Tải bản đầy đủ (.pdf) (18 trang)

Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp - CHƯƠNG XI doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (150.92 KB, 18 trang )

Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp
CHƯƠNG XI
Ulysses điều khiển thuyền đi tìm kiếm con trai của Achilles
Sự dũng cảm của Eurypylys

Khi quân Hy Lạp phát hiện ra thi thể của Ajax, họ đau đớn khóc than.
Mọi người không ngờ rằng chàng dũng sĩ dũng cảm nơi chiến trường lại tự
kết liễu đời mình như vậy. Tất cả những người anh em của Ajax và đặc biệt
là vợ của chàng, nàng Tecmessa, khóc than thảm thiết. Chiến tranh, kẻ thù
không thể giết chết được chàng chiến binh dũng cảm Ajax, nhưng rốt cuộc,
chính bản thân chàng đã tự kết liễu cuộc đời mình. Tuy nhiên, người đau
khổ nhất không phải ai khác mà chính là Ulysses. Trước mặt đông đủ mọi
người, chàng đứng lên và nói:
- Hỡi những người con trai của thành Troy, ta tin rằng các ngươi sẽ
không bao giờ dành cho ta món quà quý là vũ khí của Achilles bởi ta không
xứng đáng được nhận chúng. Ta thà trao chúng lại cho Ajax còn hơn phải
chứng kiến sự mất mát to lớn của toàn bộ lực lượng quân đội Hi Lạp như thế
này. Ta hy vọng mọi người sẽ không đổ lỗi hay tức giận với ta bởi ta cố
gắng chứng tỏ khả năng của mình, cố gắng dành được phần thưởng kia
không phải vì mục đích làm giàu cá nhân mà chỉ muốn tìm thấy một chút
vinh quang cho mình. Ta muốn tên ta sẽ được người đời ghi nhớ và tôn
trọng. Ta không biết nói gì để thể hiện sự đau đớn của ta trước cái chết của
người đồng đội Ajax.
Lúc này, dường như mọi người đều nhận ra một sự thật là mặc dù
quân Hy Lạp đã lấy được Vật thiêng của thành Troy, đánh bại đội quân
Amazon và lực lượng quân đội của Memnon nhưng con đường tiến đến việc
chiếm được thành Troy vẫn không gần hơn chút nào. Có biết bao sự kiện đã
xảy ra: họ giết chết Hector và nhiều binh lính Troy khác nhưng sau cái chết
của Achilles, Ajax, Patroclus và Antilochus cùng với sự ra đi của biết bao
hoàng tử do nữ hoàng Penthesilea và Memnon giết chết, mọi người đã thực
sự mệt mỏi khi phải chiến đấu nơi đất khách quê người. Họ khao khát được


quay trở về nhà, được tận hưởng cuộc sống bình yên cùng. gia đình, vợ con.
Các vị chỉ huy tổ chức một cuộc họp mặt để thảo luận về tình hình hiện tại
và những kế hoạch nên thực hiện trong thời gian tới. Trong cuộc họp,
Menelaus đứng lên nói rằng trái tim chàng đã chịu biết bao đau đớn khi phải
chứng kiến cái chết của biết bao nhiêu người đàn ông dũng cảm, những
người đã tự nguyện đến chiến đấu ở thành Troy vì lợi ích cá nhân của chàng.
Chàng nói:
- Có lẽ tôi sẽ chết trước khi chúng ta có thể khuất phục được thành
Troy. Có biết bao nhiêu người đã ngã xuống, không ai có thể tính được
chúng ta đã tổn thất như thế nào trong cuộc chiến này. Vậy thì tại sao những
người còn lại trong chúng ta lại tiếp tục ở lại đây, tại sao chúng ta không lên
thuyền và quay trở về đất nước của mình?
Trên thực tế, chàng nói như vậy chỉ để thử quân Hy Lạp mà thôi.
