Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 3 pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.72 KB, 6 trang )



HIỆP KHÍ ĐẠO
Chương 3
PHẦN MỘT
NHỮNG NGUYÊN LÝ HIỆP KHÍ ĐẠO





SỰ HỢP NHẤT GIỮA TINH THẦN VÀ THỂ XÁC
Khi đã biết được cái bản thể của đời ta và nắm chắc được cái bản chất
những sứ mạng của ta, thì mối quan tâm tiếp theo đó phải là tìm cách để thi
hành những sứ mạng đó.
Cuộc đời mà ta nhận lãnh từ vũ trụ gồm có hai yếu tố : thể xác và tinh
thần. Ta có thể biểu lộ cái tương quan giữa hai yếu tố này bằng cách nói
rằng thể xác chuyển động phù hợp với những hiệu lệnh của tinh thần, và tinh
thần thì xử dụng thể xác. Hai yếu tố đó không thể tách rời nhau được. Cuộc
sống con người sẽ không thể tiếp tục nổi nếu chỉ có một trong hai yếu tố ;
nhưng nếu chúng liên kết với nhau, thì ta có thể phát biểu những khả năng
cao cả nhất và những năng lực nội tại của ta.
Hồi còn ở đại học, tôi có được nghe kể một câu chuyện về một nhà tu
Thiền như sau. Lúc đó nhà tu đó đã già (người bắt đầu tu đạo này lúc còn
trẻ), rất yếu ớt, lại bị bệnh lao nặng. Dĩ nhiên thời nay những thuốc men tân
tiến đã có thể chữa được bệnh lao, nhưng hồi đó ai mắc phải thứ bệnh này
thì chỉ có chết. Rồi một hôm, trong lúc đang tham thiền thì nhà tu trẻ tuổi đó
bỗng ngất đi. Các thầy thuốc đều nói rằng vô phương cứu chữa, còn chàng
thì hết sức buồn rầu và cũng đành khoanh tay, yên phận chờ chết.
Chàng nghĩ thầm : “Thật đáng buồn thay, giữa lúc đang tập đạo thì ta
lại bị đau ốm, nhất là ta đã nhất quyết rắp tâm theo học đạo Thiền cho bằng


được. Nhưng nếu ta phải chết đi, thì ta sẽ chết đi một cách can đảm, và ta
ngồi theo lối Thiền mà chết”. Chàng liền nhỏm dậy khỏi giường bệnh, ngồi
xếp chân theo lối Thiền, nhập vào một trạng thái chú ý tinh thần hết sức
hoàn hảo, và yên tâm ngồi chờ chết. Nhưng nào chàng có chết. Ngày hôm
sau chàng lại nhỏm dậy, lại ngồi theo lối Thiền, và chờ đợi, nhưng cái chết
vẫn không đến. Rồi ngày này sang ngày khác, chàng vẫn cứ tiếp tục ngồi
tham thiền nhập định. Bởi vì chàng đã buộc mình vào kỷ luật với sự chết
luôn luôn ở trước mắt, cho nên chẳng bao lâu thái độ tinh thần của chàng đã
tiến bộ hơn. Bởi vì chàng đã chờ đợi chết mà sự chết vẫn không đến, cho
nên nhà tu đó bèn quyết định sẽ gạt hẳn vấn đề sống hay chết ra khỏi tâm trí
và phó mặc chuyện đó cho ý trời. Chàng cũng nhất quyết theo tập đạo Thiền
cho đến cùng trong lúc còn sống. Trong khi tập đạo như thế thì dần dà bệnh
lao của chàng bỗng biến mất mà chàng không hề hay biết, và nhà tu hành nổi
danh đó đã sống một cuộc đời trọn vẹn cho đến ngoài bảy mươi tuổi dạy đạo
và dẫn dắt những kẻ khác.
Trong khi ngồi tham thiền nhập định và chờ đợi sự chết, nhà sư đó đã
tới được một trạng thái hợp nhất tinh thần và thể xác và nhờ đó đã qua khỏi
căn bệnh hiểm nghèo của mình. Những ai muốn bắt chước nhà sư đó và ngồi
tham thiền nhập định để mong chữa khỏi một trọng bệnh nào đó cũng nên
biết rằng phương pháp đó không phải luôn luôn mang tới kết quả mong
muốn, mà đôi khi còn có thể rất nguy hiểm. Căn bệnh có thể còn trầm trọng
hơn nếu kẻ tham thiền có thái độ hoài nghi này : « Được, mình sẽ ngồi tham
thiền bởi vì mình nghe nói rằng cứ ngồi như vậy mình sẽ khỏi bệnh, nhưng
chắc đâu »
Cần phải hiểu trong khi ta hợp nhất thể xác và tinh thần, thì những
sinh lực nội tại của ta sẽ bắt đầu hoạt động, và chính những sinh lực đó
chúng đã trấn áp căn bệnh. Mặc dù chúng tôi không đủ thời giờ để kê ra đây
một danh sách những người bị ung thư dạ dầy, nhũng người bị áp huyết cao,
hoặc những người bị đau tim, mà nhờ luyện tập Hiệp Khí Đạo đã đều qua
khỏi bệnh, quí vị chớ nên vội vã kết luận rằng Hiệp Khí Đạo là một liều

