Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

Để con cái không phụ thuộc vào cha mẹ pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.49 KB, 6 trang )

Để con cái không phụ
thuộc vào cha mẹ

Là cha mẹ ai không thương con
nhưng thương con như thế nào mới
là điều đáng bàn. Hàng ngày, chúng
ta phải làm cho trẻ bao nhiêu việc
mà đáng lẽ ra chúng phải tự làm lấy như bế con trên tay khi
con đã biết đi, đút cho chúng ăn, trải chiếu cho chúng ngủ
khi chúng đã 5-6 tuổi… Rồi việc học của chúng nhiều khi
chúng ta cũng bao luôn: làm thủ công hộ, vẽ hộ, giải toán
hộ, … Nhiều cha mẹ còn suy nghĩ hộ trẻ, ra lệnh cho con
làm mọi chuyện. Nếu trẻ không nghe lời, lập tức bị coi là
“bất hiếu”.


Một câu hỏi đặt ra ở đây là liệu chúng ta có thể thay trẻ làm
mọi việc, chịu trách nhiệm thay cho trẻ mọi chuyện mãi
hay không? Giúp trẻ đến đâu là giới hạn? Tôi còn nhớ một
cậu học sinh lớp 12 được phỏng vấn du học tại Mỹ. Khi
được hỏi tại sao lại chọn Mỹ để đi du học, cậu bảo đó là do
mẹ cậu chọn. Hỏi về cách cậu sẽ chi tiêu bên ấy, các vấn đề
về kinh doanh, tài chính của nhà cậu hiện tại, cậu lắc đầu
quầy quậy, bảo : “Tôi không biết gì đâu, hỏi mẹ ấy”. Tất
nhiên, cậu bị loại ngay.


Một vài lời khuyên của nhà giáo dục:
 Con cái của chúng ta rồi sẽ có gia đình riêng của
chúng, rồi cũng sẽ phải đảm đương một gia đình và nuôi
dạy con cái của chúng. Có thể khẳng định ngay rằng cha


mẹ chứ không ai khác phải có trách nhiệm hướng con mình
đi đến đúng đích. Hãy để chúng tự đi lấy, hãy để cho những
gian nan trên đường đi tôi luyện cho đôi chân chúng vững
chắc, đừng sợ trầy xước, vấp ngã.

 Trong công việc hàng ngày, hãy để cho con cái tự
quyết định mọi việc có thể, bạn chỉ góp ý, chỉ đạo “từ xa”.
Con bạn có tự quyết định mới tự chịu trách nhiệm về quyết
định đó. Bạn có cho con quyết định việc của nó thì nó mới
có thói quen chủ động,không phụ thuộc vào bạn, không
lười nhác, mới sáng tạo và sau này bạn mới đỡ khổ vì nó.

 Hãy rèn luyện ý chí, lòng kiên nhẫn và tính kỷ luật
cho con trẻ. Ý chí là điều kiện cốt yếu cho mọi thành công.
Trong đời sống, con người có thành công mới có hạnh
phúc. Có thể nói hạnh phúc tùy thuộc vào ý chí của từng cá
nhân.

Rèn luyện ý chí cho trẻ như thế nào, từ lúc nào?
1. Theo dõi sự phát triển khả năng trẻ: mầm mống ý chí
có ngay từ lúc trẻ mới sinh ra, có đứa khóc to, có đứa
ngoan ngoãn, ăn no nằm im cả ngày. Cuối năm đầu, cử chỉ
của bé như hất bỏ đồ chơi không thích, lựa cái thích chơi.,
vơ cái bánh bỏ vào miệng….Từ 2-3 tuổi, con bạn có thể
khóc dữ dội và dai dẳng khi đòi đi chơi, đòi ăn kem. Lúc
này, bạn phải đưa trẻ vào kỷ luật, giờ nào việc nấy, dùng
lời nói và động tác nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, không
nhượng bộ trẻ. Từ 3-4 tuổi ý chí của trẻ mạnh hơn, “cái tôi”
trong trẻ xuất hiện, trẻ cứng đầu, thường chống lại bạn. Bạn
phải kiên nhẫn và yêu cầu của bạn phải hợp lý, dựa trên

nhu cầu và khả năng của trẻ. Với những đòi hỏi vô lý của
con, bạn vừa từ chối, vừa khuyên răn, gợi ý một giải pháp
khác cho trẻ chọn. Từ 6 tuổi trở đi, ý chí tiếp tục phát triển,
trẻ bắt đầu kiên định trong việc làm, thích thú với những
thành công gặt hái được. Mỗi thành công là một bước tiến
trong việc tập luyện ý chí đó. Sau 12 tuổi, con trẻ bước vào
tuổi dậy thì, ý chí của chúng vươn dậy mãnh liệt, làm cho
bạn thêm nhiều âu lo, và hy vọng. Bạn phải hết sức thận
trọng để không bẻ gãy ý chí của con, mà vẫn hướng con đi
đúng quỹ đạo giáo dục.

2. Thực hành rèn luyện ý chí hàng ngày. Hãy để cho con
tự làm lấy những việc của nó. Nếu trẻ không tự làm được,
hãy chỉ cho con cách làm. Bạn có thể lên một thời gian biểu
sinh hoạt, học tập trong ngày cho con, nhắc con giờ nào
việc nấy. Nhưng bài học thì con phải tự làm lấy, bạn có thể
làm việc bên cạnh con, động viên, khen nó.

3. Kịp thời khen ngợi mọi cố gắng của trẻ và không tự hạ
thấp nhân phẩm của trẻ. Ví dụ, “Mẹ thấy con làm bài này
hay ghê, có tới 2 cách giải”, “Con lau nhà đấy à? Sạch và
mát nhỉ? Cám ơn con nhé!”, “Ừ, bức tranh này tô còn lem,
nhưng con tự tô lấy nhỉ”…. Đừng bao giờ buông những lời
như: “Dốt vừa vừa thôi chứ”, “Khổ quá, nói mãi mà nó
không thủng”…

4. Nêu gương: Nên mua cho con các sách viết về danh
nhân thế giới, về các nhà bác học. Trẻ em rất thích đọc sách
và rất hay bắt chước. Bạn hãy tận dụng những lúc thuận lợi
kể cho con nghe về những tấm gương vượt khó trên báo,

trên đài. Nhưng cần tế nhị, tránh so sánh trẻ với các tấm
gương đó, hãy để trẻ tự rút ra bài học thì hơn.

5. Chính cha mẹ phải là tấm gương vượt khó cho con cái:
bạn tự sửa cái quạt hỏng, tự mày mò ráp cái mô hình với
con, bạn sinh hoạt lành mạnh, giờ nào việc nấy. Bạn thực
hiện được kế hoạch đã định, bạn cố công học tập… Tất cả
sẽ hữu ích cho con cái bạn.

6. Điều cuối cùng: Mọi thành viên trong gia đình phải
ủng hộ và tuân theo đường lối giáo dục đó, tránh hiện
tượng “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”.

×