Mục đích của chàng là muốn xem xem họ có dũng cảm hay không bởi trong
trái tim của chàng vẫn nung nấu ý chí quyết thiêu trụi thành Troy và tự tay
mình giết chết Paris. Menelaus vừa dứt lời thì Diomedes đứng bật dậy và thề
rằng quân Hy Lạp không bao giờ trở nên hèn nhát như vậy. Chàng khuyến
khích mọi người hãy mài sắc kiếm và chuẩn bị sẵn sàng cho những cuộc
chiến tiếp theo. Diomedes cũng nói rằng họ đã đến đây gần mười năm rồi và
chẳng có lý do nào khiến họ bỏ cuộc giữa chừng, lãng phí ngần ấy năm
tháng để quay trở về nhà tay trắng. Hơn thế nữa, chạy trốn sẽ phụ lòng biết
bao nhiêu người đã hy sinh, biết bao nhiêu người đang bị thương nằm trong
những túp lều ngoài kia. Nhà tiên tri Calchas cũng đứng lên và nhắc nhở
quân Hy Lạp nhớ rằng ngay từ khi bắt đâu trận chiến ông đã tiên đoán quân
Hy Lạp sẽ chiếm được thành Troy sau mười năm chiến đấu giằng co và năm
thứ mười đã đến. Điều này có nghĩa là chiến thắng đang nằm trong tay bọn
họ, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa thôi thì họ sẽ giành được vinh quang cho
đất nước, cho bản thân. Vậy thì chẳng có lý do gì để từ bỏ giữa chừng như
vậy. Tiếp theo Ulysses cũng đứng lên nói rằng mặc dù Achilles đã chết, và
mặc dù không có vị hoàng tử nào chỉ huy lực lượng quân đội của Achilles

nhưng Achilles có một cậu con trai đang ở đảo Isle và chàng sẽ đưa con trai
của Achilles đến đây thay thế vị trí của cha mình. Ulysses tin rằng một
người dũng cảm như Achilles thì chắc chắn đã sinh là một cậu con trai tài
giỏi không kém cha mình. Ulysses nói:
- Chắc chắn cậu ấy sẽ đến bởi tôi sẽ mang đến cho cậu ấy kỷ vật của
cha mình là bộ áo giáp cùng những thiết bị chiến đấu. Tôi không xứng đáng
mặc chúng bởi nó khiến tôi luôn nhớ đến cái chết đáng buồn của Ajax. Tuy
nhiên, con trai của Achilles sẽ mặc bộ áo giáp quý kia trước mặt toàn bộ
binh lính Hi Lạp. Giữa quân Hi Lạp và quân đội thành Troy cậu ấy sẽ hiên
ngang đứng vững, chiếc mũ của Achilles lại sáng loáng dưới ánh mặt trời
như thể anh ấy vẫn đang chiến đấu bên cạnh chúng ta.
Nói xong, Ulysses cùng Diomedes nhanh chóng đi chuẩn bị chiến
thuyền và hướng thẳng về phía đảo Scyros.
Trong thời gian đó, quân Troy có thời gian nghỉ ngơi không phải lo
lắng về kẻ thù có thể tấn công bất cứ lúc nào, Tuy nhiên, thời gian đó kéo
dài không lâu bởi chắc chắn quân Hi Lạp cũng đang chuẩn bị kĩ càng dành
cho trận đấu sắp tới.
Vua Priam mặc dù không muốn nhưng vẫn ra lệnh cho cấp dưới
của mình chuẩn bị những báu vật quý trong đó có một cây nho lớn bằng
vàng với lá và cành cũng bằng vàng để mang đến cho mẹ của Eurypylus, vua
của tộc người sống ở vùng đất đầm lầy rộng lớn Cayeus, nơi vang động
tiếng khóc than và tiếng hét của những chú cò, vịt trời và thiên nga hoang
dã. Mẹ của Euypylus đã tuyên bố rằng bà không bao giờ để cho con trai của
mình tham gia vào chiến tranh trừ khi vua Priam gửi cho bà cây nho bằng
vàng, đó là món quà các thần dành tặng cho một ông vua thành Troy vào
thời xa xưa. Đây là một món quà vô cùng quý giá và có ý ý nghĩa đối với
thành Troy, tuy nhiên, vì số phận của đất nước, vua Priam đành đem tặng
cho người khác.
