Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Hội chứng trẻ cô đơn giữa gia đình (Phần 1) pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.53 KB, 5 trang )

Hội chứng trẻ cô đơn giữa
gia đình (Phần 1)


Đó là những đứa trẻ gia đình
khá giả tại Hà Nội và một số
thành phố lớn. Các em có cả
bố mẹ, thậm chí họ là những
người thành đạt và giàu có.
Nhưng do mải mê công việc và
kiếm tiền nên không ít bố mẹ
không có thời gian chăm sóc
con cái. Họ giao con lại cho
thầy cô giáo, cho gia sư hoặc người giúp việc. Kết cục là
những đứa trẻ vào tuổi đang lớn với bao nhiêu cảm xúc
lạ lẫm về cuộc sống, những bỡ ngỡ về tri thức làm người
trưởng thành đã phạm tội, thậm chí phải đơn độc trong
ngôi nhà của mình.

Nhiều trẻ em rất cô đơn
trong vòng xoáy của
chính gia đình mình.
Quý tử đi cướp!
Gọi điện thoại đến Trung tâm tư vấn Người bạn Tri kỷ
1900585868, một phụ huynh ở Hà Nội đã tỏ ra rất đau khổ
khi cậu quý tử mới 14 tuổi đầu đã tham gia băng nhóm
cướp giật. Ông đã không thể lý giải nổi bởi con ông không
thiếu một thứ gì. Qua khai thác thông tin về gia đình này
nhân viên tư vấn cho biết: Họ đều là giảng viên đại học. Cả
hai đều có học hàm, học vị cao và thường xuyên đi dạy hết
tỉnh này đến tỉnh khác. Công việc gia đình đã có một bà


giúp việc là người cô họ hàng xa ở quê đảm nhiệm. Vợ
chồng họ có một gái, một trai. Cô gái lớn đã đi lấy chồng.
Cậu út năm nay 14 tuổi. Cậu vốn là cậu bé khoẻ mạnh và
hết sức ngoan ngoãn, hiền lành.
Chính vì vậy mà bố mẹ cậu hết sức yên tâm về con. Mỗi
lần đi công tác xa, họ đã thu xếp tất cả mọi khoản tiền và
đóng trước cho cô giáo chủ nhiệm và cô giáo dạy thêm của
con. Chuyện ăn uống đã có bà giúp việc lo. Tưởng thế là ổn
nhưng cho đến một ngày khi bà vợ đang công tác ở nước
ngoài, chồng đang tham gia lớp giảng dạy ở một tỉnh miền
Trung thì nhận được điện: cậu quý tử bị công an bắt vì
tham gia nhóm cướp giật.
Theo lời kể của nhân viên tư vấn, bố mẹ cậu bé đã không
lường được hậu quả là con họ bị bạn xấu rủ rê. Theo bà
Hiền, Giám đốc Trung tâm tư vấn Người bạn tri kỷ
1900585868, đặc điểm nổi trội của lứa tuổi vị thành niên
(từ 11- 19 tuổi) là rất thích làm người lớn và tỷ lệ tham gia
nhóm bạn rất lớn. Ảnh hưởng của nhóm bạn đến các em là
vô cùng quan trọng. Vì thế sẽ là hết sức sai lầm khi nghĩ
rằng con mình ngoan thì sẽ không bao giờ hư được. Nhiều
khi các em phạm tội chỉ vì một lời khích bác nào đó từ phía
bạn bè. Con trai dễ bị bạn bè rủ rê lôi kéo hơn con gái. Và
trường hợp trên không phải là cá biệt.
Bỏ lửng quan tâm con trẻ
Chưa đến nỗi phạm tội như cậu bé trên, Nam - 15 tuổi gọi
điện đến Trung tâm tư vấn Người bạn tri kỷ kể với nhân
viên tư vấn: Bố mẹ đi làm suốt ngày, em về nhà chẳng biết
nói chuyện với ai. Được các bạn rủ đi đua xe, em thấy vui
quá!?” Bố mẹ Nam có một cửa hàng buôn bán điện lạnh.
Thời điểm giáp Tết này công việc buôn bán càng trở nên

cấp tập hơn. Hầu như không ngày nào họ ăn cơm ở nhà.
Thi thoảng bố mẹ cậu dành một ngày cuối tuần ăn ở nhà thì
toàn nói chuyện về công việc. Khi thì tiền ông nọ, bà kia,
khi thì chuyến hàng này may, xe hàng kia dởm Nhưng
tuyệt nhiên chẳng ai hỏi đến con dạo này thế nào?
Thấy con đi học đều đặn, khoẻ mạnh và họ tưởng em
không có gì đáng phải lo. Thỉnh thoảng bố mẹ Nam có hỏi
em thiếu tiền không. Nếu em nói cần tiền bao nhiêu là cho,
thậm chí cho rất nhiều. Có lần Nam nói dối điện thoại di
động của em bị hỏng, em muốn mua một chiếc điện thoại
mới 7 triệu đồng. Nghe vậy, bố mẹ Nam chỉ càu nhàu vài
câu rồi rút ví cho ngay. Nam bảo, vì họ cũng chẳng có thời
gian để mà hỏi, nói gì tới kiểm tra. Em có hẳn một phòng
riêng tương đối an toàn và bố mẹ Nam “tôn trọng” em đến
nỗi em để thuốc lắc trong phòng một tuần mà họ chẳng hề
biết gì. Nam cho biết đó là thuốc lắc một người bạn nhờ
cầm hộ chứ không phải của Nam bảo với nhân viên tư vấn
là em sẽ không dùng thuốc lắc. Nhưng với kiểu bỏ lửng của
bố mẹ Nam như vậy thì ai dám chắc được điều gì sẽ xẩy ra?
Theo bà Hiền, khi con cái bước vào tuổi dậy thì, hơn lúc
nào hết bố mẹ phải luôn là người ở bên cạnh khi con gặp
khó khăn. Có một thực trạng cần cảnh báo đối với các bậc
phụ huynh hiện nay là: khi con ở tuổi mẫu giáo nhà trẻ thì
rất quan tâm. Nhưng đến khi con ở tuổi vị thành niên, lúc
đó không còn phải lo đến chuyện chăm bẵm, ăn uống nữa
thì bỏ lửng. Điều này hết sức nguy hiểm vì đây là lứa tuổi
“chấp chới” giữa trẻ con và người lớn. Mọi hành vi của các
em chưa hình thành, lại chưa đủ nhận thức để phân biệt
điều hay, lẽ phải nhưng các em lại luôn muốn làm người
lớn, luôn muốn khẳng định mình. Vì vậy đây là lứa tuổi

“nhiều nguy cơ” nhất nếu bố mẹ không có kỹ năng dạy bảo
và quan tâm đến cuộc sống, tâm tư tình cảm của con.

×