Tải bản đầy đủ (.doc) (11 trang)

tho buon cua toi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.83 MB, 11 trang )

Email:
Yahoo :
Cell phone: 0972575170
TRUNG TÂM GDTX H.TAM NƠNG
***********
HUỲNH PHƯỚC MAI
Một nữa cuộc đời trăng hoa mộng,
Một nữa tình yêu đang cháy bổng,
Một nữa con người lỡ chuyến sang sông,
Một nữa nào rồi cũng bằng không !
Anh Hai Thương Tặng Em giái: Đoàn
Thò Thùy Trang
HY VỌNG
MỘT NỮA
Cuộc đời ta vốn là một nữa
Một nữa nỗi buồn một nữa đắn đo
Một nữa này dun số giầy vò
Đêm đơng thức trắng lắng lo càng nhiều
Một nữa nào giờ đã mất tiêu
Còn đây một nữa điều hiu một mình
Một nữa người hay một nữa tình
Hỏi rằng nữa ấy đã binh đâu rồi?
Đời ta là một nữa ấy thơi
Thêm chi một nữa giờ coi thân buồn
Phận nghèo tay trắng đi ln
Cho ta đau thêm khổ buồn ba bốn ngày
Tương lai nữa ấy còn dài
Mong sao nữa ấy đẹp hồi dun u
Một nữa này vẫn mãi chắc chiu
Cầu mong hạnh phúc mọi điều ước mơ.
Một nữa nào viết lại bài thơ


Một nữa nào nối sơng liền một khúc
Đời chỉ đẹp khi đời hạnh phúc
Người chỉ đẹp khi đứng trước bạn tri âm
Tơi chấp nhận là kẻ âm thầm
Ơm hy vọng mong nữa của mình hạnh phúc
Nhưng hy vọng nữa này có lúc
Như Tràng Giang nối liền một khúc
Gặp tơ hồng nói phúc dun u
Hạnh phúc nhiều khơng còn là một nữa ./.
Cao Lãnh, 14-02-2008
Hy vọng nhiều thất vọng càng nhiều,
Biết người biết mặt, chẳng biết lòng yêu.
Trang nhỏ nè ! Anh Mai đà hỏi thật,
Em bây giờ có phải đã biết yêu?
Anh yêu nhiều giờ đau khổ cũng nhiều,
Nhưng mong rằng Trang nhỏ đẹp duyên yêu.
Tình trong sáng với nhiều niềm hạnh phúc,
Thân con gái bến trong rồi bến đục.
Phải lọc lừa kén chọn kỹ nghe em,
Đừng xem tất cả đều là đẹp,
Sông tuy dài nhưng nhiều khúc hẹp,
Người tuy đẹp nhưng lắm cái đắn đo.
Anh đã lầm, cứ tưỡng ăn ngò,
Anh nào ngờ Khổ qua đắng chát ,
Giờ tim anh như đà tan nát ,
Chỉ biết đàn biết hát là niềm vui.
Anh có Nhỏ làm niềm an ủi,
Thương nhỏ nhiều nhỏ có biết không?
Hy vọng sau chuyện tình anh với nhỏ.
Đẹp nghóa đẹp tình đẹp hơn “đông”./.

Thương Tặng Thùy Trang
NHẶC ĐÓA HOA MAI
“ Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài…”
Tràng Giang bắp trỗ hoa lá lay…
Lom khom bên ấy người trai trẻ
Vẽ dáng nặng lòng bước lai rai
Kìa! anh ngồi xuống đó nhặc hoa mai
Hoa nhặc bây giờ để tặng ai?
Lòng đã nhạc phai ai thương nhớ ?
Thương nhớ làm gì kẻ trắng tay …
Tình đã không mong yêu dấu nữa,
Thì nhặc làm gì chỉ đắng cay.
Chi bằng dạo bước dài trong gio,ù
Gởi hồn theo đuổi hoa bắp lay… ./.
Ngày 24 tháng 12 âl – 2009
MỘT NỮA (sưu tầm)
HẬN
Em ơi biết chăng tim anh buồn
Tình đời heo hắt tựa mưa tuông
Nhìn em bên ai lòng anh sót
Ngoảnh mặt quay lưng giọt lệ buồn
Ta thề ôm hận nổi văn buồn
Cuộc đời không đến bến ghen tuông
Hận đời ta sống cô đơn lẽ
Chẳng sầu chẳng khổ chẳng yêu luôn ./.
Tơi đi tìm một nửa của riêng tơi
Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy
Nửa của tơi ơi, em là ai vậy
Sao để tơi tìm, tìm mãi tên em
Chiều dần bng thành phố vào đêm

