Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Những thành công đầu tiên của ba pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (178.36 KB, 5 trang )

Những thành công đầu
tiên của ba





Tập cho con thói quen đánh răng quả là không dễ.
Tuy nhiên, nếu kiên trì và có những trò chơi dụ bé
thì tôi nghĩ cũng chỉ vài ngày là bé có thể tự yêu
cầu bố mẹ đánh răng cho bé.
Tạo thói quen đánh răng mỗi sáng, tối.
Bé Mi con tôi đã hơn hai tuổi, có hàm răng đều như hạt
bắp, trắng phau. Mỗi sáng, hai mẹ con đều có “chiến tranh”
bởi bé nhất định không cho mẹ súc miệng. Thấy vợ vất vả
với con mà không hiệu quả thế là tôi nhận trách nhiệm tạo
thói quen cho bé đánh răng mỗi ngày. Công việc trông dễ
dàng nhưng khi bắt tay vào mới thấy không đơn giản.
Ngày đầu tiên tôi phải chịu thua vì bé ngậm miệng không
cho đưa bàn chải vào miệng dù hứa hẹn các kiểu. Hôm sau,
khi vừa thức dậy tôi đã mở đĩa ca nhạc có bài “dậy đi thôi
là dậy đi thôi…” rồi đưa bé vào phòng tắm. Cho một ít kem
mùi dâu vào bàn chải có hình chú thỏ xinh xắn rồi bảo “há
to miệng ra nào” thì Mi… ngậm miệng lại thật chặt và lắc
đầu. Tôi dịu giọng: “Nếu không đánh răng con sâu to sẽ
thức dậy cắn răng rất đau, bây giờ con há to miệng để ba
xem trong miệng có con sâu nào không”. Bé Mi hỏi: “Con
sâu to cỡ nào ba?”. “Con sâu to bằng viên kẹo ấy” – ba
miêu tả. “Con sâu” dường như có tác dụng đôi chút nhưng
tôi không muốn con lo sợ nên liền bảo, hay là chúng ta hát
to bài “chị ong nâu” để chị ong bắt con sâu nhé! Mi rất


thích bài “chị ong nâu nâu” nên lập tức cất to giọng.
Chỉ chờ có thế tôi nhẹ nhàng cầm tay con đưa bàn chải vào
cái miệng bé xíu đang hát say sưa. Khi hai cha con hát
xong cũng là lúc Mi hoàn thành nhiệm vụ. Sau buổi đó,
mỗi lần đánh răng cho bé Mi, cả nhà đều trở thành “ca sĩ”
và việc đánh răng của bé Mi đã trở thành thói quen mỗi
buổi sáng, tối.



Bài học của lòng yêu thương
Mỗi ngày tôi phải chứng kiến các bà mẹ trong xóm đút
cơm cho các bé ăn thật vất vả. Phải mất cả tiếng đồng hồ
mà nhiều khi không xong. Một lần cu Bin (Đứa con thứ hai
của tôi) bị bệnh, không chịu ăn, mẹ bé phải năn nỉ mãi mới
đút được vài muỗng. Chiều đi làm về, tôi được giao nhiệm
vụ đút cho Bin ăn, để vợ nấu cơm chiều.
Bắt đầu là chọc cười rồi sau đó tôi trổ tài dụ: Hai cha con
mình chơi trò chơi nhé! Lấy khăn quấn quanh đầu tôi giả
làm một bác nông dân vào cung vua dâng món cháo đặc
sản cho hoàng tử ăn mau hết bệnh. “Bác nông dân” nói
món này rất đặc biệt chỉ có duy nhất một chén và bác dạy
“hoàng tử” cách ăn món đặc sản. Vừa chỉ cách ăn vừa minh
họa múc một muỗng thật đầy bỏ vào miệng ăn ngấu nghiến
rồi lại múc thêm muỗng nữa. Bị cuốn hút vào câu chuyện
lại thấy ba ăn ngon lành Bin liền bắt chước múc một
muỗng bỏ vào miệng, cứ thế cu cậu vừa nghe kể chuyện ăn
hết chén cháo lúc nào không hay.
Mỗi lần vượt qua thử thách tôi đều thấy có niềm vui vô tận.
Tôi nghĩ việc cho bé ăn hay tạo cho con thói quen đánh

răng mỗi sáng, tối…chỉ là mới bắt đầu cho cuộc hành trình
nuôi dạy đầy vất vả nhưng trên hết đó là trách nhiệm và
lòng thương vô bờ bến mà tôi đã dành cho con mình.

×