Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Tại sao thế hệ Google lại kém thông minh? docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (143.89 KB, 5 trang )

Tại sao thế hệ Google lại
kém thông minh?

Tại sao thế hệ Google lại
kém thông minh? Vì máy
tính đang làm chúng ta
đánh mất sự tập trung,
nhấn chìm vào biển thông
tin hơn là dạy chúng ta
bơi trong biển đó.
Các kết nối được thiết lập
nhanh chóng ngay khi
chúng được lệnh thực hiện,
chỉ với một cái click chuột.
Jackson và mọi người tôi được gặp đều bị báo động bởi
những tác động tiềm năng đến các mối quan hệ trong đời
thực. Bọn trẻ thường có suy nghĩ sẽ kết nối với ai đó hoặc
loại bỏ quan hệ đối với họ chỉ trong tích tắc, phụ thuộc vào

Những thiết bị công nghệ giúp
cho cuộc sống của chúng ta dễ
dàng hơn, nhưng chúng cũng
dần phá hủy những đức tính
cần được bảo vệ
cảm tính hoặc một thời điểm nào đó họ cảm thấy khó chịu.
Và một nguy cơ nhãn tiền đó là họ sẽ không thể nhận thức
được tầm quan trọng của tình bạn và tình yêu, những thứ
tình cảm thiêng liêng này rất có thể trở nên tầm thường,
nhạt nhẽo và vô nghĩa dưới cái nhìn của những người trẻ.

Một điều khá nực cười ẩn phía sau bí mật về khả năng của


bọn trẻ khi sử dụng công nghệ là chúng thích nghi rất
nhanh. Người lớn thường đùa rằng một đứa trẻ 10 tuổi có
thể sửa được cả máy tính. Nhưng thực ra không phải như
thế. Các nghiên cứu cho thấy người lớn tuổi có thể thích
nghi với việc dùng máy tính tốt hơn so với trẻ em. Bởi vì,
cũng như nhiều những người thích làm nhiều việc cùng lúc,
trẻ em thường tự dối mình rằng chúng đang bận rộn với
những gì đang làm, nhưng thực tế, chúng đang lướt qua bề
ngoài của thế giới ảo cũng như là đang lướt qua bề mặt
ngoài của cuộc sống thực. Thế giới ảo lại đem lại cho người
lớn sự tưởng tượng, sự mô tả và phán đoán, đó là những kỹ
năng cần thiết và rất quan trọng với họ.
Mối lo ngại của các học giả mà tôi đã kể trên chính xác
chính là những kỹ năng sẽ biến mất khỏi thế giới khi chúng
ta trở thành những kẻ nô lệ phụ thuộc vào thế giới ảo, ngay
cả việc giải trí và tái tạo sự đan mê của chúng ta cũng bị
điều khiển bởi các xu hướng công nghệ được coi là đỉnh
cao hiện thời. Họ nhận biết bản thân mình và cả những
người khác về sự biến mất của sự lưu tâm, là sự bất lực
trong việc tập trung, là sự mất đi của trạng thái suy nghĩ
trầm tư. Một người bạn của Carr đã nói: “Tôi không thể
đọc được tác phẩm Chiến tranh và Hòa Bình nữa, tôi đã
mất đi khả năng làm điều đó, thậm chí một bài trên blog
khoảng 3 hay 4 đoạn văn cũng đã khó cho tôi cảm thụ đầy
đủ. Tôi chỉ thường đọc lướt qua thôi.”
Máy tính đang huấn luyện cho chúng ta đánh mất sự tập
trung của mình, và làm chúng ta chìm dần xuống biển
thông tin hơn là dạy chúng ta bơi trong biển đó. Jackson
nghĩ rằng vấn đề này lại có thể được sửa chữa. Não bộ hoạt
động theo cơ chế có thể huấn luyện được. Và bởi vì nó có

thể được huấn luyện làm cho mất tập trung thì cũng có thể
huấn luyện theo hướng ngược lại. Sự đào tạo và làm việc
có thể được sắp xếp lại để dạy và tái tạo lại kỹ năng tập
trung của mỗi người. Mọi người sẽ được dạy để tắt hoặc lờ
đi tiếng ping hay bip phát ra từ máy tính của mình.
Bauerlein, người thi thoảng bị phân tâm vì các sinh viên
của mình, lại không thực sự tỏ ra lạc quan. Ông thừa nhận
rằng, giai đoạn của sự mất tập trung phổ biến như hiện nay
là có thực, và nó sẽ được tự điều chỉnh bằng các yếu tố xã
hội. Tuy nhiên lúc nào và làm sao để điều chỉnh được lại là
một vấn đề khác.
Và điều này, theo ông cũng đưa đến cho nền dân chủ những
nguy cơ. Và chính phủ sẽ ở trong tình trạng phải mang
“một gánh nặng về trách nhiệm của các công dân”. Nhưng
nếu họ nghĩ rằng Paris là ở nước Anh hay Iraq không có
trên bản đồ vì thế giới của họ là mạng xã hội với các bạn bè
trên thế giới ảo – là những ví dụ về sự vô tâm đáng sợ của
thiếu niên Mỹ- thì liệu họ có mang nổi gánh nặng này hay
không.
Sẽ là một nỗi lo sợ thuộc về phạm trù đạo đức, và có thể là
trường hợp gay gắt khi thế hệ những người già than phiền
về thế hệ trẻ. Điều đó đã từng xảy ra. Nhưng điểm mới ở
đây chính là sự lớn mạnh của các công ty và tổ chức bán ra
thị trường những dụng cụ gây ra sự mất tập trung. Mỗi thiết
bị mới ra đời thâm nhập thị trường đều khiến chúng ta phải
phân tâm, chúng “chứa đầy sự hào hứng vô nghĩa/ hay là sự
khoa trương quá đáng làm mất tập trung” đối với chúng ta.
Những thiết bị công nghệ giúp cho cuộc sống của chúng ta
dễ dàng hơn, nhưng chúng cũng dần phá hủy những đức
tính cần được bảo vệ khỏi sự phân tâm, với yêu cầu sự yên

tĩnh, im lặng và thời gian suy nghĩ có chiều sâu. Những tác
giả của sự phâm tâm đó đang cố gắng đưa ra những sản
phẩm để thay đổi tình trạng này. Nhưng thật chẳng dễ dàng
gì. Tôi lại nghĩ đến chuyến tàu đến Wakefield, với chiếc
iPhone 3G trên tay, tôi bị phân tâm và chẳng tập trung được
gì cả. Tôi nhìn thấy tương lai, và đối với tôi, nỗi lo sợ về nó
là có thật và đang lớn dần trong tôi.

×