Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

Phương thức xây dựng thương hiệu quốc gia ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (262.27 KB, 13 trang )

Phương thức xây dựng thương hiệu quốc gia
Bạn không thể hoàn thành chúng ngay bây giờ,
nhưng bạn luôn có cơ hội để bắt đầu. Những thương
hiệu hàng đầu như Nike và IKEA luôn có nguồn thu
nhập hàng năm có khi vượt quá những gì 1 quốc gia
còn đang phát triển có thể gặt hái. Và cả trình độ
quản lý của họ, cũng vượt trội hơn vô số quốc gia.

Điều đó thật đáng hổ thẹn khi 1 số cường quốc cũng
không thể bắt kịp khi luôn phải cẩn trọng trong từng
bước đi và công tác quản lý vĩ mô trên tất cả các mặt
: du lịch, thương mại, chính trị và văn hóa. Những
nguồn lợi ích này được bàn luận kỹ càng và bảo hộ
rộng mọi lúc mọi nơi, theo Wally Olins trong cuốn
sách của ông On Brand Trong trang này, tôi chỉ đặt
sự quan tâm của bản thân vào những gì đặc sắc, vào
những phương thức đầy sáng tạo và thú vị để xây
dựng nên 1 thương hiệu vững mạnh vượt quá lối
phát triển thông thường qua những biểu tượng,
những khẩu hiệu và sự ủng hộ từ các ngôi sao.

Thương hiệu quốc gia nên bắt đầu với lý luận cụ
thể và quan điểm rõ ràng nhưng luôn tiếp nhận
những ý kiến đối lập.

Chỉ những kẻ lừa đảo mới cần làm mọi việc trở nên
phù hợp thái quá. Đó không phải là 1 chuẩn mực
hoặc 1 khuôn mẫu mặc định cho tất cả các chiến
lược kinh doanh. Giai đoạn đầu , mọi quốc gia đều
tìm kiếm 1 tương lai tươi sáng, 1 thị trường tiềm năng
và 1 chỗ đứng vững vàng để có thể khẳng định


thương hiệu , những ưu thế và nét đặc trưng của
mình, thông qua đó phản ánh phần nào về đặc điểm
con người nơi đây.

Điều đó thường có nghĩa là phải đi tìm những dấu ân
riêng trong suốt bề dày lịch sử của 1 quốc gia để làm
nó trở nên đặc biệt. Sai lầm ở đây chính là sự tập
trung quá mức vào việc tìm kiếm 1 "chân lý sáng
suốt" để có thể qua đó gột tả được đặc tính cũng như
nét nổi bật của quốc gia này với các quốc gia khác.
Trải qua 1 vài tranh cãi giữa đặc trưng quốc gia và
giá trị của chúng
thường đem lại cho
thương hiệu quốc gia
đó sức sống mới cũng
như nhiều bất ngờ. Tôi
sẽ lấy Thụy Điển làm ví
dụ cho trường hợp này.

Thụy Điển có đủ sức hút cũng như sự hùng mạnh
làm trọng tâm cho xu hướng phát triển của mình. Đó
là 1 quốc gia phát triển nổi tiếng với những thiết kế
đẹp mắt và sự độc đáo , con người nơi đây luôn thân
thiện và không khí trong lành giúp tinh thần sảng
khoái cùng sự tôn trọng thiên nhiên cũng như những
nỗ lực trong công tác bảo tồn. Sự bảo tồn đó vẫn
phát triển và song hành với nhân dân Thụy Điển và
đó cũng là thế mạnh để quảng bá quốc gia thêm phần
giàu mạnh và tươi sáng.


Một điểm nổi bật nữa ma chúng ta thấy ở quốc gia
này chính là sự đề cao quyền lợi từ sự tự do cá nhân
và niềm tin vào tương lai tươi sáng của mỗi người.
Tôi chỉ có thể diễn tả đó bằng sự ngạc nhiên nhưng
đầy thực thực chất là những ưu điểm của cái gọi là
"quan điểm cá nhân theo nhóm". Thương hiệu quốc
gia cũng giống như con người với nhiều mảng, sở
thích, tính cách và đặc điểm cá nhân. Và thật khó để
có thể diễn tả toàn bộ thương hiệu hoặc trọn vẹn 1
con người chỉ bằng 1 từ.

