Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

Một buổi tối ở Turin doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (553.27 KB, 7 trang )

Một buổi tối ở Turin

Sau đó Luca mời tôi khám phá một nhà hàng đặc biệt khác về các món ăn
đặc sản của vùng Piemonte, nằm trên đồi Superga - ngọn đồi cao nhất của
thành phố Turin, nơi có nhà thờ Superga nổi tiếng, rực sáng như một viên
ngọc về đêm.
Hôm qua anh bạn GianLuca mời đi ăn. Một KTS mà tôi quen trong khóa
master năm ngoái: lừng lững như Sumo, sở hữu 2 con ngựa và một chú chó
đốm già. Ở đây nếu chỉ quen sơ sơ thì người ta chưa là bạn, mà chỉ coi là
"người quen" hoặc "học cùng khóa" thôi. Chính vì thế trong tiếng Ý chúng
tôi không coi nhau là "amici" - bạn bè, mà là "collega" tức đồng nghiệp.


Thực ra gần 2 tuần trước tự dưng gặp lại tình cờ ở 1 pub sau một năm đứt
liên lạc khiến anh ta có hứng gặp lại để trò chuyện và đã mời ăn tối tại một
nhà hàng truyền thống Piemonte: nhà hàng Savoya ở ngay trung tâm.

Hôm qua là một cuộc hẹn khác cùng vài kts và designer. Chúng tôi tới một
pub enoteca (pub giành cho những người sành rượu) của một anh bạn, tôi
được mời thưởng thức một ly champagne của Pháp mà theo họ là rất ngon.
Với một người mù tịt về rượu như tôi thì tất cả các loại rượu vang đều giống
nhau, và chỉ sau nửa ly là đã nhìn thấy bầu trời dầy đặc ánh sao đêm rồi (rất
đáng tiếc là tôi phải bỏ giữa chừng nửa ly). Nhưng thật thú vị là sau 3 năm
sống ở đây mà giờ tôi mới biết là ngay gần nhà mình có wine-bar nổi tiếng
như vậy (với 250 loại rượu khác nhau), một nơi đặc biệt ưa thích trong giới
kiến trúc sư.


Sau đó Luca mời tôi khám phá một nhà hàng đặc biệt khác về các món ăn
đặc sản của vùng Piemonte, nằm trên đồi Superga - ngọn đồi cao nhất của
thành phố Turin, nơi có nhà thờ Superga nổi tiếng, rực sáng như một viên


ngọc về đêm.

Sau một hồi lòng mòng tìm kiếm vì lạc đường, cuối cùng cũng tới nơi. Té ra
thứ 4 nhiều nhà hàng đóng cửa (có lẽ giữa tuần ít khách nên phần đông họ
đóng cửa vào ngày này trong tuần). Chúng tôi chọn món khai vị là pho-mát
Tomino đặc biệt của vùng kèm với rau basillico và ớt Tây, và món thịt bò
sống kèm phomát với rau rucola và chanh. Món tiếp theo là gnochi với sốt
phomát và món nui Plint nhồi thịt với sốt thịt hầm (sở dĩ được gọi là plint vì
khi làm những viên nui nhỏ như đốt ngón tay này, ngừời ta "búng" bằng nĩa
và âm thanh đó được mô tả như là tiếng "plint plint" vậy! một kiểu từ tượng
thanh của Ý). Tuyệt ngon . Lại một loại rượu khác: rượu nho của vùng Alba
mà theo anh bạn KTS thì là tuyệt hảo. Luca giải thích rằng với rượu đỏ thì
cần dùng ly và bình đựng rượu có đáy rộng để rượu "ngấm" không khí và
làm giảm bớt vị chát, nếu là rượu loại 1 năm thì cần phải được mở 1 giờ
trước khi nó tròn đúng 1 năm tuổi (?). Điều khác nữa là để biết nồng độ rượu
đậm đặc và có chứa nhiều đường không thì chỉ cần xoáy và lắc nhẹ ly rượu
rồi để ý những vệt rượu để lại trên thành ly như thế nào: nếu làm thành
những vòng cung nhỏ và chảy xuống từ từ thì có nghĩa là rượu khá mạnh và
có chứa nhiều hàm lượng đường.


