bộ cánh bà ba biểu tượng của dân địa phương, Hùng đã caumặt:

Cái bóng con gái đứng sững như bị trúng đạn, hai tay vội vã đưa lên che

</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31">

- Nè! Ơng nóng quá! Đồng chí Ba Tiến là cán bộ hai thời kỳ, giàu kinhnghiệm,átchủbàivềkhảnăngchốngpháđịchbêntrongcủatoànvùng.Tấtnhiên… Tất nhiên, hả? Mất người ai chả xót, người của Đảng cả, nhưngngườilínhcáchmạngănnhauởsựđiềmtĩnh,ởýthứcĐảng,ýthứctổchứckỷluậtkhơnglaychuyểntrongmọihồncảnh…Hả?Nóivậyđểtarútkinhnghiệmlầnsau.VớiBaTiến,đồngchícóthểgửilời,cóthểgặptrựctiếpnóimộtcâu…câuxinlỗi,thếlàxong.

NấmmồcủaViênđượcđắpvộibênsơng.Cảnhchiều.Mặtnướcmàuchì.Rừng cây hiu hắt. Đám cỏ lậu bên kia sông hắt lên bầu trời xám đục mộttiếngkêubìmbịpđơncơi,nãonề.Hùngngồiphệtxuốngcỏ,bàntayđầybùnquấnmộtđiếuthuốcrênhemnhuốcgắnvàomiệngBảo:

-Chùimắtđi!ThêmthằngViênnữalàchẵnmười.Xuốngmườisáu,naycịnsáu,mấtmáthơinhiềunhưngvẫncịnhơnlàhếtsạch.Từnay,màythaynógiữ cây hoả lực B41. Thơi, về trước đi! Tao muốn ngồi lại với nó một lát.Chảgìhaithằngcũngcùngq,lạicùngdắtnhauvàođây.Vềđi,nhớnóithằngTuấnbảoquảnsúngốngchocẩnthận.Tínhnóvốnẩu.

Bảođirồi,cịnlạimộtmình,Hùnghạlưngxuốngcỏ,mắttrốngrỗngnhìnlên vịm trời cũng một màu trống rỗng. Mười chín bồng gạo đổi lấy mộtmạngngười mườichín tuổi!Đau q!Vơ nghĩaq! Nhưngdẫu sao cũngcịnđổilạiđược.Trongnhữngcánhrừngvàtrênnhữngdịngsơngnày,cịnbiết bao những cái chết ngớ ngẩn, hồn tồn vơ nghĩa khác mà phải đànhchịu.Chiếntranh…Nólàcáigìnếukhơngphảilàngàynàocũngnhìnthấyngười chết, ngày nào cũng chơn người chết mà vẫn chưa đến lượt mình.

</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32">

Mườichíntuổi.Traitơ…Nếubiếtchắcsẽxảyranhưthếthìkhơngkhinàomình chấp nhận chuyến đột ấp ghê tởm này. Chao! Chả lẽ trong trận mạc,conngườitacóthểđốntrướcđượcđiềugìsẽxảyraư?Nhưnó,Viênơi…Mảithảmìnhvàodịngsuytưởnghiếmhoilâulâumớicóđược,anhkhơngbiếtrằngtừbìarừng,cơgáimảnhkhảnh,nhỏnhắnnhưmộtđứabéconđêmhơmquađangrụtrèđitới,trêntaycầmmộtbóhoadại.ĐứnglặnggiâylátnhìnHùng,cơbốirốilêntiếng:

Hùng giật mình nhìn lên… nằm thêm chút nữa rồi miễn cưỡng ngồi dậy,tronglịngthậtsựbựcmìnhkhicóngườilạđếnpháđám,nhấtlàngườiđóđãpháthiệnracặpmắtđỏhoenỗisầuđaucủamình.

Hùngkhẽbậtcườivàimlặng.Trần,vậnquầncụt,súngđạnđầyngười,râuria lâu ngày khơng cạo, mọc xanh rì khắp mặt, quai hàm bạnh ra, cơ bắpđược ráng chiều trát vào bóng sáng lên như tượng đồng, trơng anh phảngphấtcáibộdạngcủamộtgãcướpbiểnhaycướprừngđanglẩntránhphápluật nào đó. Vẫn im lặng, Hùng mở to đơi mắt màu nước rịng vơ cảm rọithẳngvàocơ.

-AnhHùngcườinữađi!…Anhcườidịmngồngộnhưđứatrẻnítlênbaý.

