Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Tác phẩm Chí Phèo (Nam Cao)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.44 KB, 4 trang )

CHÍ PHÈO
Nam Cao
I. TÌM HIỂU CHUNG:
1. Đề tài:
Viết về người nông dân cùng khổ bị xã hội thực dân phong kiến tàn phá cả
nhân hình lẫn nhân tính.
2. Tựa đề:
- Cái lò gạch cũ
- Đôi lứa xứng đôi
- Chí Phèo
3/ Chủ đề tác phẩm:
Qua tác phẩm Chí Phèo, Nam Cao tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân phong kiến
tàn bạo đã cướp đi của người nông dân lương thiện cả nhân hình lẫn nhân tính.
Đồng thời nhà văn cũng trân trọng, phát hiện và khẳng định bản chất tốt đẹp của
họ ngay khi họ biến thành quỷ dữ.
4/ Tóm tắt tác phẩm: (6 sự việc)
- Chí Phèo say rượu “vừa đi vừa chửi”
- Chí Phèo ở tù về, đến nhà Bá Kiến rạch mặt ăn vạ
- Chí Phèo thức tỉnh, sống trong tình yêu thương của Thị Nở.
- Thị Nở từ chối sống với Chí Phèo
- Chí Phèo tuyệt vọng uất ức, đi đòi lương thiện
- Cảnh cái chết của Bá Kiến và Chí Phèo xôn cao cà làng Vũ Đại và hình ảnh
thoáng hiện của cái lò gạch cũ.
II. ĐỌC HIỂU VĂN BẢN:
1/ Cách vào truyện độc đáo của Nam Cao:
- Chi tiết tiếng chửi của một kẻ say (vu vơ, mơ hồ) say là chửi, vừa đi vừa
chửi. Đồng thời rất tỉnh táo, lời chửi có sắp xếp, lớp lang, lời lẽ trôi chảy, hướng
đến nhiều đối tượng.
+ Chửi trời
+ Chửi đời
+ Chửi làng Vũ Đại


+ Chửi đứa nào không chửi nhau với hắn
+ Chửa đứa nào đẻ ra Chí Phèo
- Rất lạ → không ai chú ý, không ai nghe chửi, không ai lên tiếng, không ai
phản ứng → dường như họ không thấy người chửi tồn tại.
- Tâm trạng bi phẫn, bất mãn, của một con người ít nhiều ý thức được mình đã
bị xã hội phi nhân tính gạt bỏ ra ngoài thế giới loài người.
- Cảm nhận được tâm trạng cô đơn, cô độc, đến tuyện đối của Chí Phèo, hắn
khao khát được giao cảm với mọi người nên đã chọn một cách giao tiếp tệ hại nhất
mà không được đáp lại → con người bị tha hóa ấy trơ trọi giữa cuộc đời.
⇒ Tiếng chửi được miêu tả từ đầu truyện một cách bất ngờ → giới thiệu nhân
vật một cách ấn tượng độc đáo.
2/ Người duy nhất giao tiếp với Chí Phèo:
- Người đàn bà xấu, dở hơi, nghèo > < có tâm lòng chân thành
- Cách đối xử :
o Đối với Chí Phèo như một con người : cho Chí Phèo bát cháo hành.
o Chăm sóc, quan tâm, yêu thương bằng tình người chân thành.
o Giúp Chí Phèo nhận ra “cháo hành rất ngon” và “đàn bà không có men
như rượu cũng làm người say”
o Mở ra cho Chí Phèo bao hy vọng :
→ Khao khát làm người lương thiện sống chan hòa với mọi người.
→ Chính Thị Nở sẽ là cầu nối giúp hắn sở về với cuộc đời.
Câu hỏi thảo luận :
Những nguyên nhân nào giúp cho bản tính lương thiện của Chí Phèo được
đánh thức :
Đối tượng của tiếng chửi từ chung
khái quát, trừu tượng đến ngày càng
cụ thể liên quan hơn đến Chí Phéo.
Đối tượng đó chính là cái xã hội sinh
ra kiếp sống Chí Phèo.
- Bản chất của Chí Phèo là người nông dân lương thiện, có bản tính tết đẹp. Xã

