Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.05 KB, 3 trang )
Xác định chỗ đứng thích hợp với bản
thân
Con đường học hành của Canvin luôn đầy rẫy những thất bại và chông gai.
Khi Canvin còn học trung học, thầy hiệu trưởng đã nói với mẹ của cậu ấy:
“Có lẽ Canvin không thích hợp với chuyện học hành, khả năng tiếp thu của
cậu ấy kém đến nỗi người khác không thể nào chấp nhận được. Thậm chí
cậu ấy còn không biết cách làm toán với những con số có 2 chữ số trở lên”.
Nghe những lời nói của thầy hiệu trưởng, mẹ cậu ấy rất buồn.
Để an ủi mẹ, Canvin rất nỗ lực học tập, nhưng kết quả chẳng mấy khả quan.
Một hôm, khi đi ngang qua một siêu thị đang sửa chữa, Canvin thấy một
nghệ nhân đang đứng trước cửa siêu thị điêu khắc một tác phẩm nghệ thuật.
Canvin cảm thấy rất hứng thú, vội đến gần, tò mò quan sát. Không lâu sau,
mẹ cậu ấy phát hiện, chỉ cần nhìn thấy bất cứ một vật liệu nào, kể cả gỗ đá,
Canvin đều ngắm nghía tỉ mỉ và cẩn thận, rồi miệt mài đục đẽo, chạm khắc
theo ý của mình cho đến khi cậu ấy cảm thấy hài lòng. Mẹ cậu rất lo, bà
không muốn con trai mình mải chơi mà quên chuyện học. Còn cậu bé
Canvin vẫn phải nghe theo lời mẹ tiếp tục học tập. Mặt khác, cậu cũng
không từ bỏ sở thích của mình, lúc nào cậu ấy cũng muốn làm tốt hơn nữa.
Cuối cùng, Canvin đã làm mẹ hoàn toàn thất vọng: không một trường đại
học nào chịu nhận cậu, đến những trường bình thường ở địa phương cũng từ
chối cậu. Bà mẹ nói với Canvin: “Con hãy đi theo con đường riêng của
mình. Con cũng đã lớn khôn rồi, vì thế, con phải tự chịu trách nhiệm với bản
thân”.
Nghe mẹ nói thế, Canvin biết rằng trong mắt mẹ, cậu là một kẻ thất bại hoàn
toàn. Cậu cảm thấy rất buồn. Cuối cùng, Canvin quyết định rời bỏ quê
hương đi nơi khác lập nghiệp.
Nhiều năm sau đó, để tưởng nhớ một người nổi tiếng, chính quyền thành