Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Điều kiện tối thiểu của lãnh đạo: Thành thật pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (113.9 KB, 4 trang )

Điều kiện tối thiểu của lãnh đạo: Thành thật
1. Nền tảng của thuật lãnh đạo
2 Hấp lực của lãnh đạo đối với những người đồng hành
3. Yếu tố quan trọng để lãnh đạo thành công—liên tục và kiên trì.
4. Vai trò của tầm nhìn trong lãnh đạo xuất sắc
Hôm nay chúng ta nói đến yếu tố tối thiểu lãnh đạo cần có để được mọi
người kính trọng và đi theo: Thành thật.
Nếu lãnh đạo mà dối trá thì đương nhiên là không ai dám tin và không ai
dám đi theo.
Thành thật có nghĩa là nói rõ ràng và chính xác. Nếu bạn nói A, và đa số
người nghe hiểu điều bạn nói là A, đó là nói thật. Nếu bạn nói A mà bạn
biết rằng chỉ một hay hai người có thể hiểu là A, và đa số người nghe sẽ
hiểu là B, thì đó là bạn cố tình lừa dối đa số bằng ngôn ngữ. Nói là phải
làm cho đa số người nghe hiểu đúng ý mình nói, mới là nói thật.
Các lối nói mập mờ, suy diễn đường nào cũng được, trắng đen gì cũng
được, là cố tình lươn lẹo, láu cá. Không phải là nói thật.
Nói mà cố tình cho người nghe hiểu một kiểu và mình hành động ngược
lại sự hiểu biết đó, gọi là “misleading”, là một hành động dối trá. Ví dụ:
“Anh cứ cầm tiền về xài đi, khi nào trả cũng được, đừng có lo.” Được
hai tháng thì đòi nợ nằng nặc, người ta không có tiền trả thì ép bán nhà,
vì “Tôi nói khi nào anh trả cũng được, chớ tôi có nói là tôi sẽ không đòi
khi tôi cần tiền đâu?” Hay là quảng cáo tiếp thị, “Các bạn vào tiệm đầu
tiên trong ngày sẽ mua được các radio Sony đang hạ giá 75%”. 200 trăm
người sắp hàng vào thật sớm, để biết chỉ có được 2 cái Sony hạ giá 75%.
Đó là misleading, dối trá và láu cá.
Dĩ nhiên, hiện tượng dối trá kiểu này xảy ra hàng ngày trên đất nước ta.
Các bạn đọc báo thì thấy. Việc nói năng dối trá lươn lẹo, và cứ dựa vào
mặt chữ để l ý luận kiểu láu cá, là một tội nghiệp rất lớn cho đất nước, vì
ta thấy nó xảy ra từ đường phố vào đến công sở và quan chức.
Sở dĩ thế vì người ta không trọng chữ tín với nhau. Lừa nhau được tí nào
hay tí nấy. Không biết quan tâm đến nhau, và không hề nghĩ rằng, khi


mình nói chuyện, không phải chỉ có người đang nói với mình nghe
mình, mà trời đất thánh thần chúa phật cũng đều nghe, và nghe tận trong
đáy tim mình chứ không chỉ nghe cái miệng.
Thành thật có nghĩa là nói đúng với ý nghĩ mình trong lòng, và với cố
gắng làm người khác hiểu đúng sự thật mình đang suy tư trong lòng.
Thành thật không có nghĩa là đúng câu cú văn phạm, và “Anh hiểu lầm
là chuyện của anh chứ, tôi nói có sai (văn phạm) đâu?”
Nếu nói đến mọi vấn đề căn bản của Việt Nam thì vấn đề “chữ tín” là
nặng nhất. Bước chân ra khỏi nhà là không dám tin ai. Làm việc gì với
ai cũng sợ bị lừa bịp. Ai nói gì thì cũng phải phiên dịch ra 20 kiểu khác
nhau để xem mình có đang bị lừa không, và rồi vẫn không dám tin và
ngủ vẫn không yên.
Lãnh đạo trong không khí Việt Nam, vì vậy lại cần phải thành thật gấp
10 các nơi khác. Phải tạo được lòng tin vào mình, vào nhân cách và
tiếng nói của mình.
Không có được chữ tín, bạn sẽ chẳng có ai cả để mà lãnh đạo.

×