hội ấy dẫu có tàn ác cũng không thể hủy diệt được ánh sáng lương thiện trong tận
đáy sâu tâm hồn Chí Phèo.
- Chính tình cảm chân thành của Thị Nở đã làm thức tỉnh, hồi sinh bản chất
lương thiện trong con người Chí Phèo.
3/ Tâm trạng của Chí Phèo khi bị Thị Nở cự tuyệt:
a) Tâm trạng
- Phản ứng của bà cô Thị Nở rất quyết liệt, gay gắt → phản ứng đó cũng là của
dư luận, định kiến xã hội lúc bấy giờ, vì đối với họ Chí Phèo không phải là con
người mà là “con quỷ dữ của làng Vũ Đại” thì “không xứng” với con người như
Thị Nở (dù Thị Nở xấu xí, dở hơi, nghèo ) → bi kịch đau đớn của Chí Phèo.
- Khi Thị Nở cự tuyệt, Chí Phèo đau đớn nuối tiếc và tìm mọi cách níu kẻo,
Thị bỏ về, Chí chạy theo “nắm lấy tay” → Chí khao khát được làm người lương
thiện.
- Trước thái độ dứt khoát của Thị Nở, Chí Phèo rơi vào tâm trạng tuyệt vọng
“với bi kịch tinh thần của con người sinh ra là người nhưng lại không đuốc làm
người”
- Chí đau đớn, vật vã và “uống rượu” → “càng uống càng tỉnh” → “hắn ôm
mặt khóc rưng rức” → trong sâu thẳm tâm hồn, Chí ý thức rất rõ về nổi đau thân
phận của kẻ bị tha hóa.
b) Hành động :
- Giết Bá Kiến : sụ phản kháng lại kẻ đã đẩy mình vào con đường bi thảm
o Nhận ra và thấm thía tội ác của kẻ đã cướp đi nhân hình và nhân tính
của mình.
o Hiểu ra nguồn gốc nỗi đau của mình, nguyên nhân bị đẩy vào con
đường tha hóa.
- Tự sát : Chí Phèo đã thức tỉnh hoàn toàn
o Không thể trở về đường cũ : lưu manh, tha hóa, dập phá, chém giết.
o Không thể sống bình yên lương thiện trong xã hội ấy, không có con
đường trở về với cuộc sống lương thiện. → Chí Phèo chết để giúp
mình thoát khỏi kiếp quỷ dữ. Trước đây, Chí Phèo sống như một con

vật, nay thức tỉnh Chí Phèo chết như một con người. Niềm khao khát
lương thiện còn cao hơn cả tính mạng.
Có ý nghĩa tố cáo mãnh liệt cái xã hội thực dân phong kiến, không những đẩy
người nông dân lương thiện vào con đường lưu manh hóa mà còn đẩy họ vào chỗ
chết.
4/ Nghệ thuật :
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật điển hình.
o Vừa có ý nghĩa tiêu biểu, nét chung : người nông dân nghèo bị bóc lột,
bị đẩy vào bước đường cùng, lưu manh hóa
o Vừa sinh động, có cá tính độc đáo, gây ấn tượng mạnh mẽ : Chí Phèo bị
hủy diệt cả nhân hình lẫn nhân tính, bị tước đoạt quyền làm người
o Nghệ thuật miêu tả tâm trạng tinh tế, phức tạp của nhân vật
o Cốt truyện hấp dẫn, tình tiết đầy kịch tính và luôn biến hóa, càng về
cuối càng quyết liệt, bất ngờ.
o Ngôn ngữ sống động, điêu luyện, chọn lọc lại vừa gần gũi với lời ăn
tiếng nói trong đời sống
5/ Tư tưởng nhân đạo, sâu sắc mới mẻ của Nam Cao:
Nam Cao đã phát hiện, miêu tả phẩm chất tốt đẹp của người lao động ngay khi
tưởng như họ đã bị xã hội tàn ác cướp mất cả bộ mặt người lần linh hồn người.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×