Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (112 KB, 2 trang )
Chiến đấu với bệnh ngáy
Mặc dù đã thử nhiều phương pháp để giảm ngáy nhưng Glen
Hilton (Northallerton, Yorkshire, Anh) vẫn buộc phải nằm
ghế so-fa, “cấm” ngủ chung với vợ.
Glen mắc chứng ngáy từ khi còn là đứa trẻ. Anh luôn bị tỉnh giấc
giữa đêm bởi tiếng ngáy “như sấm rền” của mình. Cho tới khi lập
gia đình với chị Suzanne và đã có 3 mặt con nhưng chưa bao giờ anh đư
ợc ngủ chung với
vợ, luôn phải nằm ở ghế so-fa bởi nút bịt tai cũng không thể giúp vợ anh ngon giấc.
Glen đã thử nhiều cách giảm tiếng ồn do ngáy như mang các thiết bị giúp cải thiện đư
ờng
ra vào của không khí và giữ cho lỗ mũi luôn rộng mở; dùng mặt nạ chuyên dụng và
miếng đệm ngăn sự di chuyển của các mô mềm sau họng chuyển động (nguyên nhân gây
ồn)… nhưng tất cả đều không ăn thua.
Sau khi gặp BS Anirvan Bannerjee, một chuyên gia của Bệnh viện Nuffield Health Tees,
Glen mới biết mình thủ phạm là do thừa cân và đặc biệt là do khiếm khuyết của “nắp”
ngăn giữa thanh môn và thực quản, nhằm không cho thực phẩm rơi vào đường thở khi
nhai nuốt.
“Có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới ngáy. Trong một số trường hợp là do mũi hay lưỡi
nhưng trường hợp của Glen thì là do dị tật ở nắp thanh môn. Đây có thể là do gene hay
yếu cơ khiến chiếc “nắp” này chuyển động như một đám lau sậy trong gió. Béo phì cũng
là một yếu tôt. Càng béo, đường thở càng bị hẹp. Đó là lý do vì sao tôi luôn đề nghị bệnh
nhân giảm cân trước khi phẫu thuật”, BS Anirvan giải thích.
Sau khi thực hiện giảm khoảng 13kg, Glen đã được phẫu thuật vào tháng 7 vừa qua. Kết
quả rất khả quan. Chỉ 10 ngày sau phẫu thuật, anh đã được vợ cho phép nằm cùng bởi