Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp - CHƯƠNG XIII pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (110.6 KB, 8 trang )

Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp
CHƯƠNG XIII
Ulysses phát minh ra con ngựa gỗ như thế nào

Sau khi Paris chết, quân Troy vẫn không trao trả Helen lại cho
Menelaus. Thường thì mọi người vẫn nói rằng quân Troy làm như vậy là vì
họ sợ Paris nổi giận không cho họ giao nộp Helen và lập lại hòa bình giữa
hai bên. Bây giờ Paris không thể đe dọa họ hay khiến họ hoảng sợ nữa
nhưng nguyên nhân chính là do tất cà những người đàn ông trong thành phố
không thể nói lời tạm biệt với nàng. Tại sao họ lại không thể? Hoặc là do
nàng quá xinh đẹp hay cũng có thể là do họ nghĩ rằng nếu trả Helen lại cho
quân Hi Lạp thì có thể họ sẽ xử nàng phải chết một cách đau đớn. Không
biết từ bao giờ, Heien đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong đại
gia đình thành Troy. Sau khi Paris chết, Helen được chuyển tới nhà của
Deiphobus - em trai của Paris đồng thời cũng là chiến binh giỏi nhất, là vị
tổng chỉ huy của thành Troy lúc bấy giờ.
Trong thời gian đó, quân Hi Lạp phản công lại quân Troy. Họ tấn
công những bức tường thành của thành Troy và chiến đấu trong một thời
gian dài, gặp rất nhiều khó khăn. Tuy nhiên, quân Troy vẫn an toàn ở bên
trong thành và bắn tên qua các lỗ châu mai khiến quân Hi Lạp bị tổn thất
nặng nề. Có bao nhiêu lần quân Hi Lạp tấn công thì cũng có bấy nhiêu lần
họ bị đẩy lui. Việc Philoctetes bắn những mũi tên có tẩm thuốc độc của
mình về phía quân Troy hoàn toàn vô ích bởi những mũi tên sau khi bay ra.
khỏi cung thì ngay lập tức gặp phải những bức tường thành bằng đá nên lại
bị rơi xuống hoặc bị cắm lên trên những hàng rào bằng gỗ ở trên tường. Bất
cứ binh lính Hi Lạp nào cố gắng trèo qua tường để vào thành đều bị ném
giáo hay ném đá. Mọi nỗ lực của quân Hi Lạp dường như đều trở nên vô ích.
Khi màn đêm buông xuống, họ rút quân về thuyền và mở một hội đồng họp
để tìm ra giải pháp cho tình hình hiện tại. Như thường lệ, quân Hi Lạp lại
đến xin lời khuyên của nhà tiên tri Calchas. Công việc của Calchas là ra
ngoài quan sát lũ chim, phân tích điềm báo từ những gì ông nhìn thấy. Đó là


cách những người La Mã vẫn thường làm và cho đến tận ngày nay nhiều
người vẫn tin vào phương pháp tiên tri này. Calchas nói rằng ngày hôm
trước, ông nhìn thấy một con chim ưng đuổi theo một chú bồ câu, nhưng chú
bồ câu khôn ngoan lại nấp trong một hốc đá trên vách đá dựng đứng. Chú
chim ưng cố gắng tìm kiếm hốc đá đó và theo chú bồ câu vào bên trong, tuy
nhiên, nó lại không thể bắt được chú bồ câu bởi cơ thể của nó quá to lớn so
với kích cỡ của hốc đá. Nhận thấy làm như vậy là vô ích, nó bay ra ngoài rồi
ẩn mình tại một nơi kín đáo đợi con mồi ra khỏi chỗ ẩn nấp. Một lát sau,
không thấy kẻ thù của mình tấn công, chú bồ câu vỗ cánh bay ra ngoài và
ngay lập tức con chim ưng chộp lấy chú ta và giết chết con mồi của mình.
Calchas nói rằng quân Hi Lạp nên học theo cách của con chim ưng,
không nên cố tìm cách tấn công thành Troy trực diện. Theo ông, muốn
chiếm được thành Troy, quân Hi Lạp phải dùng mưu, phải khôn khéo, xảo
quyệt, nếu không cứ tiếp tục dùng sức như thế này thì họ sẽ chẳng bao giờ
thu được kết quả nào tốt đẹp. Sau đó, Ulysses đứng lên và giải thích cho mọi
người nghe một kế sách khá phức tạp nên không phải ai cũng có thể hiện
được. Chàng nói, quân Hi Lạp phải làm một con ngựa rỗng bằng gỗ và cử
những người đàn ông dũng cảm nhất vào bên trong con ngựa. Sau đó, những
người còn lại lên thuyền đi đến đảo Tenedos và nấp ở bên trong đảo. Quân
Troy thấy vậy nghĩ rằng quân Hi Lạp đã rút lui nên sẽ ra khỏi thành phố
giống như chú bồ câu kia ra khỏi hốc đá và đến chỗ quân Hi Lạp từng cắm
trại để xem xét tình hình. Khi nhìn thấy con ngựa gỗ, họ sẽ thắc mắc tại sao
quân Hi Lạp lại làm một con ngựa lớn bằng gỗ như thế này và tại sao họ lại
bỏ tác phẩm của mình ở lại. Một người Hi Lạp xảo quyệt nấp ở xa mà quân
Troy không nhìn thấy phải có mặt ở gần khu cắm trại. Anh ta sẽ nói với
quân Troy rằng quân Hi Lạp đã mất hết hi vọng nên đã bỏ cuộc và quay trở
về nhà. Thêm vào đó, quân Hi Lạp sợ nữ thần Pallas nổi giận với mình bởi
họ đã đánh cắp vật thiêng của người rơi từ thiên đàng xuống mà người ta
vẫn gọi là Vật thiêng của thành Troy. Để xoa dịu sự tức giận của nữ thần
Pallas và để nữ thần không kéo bão tố đánh chìm những con thuyền, quân Hi

