Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo! - Phần đầu doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (189.41 KB, 8 trang )

Lúc ở nhà mẹ cũng là cô
giáo! - Phần đầu

Năm học mới vừa bắt đầu mà bạn đã bị cô giáo “mắng
vốn”? Hay bạn lo lắng rằng con mình, với cái tính
bướng bỉnh của bé, sẽ khó hòa nhập được trong môi
trường mới? Vậy tại sao lại không cùng Webtretho
“học lỏm” vài chiêu từ chính các giáo viên mầm non để

Con không chịu chia sẻ
phụ giúp các cô trong việc đưa những “siêu quậy” nhà
mình vào khuôn khổ nhỉ?

Giáo viên mầm non thường rất tài trong việc dạy trẻ con
tính độc lập, hợp tác, kiên nhẫn, và tự chủ. Vì sao? Vì họ
đã phát triển được cả một kho chiến thuật để đối phó với trẻ
em với những cá tính khác nhau; và họ không bị theo sai
lầm “chiều con” của mẹ. Dưới đây là một vài lời khuyên
của họ - đã được áp dụng trong lớp học - để giải quyết các
vấn đề hành vi phổ biến như làm sao để trẻ nhỏ chịu lắng
nghe, chia sẻ, và nhiều hơn thế nữa.
1. "Con tôi cứ ầm ĩ cả lên mỗi khi bạn muốn cùng chơi
đồ chơi của cháu.”

Hãy để bé giấu đi món đồ chơi yêu thích nhất. Tình trạng
ầm ĩ kia xảy ra khi một đứa trẻ cảm thấy bé không thể kiểm
soát được tình hình. Vậy nên bạn có thể cho phép con mình
“giấu đi” vài món đồ chơi mà bé yêu thích nhất trước khi
để các bé cùng chơi với nhau. Như thế, con bạn sẽ cảm
thấy mình có chút quyền lực, và bé sẽ sẵn sàng chia sẻ hơn.


Làm gương. Khi hai đứa trẻ trong lớp giành nhau một món
đồ chơi, Deborah Field - một giáo viên mầm non tại
Massachusetts - đã bảo chúng rằng, “Thật ra, đó là đồ chơi
của cô, nhưng cô sẽ để các con thay phiên nhau chơi vì
điều đó làm cô thấy vui.” Tương tự đó, Deborah đề nghị
bạn cũng có một thứ gọi là “đồ chơi của Mẹ”, một chiếc xe
đồ chơi chẳng hạn. Nếu con bạn nhất định không chịu cho
bạn mình chơi cùng, hãy vui vẻ đề nghị bạn của bé chơi
món đồ chơi dự phòng “của Mẹ”. Con bạn sẽ học được
cách chia sẻ từ những hành động như thế.

Mưa dầm thấm lâu. Bạn hãy lấy vài tờ giấy trắng, gấp lại
và làm thành một quyển sách tranh. Trang đầu tiên sẽ thể
hiện cảnh con bạn không chịu chia sẻ, và bạn của bé thì
nhăn nhó không vui. Những trang tiếp theo sẽ cho bé xem
các lựa chọn như đề nghị một món đồ chơi khác, hoặc thay
phiên nhau chơi chẳng hạn. Trang cuối cùng sẽ là hình ảnh
đám trẻ hòa thuận và vui vẻ cùng chơi với nhau. Hãy đọc
nó mỗi ngày, như thế sẽ giúp bé hiểu được mình nên cư xử
như thế nào, và bé sẽ mau chóng tự có những lựa chọn
đúng đắn.


2. "Con tôi thường xuyên lo ra và dường như chẳng tập
trung xem sách truyện gì cả.”

Hãy để ý thời gian. “Đừng cố bắt bé phải đọc sách ngay
sau khi đi học về, khi bé cần có thời gian để nghỉ ngơi,” đó
là lời khuyên của Kelly Pfau, một giáo viên mầm non ở
North Carolina. Thay vào đó, hãy để dành giờ đọc sách khi

bé cảm thấy khỏe khoắn và thoải mái hơn, như sau giờ ngủ
trưa hay trước khi đi ngủ chẳng hạn.

Khiến nó thật vui thú. Trẻ con thường sẽ rất thích khi bạn
làm cho câu chuyện trở nên sống động hơn. Vậy nên, sao
bạn không thử thay đổi cách kể chuyện của mình nhỉ? Hãy
thử làm hai con rối đơn giản và dùng những giọng khác
nhau cho những nhân vật khác nhau để kể chuyện cho bé
xem.