Tôi luôn ngạc nhiên là điều đó làm sao có thể thực
hiện được. Bằng 1 vài từ để diễn đạt 1 thương hiệu
quốc gia thì cũng tương tự như trang điểm 1 con
người, chỉ nhấn mạnh vẻ đẹp tại 1 vài vị trí nhưng chỉ
là vẻ đẹp bề ngoài. Tuy nhiên thương hiệu sẽ có
phần thuận lợi hơn nhờ công tác quản lý giúp thống
nhất các quan điểm, tuy nhiên nó lại không cho phép
tồn đọng những ý kiến đối lập với lợi ích của mình.

Gordon Brown, thủ tướng Anh, đã phát hành 1 tài liệu
xanh với tên gọi "Chính quyền Anh Quốc" năm 2007.
Đoạn cuối của nó đề cập đến việc chúng ta cần phải
làm rõ ràng hơn về quốc gia của chính mình. Và để
đáp lại những ý kiến được đề xuất trong tài liệu trên,
tạp chí Prospect đã tiến hành điều tra trên 50 nhà văn
và trí thức để trưng cầu ý kiến của họ. Tôi xin trích
phản hồi của nhà văn Duncan Fallowell:

"Bạn nên ghét những kẻ nói dối và bịp bợm và cả

những người không tham gia vào trò chơi.Bạn nên
tham gia vào 1 trò vui. Bạn nên căm ghét sự cực
đoan. Bạn nên không giỏi việc nhảy nhót, việc quan
hệ với người khác giới cũng như mất tự chủ khi say.
Bạn nên kháng cự lại sự xâm phạm của bản thân.
Bạn nên bỏ qua những gì bạn không thích và đối xử
nó với lòng khoan dung. Bạn nên bảo vệ làng quê.
Bạn nên tôn sùng nhà cầm quyền. Bạn nên nói những
gì mình nghĩ. Bạn nên mang theo mình phong cách
cổ điển và lãng mạn. Bạn không nên đặt niềm tin tôn
giáo của mình quá cao, và luôn chắc rằng nó luôn ở
vị trí của mình. Bạn nên trân trọng sự may mắn của
mình."

Không bút mực nào có thể tả xiết được hình ảnh của
Anh Quốc. Nhưng những ví dụ ở trên đã phản ánh
được phần nào thực tại của đất nước này, rất nhiều
những đặc điểm, thói quen và phong cách khác
thường. Và cũng chính điều đó đã làm cho người Anh
hay người Thụy Điển trở nên thú vị trong con mắt
cộng đồng thế giới, tạo nên khao khát khiến mọi
người muốn tìm hiểu về nó. Chúng đưa ra 1 câu hòi
không để ngỏ. Câu trà lời chính là những gì bạn thu
nhận bằng sự trải nghiệm hoặc thông qua những
chuyến du lịch đến chốn này. Câu trả lời vô cùng
khách quan và tùy thuộc vào quan điểm từng người,
không có rào cản nào cho những suy nghĩ của họ.

1 quốc gia luôn tồn tại vô số quan điểm bao quanh
vấn đề con người , nơi chốn … và thật điên rồ khi

nghĩ rằng chỉ dùng 1 từ đã có thể diễn đạt toàn bộ
chúng.Cũng giống như việc xác định trung tâm của
sự nổi bật trong 1 quốc gia là gì cần phải nhận thức
rõ ràng đặc điểm cũng như giá trị của chúng đối với
xã hội, giá trị này nên được làm rõ và giữ gìn bởi vì
hiện thực là những gì thế giới đã
trải nghiệm qua suốt bề dày của
năm tháng, khi họ đưa ra lựa chọn
để cân nhắc việc đầu tư tài sản của
mình.

Thương hiệu quốc gia nên có
khuôn khổ nhất định để phát huy
tối đa thế mạnh của sự nổi bật của nó, khuôn khổ
đó chính là sự tận dụng triệt để các ưu thế của
nền văn hóa đất nước.