Ngọn cỏ hàng cây từng đơi ríu rít
Họ may mắn hơn tơi hay họ khơng cần biết
Nữa của mình hay nữa của ai kia?
Tơi đi tìm một nửa của riêng tơi
Và có thể suốt đời khơng tìm thấy
Khơng có em tơi đành sống vậy
Khơng lấy nữa của ai làm nữa cùa riêng mình
Cái na ná tình u thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình u chỉ có một
Nên đơi lúc tưởng như mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào của mình đâu
Khơng phải của mình chẳng phải nữa của nhau
Thì thượng đế ơi đừng bắt tơi lầm tưởng
Bởi tơi biết khổ đau hay sung sướng
Là đúng sai khi tìm nửa của mình
Tơi tìm em, tơi đã đi tìm
Và vẫn biết trên đời này đâu đó
Em cũng đi tìm tìm tơi như vậy
Chỉ có điều ta chưa nhận ra nhau ./.
MỘT NỮA (sưu tầm)
Thượng đế tạo ra cuộc đời là một nữa
Một nữa niềm vui một nữa buồn
Một nữa niềm tin cộng một nữa hắt hiu
Chắc lại có một nữa cuộc đời đang hối hả.
Nhịp sống nặng đau từng cơn vất vã
Một nữa em tin một nữa anh
Mỗi ngày tháng qua anh bước rất nhanh
Có khi nào bõ qua cái gọi là một nữa.
Một thống khựng lại,anh chần chừ lần lựa
Một nữa của mình hay một nữa của ai

Rụt rè e sợ,anh mắc một lối sai
Để suốt đời anh đi tiếm tìm một nữa.
Một nữa của mình tình đầy chan chứa
Một nữa này anh hứa sẽ nối chặt nhau
Hy vọng niềm vui mãi đến mai sau
Hạnh phúc đến với anh khơng là một nữa ./.
VÔ TÌNH
Nếu biết trước thà thôi đừng quen biết,
Gặp gỡ chi rồi vắng bóng nhau.
Có vắng đêm nào mà anh không nhớ ,
Sao đành ngoảnh mặt vô tình nhau?
Sao em không hiểu, sao hong hiểu?
Đôi ta đương mộng đẹp duyên yêu!
Sao em nỡ, vô tình làm lơ đãng ?
Tự tay mình đâm chết trái tim yêu.
Ông trời sui chi mình đau khổ ,
Tình ta vô vọng đến bến cô liêu,
Cha mẹ ơi , người đời ơi sao nỡ !
Dùng chuyện đời ngăn cách đôi tim yêu.
Anh không buồn khi nhận phận cô liêu,
Chỉ sợ em đau khổ thật nhiều !
Khi tình ta tiêu điều đổ nát,
Biết nói gì chua chát duyên yêu,
Thì thôi em gán học thật nhiều.
Vì điều đó vui lòng ba với mẹ ,
Còn anh chỉ là một chùm hoa giẻ,
Chẳng xứng đáng gì để được em yêu.
Hãy vô tình cho mình không đơn điệu
Hãy quên đi những ngày tháng chắc chiu
Khi hạnh phúc không còn điều gì để nói

Anh sẽ về gói lại cô liêu
Dẫu biết rằng quên em là không thể
Nhưng biết sao khi cuộc đời dâu bể
Lưu luyến làm gì để khổ cho nhau
Kiếp này không vẹn xin hẹn lại kiếp sau
Anh vẫn mãi là anh như thõ nào
Mong mai sau em tròn hạnh phúc
Anh âm thầm ôm niềm nhẫn nhục
Đợi chơ hoài hạnh phúc đớn đau ./.
Tam Nông, Ngày 20/02/2010

