Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Bổ trợ văn 8 tiết 5,6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (48.33 KB, 2 trang )

Ngày dạy:
Tiết 5: Rèn chính tả, cách diễn đạt
A/Mục tiêu:
- Giúp học sinh đợc rèn luyện chính tả, rèn luyện thói quen viết
đúng chính tả khi làm bài thông qua việc luyện tập ở lớp; có ý
thức diễn đạt gãy gọn, đúng ngữ pháp, tránh những lỗi diễn đạt
thông thờng.
B/ Nội dung:
1/ GV sử dụng từ điển chính tả đọc cho HS chép lại chính xác những
từ mà học sinh thòng nhẫm lẫn khi viết, gọi một HS lên bảng viết,số
còn lại viết vào vở sau đó chữa trên bảng. HS tự đối chiếu xem mình
sai từ nào, với mỗi từ sai, Gv yêu cầu HS về nhà viết lại 1 dòng 1từ để
hình thành thói quen viết đúng.
- sản xuất, sắm sửa, sâu xa, sôt sắng, dè sẻn, sấn sổ, sâu sắc, sửa
soạn, sống sợng,sơ suất, hoang sơ, trơn tru, trót lọt, xoay xở, xa xỉ,
chuệch choạc, sơ khảo, sở hữu, xao động, danh giá, giãi bày, trời
giáng., rành rọt, săn sóc, xấp xỉ, rên xiết, xuất giá, giành giật,
tranh giành, giành giật,
- xác thực, xoàng xĩnh, xa xỉ, xuất sắc, trạc 30 tuổi, chê trách,
chuyên trách, trầy trật, vô hình trung, soi xét, trí trá, trêu chọc, rắn
chắc, trụ trì, truân chuyên, nỗ lực, nảy lửa, nội lực, chây lời, lụp
xụp.
- xổ số, nếm trải, nắng ráo, xét nét, xơng xẩu, sành sỏi, xỏ xiên, xấc
xợc, sao nhãng, xao lãng, san sẻ, ranh giới.
2/ Chép đúng chính tả đoạn văn sau:
Điên điển, loại cây hoang dã, thân mềm mà dẻo, lá nhỏ li ti, mọc từng
chòm, vạt lớn trên đồng bằng sông Cửu Long. Mùa nớc dâng, ngời ta hái
bông điên điển làm thức ăn. Nớc rút, cạn mặt đồng, đốn cây gần sát gốc,
phơi khô, đun nấu, gốc còn lại đâm chồi nảy lộc, sinh cây tái tạo chòm
điên điển mớiLàng quê sông nớc miền này từ lâu đã có nhiều loại hoa
thành thực phẩm. Bông bí rợ nấu canh cá lóc, xào gan, xào thịt. Bông so


đũa nấu canh chua.Bông sầu đâu trộn gỏi Bông điên điển so với các loại
bông kia có thể gọi là loại hoa đa dụng.
C/ Phần bổ sung cho tiết dạy:
Ngày soạn:
Tiết 6: Rèn chính tả, cách diễn đạt ( tiếp)
A/ Mục tiêu:
- Giúp học sinh đợc rèn luyện chính tả,hình thành thói quen viết
đúng chính tả khi làm bài thông qua việc luyện tập ở lớp; có ý
thức diễn đạt gãy gọn, đúng ngữ pháp, tránh những lỗi diễn đạt
thông thờng.
B/ Nội dung:
1/ Chép đúng chính tả đoạn văn sau:
Một chòm bông điên điển rực vàng, lao xao trong gió quanh bờ ao
nuôi cá, ta đâu nỡ lẳng lặng đi qua. Cái màu vàng quyến luyến kia cứ âm
thầm cầm chân ta lại. Những ai sinh trởng chốn đồng quê kênh rạch, hẳn
khó quên chiếc xuồng be, cái lồng đèn nhỏ và cô thôn nữ cắm cúi hái
bông điên điển trong màn đêm nhạt nhòa trớc rạng đông.Và những chiếc
xuồng chở những thúng bông điên điển vàng tơi hối hả bơi nhanh ra chợ
làng, chợ huyện. Bông điên điển phải ra đến chợ trớc lúc mặt trời lên. Bởi
lẽ nắng lên bông nở, sắc vàng phai và vị ngọt của bông điên điển nhạt rồi.
Hình nh cái duyên, cái sắc của cô thôn nữ cũng thắm nhất lúc sơng sớm
cha tan?.
2/ Phát hiện và sửa lỗi diễn đạt trong những trờng hợp sau:
a. Qua bài thơ đã để lại cho em những ấn tợng thật là sâu sắc!
b. Nam Cao là một tác giả nổi tiếng trên thi đàn Việt Nam.
c. Không những học giỏi mà nhà Ba còn rất nghèo.
d. Nằm bên một dòng sông êm đềm, ngôi nhà cao tầng thật đơn
sơ và thơ mộng.
e. Trời ma nhng đờng rất lầy lội.
f. Lúc đó, tôi nhìn thấy vẻ mặt của cô thật là rạng rỡ. Khiến

cho tôi cảm thấy rất vui.
g. Bạn ấy luôn nói đùa khi ngời khác đang nói chuyện.
Bài 3:
Viết lại đoạn văn sau khi đã sửa hết lỗi:
Hồi còn bé nhỏ, tôi đã đợc cả nhà và bà nội tôi rất cng chiều. Mỗi khi đi
học về, đói quá, tôi kêu lên ầm cả nhà. Bà biết thế song rất hay để phần
quà cho tôi. Khi thì bát cháo, quả ổi, khi thì cái bánh, cái kẹo, khi thì bắp
ngô, củ khoai lang luộc.Tôi ăn ngấu nghiến mà lại kêu đói. Bà chỉ cời và
bảo: Con chịu khó chờ cơm, đói thì ăn cơm mới ngon. Tối đến, khi đi
ngủ, tôi thờng giả vờ kêu đau chân. Bà xốt xắng nắm bàn chân tôi xoa
bóp, khi tôi ngủ thì bàn tay bà cũng mỏi tay giã rời. Lớn lên, khi tôi biết
đợc mình yêu quý bà biết bao thì bà đã đi xa lắm rồi. Tôi luôn tự hỏi
thầm: Bà ơi, cháu đã lớn khôn từ bàn tay bà, ớc gì bà còn sống để tối
nào cháu cũng đợc xoa bóp bàn tay nhăn nheo của bà?
( Cần sửa: bé nhỏ> bé, cả nhà và bà nội tôi > cả nhà và đặc biệt là bà nội,
song > nên, mà lại > mà vẫn, xốt xắng> sốt sắng, mỏi tay giã rời > mỏi rã
rời, tự hỏi thầm > tự nhủ, dấu ? thay bằng dấu !)

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×