Vừa nhìn thấy cây nho vàng, Eurypylus đã cảm thấy vô cùng thích
thú và vui sướng, chàng ra lệnh cho tất cả binh sĩ của mình phải trang bị đầy

đủ vũ khí, các đồ dùng cần thiết, đóng ngựa vào xe rồi tiến thẳng tới thành
Troy cứu viện.
Hoàng tử Paris vui sướng ra ngoài chào đón đoàn quân cứu viện
của Eurypylus. Eurypylus là cháu của Paris, con trai của chị gái chàng
Astyoche, con gái của vua Priam; tuy nhiên, ông nội của Eurypylus là chàng
dũng sĩ Heracles - người được mệnh danh là người đàn ông khỏe nhất trên
trái đất này. Paris mời Eurypylus đến nhà mình trong lúc Helen đang ngồi
thêu thùa cùng với bốn người nữ hầu gái. Vừa nhìn thấy nàng, Eurypylus đã
trầm trồ ngưỡng ngộ vẻ đẹp có một không hai của người phụ nữ trông giống
như một nữ thần này. Trong lúc đó, người Khita dưới sự chỉ huy của chàng
đang ăn uống, nghỉ ngơi ở ngoài trời giống như những quân Troy khác. Họ
tập trung xung quanh một đống lửa lớn rồi thổi sáo, hát hò, nhảy múa rất vui
vẻ. Ai cũng biết họ sắp phải tham gia vào một cuộc chiến gay cấn nhưng
những lúc nghỉ ngơi như thế này, họ cố gắng không lo lắng mà tự thưởng
cho mình quyền được thư giãn một cách thoải mái. Quân Hy Lạp nhìn thấy
những đống lửa lớn, nghe thấy những điệu nhạc vui vẻ nhưng không dám lơ
là mà canh gác cẩn thận phòng trường hợp quân Troy sẽ tấn công trước khi
bình minh đến. Tuy nhiên, quân Hi Lạp đã lo lắng vô ích bởi đến tận lúc
rạng sáng, Eurypylus mới thức dậy, mặc quần áo giáp vào và đeo chiếc lá
chắn lớn ngang người đi chuẩn bị cho cuộc chiến ác liệt sắp diễn ra. Điều
đặc biệt là chiếc lá chắn này rất đẹp, được nạm vàng bạc nhiều màu sắc rực
rỡ thể hiện mười hai chiến công hiển hách của ông nội chàng là Heralces.
Rất hiếm khi chàng mang chiếc lá chắn này ra trận trời với chàng nó là một
vật vô cùng quý giá, là kỉ vật nhắc chàng nhớ tới ông nội. Sau đó Eurypylus
dẫn đầu toàn bộ lực lượng quân đội của mình, cùng với những người anh em
của Hector tấn công quân Hi Lạp do Agamemnon dẫn đầu. Lần này, đích
thân Agamemnon chỉ huy binh sĩ ra trận và có lẽ điều này hứa hẹn một cuộc
chiến ác liệt sắp diễn ra.
Trong trận đấu giữa hai bên, đầu tiên Eurypylus đâm chết Nireus -
người được coi là đẹp trai nhất quân Hy Lạp sau khi Achilles ngã xuống.

Chàng Nireus nằm đó giống như một cây táo nở hoa đỏ và trắng tuy nhiên,
một cơn gió lớn đã thổi qua vườn cây ăn quả của một người đàn ông giàu có,
lật đổ cây đẹp nhất trong vườn. Sau đó Eurypylys định cởi bỏ áo giáp của
Nireaus nhưng Machaon đã kịp lao đến ngăn không cho chàng làm điều đó.
