Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (89.65 KB, 3 trang )
Cẩu thả trong lãnh đạo và cái giá
phải trả
Đây chính là công ty mới đây trong tháng 3/2010 tự gọi mình là công ty
khoan dò nước sâu hàng đầu. Đó cũng là công ty bị nghi vấn rất nhiều về
đảm bảo an toàn, được minh họa bằng vụ nổ nhà máy lọc dầu Texas City
năm 2005, và vụ rò rỉ đường ống Prudhoe Bay năm 2006. Vậy tại sao vị trí
của những người đứng đầu trong công ty không hề suy suyển?
Thế là, chừng nào chúng ta không buộc được các lãnh đạo kinh doanh vào
một tiêu chuẩn phù hợp về trách nhiệm, chúng ta còn phải đối mặt với
những tai họa kiểu như vậy. Người đứng đầu các công ty hiếm chịu trách
nhiệm cá nhân về các hành vi cẩu thả của tổ chức mình. BP và các nhà thầu
của mình đã gây ra ít nhất là hàng trăm triệu đôla thiệt hại đến Vịnh Mexico.
Giám đốc điều hành của công ty thừa nhận đáng lẽ công ty phải làm nhiều
hơn, đồng nghĩa với việc thừa nhận sự cẩu thả. Nhưng tồi tệ nhất rất có thể
xảy ra đối với Hayward là ông ta sẽ mất việc và ra đi cùng với khoản tiền
lớn để giảm đau. Và khả năng khác là ông ta vẫn giữ được công việc của
mình!
Làm thế nào buộc các nhà lãnh đạo doanh nghiệp chịu trách nhiệm về sự cẩu
thả của họ? Chúng ta nên bắt đầu bằng cách xác định một tiêu chuẩn về
trách nhiệm. Cẩu thả là "hành động đáng khiển trách vì nó không đạt được
những điều mà một người biết điều sẽ làm để bảo vệ (người khác) khỏi
những nguy cơ thiệt hại có thể dự báo được". Đó là một tiêu chuẩn thẳng
thắn. Nếu bạn không làm những gì một "người biết điều" sẽ làm và có người
bị thương, bạn có thể bị kiện và phải trả tiền phạt. Đối với các lãnh đạo
doanh nghiệp, điều này có nghĩa là tạo ra một tiêu chuẩn về những "lãnh đạo
biết điều".
Nếu BP là chuyên gia về khoan dò nước sâu, nếu họ đã có kinh nghiệm từ
trước về các vụ rò rỉ dầu dưới mặt nước rất nghiêm trọng ở Vịnh Mexico và