Té ra anh chàng này biết nhiều về rượu và các món ăn như vậy là do rất
"sành ăn", có nhiều bạn bè làm nghề "nếm rượu" và có bà mẹ sở hữu một
tiệm ăn lớn ở ngoại ô Turin. Thảo nào anh ta mập dữ vậy . Tôi không biết
chắc trong hai lĩnh vực kiến trúc và ẩm thực thì cái nào giỏi hơn cái nào.
Anh ta có một căng-tin với đầy các chai rượu rỗng mà anh ta đã uống và có
thói quen viết một message rồi nhét vào trong đó. Một sở thích khá lạ lùng!
Anh nói "bạn biết đấy, tụi trẻ bây giờ thường cảm thấy xấu hổ với bạn bè về
người ông già cả lụ khụ của mình, lạc hậu chẳng biết gì! Tôi muốn cháu tôi
sau này, khi trộm rượu của ông nó để tiệc tùng với bạn bè nó sẽ tìm thấy một

chiếc chai rỗng của những năm đầu thế kỷ XXI mà ông nó đã uống - trong
đó có những nhãn rượu tuyệt hảo - kèm với những message đại loại như:
ngày tháng năm này, ông của cháu đã thưởng thức chai rượu này cùng với
một nhân vật nào đó, có thể là nổi tiếng hoặc không và nó sẽ khám phá ra
rằng có một thời ông nó cũng "hoành tráng" như thế nào và nó sẽ biết trân
trọng hơn". Một ý tưởng chưa nghe thấy bao giờ, kể cũng không tồi Chúng
tôi viết vào mặt sau của tờ hóa đơn cho bữa tối bằng cây viết chì của Luca.
Tôi viết bằng tiếng Việt "Một buổi tối rất vui, nhà hàng đặc biệt vùng
Piemonte và ngọn đồi Superga tuyệt đẹp. Cảm ơn rất nhiều. Chúng ta làm
bạn nhé!" với mong muốn trở thành bạn bè, đồng nghiệp. Dù sao thì anh ta
cũng chẳng hiểu gì. Luca viết bằng tiếng Ý :"Hỡi những đứa cháu của ta.
Ngày hôm nay, 28/3/2007, ông của con tức Gian Luca Foriestero đã dùng
bữa tối với kts.designer nổi tiếng nhất thế kỷ XXI Phạm Viết Phương Hảo.
Các con hãy trân trọng điều đó". hahha Chết cười


Sau đó chúng tôi vòng ngược lên ngắm Turin từ đỉnh đồi: đúng là có thể
dùng từ "mặt đất đầy sao" để tả Turin về đêm lung linh và rực rỡ như thế
nào. Từ trên cao, với cái lạnh nhè nhẹ và bầu trời trong vắt không một gợn
mây, ta có thể nhìn thấy rõ dòng sông Po lớn nhất nước Ý ở bên dưới lấp
lánh bóng của những cột đèn; đường Francia thẳng tắp chạy qua trường tôi
mà nếu cứ theo nó mãi ta sẽ tới nước Pháp;tháp Molle Antonelliana - biểu
tượng của Turin - thấp thoáng một màu xanh lạnh nhưng đầy kiêu
hãnh;corso Cesare lớn và rực rỡ với hàng trăm ngọn đèn đường màu vàng.
Thành phố được quy hoạch thật đẹp với những ý tưởng hết sức rõ ràng. Phía
sau lưng chúng tôi là nhà thờ Superga lộng lẫy và cực lớn, sừng sững trên
ngọn đồi từ hàng trăm năm nay. Một thế kỷ trước Le Corbusier đã từng đặt
chân đến đây và đã nói câu: "Đây là nơi đẹp nhất thế giới với một tầm nhìn
thật hoàn hảo, thật xứng đáng là khuôn mẫu cho những ý tưởng về quy
hoạch". Chưa bao giờ tôi được ngắm nhìn Turin về đêm đẹp như vậy.



Lúc chia tay, bất ngờ anh bạn nói "Tôi sẽ rất vui nếu được làm bạn trai của
cô" , chóang váng cả người không lường trước sự việc như vậy. Thực ra
được làm bạn với anh ta rất vui, nhưng quả thực chẳng có ý gì khác. Bạn và
chấm hết! với kiểu này chủ nhật tới có lẽ chắc sẽ không nhận lời mời đi xem
buổi "đi săn" (giả) bằng ngựa trong vườn Racconigi cùng câu lạc bộ "Những
người yêu thích cưỡi ngựa". Nên giữ khoảng cách thì tốt hơn.

Có lẽ tôi sẽ giữ lời hứa đã lâu chưa thực hiện được là đến thăm chú Hoan
cùng Phúc. "Cô không phải trả lời ngay, hãy cứ suy nghĩ kỹ về điều tôi nói:
cô hãy ở lại Turin" - nghe cứ như truyện vậy. Nhưng vì chính là truyện nên
sẽ không bao giờ trở thành hiện thực. I am sorry nhé!


Dù sao cũng cảm ơn Luca về những phát hiện lý thú về văn hóa ẩm thực của
vùng Piemonte, và những câu chuyện thú vị về nghề. Tôi sẽ luôn nhớ về kỷ
niệm này. Trang nhật ký này cũng sẽ được coi như mẩu message nhỏ trong
chai mà chúng tôi đã viết ngày hôm qua
Travel Blog's

×