Machaon đã từng bị thương và được đưa đến lều của Nestor trong ngày
Hector bị giết. Machaon ném mũi giáo của mình qua vai trái của Eurypylus
nhưng cùng lúc đó Emypylus cũng dùng kiếm đâm một nhát vào vai của
Machaon khiến cho cả hai bên đều bị chảy máu. Machaon nhảy lại, bê một
tảng đá lớn lên và ném thẳng về phía mũ của Eurypyhls. Eurypylus bị
choáng nhưng không ngã, chàng ném thẳng thanh giáo của mình xuyên qua
tấm che ngực và xuyên qua ngực của Machaon khiên chàng ngã gục và chết
ngay lập tức. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chàng nói:
- Rồi nhà ngươi cũng sẽ phải chết. Ta tin chắc là như vậy.
Eurypylus đáp lại :
- Điều đó cũng chẳng có gì ngạc nhiên. Con người không thể sống
mãi mãi, nếu như vậy thì chỉ là sự may mắn hiếm có trong chiến tranh mà
thôi. Ta không sợ chết.
Trận đấu diễn ra ngày càng ác liệt, không ai dám chắc liệu mình có
thể sống sót đến cuối trận đấu hay không. Quân thành Troy có vẻ như đang
dành được ưu thế bởi chỉ có một vài binh lính Hi Lạp còn ở trong tư thế kiên
định, không dao động.
Lúc này, Ulysses và Diomedes đang lênh đênh trên biển đến
Scyros để đưa con trai của Achilles đến thành Troy thay thế vị trí chỉ huy
của cha mình. Đây cũng là một nhiệm vụ khá quan trọng, bởi ai cũng biết
Achilles có vị trí như thế nào đối với quân Hi Lạp. Sự ra đi của chàng đã tạo
ra một chỗ trống lớn khó gì có thể bù đắp được. Nếu con trai chàng có thể
thay thế vị trí của chàng thì đó quả là một điều đáng mừng.
Quay trở về với trận đấu giữa hai bên, Teucer giết chết Polydamas,
người đã khuyến cáo Hector về nguy hiểm đang đợi chàng và gọi chàng rút
lui về bên trong thành Troy; còn Menelaus làm Deiphobus bị thương.

Deiphobus là con trai dũng cảm nhất của Priam, hiện vẫn còn đang chiến
đấu bởi rất nhiều người con của ông đã ngã xuống. Còn Agamemnon đã giết
chết rất nhiều binh lính thành Troy. Paris, Aeneas đang chiến đấu xung
quanh Eurypylus; chàng đã khiến cho Teucer bị thương bằng một tảng đá
lớn ném trúng vào đầu đối thủ. Tuy nhiên, ngay sau đó, Teucer đã lên xe
ngựa phi thẳng về phía những chiếc thuyền của mình để trị thương.
Menelaus cùng Agamemnon đứng một mình chiến đấu với đám đông quân
Troy giống như hai con lợn rừng đang bị một đám đông thợ săn bao xung
quanh với giáo mác, vũ khí. Mặc dù vậy, cả hai người không hề nao núng,
vẫn đứng vững kiên định với vị trí chiến đấu của mình. Nếu như không có
Idomeneus, Meriones của thành Crete cùng Thrasymedes - con trai của
Nestor đến cứu viện thì cả Agamemnon và Menelaus ắt hẳn đã bị chết trong
tay của kẻ thù. Trong khi đó, Eurypylus mong muốn được tự tay mình giết
chết Agamemnon cùng Menelaus để kết thúc chiến tranh nhưng ai cũng biết
rằng đó là một công việc vô cùng khó khăn mà đã cố gắng hết sức chưa chắc
chàng đã làm được. Xung quanh hai mục tiêu lớn của Eurypylus là những
dũng sĩ Crete và Pylos, họ quyết tâm bảo vệ hai người chỉ huy tối cao của
phía quân Hy Lạp.