</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33">

Hùng bật cười vang. Cười rất lâu… Toàn thân anh rung động, các cơ bắptrêncổ thắtlại. Tiếngcười nghẹndần, chìmxuống, ngắtqng như khơngcịnlàcườinữa.Nhìnlên,cơgáisữngsờthấytrongtrịngmắtanhđangcónhữnggiọtnướcđùngđụcchảyra.

- Trời đất! - Sương cười khẽ, hàm răng rất đẹp - Hùng đặc nhiệm, Hùngngười rừng, Hùng ác ôn Việt cộng… Cả phân khu miền Đơng này ai màkhơngbiếthảanhHai.Nhưnghốranóitrật.

-Hùngconnít,Hùngyếumềmthìmớiđúng.Anhkhơngnóinữa,quaymặtnhìnrasơng.

</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34">

Rắcrối!Hùngnghĩthầmvàcũngđànhphảicầmlấychiếckhănrằncơgáitháoratừcáicổtrắngxanhđưacho.Mộtmùivịcongáingâyngây,thơmnồng từ chiếc khăn phả lên khiến anh thoắt trở nên lóng ngóng, khơng rõmìnhphảixuốngsơnghaynênđứnglạinữa.Trướcmắtanh,ánhmắtcơgáiđang hun hút toả ra những làn ánh sáng dịu dàng và hết sức thơ trẻ. Hùnglảngmắtđi,khơngdámnhìnlâuvàođó.Phảichăngtồnbộsứcquyếnrũ,nhưcánhđànơngthườngkháocủacơnằmởánhnhìntĩnhlặngnày,sựtĩnhlặng mênh mông rất cần thiết cho những tâm hồn dị tật, sưng tấy vì đâmchémcómộtphútnghỉngơi,bngthảkhisoivào.

-ĐừngbuồnnữaanhHai!…EmbiếtanhHaiđangbuồnlắm,khổlắm!Đơnvị du kích của chúng em tính đến nay cũng bị xoá đi xoá lại tới mười lần,mỗi lần xố là mỗi lần em chơi vơi khơng muốn sống nữa, nhưng rồi vẫnphảisống.VàanhcũngđừngthêmbuồnvìnhữngcánbộđịaphươngtụiemnhưchúBaTiến.Chúấycũngcựclắm!Vợvàconđềubịgiếtcảởtrongấp,trênngườichúấylạichichítnhữngvếtthươngcủasáulầnđộtấpbịphụcnênchú…

-Tơihiểu!Chínhvìthếmàbàchínhuỷxãđộibữanayrađâylàmcơngtáctưtưởngvớitơi?Cảmơn.

</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35">

- Không… - Giọng cô như sắp mếu - Em ra đây là vì anh Viên. Tụi em ởtrongnày,nếucóchếtcũngđỡtủi.Dầusaocũnggầnnhàgầncửa,dầusaongườithâncũngbiếtmàhươngkhói.Cịnmấyanh…

Một tiếng nói rổn rảng vang lên từ cửa rừng đã tắt nắng, thoạt nghe nhưtiếngchórừngđộngcỡn.Hùngquaylại.TiểuđồntrưởngTámTínhcótênképlàTínhcọpđanglắclưđitới,đencháy,miệngrộngqtai,hàmrăngtrắngởnnheracườihếtcỡ,tạcđạnUSvanhaurungrengnhưmộtbàychimsẽđậukínvịngbụng.BêncạnhanhtalàBaThành,thấplùn,ậmạch,cặpkínhcậnbắtnắngcháylên,vốnnổitiếnglàmộtbácsĩởbẩnnhưnglạihếtsứcmáttay.

Cơquayvộiđi,qncảlấylạichiếckhănrằn,chútnữathìvamặtphảibảvainhẫynhụamồhơicủaanhtiểuđồntrưởngvừabướctới.Anhtakhơngnhữngkhơngtránhđimàlạicịnngốicổđứngnhìntheobằngconmắtdàidạicủamộtbệnhthầnkinh,haygầnnhưthế.Ánhmắttuộtxuốngeolưngcơgái,tuộtxuốngchútnữa…Vàdừngởđó,đốtcháy…Mộttiếngthởdàinặngnhọcnghetựatiếngrênđaucủaconthúđangcồncàokhátvừangửihítthấy

</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36">

-Này! - Hùng đi đến trước mặtTám Tính, miệng cười nhưng con mắt hơilànhlạnh-CáicâuBắckỳvừarồimớinghethấyđượcnhưngnghelâuvơdun lắm, nếu khơng muốn nói là bố bậy. Tuy thế vẫn có thể bỏ qua.Nhưngcáicáchcậunhìnđànbàcongáinhưmuốnráchquầnlótngườitarathếkialàkhơngổnđâu.

