Tải bản đầy đủ (.pdf) (12 trang)

Nướng cơm lam trên thác 7 tầng doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (553.04 KB, 12 trang )

Nướng cơm lam trên thác 7 tầng
Cảm giác trở về tuổi thơ với việc vui đùa trong dòng
nước mát lạnh, cái thú vị của bữa cơm dã chiến cạnh
dòng thác ào ạt chảy khiến du khách không nỡ rời đi.
Thác 7 tầng thuộc xã Đạm Ri, Đạ Huoai, Lâm Đồng,
cách Sài Gòn 160km,. Nơi đây chưa được công ty du
lịch nào đưa vào khai thác, nên muốn đến, bạn phải
nhờ dân địa phương dẫn đường. Du khách phải trải
qua cảm giác chênh vênh khi xe máy chạy trên đường
mòn nhỏ, mỏng manh như một sợi chỉ vắt ngang giữa
ngọn đồi cao ngất. Con đường không những dốc, hẹp
mà còn khá trơn, rất dễ trượt.

Thác 7 tầng ẩn hiện sau những
bông mua tím ngắt.
Bù lại, cái cảm giác phiêu lưu ấy nét đẹp hoang sơ
đến choáng ngợp của dòng thác ẩn mình sau màu tím
ngát của hoa mua. Thác cao hơn 30 mét và bị phân
thành nhiều tầng do những khối đá nhô ra. Rất khó
đếm được thác có bao nhiêu tầng vì những bậc đá cứ
đan xen theo hình zigzac, nhưng nếu nhìn thoáng, sẽ
thấy rõ thác có 1 tầng riêng biệt với chiều cao non 2m
và 6 tầng khác nằm liền nhau, đó cũng là lý do người
ta gọi nó là thác 7 tầng.
Dừng chân tại một bãi cỏ khá rộng, bằng phẳng, xanh
mướt, có một loại cây rất lạ với những chùm trái đỏ,
tím đậm, hình oval ngon mắt. Bạn tôi òa lên thích
thú, rồi băng tới, bứt vài chùm đem đến, miệng toe
toét: “Nho Mỹ đấy”. Nhìn gần, hình dáng và màu sắc
loại trái này không khác với cái tên nó được ví von.
Đó là đuôi chồn, một loại trái rừng, khi ăn có vị chua,


chát nhẹ.

Những quả "nho Mỹ của rừng" tím đậm, căng
tròn.



Tầng đầu tiên của thác nằm tách biệt
với những tầng khác.
Ai chưa tắm thác thì không thể hình dung cái cảm
giác nhoi nhói ở mặt, lưng, vai khi làn nước từ trên
cao đập vào. Cả cái lạnh dường như khiến quai hàm
như cứng lại nếu như ngừng hoạt động ra sao. Việc
xô đẩy, chen chúc hay sự vô lo, không phân biệt trai,
gái; thân, sơ, cứ thế người này giúp nâng người kia
lên tầng cao hơn để tận hưởng một trải nghiệm khác,
của làn nước, cái trơn trợt của đá, hay chỉ đơn giản là
ghi lại những shoot hình ấn tượng. Lúc ấy, mọi âm
thanh, mọi tất bật của cuộc sống dường như bị đẩy
lùi, chỉ còn tiếng cười và niềm vui.

Phương án chống lạnh duy nhất là
không nên bước ra, bước vào mà
nên ngâm hẳn trong làn nước đến
khi không tắm nữa.
Ẩn trong rừng, lại qua nhiều tầng đá, nước thác lạnh
đến nỗi ồn ào chưa tới 30 phút, ai cũng run cầm cập
và kéo nhau đến bên bếp lửa hong cho ấm người. Và
đó cũng là lúc, những chiếc ống tre đựng nếp đã
chuẩn bị sẵn được cho vào bếp để phục vụ những cái

bụng sôi lên sau khi trầm mình trong làn nước lạnh.
Không biết người khác nấu cơm lam thế nào, riêng
chúng tôi cho hẳn vào đống lửa đang cháy, trông
giống việc đốt hơn là nướng.
Quần áo chưa kịp khô hẳn, lượt cơm, vỉ thịt đầu tiên
đã chín. Chặt một nhánh lá chuối rừng, xếp thịt
nướng vào đó. Cơm lam cầu kỳ hơn, với việc lấy
những ống tre cháy xém ra khỏi lửa, dùng dao chẻ hai
đường nhỏ, rồi dùng tay tách mạnh, những hạt cơm
nếp trắng tinh, thơm lừng hiện ra ngon mắt đến lạ. Cứ
thế, nhấm nháp thứ cơm nóng, dẻo cùng thịt nướng,
thỉnh thoảng hút một hơi rượu cần thơm ngọt. Không
khí núi rừng, vị ngọt, ngon của món ăn giữa rừng
càng tinh túy và đậm đà hơn.

Đốt cơm lam và nướng thịt.

Cơm lam và thịt nướng.
LINH SAN
Theo Bưu Điện Việt Nam

×