Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Làm thế nào với cơn giận dỗi của trẻ!? pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (190.17 KB, 8 trang )

Làm thế nào với cơn
giận dỗi của trẻ!?


Những cơn cáu giận của bè thường rất vô cớ.

Cơn giận của bé có thể so sánh như một cơn bão
mùa hè, rất bất ngờ và dữ dội, nhưng cũng qua
nhanh như lúc nó xuất hiện vậy.

Tại sao một đứa bé 2 tuổi lại thường xuyên cáu
kỉnh?

Chẳng hạn như gia đình bạn đang ngồi tận hưởng
những giây phút vui vẻ trong nhà hàng, bé bỗng
nhiên thút thít, nhõng nhẽo rồi liền ngay sau đó khóc
ré lên đòi về. Thế mới biết, chẳng thể nào lường
trước được cảm xúc của một đứa bé 2 tuổi!

Mặc dù bạn đang lo lắng không biết mình con mình
có phải là một đứa trẻ ngang ngược hay không? Nên
nhớ rằng ở tuổi này tính cách của bé chẳng được dễ
thương như vẻ bề ngoài đâu! Một trong những
nguyên nhân là do bé rất dễ thất vọng khi phải đối
mặt với những thất bại của mình. “Một đứa bé 2 tuổi
bắt đầu hiểu nhiều hơn về những từ ngữ mình nghe
được, có thể kết nối những cảm xúc với nhau và
nhận ra nhu cầu của mình”, Claire B. Kopp, trưởng
khoa tâm lý học ứng dụng, đại học California's
Claremont Graduate, cho biết. Thông thường sự thất
vọng còn có thể phát sinh khi bé không thể bày tỏ hết


được những cảm xúc của mình.

Phương pháp giải quyết

Đừng tỏ ra hằn học với con: Cơn cáu kỉnh của bé
thật chẳng dễ chịu chút nào, bé cứ vùng vẫy, la khóc,
dậm chân xuống nền nhà, thậm chí quăng ném đồ
đạc, quẫy mạnh tay và còn nín thở cho đến khi sắc
mặt chuyển qua tái xanh. Khi đang nóng giận, bé
không cần nghĩ đến hậu quả cha mẹ sẽ la mắng hay
xử phạt thế nào. “Tôi càng la con chừng nào, bé càng
tỏ ra ương ngạnh chùng nấy!”, một người mẹ chia sẻ
kinh nghiệm. Điều nên làm là cứ ngồi yên cạnh con
trong lúc bé đang bực dọc như thế.

Nếu bạn rời khỏi con trong lúc đó, bé có cảm giác bị
bỏ rơi. “Cơn bão cảm xúc” bé đang phải đối diện có
thể làm bạn mệt mỏi, nhưng bé cần bạn bên cạnh.
Thay vì để mặc bé vùng vẫy trên sàn nhà, hãy đến và
ôm con chặt con vào lòng, bé sẽ cảm thấy ấm áp
trong lòng mẹ và nhanh chóng bình tĩnh lại.

à ôm con ch
ặt con vào lòng, bé sẽ cảm thấy ấm áp
ẹ v
à nhanh chóng bình tĩnh lại. Nguồn: Images.

Luôn nhớ rằng bạn là cha mẹ: Không cần biết cơn
giận của bé kéo dài trong bao lâu, bạn không nên
đưa ra những mệnh lệnh vô lý, cũng đừng cố gắng

thương lượng với một đứa trẻ đang khóc ré lên như
vậy. Các cha mẹ thường rất dễ chịu thua con, nhất là
ở nơi công cộng, như một cách để chấm dứt nhanh
mọi chuyện. Đừng quan tâm đến suy nghĩ của những
người chung quanh, nếu bạn nhượng bộ, không khác
gì bạn dạy con rằng cách duy nhất để đạt được điều
mình muốn là quấy khóc với cha mẹ, đó còn là nền
tảng cho những thói hư tật xấu về sau của bé. Việc
này còn dẫn đến hậu quả nặng nề hơn khi bé cho
rằng tạo ra cơn giận dữ sẽ làm cha mẹ không kiểm
soát được tình hình.

