Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (202.85 KB, 5 trang )
Bệnh loãng xương có thể phòng
ngừa được không?
Nhiều người vẫn nhầm lẫn rằng loãng xương là biểu hiện tất yếu của tuổi
già chứ không hẳn là một căn bệnh. Cách hiểu này hoàn toàn sai lầm vì khoa học
đã chứng minh đây chính là dạng bệnh lý có khả năng gây nguy hiểm lớn đến
người bệnh, vốn không chỉ có ở người già mà còn xuất hiện cả ở những người trẻ
bị thiếu hụt canxi trong thời gian dài.
Nhóm có nguy cơ loãng xương cao nhất lại chính là phụ nữ, nhất là phụ nữ
châu Á do có khung xương nhỏ, quá trình sinh nở nhiều, chế độ dinh dưỡng thiếu
hụt canxi.
Vậy loãng xương là dạng bệnh như thế nào?
Y học định nghĩa loãng xương là một hội chứng với đặc điểm sức bền của
xương bị suy giảm dẫn đến nguy cơ gia tăng gãy xương. Các nguyên nhân gây
loãng xương thường là do cơ thể bị thiếu hụt canxi và vitamin D (nguyên nhân
chính), ít hoạt động thể lực, hút thuốc lá và uống nhiều rượu, sử dụng lâu dài chất
Corticosteroids trong điều trị các bệnh mạn tính…
Ở phụ nữ, nguyên nhân gây loãng xương còn do lo lắng về việc tăng cân
nên hạn chế uống sữa, ăn kiêng không đúng cách. Đặc biệt, từ 35 tuổi trở đi, tốc
độ hủy xương xảy ra nhanh hơn tốc độ tạo xương, dẫn đến nguy cơ loãng xương.
Loãng xương là căn bệnh “khó nhằn” khi về cơ bản nó không thể được điều
trị dứt điểm và việc điều trị thì vô cùng tốn kém – tương đương chi phí điều trị của
bệnh ung thư vú, cổ tử cung cộng lại. Đây lại là căn bệnh mạn tính có diễn biến
âm thầm, và không có dấu hiệu báo trước cho tới khi xảy ra gãy xương (gãy cổ
xương đùi là biến chứng nghiêm trọng nhất dẫn đến tử vong). Có thể nói hậu quả
này vô cùng nặng nề bởi nó ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng cuộc sống của
người bệnh (sự đau đớn, tàn tật) và về lâu dài thì đó chính là một gánh nặng cho
xã hội (chi phí cao).