Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (111.27 KB, 4 trang )
Con đừng ganh tị với
em bé nhé!
Từ ngày có em, Tuti chả thấy vui tẹo nào. Em bé được ngủ cùng với
mẹ. Ai đến cũng cho em bao nhiêu là đồ chơi và quần áo đẹp. Ai cũng bảo,
Tuti phải nhường em nữa chứ.
Dù làm chị, Tuti rất ghét phải nhường em. Chẳng hạn như có mỗi quả
tim gà, nếu mà em Su Kem thích ăn, Tuti hết phần luôn. Em đòi đồ chơi gì,
chị càng cố giữ cho thật chặt. Chưa kể, nhiều lúc, Tuti còn dỗi: “Bố mẹ chỉ
yêu em thôi”. Có lúc thấy em gái khóc, chị lại thắc mắc: “Sao em hư mà mẹ
không đánh em? Con hư lại bị mẹ đánh?”.
Nói thế thôi nhưng Su Kem cũng thương chị lắm. Su Kem thỉnh
thoảng có hơi đành hanh một chút như thích giành đồ chơi của chị, nhưng
mẹ mua cho chiếc bánh ngọt hay quả táo, Su Kem cũng dành phần chị. Lúc
nào hai chị em chí chóe, mẹ dọa mang chị Tuti cho hàng xóm, Su Kem khóc
ầm lên.
Còn Tuti lúc nào cũng một mực: “Mẹ mang em về quê cho bà ngoại
nuôi đi”.
Mẹ Tuti và Su Kem rất sợ sau này lớn lên, hai chị em sẽ không yêu
thương đùm bọc lẫn nhau.
Giúp các con yêu thương nhau!
Các bé khi có em, thường có cảm giác bị “ra dìa”, bỏ rơi. Có thể do
các bố mẹ không khéo, luôn lo lắng, chăm chút cho em bé nhiều hơn, thể
hiện rõ sự phân biệt đối xử. Bố mẹ cần chú ý trong cách đối xử của mình, có
thể an ủi bé lớn: “Em bé hơn nên cha mẹ cần chăm em nhiều hơn. Ngày xưa,
con cũng vậy mà”.
Sau đó, quay sang căn dặn bé em: “Anh (chị) yêu con lắm. Con phải nghe
lời anh (chị) nhé”. Làm như vậy, bé lớn sẽ giải tỏa được nỗi ấm ức vì biết bố
mẹ cũng rất yêu quý mình.
Khi các anh chị em trong nhà tranh giành đồ chơi hoặc cãi nhau, bố