Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (217.83 KB, 5 trang )
ĐẠI CƯƠNG SUY TỦY XƯƠNG
(Kỳ 3)
6.2. Tiến triển:
- Nếu bệnh được điều trị có thể cải thiện. Tùy phương pháp điều trị mà có
diễn biến khác nhau. Phương pháp điều trị nội thông thường hiện nay với các
thuốc ức chế miễn dịch (Corticoid, Cyclosponn A, Globulin kháng Thymocyte và
kháng Lymphocyte) kết hợp truyền chế phẩm máu có thể điều trị ổn định bệnh
nhiều năm trong nhiều trường hợp. Tuy nhiên đa số bệnh nhân không đáp ứng tốt.
Tình trạng thiếu máu, giảm tiểu cầu có thể được giải quyết bằng truyền hồng cầu,
tiểu cầu. Tuy nhiên khi bạch cầu đoạn còn ít, khả năng nhiễm khuẩn khó tránh
khỏi. Hầu hết bệnh nhân được truyền máu nên dễ có ứ sắt, đồng thời dễ có kháng
thể bất thường chống kháng nguyên hồng cầu ngoài hệ nhóm máu ABO. Điều này
gây khó khăn cho việc tiếp tục truyền máu.
Có một số trường hợp bệnh có thể khỏi nhất là suy tủy có nguyên nhân
nhiễm độc.
Phương pháp cắt lách cũng đã được một số tác giả áp dụng sau khi điều trị
bằng Corticoid không hiệu quả. Một số bệnh nhân được cải thiện rõ rệt, tuy nhiên
không phải tất cả đều thành công.
7. ĐIỀU TRỊ
Lưu ý: có một tỷ lệ suy tủy có nguyên nhân vì vậy cần chú ý tìm các
nguyên nhân nhất là các thuốc, hóa chất liên quan để có biện pháp xử lý.
7.1. Điều trị đặc hiệu:
7.1.1. Các phương pháp điều trị:
a. Điều trị nội khoa bằng thuốc ức chế miễn dịch. Có thể dùng một trong
các loại sau:
- Corticoid: liều từ 1-2 mg/kg/ngày trong thời gian 3-4 tuần. Sau đó giảm
liều dần.
- Cyclosporin A: liều 3-7 mg/kg/ngày trong 3-6 tháng.
- ATG, ALG (anti thymocyte globulin, anti lymphocyte globulin) 15-40
mg/ngày trong 4-10 ngày
- Có thể phối hợp giữa ATG, ALG với Corticoid hoặc Cyclosporina.