Chọn sách đúng độ tuổi. Hãy chắc rằng những quyển sách
không quá lớn hay quá nhỏ đối với con của bạn. Hãy tìm
những quyển sách có nhiều hình minh họa nhiều màu sắc
sặc sỡ, vui nhộn.


3. “Con tôi cứ bám lấy mẹ mọi lúc mọi nơi.”

Đi trước một bước. “Chúng tôi yêu cầu bố mẹ của đứa trẻ
đặc biệt nhút nhát và hay xấu hổ đưa bé đến sớm hơn một
chút so với các bé khác,” Field - một cô giáo mầm non -
nói. “Được cùng bố mẹ đến sớm một chút, trước khi lớp
học đông đủ sẽ khiến bé cảm thấy thoải mái hơn, thậm chí
có thể sẽ chủ động chơi cùng một bạn khác nữa ấy chứ.”
Chiến thuật này cũng có thể áo dụng trong những sự kiện
xã hội.

Dỗ dành. Nếu con bạn không chịu buông mẹ ra khi hai mẹ
con ra sân chơi chẳng hạn, hãy từ từ hướng bé đến chỗ
chiếc cầu tuột, hố cát, các khối xếp hình hay thứ gì đó mà

bé thích. Sau đó chính bạn hãy chọn lấy một khối xếp hình
hay một cái xẻng xúc cát. “Khi thấy mẹ ‘vào cuộc’, bé có
thể cũng sẽ muốn tham gia,” đó là kinh nghiệm của
Kimberly Patterson, giáo viên mầm non tại St. Louis. “Và
một khi bé đã tiến tới, mẹ hãy từ từ lùi lại.”

Đừng nôn nóng. Hãy tôn trọng tính cách và tâm lý của con
mình. Bắt con phải tham gia khi bé cảm thấy không thoải
mái có thể sẽ rất phản tác dụng. Bạn phải học cách chấp
nhận rằng với con mình, việc quan sát điều mà những trẻ
khác đang thực hiện cũng thú vị như trực tiếp tham gia vậy.


4. "Con tôi muốn mọi thứ ‘ngay lập tức’ và không chịu
kiên nhẫn gì cả.”
Hãy làm bé xao lãng. Đối với
một bé mẫu giáo, hãy “lợi dụng”
sự tập trung ngắn hạn của bé. Với
trẻ 2 tuổi, thứ gì đó có thể dường
như cực kỳ khẩn cấp, nhưng một
khi bạn đã làm bé xao lãng bằng
một bản nhạc, món đồ chơi hay
món snack yêu thích, bé sẽ có thể
quên cái việc “khẩn” kia ngay lập
tức.

Giúp con hiểu về thời gian. Tuy
vậy, bạn không thể bắt đứa con 3-4 tuổi của mình quên
điều bé muốn một cách dễ dàng. Bé cũng chưa sẵn sàng để
tiếp nhận những khái niệm như, “Hai giờ nữa mình sẽ đến

nhà bạn của con.” Thay vào đó, hãy chuyển thời gian thành
những đơn vị mà bé có thể liên hệ được, chẳng hạn như
khoảng thời gian mà hai mẹ con thường chơi ngoài sân
chơi. Còn nếu là vấn đề về ngày hay tuần, hãy cùng bé gạch
đi mỗi ngày trên tờ lịch để bé có thể thấy tận mắt thời gian
trôi qua thế nào.

Con chẳng kiên nhẫn gì
cả (Ảnh: Inmagine)

Giúp con biết chấp nhận chờ đợi. Một điều rất quan trọng
mà con bạn phải học là bé không thể có mọi thứ vào ngay
thời điểm mà bé đòi hỏi. Thường xuyên nhắc lại câu thần
chú (“Mẹ rất tiếc, con yêu, nhưng con phải chờ đến ngày
mai mới được mở quà cơ”) sẽ giúp bé dần dần chấp nhận
sự thật đó. Và khi cái thời điểm xiết bao mong chờ ấy cuối
cùng cũng đến, đừng quên khen ngợi con bằng cách nói,
“Chà, con thật là kiên nhẫn, con của mẹ thật giỏi.”

×