Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (80.82 KB, 2 trang )
Nguyễn Tân Dân
Người Câu Cá Dưới Móng Cầu
Người câu cá chẳng để ý chiếc phao
Trời mùa đông trễ nải trôi dưới móng cầu
Người câu cá ngồi lặng yên
như pho tượng đất xám ngắt
Người câu cá chẳng để ý phao rung
Không nhớ đến mình quên luôn thiên hạ
Người câu cá bỗng ứa nước mắt
Nhìn đăm đăm móng cầu vụn vỡ
Người câu cá chìm giữa chiều đông
Trôi vật vờ trong tiềm thức
Thời gian
Trầm mặc qua cầu!
NGUYỄN CHÍ HIỀN
NHỚ HUẾ
Huế, Huế ơi răng nhớ lắm thôi!
Nón lá che nghiêng em mỉm cười
Hương Giang chiều tím như vào mộng
Ai chở trăng về ngả Kim Đôi
Đau đáu nỗi lòng xa đất Huế
Ngậm ngùi cách biệt cảnh tha Hương
Thổ âm ngọt lịm răng ri rứa
Xao xuyến bùi ngùi nhớ cố hương.
HUỲNH NGỌC ẤN
MỘT THOÁNG TÌNH NỒNG
Như giọt nắng muộn màng
Thắp trong chiều hoang tưởng
Mắt môi mềm độ lượng
Ru người từng cơn say