Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.77 KB, 3 trang )
MÙA THU TRONG THƠ HAI CƯ
Có một thể thơ mà khi để nó lướt qua tâm hồn ta, ta có cảm giác như đang
chạm vào thiên nhiên, chạm vào từng mùa Haiku? Đọc haiku là chạm vào
hơi thở của mùa. Là chạm vào hoa đào, đom đóm, lá phong, tuyết trắng
Haiku?
Đó là thể thơ nổi tiếng nhất của Nhật Bản và ngắn nhất của thế giới.
Toàn bài chỉ có 17 âm tiết, có thể xếp thành 3 câu (5,7,5), tất nhiên là mỗi
câu cực ngắn.
Trong tiếng Nhật, thơ haiku không có vần và thường không có nhan đề.
Đề tài của haiku là thiên nhiên bốn mùa và những khoảnh khắc độc sáng
trong đời.
Cành bướm là hình ảnh thường thấy
trong thơ Haiku. Ảnh:
travel.mongabay.com
Sức mạnh của thể thơ nhỏ nhắn, mong manh này là cách nó khơi gợi, đánh
thức và gây liên tưởng nơi tâm hồn ta.
Cái đẹp của thể thơ nhẹ nhàng đơn sơ này là cách nó nắm bắt tố chất của sự
vật trong một vài từ.
Do đó, nó không có chỗ cho những tính từ hoa mỹ phù phiếm.
Nếu nó muốn thể hiện nỗi buồn, nó sẽ không nhắc đến chữ buồn (hay sầu)
mà sẽ xếp đặt hình ảnh để gợi lên nỗi niềm ấy. Như:
Trong âm u
Hiên nhà thấm ướt
Mưa thu
(Taigi)
Cho chữ buồn vào bài thơ của Taigi sẽ là thừa. Hình ảnh hiên nhà ướt mưa
ấy đã là nỗi buồn rồi, một nỗi buồn sờ được, nếm được và có thể nhìn thấy.
Hầu như mọi bài haiku đều gắn kết với mùa, một mùa nào đó trong năm. Do
đó, bài nào cũng có từ "mùa" (gọi là kigo: quý ngữ). Vì sao?
Có mấy lý do khiến cho thơ haiku cứ dùng từ "mùa" là:
1. Thói quen truyền thống của thơ ca Nhật có từ xa xưa, đặc biệt với loại thơ