Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (186.82 KB, 5 trang )
Ghi điện cơ và điện thần kinh
(Kỳ 2)
2.2. Phương pháp ghi điện cơ (EMG = Electromyography):
2.2.1. Điện cơ thông thường:
+ Chỉ định:
- Chẩn đoán các tổn thương cơ do thần kinh, do cơ hoặc các bệnh lý khác.
- Xác định các cơ tổn thương để điều trị chứng co cứng cơ.
+ Ý nghĩa:
- Điện cơ cho người ta biết những hoạt động điện xảy ra tại cơ vân khi
chúng nghỉ ngơi hoặc ở trạng co cơ với các mức độ khác nhau.
- Điện cơ không cho biết những thông tin về quá trình co cơ cũng như sức
co của cơ.
- Người ta có thể dùng điện cực lá hoặc điện cực kim để ghi điện cơ. Ngày
nay điện cực kim đồng tâm (concentric needel) thường được sử dụng trong khi ghi
điện cơ.
+ Quy trình ghi:
- Bước 1: chuẩn bị bệnh nhân: (thăm khám lâm sàng, làm các xét nghiệm
thường quy, chuẩn bị tư tưởng, hướng dẫn bệnh nhân phối hợp trong khi ghi điện
cơ, sát trùng vị trí chọc kim), chuẩn bị máy (đã được cài đặt sẵn các thông số như
tốc độ quét, độ phóng đại, giới hạn tần số cao và thấp).
- Bước 2: đâm kim qua da và dừng lại ở lớp bề mặt nông của cơ (ngay sau
khi đâm thấy xuất hiện điện thế đâm kim tồn tại trong khoảng thời gian không dài
hơn 1 giây). Vừa đâm kim vừa đánh giá mật độ cơ sau đó chờ xem có điện thế tự
phát không.
- Bước 3: ghi các điện thế đơn vị vận động riêng rẽ, bệnh nhân co nhẹ cơ
cần khám (bệnh nhân cần phối hợp tốt khi thầy thuốc yêu cầu co cơ chủ động)
trong khi bệnh nhân co cơ thầy thuốc đâm kim về nhiều hướng khác nhau để lưu
ghi càng nhiều càng tốt các điện thế đơn vị vận động (Motorunit potential =
MUPs). Tiếp theo yêu cầu bệnh nhân co cơ tăng dần đến co cơ tối đa để quan sát
quá trình tập cộng các MUPs và hoạt động điện cơ giao thoa.