Thu qua mấy bậïn thu tàn
Người qua mấy bận hai hàng lệ rơi
SẦU TÍM LỤC BÌNH

Cuộc đời thóang qua như giấc mộng,
Bôn ba cho lắm cũng bằng không.
Công danh sự nghiệp tiền không có,
Thì mộng chi đâu giấc mơ hồng?
Người giàu người đẹp lòng vô tận,
Ta nghèo phận bạc nhận tay không.
Mong chi mơ ước đời vô vọng,
Đêm buồn chưa cạn nổi lưu vong ,
Đời tan phận bạc nước xuôi dòng,
Đò sang bến đục nước đã trong.
Lục bình thơ thẩn ai thương nhớ ,
Buồn khỗ lững lờ tím cả bông
Ngày 30 tháng 10 năm 2009
PHẬN BUỒN
Giữa đông tàn thổn thức canh sâu,

Đau đời tay trắng đắng nổi sầu.
Hận đời gặp phải chuyện không đâu,
Duyên tình tan nát mộng ban đầu.
Bao năm tạo dựng giầy công lao,
Chẳng lẽ bây giờ bỏ đành sao?
Chém cha cái đời đau với khổ,
Hết mình năng nổ vẫn nỗi đau…
THƯƠNG NHỚ
Đêm sầu một bóng dưới trăng thâu
thương nhớ một người có hay đâu
Ước chi mình không bờ ngăn cách
Thì giờ thân thiết biết bao lâu
Nhưng sao cho khỏi người đôi ngã
Nói nữa làm gì lệ thêm đau
Thì thôi anh chúc em yêu nhớ
Công danh hạnh phúc đến với mau./.
Chiều xuân nhung nhớù một người thương…
Trời sui chi cảnh đứa đôi đường
Sen hồng đương nỡ buồn vương vấn
Đêm dài văng vẳng nổi nhớ thương…
NGÀY HỌC CUỐI

Chiều nay mưa buồn phượng tả tơi,
Liểu rũ xót xa cảnh đổi dời.
Bốn năm đại học giờ đã hết,
Lòng ta chết lặng nữa chơi vơi.
Tình chúng ta như vầng trăng đợi,
Duyên chúng mình vời vợi ra khơi.
Cuộc đời ta giờ là kỹ niệm,
Kỹ niệm buồn nhớ lắm người ơi.

Trái tim ta sao nói nên lời?
Mai ra trường mỗi đứa một nơi.
Ngày học cuối lớp ơi xa quá.
Vắng nhau rồi nhớ lắm người ơi.
Thân Tặng Hoài Thu
LAI VUNG
Ta u q một tình u tha thiết, Tặng Đỗ Uyên
Giữa cuộc đời thề khơng ly biệt.
Lai Vung buồn gia giết trái tim tơi.
Mong mai sao về bên người tình thân thiết.
Bụi tre già chơn chất thân thiệt,
Dòng sơng buồn in màu mắt biết.
Nay xa rồi tiết lắm sơng ơi,
Đời phong ba đành xa đồng ruộng biết
Trònh Minh Đỗ Uyên_ Vó Cầm - Người xây nền tản cho thơ văn của Tôi!
Cũng là người kiến tạo cho tư tưởng văn thơ của Tôi từ khi còn học THPT.
TẠI SAO TÔI BUỒN
HẬN TRẮNG TAY
Cuộc đời Mai Cồ như giấc mộng,
Người đến người đi ngỡ như không.
Làm sao ai biết lòng Cồ chứ?
Rát lệ tim đau ró máu hồng…
Hỏi thế gian đời là gì chứ?
Quá khứ đau lòng hận mênh mông,
Tương lai, sự nghiệp tiền không có.
Tình đến, tình đi, “có đẹp không ?”
Đời vô vọng là đời thế đó,
Lo nghó chi nhiều cũng tay không.
Điếu thuốc thơm là bạn mặn nồng,
Chay rượu hồng là thằng chiến hữu.