Tôi sẽ diễn giải từ "thương hiệu" với ý nghĩa là nền
văn hóa trong mục này. Có rất nhiều lý do để diễn tả
như vậy, trước hết bởi nó là phương tiện rất thiết
thực và phổ biến cho phép ta khám phá những nét
đặc trưng của 1 nền văn hóa và quản bá chúng rộng
khắp.

Những thương hiệu đã được công nhận luôn khiến
cho mọi người dễ dàng lựa chọn chúng, và 1 nền
văn hóa còn đem lại nhiều thứ hơn nữa, sâu sắc hơn
,rộng lớn hơn và hơn nữa nó còn làm mê hoặc lòng
người bởi vô số những lựa chọn, khiến cho họ muốn
trải nghiệm những gì đã tạo nên nét đặc trưng đó.

Văn hóa luôn song hành cùng những đoạn hội thoại
giữa người dân bản xứ và du khách nước ngoài.

Đó là thứ khẳng định nên giá trị của từng thương
hiệu và giúp cho chúng đi vào niềm tin và cuộc sống
của mọi người. 1 quốc gia ko những là 1 thương
hiệu, nó chỉ là vẻ bề ngoài bao hàm vô số các đặc
điểm tạo ra sự khác biệt giữa các quốc gia. Bởi đây là
mục thảo luận nhằm xây dựng nên giá trị văn hóa của
quốc gia theo những phương thức mới mẻ và đầy
sáng tạo. Tôi sẽ nhấn mạnh vào 3 nguyên lý tiếp cận
cũng như cách thức truyền bá về giá trị, nét đặc trưng
và hình ảnh của 1 đất nước.

Nền văn hóa

Khó khăn trong việc xây dựng 1 thương hiệu chính là
tìm ra cách thức nổi tiếng, tiềm năng và tính hoa mỹ
của 1 quốc gia thông qua quảng cáo rộng khắp , và
điều này thật khó để có thể đem lại sự ủng hộ của
đông đảo công chúng. Dĩ nhiên nó có thể giúp ích
phần nào trong việc đánh tiếng về 1 vài nét đặc trưng
cho thương hiệu, nhưng thực ra bề dày của 1 nền
văn minh khó có thể gói gọn và đem lại hiệu quả lớn
nếu chỉ thông qua 1 vài tấm áp phích. Vì vậy, tôi nghĩ
sẽ còn có nhiều giải pháp khác.

Giá trị của 1 quốc gia ẩn chứa trong những hành
động và nền nghệ thuật của đất nước. Nội dung của
văn hóa chính là phương thức quan trọng nhất để

thu hút, quyến rũ và tạo cảm hứng cho việc khẳng
định giá trị của nền văn hóa. 1 vài ví dụ cụ thể như
Tây Ban Nha đã mở ra 1 thời kỳ mới bằng việc khẳng
định lại thương hiệu của 1 quốc gia sao cho phù hợp
với Olins. Nó đã tửng là 1 cái gì đó luôn bị tụt hậu và
cô lập cách đây 1 thời gian không lâu.

Nếu mọi người được hỏi rằng những ấn tượng gì
trong tâm trí bạn khi nhắc đến Tây Ban Nha, không gì
khác chính là Franco va Flamenco. Và đã có 1 vài
chuyện xảy ra từ thời gian đó. Cuộc triển lãm Seville
năm 1992, Barelona Olympics, kiến trúc Gaudi,
Barcelona được ban tặng danh hiệu thành phố văn
hóa của Châu Âu và sự xoay chuyển của ngành điện
ảnh dưới sự dẫn dắt của Almodovar.

Tất cả những điều đó đều là sự trùng hợp ngẫu nhiên
được khai thác ít hơn 1 cách tình cờ bởi rất nhiều nhà
cầm quyền cũng như các ban ngành nghệ thuật của
Tây Ban Nha. Và từ đó, không cần bàn cãi gì nữa khi
nói rằng tất cả các sản phẩm của nước này, từ kiến
trúc, phim ảnh, và hình ảnh đất nước luôn là những
nội dung gây rung động cả thế giới.

