Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Bệnh nói dối của trẻ pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.99 KB, 5 trang )

Bệnh nói dối của trẻ

Ở nhà, Hùng (11 tuổi, Hà Nội) được mọi người đặt biệt
danh là 'hậu duệ' của Cuội chỉ vì tật nói dối. Cái gì cậu
cũng có thể nói dối được: quét nhà, trông em, đi học, đi
chơi nhưng không ai nghĩ là cậu mắc bệnh về tâm lý.



Chị Lan, mẹ Hùng kể một lần cô giáo gọi điện đến nhà
thông báo cháu thường xuyên đến lớp không làm bài, hỏi
thì cháu bảo là: "Ở nhà, chả có ai nhắc em học cả". Lúc ấy
chị mới ngớ ra, tối nào anh chị cũng hỏi cháu có bài không
thì cháu bảo là không. Nên anh chị mới để cháu chơi điện
tử thoải mái, chứ có biết đâu là cháu nói dối.
"Lúc đầu tôi chỉ nghĩ rằng trẻ con ở lứa tuổi này có mải
chơi, không làm bài tập, nói dối cũng là chuyện bình
thường. Thế nhưng bố mẹ nói mãi, bị cô giáo khiển trách,
bắt làm bản kiểm điểm, bị bố đánh mấy lần, nhưng cháu
vẫn không chừa. Học hành sút kém, gia đình cũng không
biết làm thế nào nên phải đưa cháu đến gặp bác sĩ", chị nói.
Theo tiến sĩ - bác sĩ Lã Thị Bưởi, Trưởng Phòng khám
Tuna (Phố Vọng, Hà Nội) trường hợp của cháu Hùng về
mặt tâm lý được gọi chứng rối loạn hành vi, ở đây là hành
vi nói dối. Theo gia đình cho biết thì cháu bắt đầu nói dối
từ năm 9 tuổi, hay nói dối để không làm bài tập, không làm
việc nhà chỉ thích chơi điện tử.
"Nói dối là chuyện hết sức bình thường, từ người lớn đến
trẻ em, ai cũng đều có thể nói dối. Nhưng nếu hành vi đó
lặp đi lặp lại nhiều lần từ 6 tháng trở lên, trong nhiều môi
trường khác nhau, từ học hành đến công việc nhà, quan hệ


chơi bời với bạn bè thì đó là một biểu hiện của chứng rối
loạn hành vi", tiến sĩ Bưởi nói.
Hành vi này thường vượt quá sự ranh mãnh thông thường
của trẻ em và thái độ nổi loạn của một số trẻ vị thành niên.
Rối loạn hành vi nói dối thường gặp ở độ tuổi từ 9 đến 13,
giai đoạn cuối của độ tuổi trẻ con và đầu của độ tuổi thiếu
niên, có thể xảy ra ở cả em trai lẫn em gái như trường hợp
của cháu Thư (9 tuổi, Hà Nam).
Chị Hoài, mẹ cháu cho biết vì biết dù là con gái nhưng
cháu cũng nghịch ngợm, mải chơi hay quên nên hay chị
thường xuyên nhắc nhở cháu từ việc nhà đến việc học, hỏi
thì cháu bảo làm rồi nhưng đến khi kiểm tra thì đâu vẫn
hoàn đó.
"Cháu biết nói dối là bị phạt, bị đánh 10 roi nhưng vẫn nói
dối, mỗi lần như thế cháu đều nằm sẵn lên giường cho bố
đánh. Nhưng đánh xong cháu vẫn nói dối. Khuyên nhủ mãi,
cũng đánh rồi mà cháu cũng không chừa", chị Hoài nói.
Theo tiến sĩ Bưởi ở cả hai trường hợp trên lúc đầu có thể do
trẻ mải chơi, học hành sút kém nên bị cô giáo khiển trách,
đôi lần bị bố đánh. Một vài lần như thế trẻ bắt đầu nói dối
để tránh bị phạt, nhưng càng nói dối lại càng bị ăn đòn, như
thế trẻ lại càng nói dối.
Ngoài ra nguyên nhân có thể là những tổn thương ở não,
bất thường về thần kinh hoặc do các yếu tố gia đình như
cha mẹ ly hôn, bạo lực, bố nghiện rượu, trẻ thiếu sự quan
tâm chăm sóc của cha mẹ, bị bỏ rơi.
Những trẻ bị rối loạn hành vi thường không chỉ rối loạn
một hành vi mà thường kèm rối loạn các hành vi khác. Như
trường hợp cháu Hùng nêu trên, cháu còn có cái tật hay ăn
cắp đồ của bạn mặc dù cháu không hề thiếu. Cháu cảm thấy

thích thú khi lấy được đồ của người khác, nhưng lấy xong
rồi lại vứt xó hoặc cho người khác. Hay như cháu Thư mặc
dù là con gái nhưng lại rất nghịch ngợm, bướng bỉnh hay
chống đối bố mẹ, đến trường lúc nào không thích lại chạy
ra khỏi lớp.
Vì thế tiến sĩ Bưởi cũng khuyến cáo gia đình nên quan tâm,
gần gũi lắng nghe biết tâm sự của trẻ, có thưởng có phạt,
nhưng không nên dùng hình phạt bằng đánh, để tạo stress
cho con khiến trẻ né tránh bằng cách nói dối. Khi hành vi
nói dối của trẻ kéo dài liên tục từ 6 tháng trở lên, cha mẹ
nên đưa con các phòng khám, trung tâm tư vấn tìm sự giúp
đỡ, giúp trẻ điều chỉnh thay đổi lại hành vi này.

×