Tữu nữa chay Cồ còn chưa cạn,
Thuốc nữa tàn tan nát Cồ ơi… !
Đời hận đời tình như lá đỗ…
Người khóc người khổ lắm người ơi!
Mực mồng tơi một màu tím ngắc,
Ta yêu người bằng tim chân thật.
Không nhìn đời xe xua vật chất,
Ta đâu ngờ đời bắt ta đau…
Thì thôi đành vậy mình xa nhau,
Rượu thơm nào rồi cũng sẽ cạn,
Điếu thuốc tàn rồi cũng sẽ tan,
Ta tay trắng sang ngang là phải.
Chỉ mong sao trong đời hoa dạy
Người về xây mộng đẹp tương lai.
Ta thầm chúc người dài hạnh phúc
Đẹp lòng ba mẹ, “ đẹp trúc mai…”
Lam Giang tấu khúc tay trắng tay
Hận đời phận bạc cay đắng cay
Chén rượu thơm say cạn đêm này
Điếu thuốc tàn lòng gởi khói bay…./.
Tràm Chim, 19 / 02 / 2010
Cây không buồn sao cây rụng lá
Đá không buồn sao đá phủ rêu xanh
Tôi không yêu sao tôi đau đớn nhiều
Tôi không buồn sao cuối mặt chắc chiu
Khi tình tôi tiêu điều đổ nát
Tôi không yêu sao thành thơ thành nhạc
Tôi Không sầu sao hát khúc Lam Giang
Dẫu tôi biết tình tôi bạc ngàn
Em đã xa hàng vàng cây liễu rũ

Cho tim tôi đêm ngày ấm ũ
Đem giầy vò lam lũ với tình yêu
Sống vô tình đời khóc cô liêu
Hỏi tại sao tôi buồn quá nhỉ ?
Khi người yêu giờ thành em tri kỹ
Gặp nhau đây ta sẽ nói câu gì ?
Hay âm thầm lặng lẽ rồi bước đi ?
Duyên nợ
“Gió theo lối gió mây đường mây,
Dòng nước buồn hiu hoa bấp lay…”
Đường tình đôi ngã ai thương nhớ?
Đau sầu lệ khổ biết ai hay.
Rượu tàn đêm thâu còn chưa cạn,
Duyên nợ ngày nào tựa chim bay.
Thôi đành cam chòu tình trong mộng,
Trông người hạnh phúc đẹp tương lai.
Một duyên hai nợ âu đành phận ,
Lưu luyến làm gì nữa phân vân.
Đời ta sương gió kiếp phong trần,
Mong chi mơ ước đời thành văn…
Công danh đòa vò rồi sẽ mất, tiền tài vật chất rồi sẽ hết, tình yêu đầm thấm
rồi sẽ tan… Chỉ có tình người là luôn trường tồn và tri thức là luôn hiện hữu…
Hãy sống bằng tình người chân thật! Hãy lónh hội tri thức bằng trái tim cháy
bổng, bằng khối óc nghệ thuật, bằng học vấn cách làm ngừơi… (10/03/2009)
TÂM SỰ VỚI EM
Vô tình ta gặp trong giấc mơ
Mình quen mình biết tự bao giờ?
Tình ta đẹp tình lưu muôn thû ,
Mộng Kha buồn động lại trong thơ.
Anh thương em Diễm Phương dễ mến,