-ThơiđithằngTám!Màyđếnđâythămmộbạnbèhayđếnđểthịcáiđighen tị ra đó hả? Coi nào! - Anh ta nheo nheo mắt - Vóc dáng hai thằngtươngđươngnhau,bặmtrợnvàđểuđểunhưngthằngHùngnhỉnhhơnmộtchútvềcáchnóichuyệnrìrầmvớiđànbà.Conđànbànàomàkhơngthíchrìrầm.Chonênmàythuarồi,baogiờcũngthuathơi,Támạ!Nghỉchokhoẻ.TámTínhgiảbộphớtlờ,khơngnghethấy,vẫnchảchớt:

- Cịn khít khao khơng hay đã rỗng lổng? Cả một đống những thứ của khỉđànơngtrongđóhaynhưthiênhạnói,connhỏkhótính,banămởrừngvẫncịntrinhngun?Sao?Nóithiệtbạnbènghechơi.

-Ùmẹ!Cáithằng,saocùlầnqtrời!Tómlạitaothấynóđứngmùimẫnvớimàyởđây,trongkhitaobiếtxưanaynóchưahềđứngriêngvớithằngnàobaogiờ,nêntaomuốnhỏimàyxàichưa?Xàirồithì…chúcmừngchiếntích thơi. Thứ chiến tích có thật, cịn đáng giá gấp hàng ngàn những chiếntíchđâmchémkhácmàcảtaolẫnmàyđềucódư.

-ThơiđiTámTính-GiọngnóiHùngđanhlại-Thựcra,taokhơngcầnbiết

</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37">

hàcớgìmàthiênhạgọimàylàTínhcọp,nóimàymộtkhinổimáulênlàchỉbiếtvồchứkhơngbiếttán.Cáiđólàcủamày,taokhơngcanthiệp.Nhưngởđây, lúc này, mày chỉ biết nói mà khơng biết nghĩ là khơng được. Xuốngsơng uống một bụng nước cho tỉnh lại đã. Nếu không tỉnh, tao sẽ có cáchkhácthiếtthựchơn.Xuống!

Nhưng cái miệng rộng vừa nhơ lên khỏi mặt sơng kia lại cười. Vừa phunnướcphìphìvừacười:

-Thằngnàykhá!-BaThànhcườivang-Rồicũngcóngàysẽcómộtconđàn bà nào đó vắt kiệt mày khơng cịn lấy một giọt nữa cho mà coi - Anhquay qua Hùng, vẫn một giọng kẻ cả - Con nhỏ có giá lắm đó nghe hơng.Giátronggiángồiđủcả.Chúmàytốtphướcnênmớilọtđượcvàođơimắtrắnlụccủanó.Chỉcầndịmcáicáchnónhìnmàylàtaohiểu.Taođãmổchovài chục con đàn bà, cũng như thế, vài chục thằng đàn ơng, bọn mày nhónhốy con ngươi là tao biết liền. Nhưng nó cao số, thằng nào bạp vào, chỉvàitrậnlàđitiêu.Taokhunchúmàyphảicứngcựamớimongthốtnạn.Nólàđứacongáisátchồng.Ngherõchưa?

- Chưa - Hùng trả lời - Mình đã có cái gì với cơ ấy đâu mà sát với khơngsát…Ơngdặnthừa.

</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38">

Nhìntheodángđiậmạchcủangườibácsĩcódángđổtể,tựdưngHùngthấylịngmìnhấmlại.Phảichăngconngườicócáihìnhdongcổqinàymớithật là thủ lĩnh tối cao, là thần hộ mạng, là chỗ dựa tinh thần thật sự củanhữngngườilínhvenđơkhơngngàynàokhơngcóngườingãxuốngnày.