Trọng tâm ở đây chính là cách để làm cho nên văn
hóa quốc gia trải rộng khắp thế giới. Cố gắng hoàn
thiện sản phẩm và tận dụng tốt cơ hội thay vì thụ
động trông đợi vào hiệu quả của ngành quảng cáo.
Estonia và Kazakhstan đều là những quốc gia mới
phát triển có dáng dấp của các nước Soviet trong các

thập kỷ gần đây. Cả 2 đã liều lĩnh tạo dựng những
dấu ấn cũng như thương hiệu của quốc gia mình. Tuy
nhiên sự khác biệt giữa 2 quốc gia này là 1 bên đã tự
mình làm điều đó và 1 bên cho phép người khác làm
giúp mình việc đó. Estonia giành chiến thắng trong
giải thưởng Eurovision vài năm trước. Điều đó có
nghĩa đất nước này sẽ đăng cai tổ chức cuộc thi trên
vào năm tới ở Tallinn. Với 1 quốc gia nhỏ bé và dân
số tương đối, thật khó có thể tin được họ sẽ có cơ hội
đón tiếp 166 triệu khán giả khắp thế giới.

Món đặc ân từ thượng giới này hoàn toàn nằm ngoài
sức tưởng tượng của 1 thương hiệu quốc gia theo xu
hướng chủ nghĩa cơ hội này. Đất nước này dĩ nhiên
sẽ tận dụng cơ hội này để làm nền tảng phát triển cho
phần còn lại của đất nước cả phần bên trong bằng
cách hội nhập những trào lưu văn hóa mới, tự hào về
chúng và tiếp tục trải rộng khắp thế giới bên ngoài
bằng cách truyền thông điệp toàn cầu về những
thành tích chói lọi của mình trong thời gian qua kèm
theo những lời mời nồng hậu nhất. Trong khi ở
Kazakhstan… trống rỗng.

Không có bất cứ nỗ lực nào để thu hút sự chú ý trong
cộng đồng ngoại trừ bộ phim hài nổi tiếng Borat.
Trường hợp của 2 quốc gia này có ý nghĩa ở nhiều
cấp độ khác. Khó khăn ở đây không phải việc làm
cách nào để quảng bá hay xây dựng thương hiệu mà
chính là cách chúng ta truyền tải đến cộng đồng thế
giới những mặt tích cực, cũng như giá trị của đất

nước mình. Đây cũng chính là cốt lõi để tạo dựng
ngành du lịch phát triển và thúc đẩy những thương
hiệu khác của đất nước.

Film ảnh và T.V là những loại hình truyền thông có
sức mạnh thần kỳ. Chúng cùng những sản phẩm
khác của nền văn hóa là mục tiêu hàng đầu trong
những chương trình nghị sự về du lịch. Điều mà Sex
in the City đã đóng góp cho ngành du lịch ở NewYork
khó có gì có thể sánh cùng. Bên cạnh đó cũng phải
kể đến những chiến thuật vô cùng hoàn hảo mà chính
quyền thành phố Prague đã làm để biến nơi đây
thành địa điểm tuyệt vời phù hợp với những bộ phim
tầm cỡ quốc tế từ "The Bourne Identity" cho đến
"Casino Royal" cũng phải nhường bước.

Giới tiếp thị của các quốc gia nên gắn kết nền điện
ảnh quốc gia hoặc nghệ thuật trong nước với những
nhà làm phim đẳng cấp thế giới, một mặt có thể học
hỏi những công nghệ mới mặt khác có thể qua đó
quảng bá giá trị đất nước mình. Đó là 1 chiến thuật
cực kỷ năng động được sử dụng ở Prague và
Morocco, việc này đã đem lại rất nhiều kết quả tốt
đẹp. Vẻ đẹp của chiến thuật này chính là không
những thu hút được sự chú ý của công chúng thông
qua những dấu chám hỏi, nó còn truyền bá hình ảnh
mẫu mực và giá trị văn hóa của quốc gia, và thêm
vào đó là sự đầu tư ồ ạt từ phái các hãng phim nước
ngoài.


×