Sau đó Paris bị thương ở đùi do một người nào đó phía quân Hy
Lạp dừng giáo đâm; chính vì vậy, chàng vừa rút lui vừa liên tiếp bắn tên về
phía kẻ thù. Không cần nói nhiều thì ta cũng biết Paris là một xạ thủ số một,
không biết tài bắn tên của chàng đã giết chết bao nhiêu dũng sĩ, bao nhiêu
binh lính phía quân Hy Lạp. Idemeneus nâng một tảng đá lớn và ném thẳng
về phía Eurypylus khiến cho giáo của chàng rơi xuống đất. Chàng quay trở
lại để tìm giáo của mình thì thấy Agamemnon và Menelaus đang chiến đấu
với rất nhiều binh lính Troy với sự bảo vệ và che chắn của những dũng sĩ Hi
Lạp. Khi Eurypylus trở lại chiến đấu, chàng hét lớn kêu gọi binh lính của
mình hãy cố gắng tấn công và tiêu diệt kẻ thù mà mục tiêu chính là hai
người chỉ huy tối cao đang được bảo vệ đằng kia. Ngay tức khắc, binh lính
của chàng lùi lại vây quanh vòng tròn bảo vệ Agamemnon và Meneleus với

quyết tâm không để cho ai thoát. Paris giết chết biết bao binh lính của thành
Crete và binh lính của Mycenae cho đến khi quân Hy Lạp bị đẩy lùi về phía
hào công sự xung quanh khu lều trại do họ tạo nên. Đột nhiên, từ trên tháp
phía tường Grecian, đá, giáo mác và tên đổ xuống đầu quân Troy và quân
đội của Eurypylus như mưa rào. Khi màn đêm buông xuống, Eurypylus nhận
ra rằng mình không thể chiếm được bức tường thành trong đêm tối nên
quyết định rút lui. Họ đốt lửa và cắm trại ngay trên đồng bằng, chờ trời sáng
tiếp tục tấn công kẻ thù.
Tình thế của quân Hy Lạp lúc này giống hệt như tình thế của quân
Troy khi Hector mới hi sinh: bối rối, lo lắng và mất phương hướng. Trong
thời gian tạm ngừng chiến đấu, quân Hy Lạp chôn Machaeon và những vi
chỉ huy đã ngã xuống để họ có thể yên nghỉ nơi chín suối. Những người còn
sống sót vẫn đóng quân bên trong hào quân sự và những bức tường chắn của
mình bởi họ không đám tiến quân ra vừng đồng bằng rộng lớn. Trận đấu vừa
qua đã khiến họ bị tổn thất khá nặng nề và làm nhụt ý chí chiến đấu của
những con người xa quê này. Mặt khác họ không biết liệu Ulysess và
Diomeđes đã đến đảo Scyros an toàn chưa hay thuyền của họ đã bị đắm hoặc
bi trôi dạt đến một vừng biển lạ nào đó. Một bầu không khí lo sợ bao nàn lên
quân Hi Lạp. Họ quyết định cử một sứ giả đến gặp Eurypylus yêu cầu tạm
ngừng giao chiến, như vậy cả hai bên đều có thể thu lượm xác chết của bên
mình đem đi thiêu và chôn cất. Trên thực tế, đó chỉ là cái cớ bên Hi Lạp đưa
ra, lý do chính khiến họ làm như vậy là họ muốn kéo dài thêm một chút thời
gian để lấy lại tinh thần và để thăm dò tin tức của Ulysses.