</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39">

Saucáiđêmchếttiệtđó,conngườitơibỗngtrởthànhbịámảnh.Cáiámảnhvề người đàn bà đã chết bỗng lột xác thành bà giám đốc sở đã làm tơi hụthẫngvàtêliệt.Cámơncậu,tơinóivớiphóchủtịchQn,tớmệtrồi,chánlangthangrồi,cậuđểtớởlạiđâythơi,vềtrướcđi!Tớsẽtrởlạisauvà…cũng có thể khơng trở lại. Qn nhìn săm soi vào mắt tơi một lúc theo cáikiểunhìncủathầylangbămnhìnvàoconbệnhđãtuyệtphươngcứuchữa,lắcđầu:

- Nếu anh Hai dứt khốt ở lại thì cầm tạm hai chỉ vàng và năm trăm ngàntiềnmặtcủathằngemđểphịngthânnhữnglúccơnhỡ…Anhcứntâm,đâykhơngphảilàđồngtiềnthamnhũngđâu.Tiềnnitơmmỗinămtrungbìnhthuvàomườiđếnmườilămtriệucủavợchồngemđó.Cũngnhưtiềnnhậukhiđêmlàtiềnemđượchưởngphầntrămtheoquychếkhisángnayemđãkýmộthợpđồnglàmlãichohuyệnítnhấtlàtrênhaitrămtriệu.Cầmlấy đi, lịng thành của em mà. Đáng lẽ những người như anh Hai phải cócuộc sống khác kia và mỗi lần trở về phải được tỉnh đón tiếp như nhữngngườianhhùngmớiphảilẽ.

-Mautrởlạinhen!AnhBaThànhvàmấyanhcịnsốngsótdạoấynhắcđến

</div><span class="text_page_counter">Trang 40</span><div class="page_container" data-page="40">

anhhồi.Mộtýkiếnnhỏ,anhnghehaykhơngthìtuỳ:nếuưng,vợchồngemmờianhvềtrơngcoigiùmcáihồnitơmbatrămhectaởLongThành.Nơiđó,cảnhđẹp,ngườihiền,mặcsứcchoanhnghĩngợi,đọcsáchvànghỉngơi,mùa nào thức ấy, mỗi tháng cầm lấy một cục tiền lên thành phố hay BiênHồđậppháchơi.

-Điđi!-Tơiđẩynhanhhắnvàoxeđểgiấuđimấygiọtnướcmắtsắpứara.Khốnkhổ!Tuổitác,bệnhtật,langthang…LầnđiBiênHồthứhainàysaocứ thấy bơ vơ xa lạ, động lịng một chút là có thể chảy nước mắt ra đượcngay.Thậtđúnglàkhơngcịnracáihồnngườinữa!

Đêm lang thang trong thành phố lạ, buồn day dứt! Gần sáng, mệt q, tơithmộtchiếcghếbốởcáibếncásátmísơngngủtạm.CótrongtaymộttrămngàncủaQn,vàcũngchừngấynữanhờbánchiếcxeđạptàngtàngngồikia,tựdưngthấyvữngdạ.Gầnnămmươituổiđời,điquahai,bacuộcchiếntranh, lángtráng dămbảy ngànhnghề, vinhnhục, lênvoi xuống chóđủcả,đêmnayđây,cơicútgiữaxứlạqngười,tồnbộvốnliếngtưtrangcịnđộchaitrămnghìn,nóiđếncùngthếcũnglàtươm,cũngcịnhơnnhữngthằngbạnkhơngcịnnữa,nhữngthằngbạnmàthânthểđãtanrữachẳngbiếtởgócrừngnào!

Mùi cá, mùi mắm, mùi nước đái, mùi xào nấu, mùi sống nước và mùi lưumanhđĩđiếmlảngvảngcảđêmbủavâylấytơi,muốnnuốtchửng,hồtanthểxáctơivàocảnhđờibụibặmvàtrườngtồnấy.Thìtơichảđãrãrữatronghàngtrămnhữngcảnhđờiđenbạc,uếtạprồiđósao?Muỗibếncácắnbuốtnhưong. Trằn trọc mãi khơng ngủ nổi,đến khi vừa chợp mắt đi được mộtchútthìtrờiđãtangtảngsáng,đãthấythiênhạnhộnnhạotrởdậytừbaogiờ.Chợtthấyđóibụng…Nhưngtrờihỡi!Vừasờtayvàotúiđãrụngrờivìtồnbộ số tiền hai trăm nghìn đã biến mất! Biến ln cả đôi dép sứt quai dướichân. Thế là vô sản. Tuyệt đối vô sản. Vô sản đến tận dái. Tôi cười nhạttrong ráng trời cũng một màu nhạt thếch. Đã q quen với mọi nỗi đoạntrườngmấtmát,sựviệcnàychỉkhiếntơihẫnghụtđichútítmàtuyệtnhiênkhơngthấybuồnphiềnphẫnnộgì.Cókhilạicịnnhenlênmộtchútvuivui.

</div>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×