Thân em đẹp hoa xuân trước nến.
Tuổi em tròn đôi tám tương tư,
Nên có người thầm thương cảm mến.
Em vô tình như nàng tiên đến
Vỗ về ai giấc mộng chưa thành.
Buồn không em cuộc sống đấu tranh?
Tình anh tình bạn là ranh giới.
Người cô đơn sầu đau vời vợi,
Mong có em thỏa nổi đợi chơ.ø
Dẫu biêt rằng chỉ là giấc mơ.
Mà em cứ vẫn vẽ thờ ơ.
Thôi đành vậy chúc em thương nhớ,
Người tình trong mộng đẹp như mơ.
Sang năm anh gặp anh sẽ nhơ,ù
Đôi tình nhân trẻ lắm mộng mơ.
Chỉ tội cho kẻ buồn dang dỡ…
Tình đầu sớm vỡ chẳng dám mơ.
Ước gì anh có em yêu nhớ.
Sổ này đầy ấp những trang thơ…
Tặng Nguyễn Thò Diễm Phương
TÌNH YÊU
“ Làm sao cắt nghóa được tình yêu ?
Có nghóa gì đâu một buổi chiều …
Thế mà sao anh em mình không hiểu?
Cắm đầu cấm cổ bước vào yêu
Rồi bây giờ cô liu đổ nát…
Mỗi đêm về nằm nghe em hát,
Anh thấy buồn vì anh cũng như em.
Khi cuộc đời còn bao điều đẹp.
Vậy mà mình khép nép vào yêu

Để rồi nhìn thế sự tiêu điều
Anh hẩm hiu và em nhiều trắc trỡ.
Hai đứa mình chung một niềm dang dỡ,
Ngồi tựa nhau than thở suốt canh thâu.
Hỏi cuộc đời mấy ai đẹp mộng đâu?
Hay chỉ toàn làm giàu thêm nước mắt ?
Bé Dung ơi ! Cuộc đơì nhiều tất bật
Em từng ngày lật dài trang sách vỡ
Anh đêm đêm giáo án kề bên
Hai chúng ta cố gắng xây nền
Đễ sau này vững bền hạnh phúc
Không như giờ chỉ toàn là chăm chúc
Sau cùng rồi cũng là lúc tay không
Thôi thì giờ em rán chăm lo học
Anh rán làm để tạo dựng tương lai.
Mong mai sau anh em mình hoài hạnh phúc ./.
Tặng Nguyễn Thò Thùy Dung
KHÓC CHO TRĂNG
“ Thuyền ai đậu bến sông trăng đó…
Có chở trăng về kòp tối nay?”
Đàn khuya thánh thót đêm thương nhớ
Sương mờ lơ lững bóng trăng phai…
Nhớ ai trăng sáng tàn trên sóng
Thuyền chở trăng hồng khóc cho ai
Một mình thơ thẩn nhìn trăng nhớ…
Buồn phận “mập mờ“ biết hỏi ai…?
Tặng Trang Nhỏ
Tân Phước Quê Tôi
Trời xanh lộng gió cò loanh oanh,
Tràng giang ruộng lúa ngộp mà xanh.

Mặt nước mênh mông tình mát lạnh,
Mây bạc thẩn thờ lượng oanh oanh.
Lục bình tím ngắt màu thương nhớ,
“Nhóc nheng” tấu nhạc trên cỏ xanh .
Trâu già mệt mỏi đang nằm ngủ,
Giậc mình gà gáy đã hai canh.
Thức suốt đêm thâu nhìn cảnh bạc,
Thấy quê đẹp lắm những màu xanh.
Cầu tre lắc lẽo lắm chân thành,
Giợn giợn trăng vàng sáng long lanh.
Từ nay xa vắng còn đâu nữa
Quê hương non nước thắm tình anh
Tân Phước mai xa buồn biết mấy
Quê hương thanh bình động trong anh
Hành trang mọi thứ đà xong hết
Tim anh chết lặng đi không đành
Ngặc nổi số nghèo ôm phận bạc
Chó vàng đưa tiển khóc trong anh…
HY VỌNG 2
Em vô tình cho anh hy vọng
Trong cuộc đời lỡ chuyến sang sông
Anh vội mừng thấy lòng đỡ rối
Anh đâu ngờ thế cũng bằng không
Anh đã khóc vì thấy em rơi lệ
Anh đã buồn vì thấy em ngón trông
Đời của anh không gì hy vọng
sao đời của em cũng thất vọng theo anh
Hoa chua nhiều là hoa tranh giấy
Anh yêu nhiều em có thấy không em?
Đời hoa mộng anh đã không thèm