Trong khi đó, chiếc thuyền của Ulysses đã vượt qua vùng biển rộng
lớn đến được đảo Scyros. Chàng và những người khác đã đến lâu đài của
vua Lycomedes một cách an toàn. Vừa vào bên trong cổng lâu đài, họ đã
nhìn thấy Neoptolemus, con trai của Achilles đang đứng ở sân trước cửa nhà
tập ném lao và đấu kiếm. Chàng trai trẻ cao lớn giống cha mình và đặc biệt
cả khuôn mặt lẫn hình dáng đều mang những nét đặc trưng của chàng dũng
sĩ Achilles vĩ đại. Ulysses và Diomeđes không thể giấu được niềm vui khi

nhìn thấy chàng trai trẻ; họ đến nói chuyện với chàng, kể về cha chàng và số
phận của quân Hi Lạp trong thời điểm này. Ulysses cũng đi thẳng vào vấn
đề, nói rằng trong tình huống khó khăn này, liệu Neoptoleus có thể đến
thành Troy giúp quân Hi Lạp không. Ulysses nói:
- Bạn của ta tên là Diomedes, hoàng tử Argos, còn ta là Ulysses đến từ
đảo Ithaca. Cháu hãy đi cùng chúng ta và ta tin chắc rằng quân Hi Lạp sẽ
dành cho cháu rất nhiều món quà quý giá. Còn ta, ta sẽ tặng cháu bộ quần áo
giáp đặc biệt của cha cháu bởi ngoài cháu ra không có bất cứ một người đàn
ông trần tục nào có thể mặc. Cháu hãy xem này, nó được làm bằng vàng và
đặc biệt hơn tác giả của tác phẩm vô giá này không phải là con người mà là
một vi thần. Khi chúng ta đã chiếm được thành Troy và quay trở về nhà,
Menelaus sẽ gả con gái của mình cho cháu, đó là công chúa Hermione xinh
đẹp. Cháu hãy suy nghĩ thật kỹ và đưa ra quyết định càng sớm càng tốt bởi
chúng ta không có nhiều thời gian.
Nghe xong, Neoptolemus đáp :
- Chỉ cần biết rằng quân Hi Lạp cần sự tham gia của cháu thôi cũng đủ
để cháu đưa ra quyết định cuối cùng rồi. Ngày mai chúng ta sẽ lên thuyền
đến thành Troy. Cháu không quan tâm đến những thứ vinh hoa phú quý
khác, chúng ta hãy để chuyện đó lại sau.
Sau đó, Neoptolemus dẫn hai người vào bên trong lâu đài để dùng
bữa tối. Neoptolemus giới thiệu Ulysses cùng Diomedes với mẹ mình là
nàng Deidamia xinh đẹp. Nàng đang mặc bộ quần áo tang và khóc tham thiết
khi biết tin con trai mình đã quyết định tham gia vào cuộc chiến ác liệt kia.
Achilles đã hi sinh, giờ con trai của nàng lại đi nốt, vậy nàng biết bấu víu
vào ai trong những lúc cô đơn. Thấy mẹ đau khổ, Neoptolemus an ủi và hứa
sẽ quay trở về nhà bình an sau khi chiếm được thành Troy. Chàng còn nói:
- Mẹ à, ngay cả nếu con ngã xuống thì trước hết con cũng phải làm
được một việc gì đó xứng đáng với cái tên của cha con. Con không bao giờ
chịu chết một cách vô ích đâu.
Ngày hôm sau, họ từ biệt nàng Deidamia và lên thuyền đến thẳng

thành Troy. Deidamia đau buồn giống như một chú chim én đang bảo vệ đàn
con thơ nhưng lại bị con người tìm thấy tổ. Thực lòng nàng không muốn để
con trai mình ra đi bởi chiến tranh có thể giết chết bất cứ người nào dù đó là
kẻ mạnh nhất. Nàng đã mất Achilles, bây giờ không thể mất thêm
Neoptolemus được. Nhưng con trai nàng cũng mạnh mẽ và kiên quyết giống
hệt cha nó, bởi vậy nàng biết dù có ngăn cản như thế nào thì nó vẫn quyết
định ra đi. Nàng mệt mỏi chạy vào trong nhà khóc nức nở giống như một
đứa trẻ. Con thuyền của Ulysses chạy băng băng trên mặt biển, rẽ những
ngọn sóng bạc đầu để tiến lên phía trước cho đến khi Ulysses chi cho
Neoptolemus thấy đỉnh tuyết trắng của ngọn núi lửa ở phía xa xa, rồi còn cả
hòn đảo Tenedos ở gần thành Troy nữa. Rồi họ đi qua vùng đồng bằng nơi
Achilles được chôn cất, tuy nhiên, Ulysses không nói cho Neoptolemus rằng
cha của chàng đang yên nghỉ ở đó.
