Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Bài tập tiếng Việt và cảm thụ thơ văn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (95.33 KB, 1 trang )

BÀI TẬP TIẾNG VIỆT VÀ CẢM THỤ THƠ VĂN Đề số 1
Bài 1: a) Cho biết các từ buồn ,sầu trong hai câu thơ sau đây thuộc trường từ vựng nào?
“Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.”
b) Nêu cảm nhận của em về cái hay trong hai câu thơ trên.
Bài 2 : Phân tích tác dụng diễn đạt của biện pháp nói quá trong những câu sau:
a) Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
Trán mênh mông , thanh thản một vùng trời.
(Tố Hữu)
b) Làm trai đứng giữa đất Côn Lôn
Lừng lẫy làm cho lở núi non.
( Phan Châu Trinh)
c) Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ ,nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui
lòng.
(Trần Quốc Tuấn)
Bài 3: Những câu sau đây câu nào là câu ghép?
a) Cô ấy hát rất hay làm xua tan bao mệt nhọc của mọi người.
b) Cô ấy hát rất hay , bao mệt nhọc của mọi người được xua tan.
c) Tuy trống đánh liên thanh, ốc thổi vô hồi, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ, nhưng
xem chừng ai ai cũng mệt lử cả rồi. Ấy vậy mà trên trời thời vẫn mưa tầm tã trút
xuống, dưới sông nước cuồn cuộn bốc lên.
d) Bác Hồ sống đời sống giản dị ,thanh bạch như vậy ,bởi vì Người sống sôi nổi , phong
phú đời sống và cuộc đấu tranh gian khổ và ác liệt của quần chúng nhân dân. Đời sống
vật chất giản dị hòa hợp với đời sống tâm hồn phong phú ,với những tư tưởng, tình
cảm, những giá trị tinh thần cao đẹp nhất.
Bài 4: Viết đoạn văn có cấu trúc diễn dịch triển khai ý của câu: “ Nhật kí trong tù là một
viên ngọc quý trong kho tàng văn học dân tộc”. Trong đoạn có sử dụng câu nghi vấn bộc lộ
cảm xúc.
Bài 5: Xác định mục đích nói cụ thể của những câu trần thuật trong đoạn văn sau đây:
(1) Đối với những người ở quanh ta , nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ
gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,…toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao


giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương…(2) Vợ tôi không ác,
nhưng thị khổ quá rồi.(3) Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của
mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? (4) Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn
nghĩ gì đến ai được nữa. (5) Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng , buồn đau,
ích kỉ che lấp mất. (6) Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. (7) Tôi giấu giếm
vợ tôi, thỉnh thoảng giúp ngấm ngầm lão Hạc. (8) Nhưng hình như lão cũng biết vợ tôi
không ưng giúp lão .(9) Lão từ chối tất cả những cái gì tôi cho lão. (10) Lão từ chối một
cách gần như là hách dịch . (11)Và lão cứ xa tôi dần dần…

×