Lạp phải làm con ngựa gỗ này làm vật tế thần. Như vậy, quân Troy sẽ tin
vào câu chuyện này và sẽ kéo chú ngựa gỗ vào bên trong thành Troy. Đêm
đến, những hoàng tử ẩn nấp bên trong sẽ ra ngoài và châm lửa đốt thành
phố, đồng thời mở cửa cho lực lượng quân đội Hi Lạp tiến thẳng vào bên
trong. Điều đó có nghĩa là ngay khi đêm xuống, quân Hi Lạp phải rời khỏi
Tenedos quay trở lại thành Troy.
Vị tiên tri thấy thích thú với kế hoạch của Ulysses và khi nhìn thấy hai
con chim vô tình bay về phía tay phải, ông tuyên bố rằng đây chính là điềm
tốt, là điềm báo hiệu sự may mắn. Tuy nhiên, Neoptolemus lại ủng hộ việc
chiếm thành Troy mà không sử dụng bất cứ mẹo vặt nào bởi chàng nghĩ rằng
làm như vậy là không công bằng, dù có chiến thắng cũng không hề vinh
quang. Ulysses đáp lại rằng nếu Achilles không thể chiếm được thành Troy
bằng cách tấn công trực diện thì không ai có thể làm được điều đó. Cách tốt
nhất là phải dùng kế sách và chàng yêu cầu anh thợ mộc nổi tiếng Epeius bắt
tay vào làm một con ngựa gỗ ngay lập tức. Những hoàng tử khác cũng ủng
hộ kế hoạch của Ulysses vì ai cũng nóng lòng muốn chiếm được thành Troy.
Ngày hôm sau, một nửa lực lượng quân đội Hi Lạp được cử đi chặt
cây trên đỉnh Ida. Hàng ngàn tấm gỗ được Epeius và những người thợ của
ông đẽo gọt và sau ba ngày đã hoàn thành con ngựa gỗ khổng lồ. Sau đó,
Ulysses yêu cầu những người giỏi nhất trong quân Hi Lạp vào bên trong con
ngựa gỗ và một người tình nguyện ở gần khu cắm trại để đánh lừa quân
Troy. Chàng trai trẻ có tên là Sinon đứng dậy và nói rằng chàng sẽ mạo hiểm
tính mạng của mình để đánh lừa quân Troy. Ngay cả khi quân Troy không
tin chàng và thiêu sống chàng thì chàng cũng không hề hối hận bởi ít nhất
chàng cũng đã làm được một việc gì đó cho quân Hi Lạp. Không.còn nghi
ngờ gì nữa, đây là một hành động dũng cảm nhất trong số những binh lính
Hi Lạp, nhất là khi Sinon không được đánh giá là người can đảm. Lần này,
chàng đã làm cho mọi người vô cùng ngạc nhiên và tất cả mọi người đều tán
thưởng chàng. Chàng đã chiến đấu trong hàng ngũ những người đi đầu
nhưng quân Troy không biết chàng là ai bởi chàng không phải là người nổi

