Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (102.46 KB, 4 trang )
Tiên Lượng Nguy Cơ Gãy Xương
Gãy xương là hậu quả nghiêm trọng nhất của hội chứng loãng xương
hay xốp xương. Trong vài năm gần đây, giới chuyên môn đã nhận thức rằng
đơn thuần dựa vào đo lường mật độ xương (bone mineral density – BMD)
để chẩn đoán loãng xương có nhiều thiếu sót, vì hơn 50% phụ nữ gãy xương
không có BMD thấp. Nguy cơ gãy xương chịu sự tác động của nhiều yếu tố
nguy cơ như cao tuổi, giảm trọng lượng cơ thể, tiền sử gãy xương, tiền sử té
ngã và một số yếu tố nguy cơ khác như xử dụng thuốc có tác hại đến chu
trình chuyển hóa của xương.
Do đó, một định hướng mới trong ngành loãng xương là phát triển các
mô hình tiên lượng (prognostic model) nhằm giúp cho việc nhận dạng cá
nhân có nguy cơ gãy xương cao, và giúp cho việc quản lý bệnh trạng tốt
hơn. Một trong những nhóm nghiên cứu đi tiên phong trong lĩnh vực này là
nhóm nghiên cứu tại Viện nghiên cứu Y khoa Garvan (Úc châu) dưới sự
lãnh đạo của Gs Nguyễn Văn Tuấn. Năm 2007 và 2008, Tiến sĩ Nguyễn
Đình Nguyên và Gs Tuấn công bố hai mô hình tiên lượng gãy xương trên
tập san Osteoporosis International. Mô hình tiên lượng của Gs Tuấn đã được
thử nghiệm ở các quần thể Úc, Canada, New Zealand, v.v… và kết quả rất
tốt.
Mô hình này đã được phát triển thành một website để giúp cho đồng
nghiệp toàn cầu truy cập và xử dụng. Website ở địa chỉ:
www.FractureRiskCalculator.com. Mô hình tiên lượng xử dụng 4 yếu tố: độ
tuổi, chỉ số T (BMD), tiền sử gãy xương, và tiền sử té ngã. Nếu không có
BMD thì có thể thay BMD bằng trọng lượng cơ thể.
Bạn có thể tự mình thử bằng cách: Ghi tên, cho biết là phái nam hay
nữ, độ tuổi, cho biết từ 50 tuổi tới bây giờ có bị gãy xương, có bao giờ bị té
ngã trong vòng 12 tháng vừa qua, có từng đo BMD và cung cấp chỉ số T (T-
score; dùng phương pháp đo bằng máy GE Lunar hay Hologic).
Thử ước lượng độ gẫy xương cho 2 trường hợp điển hình:
1) Người thứ nhất tự ước lượng độ gẫy xương của mình là một ông