Nếu cơn giận của bé gia tăng đến mức độ đấm, đá
những người xung quanh, hay quăng ném đồ đạc,
thét lên không ngừng, hãy ẵm và đưa bé đến một nơi
an toàn. Chẳng hạn như phòng ngủ, nơi bé không thể
làm tổn hại chính mình. Giải thích cho con biết tại sao
bé bị đưa đến đây, ví dụ như: “Vì con vừa đánh chị
đấy!”, và cho con biết bạn sẽ ngồi đó đến khi bé bình
tĩnh trở lại. Nếu bạn đang ở một nơi công cộng, rất dễ
có điều kiện cho bé phát sinh cơn giận dữ, hãy chuẩn
bị sẵn sàng tinh thần để ẵm con rời khỏi và ở với con
cho đến khi bé ngừng khóc.

“Con tôi bất ngờ cáu giận khi đĩa mì ống cháu gọi có
đặt vài cọng ngò lên trên”, một bà mẹ nhớ lại. “Mặc
dù tôi đã biết lý do làm cháu dỗi, nhưng tôi không
muốn cháu làm hỏng bữa tối của mọi người thế là tôi
ẵm con ra ngoài cho đến khi bé bình tĩnh trở lại.”


Giải quyết vấn đề tận gốc sau đó: Khi “cơn bão” đã
dịu xuống, hãy nói với con về chuyện đã xảy ra. Giúp
con nhận biết rõ cơn giận của mình, để bé diễn tả
cảm xúc đó bằng lời nói, ví như: “Con đã rất giận vì
món ăn không đúng với ý mình phải không?”, Kopp
đề nghị. Cho con thấy rằng khi bé diễn tả suy nghĩ,
cảm giác của mình bằng lời nói thì sẽ tốt hơn nhiều.
Kèm theo đó là một nụ cười: “Xin lỗi vì mẹ chưa hiểu
đúng ý con, bây giờ con đã bình tĩnh trở lại, ta cùng
chọn lại đúng thứ con thích nào!”

Cố gắng tránh những điều kiện làm bé phát sinh
cơn giận: Hãy để ý kỹ xem điều gì thường khiến bé
trở nên như vậy. Nếu bé quấy khóc vì đói, hãy luôn
mang theo vài món ăn nhẹ bên mình. Nếu bé gặp vấn
đề khi phải thay đổi hoạt động, hãy giúp bé thích nghi
sao cho thật dễ chịu. Báo cho con biết những gì bé
sắp phải đối diện, như bé sẽ phải ngừng chơi để
chuẩn bị ăn tối, hãy nói “Chúng ta sẽ bắt đầu ăn khi
con và bố kể xong câu chuyện đó nhé!”, cho con
quen dần, điều chỉnh chính mình thay vì phải bất ngờ
phản ứng với những điều đó.

Con bạn cũng đang rất muốn có sự độc lập của riêng
mình, thế nên hãy cho bé cơ hội đó bất cứ khi nào
bạn có thể. Thử hỏi ý kiến: “Con thích ăn bắp hay cà
rốt?” thay vì ép: “Hãy ăn hết phần bắp của con đi!”,
điều đó sẽ có ích rất nhiều! Cũng nên nhớ phải kiểm
soát số lần bạn nói “Không” đối với bé. Nếu bạn cứ
khước từ bé một cách vô tội vạ, vô tình bạn đã tạo

nên một sự căng thẳng không cần thiết đối với cả hai!
Hãy thoáng hơn một chút, suy xét kỹ xem, việc cho
bé chơi thêm 5 phút nữa ở sân chơi liệu có phá hỏng
thời gian biểu của bạn hay không?

Quan sát kỹ để nhận ra những dấu hiệu căng
thẳng quá sức đối với con: Mặc dù những cơn cáu
kỉnh đó dường như vẫn diễn ra mỗi ngày, bạn cũng
cần phải chú ý xem bé có đang phải chịu đựng điều
gì đó hay không? Trong gia đình bạn có đang xáo
trộn gì không? Bạn có quá bận rộn mà ít quan tâm
đến con? Có sự căng thẳng nào giữa bạn và con?
Tất cả những điều này đều có thể là tác nhân dẫn
đến một cơn thịnh nộ.

Nếu tận cho đến khi lớn hơn 2 tuổi rưỡi, bé vẫn cứ
cáu giận mỗi ngày, bạn hãy tham khảo ý kiến của bác
sỹ nhi khoa. Nếu con còn nhỏ hơn 2 tuổi rưỡi nhưng
cơn giận dữ đó cứ diễn ra 3-4 lần/ngày, bé không tỏ
ra hợp tác với bất kỳ một nỗ lực nào của bạn, cũng
nên đem bé đi khám. Bác sĩ có thể chẩn đoán rằng
bé có mắc phải vấn đề sinh lý hay tâm lý nào hay
không, và còn có thể tư vấn giúp bạn cách để đối
phó.

×