Còn quân Hy Lạp trong thời gian đó vẫn chỉ dám chiến đấu từ trên
tháp quân sự, đồng thời luôn hướng ra vùng biển khơi xa xôi, mong ngóng
con thuyền của Ulysses xuất hiện giống như những người đàn ông bị đắm
thuyền và lạc vào một vùng đảo hoang, hàng ngày vẫn mong ngóng có một
con thuyền nào đó đi ngang qua, cập vào đảo của họ và đưa họ quay trở về
quê hương. Đó chính là tâm trạng của quân Hi Lạp khi mong chờ con thuyền
đưa Neoptolemus cập bến. Với họ, đây chính là niềm hi vọng duy nhất, một
sự động viên lớn về tinh thần có thể giúp họ lấy lại ý chí chiến đấu, củng cố
lực lượng và phản công kẻ thù.
Diomedes cũng đang quan sát xem mình còn cách bở bao xa. Khi
họ đã nằm trong tầm nhìn của quân Hi Lạp, họ nhìn thấy quân của mình
đang bị quân đội Troy bao vây. Toàn bộ lực lượng Hi Lạp đang chiến đấu
bên trong bức tường quân sự và thực tế chỉ đang chống trả một cách yếu ớt.
Một lát sau, Diomedes hét lớn với Ulysses và Neoptolemus:
- Những người bạn của tôi, chứng ta phải nhanh lên nếu không quân
Hi Lạp nguy mất. Quân Troy đang tấn công tường quân sự và chẳng bao lâu
nữa họ sẽ đốt những con thuyền chiến của chúng ta và chúng ta sẽ không

còn phương tiện để quay trở về nhà.
Diomeđes vừa dứt lời, tất cả mọi người trên con thuyền của
Ulysses và Neoptolemus trong bộ áo giáp của cha mình nhảy lên bờ. Quân
Hi Lạp không thể ra ngoài để chào đón con trai của Achilles bởi họ còn đang
bận chiến đấu tay đôi với Eurypylus cùng binh lính của chàng. Khi quay lại
phía sau, thì họ có cảm giác dường như mình đang nhìn thấy chính Achilles
chứ không phải ai khác đang cầm kiếm và giáo, lao thẳng về phía họ để trợ
giúp. Họ hét lớn, lấy lại chí khí và khi Neoptolemus đến nơi, chàng cùng
Ulysses, Diomedes nhảy xuống phía vùng đồng bằng, theo sau là binh sĩ Hy
Lạp tấn công trực diện quân đội của Eurypylus. Sự xuất hiện của họ quả là
một tia sáng rực rỡ, giúp đẩy lui quân thành Troy ra khỏi bức tường quân sự.
Tự nhiên, quân Hi Lạp trở nên mạnh một cách lạ thường, bầu không khí ảm
đạm bao trùm lên họ trong suốt những ngày qua đã biến mất hoàn toàn, thay
vào đó là một luồng gió mới mát lành. Điều quan trọng nhất lúc này là họ đã
có một nguồn động viên tinh thần to lớn, đây chính là động lực giúp họ tiến
lên phía trước, nhằm thẳng kẻ thù tấn công mà không hề run sợ.
Ngược lại, quân thành Troy lại trở nên sợ hãi bởi họ biết Ulysses
và Diomedes là ai, họ có những bản tính gì. Mặt khác, quân Troy nghĩ rằng
vị chỉ huy cao lớn đang mặc bộ áo giáp của Achilles không phải ai khác mà
chính là chàng Achilles đã quay trở về từ vùng đất chết để trả thù cho
Antilochus. Bị mất tinh thần, quân Troy chạy trốn tán loạn như ong vỡ tổ.