Chỉ mong em được tròn hạnh phúc
Hôm nay buồn gọi trúc vào thơ
Ôm yêu thương lặng lẽ đợi chờ
Hỏi bao giờ em hiểu cho anh
Đời cô oạnh anh thầm nhung nhớ
Ôm hy vọng nuôi niềm than thở
Mong một ngày ta nhớ về nhau
Hy vọng sau đò về bến lỡ
Cánh sen buồn nói lại bài thơ…
NỮA VẦNG TRĂNG
Trăng khuya lơ lững trên đầu
Đàn khuya thánh thót ai sầu hơn ai?
Một mình nhung nhớ đêm dài
Vầng trăng sẽ bóng lâu đài em ơi
Đêm nay gió thổi ngoài khơi
Lòng anh nhung nhớ chơi vơi tháng ngày
Vầng trăng ai sẽ làm hai
Một soi nước mắt, một hoài ước mơ
Em ơi biết có bao giờ?
Nữa vầng trăng nhỏ mập mờ như anh
Đêm nay giấc mộng chưa thành
Mong em hạnh phúc, học hành nên danh
Đò sang khóc tiển đưa anh
Nữa vầng trăng khuyết để dành tặng em…
Tặng Trang Nhỏ
Tình chúng ta như vầng trăng sáng,
Duyên chúng mình tựa án mây cao.
Nhưng sao cho khỏi đôi mình xa nhau,
Nữa vầng trăng nhỏ gơỉ vào tim anh…
TÌNH CÔ ĐƠN

Anh thương người tha thiết mênh mang
Như giữa dòng Tràng Giang bất tận
Ta quen nhau từ dòng lửa hận
Hận cuộc đời hận cảnh cô đơn
Khắp thế gian anh hỏi lòng nhơn
Trong tiếng đờn nghe từng nhòp thở
Rồi đêm trường chăn trỡ cô đơn
Chỉ biết đờn làm tình vô tận
Hy vọng đời trôi xuôi số phận
Để hồn anh chấp cánh phân vân
Cho tim anh thêm vầng ánh sáng
Gọi em về bán nữa vầng trăng?
Em đã đi xa ngàn bất tận
Anh cô đơn lặng lẽ đợi chờ
Đêm cầm đờn gọi gió vào thơ
Lòng thương nhớ người ơi có biết
Ngày hôm qua ta còn thân thiết
Hôm nay buồn nói câu chia biệt
Khóc cho mình biết nói gì đây
Hay chỉ toàn là niềm nối tiết…
Cao Lãnh, Ngày 08 tháng 03 năm 2010
VÔ ĐỀ
Qua rồi cái thû yêu thương
Giờ đây đôi ngã đôi đường xa nhau
Ngày xưa mơ ước trầu cau
Giờ đây ta đã xa nhau thật rội
Quê người bên ấy xa xôi
Người ơi ! có nhớ thân tôi không nào?
Một mình cô oạnh trăng sao
Rượu nồng gió mát làm sao hết sầu

Ta nghèo, ta khổ, ta đao
Xa người, xa mãi đời nào gặp đây
Thì thôi xin gởi câu này
Duyên người sẽ đẹp tình đầy yêu thương
Tôi về bỏ mộng đơn phương
Quên người tri kỷ, bỏ đường bằng lăng
Mong sao ngày ấy mau gần
Cho tôi quên hết cái thân sớm chiều
Cho tôi gặp mới duyên yêu
Đừng như cánh bướm dập dìu thân hoa
Em nay là của người ta
Cho anh ở lại buồn ba bốn ngày
Ôm hòai một nỗi ưu hoài
Đường tình đôi ngã tương lai như rồi
Sầu cho phận lục bình trôi
Tình yêu như nước sẽ đôi hai dòng
Em yêu giờ đã sang sông
Thân anh như chiết đũa hồng gãy đôi
Vầng Sáng
Trăng Lên
Đêm Gió
Trôi Về
Em Yêu
Ơi Thế

Phải
Nhớ

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×