Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Bài văn tiểu học

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (33.13 KB, 1 trang )

Tả con đường tới trường.
Vắt qua cửa nhà em là con đường đất đỏ. Đường dẫn em tới trường.
Gần cuối mùa khô, hàng muồng hai bên bờ đường đang trút lá. Những chiếc lá xào
xạc bứt khỏi cành rơi lả tả. Treo lơ lửng trong khung trung là những chiếc kén sâu muồng
vàng óng. Chỉ ít hôm nữa thôi, từng đàn bướm xanh, bướm vàng sẽ dập dờn trong nắng.
Phía tay phải con đường là dòng suối đang rì rầm ca hát. Mùa này, suối cạn chắc nước đã đi
trốn hết vào trong khe đá. Trời mùa khô không một hạt mưa nên nước suối trong vắt. Bên
trái con đường là cánh đồng nhỏ nằm gọ trong thung lũng. Hương lúa mới đang toả ra nhè
nhẹ, âm ấm. Em như nghe được mùi thơm của quê hương từ cánh đồng và núi rừng hoà
quyện lại. Trên bạt đồi xa xa, hoa dã quỳ nở vàng rực. Những cơn gió mùa khô đang đua
nhau chạy trên mặt đường cùng từng đám bụi đỏ. Màu bụi phủ lên cây cỏ ven đường để
giúp chúng chống đỡ với nắng mùa khô. Thi thoảng vài cơn lốc nhỏ cuốn theo những chiếc
lá khô tạo thành vòng xoáy bay cao và tan biến vào thinh không. Hết mùa khô, những cơn
mưa đầu mùa bắt đầu gột rửa, trả lại cho hàng cây hai bên đường màu xanh dịu mát, tươi
non. Em đã đi học trên con đường thân quen từ mùa này sang mùa nọ. Mùa khô, đường
nhuốm màu bụi đỏ. Mùa mưa, đường nhiều hôm lầy lội. nhưng dù sao, con đường đất đỏ
cũng đã trở thành người bạn thân thiết với em. Nó đã theo suốt những ngày tới trường. Mỗi
lần ra ngõ, đặt chân lên mặt đường, em nghe như tiếng của sỏi đá, đất đỏ đang thì thầm cùng
mình. Ngày lại ngày con đường càng gắn bó với em hơn.
Em yêu con đường như yêu từng bài dạy của cô giáo. Con đường đã đã đều đặn cùng
em tới trường mỗi ngày dù mưa hay nắng. Mai đây dù có được đi trên những con đường
rộng lớn, em cũng thể nào quên con đường quê hương gập gềnh đá sỏi và tràn đầy bụi đỏ.
Thiều Nhi – l4.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×