Họ tập trung quanh Eurypylus như thể họ là những đứa trẻ sợ sấm chớp, sợ
tiếng ồn phải núp đằng sau cha mình và hé mắt nhìn ra bên ngoài xem có
chuyện gì xảy ra. Thế trận thay đổi một cách chóng mặt.
Neoptolemus tấn công quân Troy tới tấp giống như một người đàn
ông mang lửa lên trên thuyền của mình và đốt một đống lửa lớn để khuyến
khích những người trên thuyền làm theo. Người ta nói đó chính là sự động
viên tinh thần, nếu có người nào đó dám đi đầu, dám làm được thì những
người khác cũng làm theo và tạo nên một nguồn sức mạnh to lớn. Ban đầu
chàng chỉ mang đến một ngọn đuốc sáng, nhưng ngọn đuốc này đã châm

ngòi cho những ngọn đuốc đã tắt khác và chúng tập trung lại thành một đám
lửa lớn, sáng chói cả một vùng trời. Đó chính là cách miêu tả tinh thần chiến
đấu của quân Hi Lạp. Neoptolemus xông lên phía trước, trút bao nhiêu sự
buồn thương, thù hận vào kẻ thù; chàng quyết tâm phải trả thù cho cha mình,
để cha chàng có thể mỉm cười tự hào về chàng nơi chín suối. Quân Hi Lạp
dẫn đầu là con trai của Achilles đã giết chết biết bao nhiêu binh lính phía
quân Troy. Sau mỗi bước họ đi, xác quân thù ngã xuống như ngả rạ. Họ tiếp
tục chiến đấu, đuổi theo nhau cho tới khi ánh sáng cuối cùng của ban ngày
biến mất, và màn đêm buông xuống. Thường thì họ không chiến đấu vào ban
đêm, bởi ban đêm là thời gian cần thiết để nghỉ ngơi, lấy sức cho ngày hôm
sau. Hơn nữa vào ban đêm rất khó để phân biệt được đâu là quân mình, đâu
là quân thù dễ dẫn đến tình trạng giết nhầm lẫn nhau. Sau khi quay trở về từ
chiến trường, quân Hi Lạp đưa Neoptolemus đến lều của cha mình để các nữ
hầu gái tắm gội cho chàng. Sau đó, chàng được mời tham dự một bữa tiệc
lớn cùng Agamemnon, Menelaus và các hoàng tử khác. Họ chào đón chàng,
tặng chàng những món quà quý như kiếm có chuôi bằng bạc, cốc vàng, cốc
bạc. Đặc biệt, họ đều tán dương chàng trai trẻ vì đã đẩy lùi được sự tấn công
của quân Troy, ai nấy đều hi vọng rằng ngày mai họ sẽ giết chết được
Eurypylus và chiếm được thành Troy.
Tuy nhiên, hy vọng của họ không được thực hiện bởi ngày hôm
sau Eurypylus chiến đấu tay đôi với Neoptplemus và bị chàng giết chết trong
khi quân Hy Lạp đang đuổi theo quân Troy vào trong thành phố lớn của
mình. Một điều đáng tiếc là khi quân Hy Lạp chuẩn bị giành chiến thắng thì
có một trận bão lớn xuất hiện mang theo sấm, chớp và mưa to khiến cho
quân Hy Lạp phải rút về doanh trại. Mọi người nghĩ rằng thần Dớt tức giận
với quân Hy Lạp nên đã cố tình tạo ra điều kiện thời tiết không thuận lợi đế
đẩy lùi bước tiến của họ. Vậy là ngày hôm sau, thành Troy vẫn đứng vững,
quân Hy Lạp cảm thấy thất vọng. Bao giờ cũng vậy, mỗi khi không thực
hiện được những gì mình mong muốn, quân Hy Lạp lại tỏ ra chán nản.

×