thuốc trị bá chứng. Tập luyện Hiệp Khí Đạo một cách cẩu thả, hời hợt, lộn
xộn thì chẳng bao giờ là một phương pháp tốt nhất để trị bệnh. Quí vị nên
hiểu rằng ta chỉ có thể vượt qua được một căn bệnh nếu ta học những qui
luật về hợp nhất tinh thần và thể xác của Hiệp Khí Đạo, và nếu ta phát biểu
được cái tuyệt đích của nguồn sinh lực nơi ta bằng cách luyện tập thế nào
cho mọi chuyển động thể xác của ta được thể hiện thật đúng đường.
Vấn đề khả năng cũng thế khi ta nói rằng ta giỏi về những thứ gì ta
thích, thì có nghĩa là ta có thể làm tiến bộ được nếu ta thích thú việc gì ta
đang làm. Ngược lại, nếu ta không thích việc gì ta đang làm, thì ta sẽ thấy
khó lòng mà tập trung được tâm trí ta vào việc đó. Cho dù thể xác ta có
nhắm tới một hướng đúng đường đi chăng nữa, tâm trí ta sẽ bay về một
hướng nào khác. Cho nên việc ta làm sẽ rất ít tiến bộ bởi lẽ ta không thể nào
tới được một trạng thái hợp nhất tinh thần và thể xác. Nếu muốn tiến bộ về
bất cứ việc gì, điều quan trọng đầu tiên là hợp nhất thể xác và tinh thần ta và
rồi để cho mọi khả năng ta mặc sức phát triển, mặc sức tung hoành.
Những điều ta có thể làm được khi ta thành thực, và khi thể xác và
tinh thần ta được hợp làm một, thì quả là kinh dị ! Chuyện một con chuột
nhỏ áp đảo một con mèo lớn đã được nhiều người biết đến. Trong những
đám cháy, nhiều người đã phát hiện ra những năng lực kinh khủng mà
những lúc thường họ không bao giờ dám mơ tưởng tới. Hoặc có những thiếu
phụ đã có lần nhấc nổi xe hơi lên để kéo những đứa bé bị kẹt ở dưới gầm xe
ra. Rồi trong những hoàn cảnh tuyệt vọng giữa sự sống và cõi chết, chúng ta
nhiều khi có được những sự khôn ngoan tuyệt vời. Tất cả những trường hợp
vừa kể đều nói lên những phát lộ của năng lực do sự hợp nhất của thể xác và
tinh thần mang đến.
Con người thụ hưởng những năng lực bẩm sinh của vũ trụ nhưng
không thể xử dụng được chúng bởi lẽ không biết cách xử dụng. Chỉ khi nào
anh đã học những qui luật về hợp nhất tinh thần và thể xác, chỉ khi nào anh
đã tập cách xử dụng những năng lực bẩm sinh của anh bất cứ lúc nào anh
muốn, và chỉ khi nào anh đã « trui luyện » chính con người anh, thì anh mới

có thể thi hành cái sứ mạng do thiên nhiên giao phó cho anh. Nhưng muốn
hợp nhất tinh thần và thể xác thì ta phải làm cách nào ?

×