Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

BÀI DỰ THI: Biết chữ cho cuộc sống tốt đẹp hơn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.19 KB, 2 trang )

Bài dự thi:
BIẾT CHỮ CHO CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN
GV: Lý Ngọc Tĩnh
Tổ: Toán – Lý
Trường THCS Hùng Sơn – Đại Từ - Thái Nguyên
CÒN NGHỊ LỰC – CÒN TÂM HUYẾT
Tôi có một người bạn, gọi là bạn mà cũng không phải là bạn, bởi Tôi thấy rằng so
với anh ấy, công việc của anh ấy đang làm, cách suy nghĩ của anh ấy cho mọi người…
Tôi thấy mình chỉ đáng là học trò của anh ấy mà thôi!
Anh ấy học cùng lớp sư phạm với Tôi, anh tên Bình và hơn Tôi 3 tuổi. Nhà Bình
nghèo lắm, bố, me và anh chị của Bình đều không biết chữ, chỉ có duy nhất Bình là
người được ăn học đến nơi đến chốn. Chẳng hiểu do số trời, hay lòng khao khát cái chữ
mà đưa con người này đến nghề sư phạm. Và lớp học đầu tiên do Bình dạy chính là
những người thân trong gia đình anh ấy. Khi ra trường do nhà quá nghèo mà anh không
thể xin được việc tại huyện nhà, anh phải đi xa, Anh đi đến mọi nơi mọi chốn, nơi nào
còn có trẻ không biết chữ thì bàn chân anh còn đến, còn đi. Đi từ địa đầu tổ quốc đến
mũi Cà Mau. Và lần thư trước anh viết cho Tôi rằng Anh đang sống hạnh phúc cùng với
nhóm trẻ em trong một ngôi làng thuộc huyện Mường Típ tỉnh Nghệ An. Còn bây giờ
anh đang ở đâu thì Tôi cũng không lắm rõ. Trong thư vừa viết cho anh tôi hỏi anh nghĩ
đến bản thân mình, tìm một niềm hạnh phúc nhỏ bé cho riêng mình, chắc chỉ như lần
trước thôi anh bảo anh vẫn đang đi tìm hạnh phúc đấy thôi, và rằng anh rất rất hạnh
phúc… Trong thư Bình nhắn nhủ với Tôi rằng làm việc trong môi trường sư phạm cái
quan trọng nhất là có cái tâm sáng ngời, không được sống vì lợi ích cá nhân, coi những
đứa trẻ như con của mình, chúng đói thì cho chúng ăn, chúng khát thì cho chúng uống,
chúng rét thì cho chúng áo, chúng không biết thì cho chúng cái chữ… cái chữ quan
trọng với chúng lắm, nó làm thay đổi cuộc đời chúng, nó cho chúng biết rằng muốn có
cuộc sống tốt đẹp hơn thì con đường học tập là con đường duy nhất.
Rồi cứ thế, với cách suy nghĩ, lòng nhiệt tình và tâm huyết với con đường đã,
đang, sẽ chọn… Bình vẫn cứ tiếp tục đi, đi đến nơi nào mà nơi ấy vẫn còn có những đứa
trẻ còn chưa biết đọc, biết viết…
Cảm ơn anh!


Hùng Sơn, ngày 26 tháng 3 năm 2009
Lý Ngọc Tĩnh

×