tiếng, cũng không phải là người thuộc dòng dõi vương giả. Phải thừa nhận
một điều là có rất nhiều chiến binh Hi Lạp dũng cảm không dám làm việc
mà Sinon đảm nhận.
Ông già Nestor là người đầu tiên tự nguyện vào bên trong con ngựa
nhưng Neoptolemus nói rằng mặc dù ông rất dũng cảm và ai cũng phải thừa
nhận điều đó nhưng tuổi của ông đã quá cao để làm một việc mạo hiểm như
vậy. Tốt nhất, Nestor nên lên thuyền đi cùng những người còn lại tới đảo
Tenedos. Neoptoiemus sẽ vào bên trong chú ngựa gỗ bởi chàng thà bị thiêu
cháy còn hơn quay lưng lại rời khỏi thành Troy. Ngay lập tức, chàng tự
trang bị vũ khí cho mình và trèo vào bên trong chú ngựa gỗ. Tiếp theo là
Ulysses, Diomedes, Thrasymedes (con trai của Nestor), Idomeneus,
Philoctetes, Meriones, và tất cả những chiến binh giỏi nhất của quân Hi Lạp
trừ Agamemnon. Epeius là người cuối cùng vào bên trong chú ngựa gỗ.
Những chiến binh dũng cảm đều biết rằng một khi họ đã bước vào bên trong
chú ngựa gỗ thì điều đó có nghĩa rằng tính mạng của họ sẽ bị đe dọa và họ
đang mạo hiểm cuộc sống của mình. Nếu quân Troy châm lửa đốt chú ngụa
gỗ thì tất cả bọn họ sẽ hi sinh nhưng họ chấp nhận cơ hội mạo hiểm này.
Quân Hi Lạp không cho phép Agamemnon chia sẻ sự mạo hiểm này bởi
chàng phải ở lại để chỉ huy lực lượng quân đội khi họ quay trở lại từ
Tenedos. Sau khi sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, quân Hi Lạp lên thuyền rời khỏi
thành Troy.
Đầu tiên, Menelaus nói với Ulysses rằng nếu họ lấy được thành Troy
(và bây giờ họ chỉ có hai con đường duy nhất lấy được thành Troy hoặc chết
dưới bàn tay của quân Troy), thì chàng sẽ nợ Ulysses sự vinh quang và sẽ
không bao giờ quên ơn chàng. Khi quay trở lại Hi Lạp, chàng sẽ tặng
Ulysses một trong số thành phố của chàng và họ sẽ có thể luôn sống gần
nhau và trở thành những người bạn thân thiết. Tuy nhiên, Ulysses chỉ mỉm
cười và lắc đầu, bởi chàng không thể rời Ithaca, vương quốc của chàng
được. Dù vương quốc của chàng chỉ là một hòn đảo nhỏ, hoang sơ, nhưng
nơi đó chứa đựng biết bao kỉ niệm của chàng, là nơi có ý nghĩa vô cùng to

lớn mà dù có đánh đổi bất cứ thứ gì chàng cũng không thể để mất nó. Chàng
đáp lại thiện chí của Menelaus:
- Nếu chúng ta có thể sống sót qua đêm nay thì điều duy nhất tôi
muốn bạn hứa với tôi là hãy sống thật tốt và đừng bao giờ nghèo đi.
Menelaus cảm phục tấm lòng của người bạn, người đồng đội và nói
rằng chàng sẵn sàng tặng Ulysses bất cứ món quà nào mà chàng yêu cầu.
Menelaus không từ chối Ulysses bất cứ thứ gì. Hai người ôm nhau thật chặt,
sau đó họ mặc áo giáp vào, trang bị vũ khí cho mình và trèo vào bên trong
chú ngụa gỗ. Các vị chỉ huy đều có mặt bên trong trừ Nestor và
Agamemnon. Thực tế, cả hai người kia đều muốn tham gia vào kế hoạch này
tuy nhiên, quân Hi Lạp không đồng ý bởi Nestor đã lớn tuổi còn
Agamemnon phải chỉ huy quân Hi Lạp.
Họ bọc áo giáp và vũ khí trong những tấm lụa mềm, như vậy chúng sẽ
không phát ra tiếng động khi quân Troy đến. Nếu quân Troy quá ngốc
ngếch, kéo chú ngựa vào trong thị trấn thì họ sẽ ngồi trong bóng tối chờ đợi
cơ hội thuận lợi trên. Trong khi, quân Hi Lạp đốt lều và ra khơi tiến thẳng
đến phía sau của đảo Tenedos, thì các dũng sĩ Hi Lạp dũng cảm đang hồi
hộp ngồi bên trong chú ngựa gỗ khổng lồ để chờ đợi.

×